Chương 969: Lộ phí ~
Chương 969: Lộ phí ~
“Vãn bối cảm thấy nếu đập xuống một chùy cuối cùng kia có thể sẽ khống chế không nổi.”
“Ta không muốn mất đi cơ hội trở thành đệ tử của tiền bối, cho nên lấy chắc chắn làm chủ.” Quảng Hư thành thật trả lời.
Từ nhỏ cha mẹ hắn đã nói cho hắn một quan niệm, trước mặt đại nhân vật, tiền bối như thế này, tốt nhất đừng nói dối, ăn ngay nói thật, càng là trường hợp quan trọng, càng phải bày ra bản tính bản tính của chính mình.
Từ Phàm nhẹ nâng tay, thanh linh kiếm đã luyện chế tốt kia xuất hiện trước mặt hắn.
“Thành linh kiếm không tệ, xem như là tinh phẩm trong pháp khí.”
Linh kiếm toả ra màu bóng nguyên bản nhất của linh thiết, chỗ lưỡi kiếm và mũi kiếm đều được xử lý đặc thù.
Đặc biệt là ở mũi kiếm, phù văn vững chắc Quảng Hư khắc lên kia đã có thể tuỳ theo trạng thái của người khác mà biến hóa, tương đối dụng tâm.
Một thanh linh kiếm đen tuyền xuất hiện trước mặt Từ Phàm, sau đó hóa thành một đạo linh quang cắm xuống trước mặt Quảng Hư.
“Đây là thanh linh kiếm ta lần đầu luyện khí luyện chế ra, hiện tại tặng cho ngươi xem như kỷ niệm.”
“Sau này ngươi chính là đệ tử thân truyền thứ bảy của ta.” Từ Phàm nhìn Quảng Hư nói.
“Trước tiên ngươi ở lại tông môn nghỉ ngơi một đêm, ngày mai ta sẽ tổ chức đại hội thu đồ đệ.” Từ Phàm dùng ánh mắt vừa lòng nhìn Quảng Hư trước mặt.
“Sư phụ, đại hội bái sư có thể mời cha mẹ ta tới không?”
“Lúc bọn họ nhất mong chờ nhất chính là lúc ta có thể bái nhập vào trong tông môn, khoảnh khắc này ta hy vọng bọn họ có thể chứng kiến.” Vẻ mặt Quảng Hư đặc biệt dịu dàng, giống như đang nhớ lại đủ loại chuyện cha mẹ hắn đã làm vì để hắn trở thành Luyện Khí Sư.
“Có thể, ngươi liên hệ với cha mẹ ngươi đi, một lát nữa ta sẽ bảo Bồ Đào đón cha mẹ ngươi về đây.” Từ Phàm gật đầu nói.
Một chiếc linh thuyền nhỏ đáp xuống bên cạnh Quảng Hư.
“Mời lên linh thuyền, ta sẽ đưa ngươi tới động phủ của ngươi.” Giọng Bồ Đào vang lên.
Lúc Quảng Hư luyện khí, động phủ thuộc về riêng hắn đã được xây dựng xong.
“Sư phụ, ta đi nghỉ ngơi đây!” Quảng Hư hành lễ nói.
“Đi thôi, có gì không hiểu có thể hỏi Bồ Đào.” Từ Phàm gật đầu nói.
Vừa rồi lúc luyện chế thanh linh kiếm kia, Từ Phàm đã nhìn ra, vị đệ tử này của mình có hành vi tiêu hao quá mức căn nguyên bản thân.
Cho nên Từ Phàm mới lấy ra một giọt Mộc Chi Căn Nguyên.
Sau khi Quảng Hư rời đi, Từ Phàm quan sát thánh linh kiếm hắn luyện chế ra kia, càng xem càng thấy vừa lòng.
Cho tới nay, Từ Phàm đơn giản chia tư chất thành mấy loại.
Loại thứ nhất là, có thể nhìn thấy cơm, miễn cưỡng có thể ăn được, nhưng ăn không đủ no.
Loại thứ hai là, cơm ở ngay trước mắt, hơn nữa số lượng lớn, duỗi tay là có thể ăn được, có thể ăn no.
Loại thứ ba là, sơn hào hải vị mặc ngươi tự lấy, giống như vào phòng tiệc đứng xa hoa, tự mình động tay.
Loại thứ tư, thân đã ở trong phòng tiệc đứng xa hoa, ông trời bận trước bận sau đút cơm, chỉ cần há mồm ăn là được.
Tư chất trong thiên hạ đại khái có thể chia thành bốn loại này, Từ Phàm thì lại không ở trong phạm vi đó.
Tư chất luyện khí của Quảng Hư trong mắt Từ Phàm chính là loại thứ tư, loại cao cấp nhất. Chỉ cần dốc lòng dạy dỗ, trở thành Luyện Khí Đại Tông sư trong vòng ngàn năm đều không thành vấn đề.
Ngay lúc Từ Phàm đang quan sát thanh linh kiếm trong tay này, đệ tử ngoại môn của hắn, Trương Đại Khí tới đây bái phỏng.
“Sư phụ, nhiệm vụ ngài giao cho ta đã hoàn thành, mời ngài tuyên bố nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo.” Trương Đại Khí tràn đầy tự tin nói. Trải qua nhiều năm rèn luyện như vậy, hắn đã đứng trên Luyện Khí Tông sư đỉnh phong, chỉ còn kém một bước nữa là có thể trở thành Luyện Khí Đại Tông sư.
Khí thế của Trương Đại Khí hiện tại đặc biệt dồi dào, tuy là Luyện Khí Tông sư, nhưng khí thế phát ra trên người này, lại có một tia uy nghiêm của Luyện Khí Đại Tông sư.
“Không tệ, khí thế rất dồi dào, nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo của ngươi chính là luyện chế ra một món Chuẩn Tiên khí, bên Bồ Đào sẽ cung cấp cho ngươi đầy đủ vật liệu.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Khí thế dồi dào như vậy, không mài giũa một chút, chỉ sợ sau này trong lúc miễn cưỡng tiến vào Đại Tông sư, đi lên nữa cũng không có đường nào có thể đi.
“Tuân lệnh sư phụ!” Trương Đại Khí cung kính hành lễ nói, trong lòng đặc biệt vui sướng, chỉ cần luyện chế ra một món Chuẩn Tiên khí là hắn có thể trở thành đệ tử thân truyền của sư phụ.
“Đúng rồi, đây là thanh linh kiếm do đồ đệ ta vừa thu nhận, cũng là sư đệ ngươi luyện chế, đây là lần thứ hai hắn động thủ luyện chế pháp bảo.”
“Mang thanh linh kiếm này về đánh giá một chút, sau khi xong thì trả lại cho ta.” Từ Phàm phân phó.
“Sư phụ, vị tiểu sư đệ kia là phụ tu Luyện Khí sao?” Trương Đại Khí cẩn thận dò hỏi.
“Chủ tu đạo Luyện Khí, bởi vì tư chất thượng giai, tính cách thuần lương, cho nên được ta thu làm thân truyền đệ tử.”
“Vậy nên ngươi phải nỗ lực đấy.” Từ Phàm hờ hững nói.
“Tuân lệnh sư phụ.” Trong lòng Trương Đại Khí có một chút ghen tị, nhưng cũng chỉ là một chút.
Sau đó cầm thanh linh kiếm kia cáo lui, về trong động phủ của chính mình.
“Ta thế mà không thể trở thành đệ tử thân truyền chủ tu đạo Luyện Khí đầu tiên của sư phụ, thật sự là quá mức đáng tiếc.” Trương Đại Khí có chút tiếc nuối nói, nhưng cũng không vì thế nhụt chí.
Lúc này, trong động phủ của Quảng Hư, hắn đang liên hệ với cha mẹ hắn.
Kết quả, Quảng Hư dùng pháp bảo truyền tin liên lạc rất nhiều lần nhưng đều không liên lạc được.
“Chẳng lẽ cha mẹ không có trong cự thành?”
“Vậy làm sao bây giờ?” Quảng Hư có chút lo lắng nói.
“Pháp khí truyền tin ngươi sử dụng là loại cấp bậc thấp nhất, chỉ có thể dùng liên lạc trong cự thành.”
“Cần ta giúp ngươi liên hệ với cha mẹ ngươi không? Nhưng cần ngươi trao quyền mục lục tất cả linh lực sóng ngắn trong pháp bảo truyền tin của ngươi.” Giọng Bồ Đào vang lên.
“Như vậy là có thể giúp ta liên hệ được với cha mẹ sao!” Quảng Hư kích động nói.
“Có thể.”
“Ta đây trao quyền.”
Về ý trao quyền là gì, Quảng Hư cũng cái hiểu cái không.
Theo sau, trong hư không xuất hiện một sợi linh tuyến chậm rãi kết nối tới pháp khí truyền tin của hắn.
Không bao lâu sau, một màn sáng xuất hiện trước mặt Quảng Hư.
Trong màn sáng đúng là khuôn mặt cha mẹ hắn.
Lúc này tại vùng ngoại ô cự thành nào đó, một đôi phu thê Hợp Thể Kỳ đang nghi hoặc nhìn màn sáng.
Lúc bọn họ nhìn thấy nhi tử của chính mình, thần sắc rõ ràng có chút hoảng loạn.
Có thể thông qua pháp khí liên lạc tạo thành màn sáng như thế, nhất định là những thế lực lớn kia.
“Cha mẹ, ta được Đại trưởng lão Ẩn Linh môn thu làm đệ tử!”
“Ngày mai chính là đại lễ bái sư, các ngươi có thể tới đây hay không?”
Giọng nói vui vẻ của Quảng Hư từ trong màn sáng truyền ra.
Nghe được lời nhi tử nói, phu thê hai người đầu tiên là liếc mắt nhìn nhau.
Ẩn Linh môn, bọn họ biết. Là tông môn lớn nhất tọa lạc tại Kim Khí thành. Tuy rằng không đến cấp Thánh địa Tiên tông, nhưng căn cứ vào đủ loại thần kỳ mà người trong Kim Khí thành miêu tả, trở thành Thánh địa Tiên tông chỉ là chuyện sớm muộn.
Hơn nữa từ những tin tức có được từ trong miệng mấy ngàn vạn đồ đệ mới được thu nhận kia, thực lực của Ẩn Linh môn có thể sánh với Thánh địa Tiên tông.
Sau khi nghe được hắn muốn mời bọn họ tham gia đại hội bái sư, trên mặt bọn họ đột nhiên hiện lên vẻ khó xử.
Nơi ở hiện tại của bọn họ cách Kim Khí thành gần hai tòa thành lớn, linh thạch bọn họ mang trên người miễn cưỡng chỉ đủ một người trở về.
“Nhi tử, bên phía cha còn có nhiệm vụ, trước để mẹ ngươi đi thôi.” Nam tử nhìn ánh mắt trông mong của thê tử nói, trong mắt hắn cũng không có quá nhiều vẻ vui mừng và kinh ngạc.
“Cha, vì sao ngươi không thể tới?” Quảng Hư thất vọng hỏi.
“Đã ký kết khế ước với thương hội, dù sao cũng phải có một người hoàn thành.” Nam tử thuận miệng nói, hắn không thể ở trước mặt nhi tử mình thừa nhận không có lộ phí trở về.
“Vậy được rồi.”
Đúng lúc này, hư không xuất hiện linh quang, một Truyền Tống trận xuất hiện trước mặt hai người.