Chương 968: Thử thách luyện khí
Chương 968: Thử thách luyện khí
Quảng Hư đang ở trong hiện thực tính toán thử luyện khí lần đầu tiên lại bị viện trưởng của bọn họ gọi đến bên cạnh.
“Bái kiến viện trưởng.” Quảng Hư cung kính nói.
Hắn biết viện trưởng của bọn họ là Chân Tiên trấn thủ Kim Khí Thành, thân phận này đối với bọn họ mà nói đã xem như là một nhân vật rất lớn.
Chân Tiên trấn thủ dùng ánh mắt vừa tiếc vừa hâm mộ nhìn Quảng Hư.
“Ngươi có nguyện ý gia nhập tông môn không? Có một đại nhân vật coi trọng ngươi.” Chân Tiên trấn thủ ân cần hỏi.
“Tông môn? Là tông môn nào?”
“Bái nhập vào tông môn này, có còn phải nộp tiên ngọc ngoài mức quy định không?” Tinh thần Quảng Hư cảnh giác nói.
Học phí của hắn là mười năm hai tiên ngọc, là sau khi cha mẹ hắn bán đi đạo khí duy nhất trong nhà, chắp vá lung tung mới gom đủ.
Nếu bái nhập vào trong tông môn này còn cần tiên ngọc ngoài mức quy định, vậy hắn thà từ bỏ này cơ hội, ở trong học viện này chờ đợi. Ít nhất hắn có nắm chắc trong vòng mười năm này sẽ trở thành Luyện Khí Đại Sư.
“Ha ha, ngươi đi theo ta.”
Một pháp trận truyền tống xuất hiện trước mặt hai người, đây là Truyền Tống trận nối thẳng Từ Phàm mở cho bọn họ, có thể tới thẳng Ẩn Linh môn.
“Thiên phú luyện khí của tiểu tử ngươi tốt, được đại nhân vật kia coi trọng, muốn thu ngươi làm đồ đệ.”
“Đại nhân vật? Là Luyện Khí Tông sư sao?”
Trong mắt một tiểu nam hài mười mấy tuổi, lòng mang mộng tưởng trở thành Luyện Khí Đại Sư, Luyện Khí Tông sư đã là đại nhân vật trong nhận thức của hắn.
“So với Luyện Khí Tông sư còn lớn hơn nữa. Ngươi có muốn bái sư, miễn phí dạy ngươi, còn không thu tiên ngọc không?” Chân Tiên trấn thủ cười ha ha nhìn Quảng Hư. Khi còn nhỏ, lòng hắn cũng từng mang ảo tưởng được những đại nhân vật đứng đầu đó thu làm đồ đệ.
“Nguyện ý, ta vô cùng nguyện ý. Nhưng mà, ta có thể nói một tiếng với cha mẹ ta không?” Quảng Hư hỏi.
“Trước tiên ngươi đi gặp qua vị đại nhân vật kia rồi lại nói, muốn liên lạc với cha mẹ ngươi, tùy thời đều có thể.”
Chân Tiên trấn thủ bảo Quảng Hư bước vào Truyền Tống trận.
Theo linh quang chợt hiện lên, Quảng Hư cũng xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.
Quảng Hư đột nhiên cảm thấy hoàn cảnh xung quanh chợt biến đổi, theo sau liền cảm nhận được Tiên Linh chi khí kinh người trong không khí kia.
Cùng với thác nước dịch Tiên Linh lớn như cửu thiên ngân hà rơi xuống ở nơi xa.
Xung quanh dãy núi bị đủ loại kiến trúc quấn quanh, vừa khéo hòa hợp thành một thể.
Phong cảnh trên dãy núi như tranh vẽ, rậm rạp xanh tươi, lúc thì có linh thú lui tới giữa dãy núi, lúc thì thường có các loại phi cầm thần thú ngưng tụ từ dịch Tiên Linh bay qua trong không trung.
Khiến cho Quảng Hư giật mình vẫn là cự hồ Tiên Dịch như biển rộng dưới thác nước dịch Tiên Linh kia.
Thấy từng cảnh tượng như vậy, trong lúc nhất thời Quảng Hư thế mà có chút si mê.
Những cảnh tượng này so với hình ảnh trong Thánh địa Tiên tông cha mẹ hắn miêu tả còn đẹp hơn, còn tiên thịnh hơn.
Từ Phàm không nói gì, chỉ cười ha ha nhìn tiểu gia hỏa trước mặt.
Chờ đến khi Quảng Hư xem đủ, lấy lại được tinh thần mới chú ý tới Từ Phàm cách đó không xa.
“Bái kiến tiền bối!” Quảng Hư có chút hoảng loạn hành lễ nói.
“Đứng dậy đi.”
“Đây là Ẩn Linh môn, là ta một tay sáng tạo, ngươi cảm thấy như thế nào?” Từ Phàm mặt mang vẻ tươi vui hỏi.
“Tốt, ta chưa từng gặp được nơi nào tốt như vậy.”
“Tiền bối gọi ta tới đây, là mời ta gia nhập Ẩn Linh môn.”
“Ta nguyện ý gia nhập.”
Quảng Hư hồi hộp nói, quên mất đi hết những câu từ đã nghĩ sẵn lúc mới đến đây.
“Không quan trọng, có thể nói cho ta nghe một chút, ngươi ở trong phân viện Luyện Khí đều đã học được những gì không?” Từ Phàm kiên nhẫn hỏi.
Có thể thông qua bài kiểm tra của tông môn, còn đạt được điểm tuyệt đối, loại đệ tử này Từ Phàm vô cùng yên tâm.
“Ta ở trong phân viện Luyện Khí, học được…”
Quảng Hư giống như hạt đậu nói qua một lần tất cả những thứ đã học được.
Từ Phàm nhẹ nâng tay, một khối linh thiết cơ bản nhất và một ngọn Ngũ Hành linh hỏa xuất hiện trước mặt Quảng Hư.
“Cho ngươi một cơ hội, dùng những vật liệu này luyện chế ra một thanh linh kiếm khiến ta vừa lòng, ta lập tức thu ngươi làm đệ tử.”
“Tiền bối, ta có thể về học viện học chương trình học luyện khí thêm một khoảng thời gian không?”
“Chương trình học còn chưa học xong, ta sợ ta luyện chế không tốt.” Quảng Hư nói.
“Không cần, ngươi cứ dùng linh hỏa và linh thiết trước mắt dốc hết toàn lực luyện chế ra một thanh linh kiếm, tốt hay không tốt ta tự có đánh giá.”
Ngọn Ngũ Hành linh hỏa kia tự động chui vào trong cơ thể Quảng Hư, hòa thành một thể với đan điền linh lực của hắn.
Dưới sự trợ giúp của Từ Phàm, ngọn Ngũ Hành linh hoả này lập tức bị Quảng Hư bị động luyện hóa.
“Làm quen với linh hỏa một chút, sau đó ngươi có thể bắt đầu luyện khí.” Từ Phàm ra hiệu nói.
Quảng Hư nhìn linh thiết trôi nổi trong không trung kia, gật đầu, vẻ mặt từ khẩn trương lúc mới bắt đầu từ từ trở nên nghiêm túc.
Một ngọn linh hỏa hiện lên trước mặt Quảng Hư, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được độ ấm và uy năng của linh hỏa.
“Không cần dùng linh lực ngưng tụ thuần linh hỏa đúng là nhẹ nhàng, như vậy sẽ có thêm tinh lực nhiều hơn để có thể khống chế đại chuỳ.” Trong lòng Quảng Hư thầm nghĩ.
Theo sau, Quảng Hư dùng Ngũ Hành linh hỏa bắt đầu rèn linh thiết, thỉnh thoảng điều chỉnh mức lớn nhỏ của linh hỏa, quan sát linh thiết biến hóa.
Từ Phàm ở bên cạnh xem gật đầu, chỉ riêng điểm này đã mạnh hơn đám trẻ trâu vừa học luyện khí kia rất nhiều rồi.
Theo linh thiết bắt đầu chậm rãi mềm ra, thiếu niên cũng ngưng tụ ra đại chuỳ linh lực, bắt đầu bằng vào cảm giác, bắt đầu tôi luyện linh thiết.
Đây là kiến thức cơ bản mỗi Luyện Khí Sư phải học, tuy rằng giai đoạn sau không dùng đến phương thức này để tôi luyện linh khoáng, nhưng ở giai đoạn trước, trước khi luyện chế pháp khí và bảo khí, dùng phương thức này là không thể tránh được.
Đại chuỳ ngưng tụ từ linh lực, mỗi chuỳ đều gõ đúng chỗ đến trên linh thiết.
Càng bị rèn, bên trong linh thiết bắt đầu xảy ra biến hóa rất nhỏ, trở nên càng thêm kiên cố, càng thêm bền dẻo, truyền vào linh lực càng thêm trôi chảy.
Một canh giờ sau, trán Quảng Hư đã ra đầy mồ hôi.
Khối linh thiết dưới sự đoạn, luyện, đả của đại chuỳ linh lực, đã xuất hiện phôi linh kiếm.
Theo sau, Quảng Hư bỗng nhiên thêm hỏa lực linh hỏa, sau khi phôi linh kiếm hoàn toàn mềm ra, vừa dùng Tố Hình thuật, vừa tăng lớn lực độ đại chuỳ linh lực đập xuống.
Luyện Khí Sư bình thường ở bước này đã bắt đầu dùng Tố Hình thuật ngưng kết ngoại hình của linh kiếm, chuẩn bị khắc phù văn.
Nhưng ở chỗ Quảng Hư lại có biến hóa mới.
Dưới sự tôi luyện của đại chuỳ linh lực, phôi linh kiếm này càng lúc càng gần như hoàn mỹ.
Sau đó, lúc chỉ kém một chùy nữa là có thể biến phôi linh kiếm thành trạng thái hoàn mỹ nhất, Quảng Hư đột nhiên dừng lại, bắt đầu bước cuối cùng, khắc phù văn.
Khống linh, sắc bén, vững chắc.
Ba phù văn đặc biệt tiêu chuẩn được khắc tới trên linh kiếm.
Một thanh linh kiếm pháp khí cơ bản nhất thành hình.
Sau khi làm xong mọi việc, Quảng Hư mồ hôi đầy đầu, linh lực suy yếu, tinh thần lực cũng gần như hao hết.
Trong tay Từ Phàm xuất hiện một giọt Mộc Chi Bản Nguyên, trực tiếp bắn vào trong cơ thể Quảng Hư.
“Đa tạ tiền bối, linh kiếm ta đã luyện chế xong, mời tiền bối kiểm tra.” Quảng Hư cung kính nói.
Quá trình luyện chế linh kiếm này, giống như khiến hắn có chút biến đổi tinh thần, có cảm ngộ mới đối với đạo Luyện Khí. Hắn tin rằng, cho dù vị tiền bối này không thu hắn làm đồ đệ, sau khi trở lại học viện, hắn cũng nắm chắc trong vòng mười năm sẽ trở thành Luyện Khí Đại Sư.
Từ Phàm không xem linh kiếm trước tiên mà là nhìn về phía Quảng Hư hỏi: “Vừa rồi chỉ kém một chùy cuối cùng là có thể làm phôi linh kiếm ở vào trạng thái hoàn mỹ nhất, một chùy kia vì sao ngươi không đập xuống?”
Nghe được lời này, Quảng Hư sửng sốt.