Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 967 - Chương 967: Quảng Hư

Chương 967: Quảng Hư Chương 967: Quảng Hư

“Một năm ba mươi lăm ngàn, một trăm năm ba trăm năm mươi vạn, một ngàn năm ba mươi lăm triệu, một vạn năm ba trăm năm mươi triệu, ba mươi sáu vạn năm…”

Từ Phàm cảm nhận được sự to lớn của mấy con số này, lập tức có cảm giác bất lực.

“Xem ra trở thành Kim Tiên trong ngắn hạn là không được rồi.” Từ Phàm thở dài nói.

“Thành thật dạy dỗ các đồ đệ và đệ tử tông môn đi, việc này còn đáng tin cậy một chút.” Từ Phàm nói.

Dựa theo khả năng lợi nhuận của toàn bộ Ẩn Linh môn, trong vạn năm hắn tấn cấp đến Chân Tiên cũng không thành vấn đề. Về phần Chân Tiên đến Kim Tiên kỳ, Từ Phàm nghĩ cũng không dám nghĩ.

Ngay lúc này, Chân Tiên trấn thủ Kim Khí thành tới thăm.

“Bái kiến Đại trưởng lão.” Trên mặt Chân Tiên trấn thủ Thượng Linh mang vẻ vui mừng nói.

“Xem sắc mặt của ngươi, Học viện Kim Khí kia hẳn là phát triển rất không tệ nhỉ.” Từ Phàm cười ha ha nói.

Nhìn thấy Chân Tiên trấn thủ, hắn đột nhiên nhớ tới, học viện bên kia hình như đã chiêu sinh được một khoảng thời gian.

“Nhờ phúc của Đại trưởng lão, trước mắt học viện đã có tổng cộng có ba trăm vạn học viên, toàn bộ đều là người ở cự thành phụ cận mộ danh mà đến.”

“Chỉ cần dạy dỗ tốt nhóm học viên này, đạt được sự thừa nhận của ý chí thiên đạo, đám học viên tiếp theo được chiêu thu có thể ít nhất là ngàn vạn trở lên.”

“Ước chừng trong vòng ngàn năm, có thể học viện cần xây dựng thêm lần nữa.” Chân Tiên trấn thủ cười nói.

Lần này hắn tới là để cảm tạ Tiên khí ảo cảnh dạy học Từ Phàm đã ban tặng.

Hắn vốn cho rằng ảo cảnh dạy học này chỉ là dạy một vài công pháp hoặc thần thông tu luyện tương đối bình thường.

Nhưng nhiều học viên sau khi dùng thử lại ngạc nhiên phát hiện, ảo cảnh dạy học này chẳng những sẽ dạy thần thông công pháp, ngay cả luyện khí, luyện đan, phù chú, trận pháp, các loại bàng môn chi đạo hỗn tạp đều có thể học được.

Hắn liền lợi dụng thứ này làm điểm tuyên truyền, mới có thể chiêu thu được mấy trăm vạn học viên ở những cự thành xung quanh.

Việc làm này của hắn thế mà được khen ngợi trên đại hội Chân Tiên trấn thủ toàn bộ Tiên vực Tinh Nguyệt.

“Lần này đến đây, một là để cảm tạ quý tông môn cùng Đại trưởng lão, thứ hai là để đưa lên phần chia học phí lần này.” Chân Tiên trấn thủ lấy ra một túi trữ đồ nói.

Trong túi trữ đồ có chứa ba trăm mười vạn tiên ngọc, là tám phần lợi nhuận phân chia học phí lần này.

Từ Phàm nhận lấy túi trữ đồ, sau khi xem xét một phen, trên mặt cũng tỏ vẻ ngoài ý muốn.

“Ba trăm mười vạn tiên ngọc, con số này có chút nhiều nha.” Từ Phàm nói.

“Không nhiều, bởi vì trong học viện có thể học luyện khí, luyện đan, phù chú, trận pháp, những thứ này còn phải thu học phí cao hơn rất nhiều với học phí bình thường.” Chân Tiên trấn thủ giải thích.

“Không tệ, có gì cần trợ giúp có thể nói với ta.” Từ Phàm cười nói, không nghĩ tới lần này còn có niềm vui ngoài ý muốn.

“Đa tạ Đại trưởng lão chiếu cố, nhưng bản tiểu tiên đúng thật là có một chuyện muốn nhờ.” Trong tay Chân Tiên trấn thủ xuất hiện mấy chiếc ngọc điệp.

“Đây là công pháp và thần thông đồng bộ đỉnh cấp Học viện Kim Khí làm ra, Đại trưởng lão có thể xem một chút.”

Từ Phàm nhận lấy mấy chiếc ngọc điệp kia, sau khi xem xét sơ qua một phen, lông mày có chút nhăn lại.

Những thần thông công pháp này so với của Ẩn Linh môn, kém không phải chỉ nửa điểm.

Tu vi ngang nhau tu luyện thần thông công pháp của Ẩn Linh môn có thể ngược sát một đám bọn họ.

Loại thần thông công pháp này ở Tiên giới thuộc về loại mạnh hơn cấp độ bình thường một chút, nhưng cũng chỉ là một chút như vậy thôi.

“Đây chính là thần thông công pháp vốn có của gia tộc ngươi sao, có chút kém.” Từ Phàm nói.

“Vậy nên mới muốn cầu quý tông môn một bộ thần thông công pháp hơi tốt một chút, như vậy học viện mới có thể có sức cạnh tranh.”

“Đương nhiên sẽ không để quý tông môn ra không công, công pháp này có thể bán trong học viện, số tiền nhận được toàn bộ quy về quý tông môn.” Chân Tiên trấn thủ khẩn cầu nói.

“Việc này dễ thôi.” Từ Phàm tiện tay lấy ra mấy chiếc ngọc điệp.

Những thần thông công pháp này đều là sau khi đến Tiên giới, từ trên người người khác tìm được, để đến trong Tiên giới miễn cưỡng xem như tốt một chút.

“Đa tạ Đại trưởng lão.” Chân Tiên trấn thủ cảm tạ nói.

Sau đó hai người lại hàn huyên thêm một lát về chuyện Tiên giới, sau đó Chân Tiên trấn thủ mới rời đi.

“Ba trăm mười vạn tiên ngọc, còn tạm, có thể gia tốc xấp xỉ hơn chín mươi năm đi.” Từ Phàm cười ha ha nói.

Lúc này đo lường đơn vị trong mắt hắn đã xảy ra biến hóa.

Học viện Kim Khí, tất cả học viên hiện tại đều đang học tập trong thế giới ảo cảnh Tiên giới.

Có học viên đang ôn tập công pháp, có học viên đang luyện tập thần thông.

Cũng có học viên đang mượn ảo cảnh này luận bàn.

Trừ nơi đó ra còn có một khu vực ảo cảnh đặc thù khác.

Lúc này một tiểu nam hài hơn mười tuổi đang cố gắng dùng linh lực của bản thân kích phát linh hỏa, đi nung rèn một khối linh thiết trước mắt này.

Vừa nung rèn, vừa cố gắng ngưng tụ linh khí đại chùy cố gắng đập khối linh thiết chùy.

Dưới là linh hỏa nung rèn, trên là linh lực đại chùy gõ xuống, một thanh linh kiếm dần dần thành hình.

Sau đó tiểu nam hài lại cưỡng ép chống đỡ cơ thể, khắc xuống ba đạo phù văn cho thanh linh kiếm này.

Sau khi làm xong mọi chuyện, tiểu nam hài hao hết tinh lực, trực tiếp rút ra khỏi thế giới ảo cảnh dạy học.

Lúc này, trong không gian nơi tiểu nam hài vốn đang đứng vang lên âm thanh chúc mừng.

“Chúc mừng học viên Quảng Hư thành công rèn ra món pháp bảo cấp ưu tú đầu tiên cho bản học viện, khen thưởng một ngàn tích phân cống hiến.”

Lúc này Từ Phàm đang ở trong không gian trong đất giám sát số một, số hai làm việc đột nhiên nhận được tin tức từ Bồ Đào.

“Chủ nhân, trong học viện Kim Khí phát hiện một thiên tài luyện khí.”

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trong màn sáng là cảnh một tiểu nam hài đang luyện khí.

Vẻ mặt Từ Phàm ngay lúc đầu rất tùy ý, nhưng sau đó, lúc tiểu nam hài kia dùng tinh lực đại chùy gõ linh thiết, vẻ mặt hắn bắt đầu trở nên nghiêm túc.

“Lần đầu luyện khí mà đã có thể làm được đến mức độ này.”

Nhìn thanh linh kiếm tiểu nam hài vừa luyện chế ra kia, mặc dù nói là mô phỏng, phục khắc so với thực thế hầu như chênh lệch không bao nhiêu.

Từ Phàm dừng ánh mắt lại trên thanh linh kiếm kia, cuối cùng hai tay vừa nhấc, một thanh linh kiếm đen tuyền xuất hiện trong tay hắn.

Đây là món pháp bảo đầu tiên Từ Phàm luyện chế ra, linh kiếm Thông U, mặc dù luôn không dùng chút nào nhưng vẫn được Từ Phàm mang trên người làm kỷ niệm.

Bây giờ, thanh linh kiếm do tiểu nam hài luyện chế ra kia, gần như sánh ngang với Thông U trong tay hắn.

“Cậu nhóc tên là Quảng Hư, người Trường Thanh thành, phụ mẫu là một đôi tán tu Hợp Thể, tính tình…”

Bồ Đào miêu tả kỹ càng những việc tiểu nam hài và cha mẹ hắn trải qua từ nhỏ đến lớn.

“Tư chất tu luyện bình thường, ngộ tính bình thường, nhưng duy chỉ có được xuất sắc nhất thiên phú trên Luyện Khí nhất đạo.”

“Không tệ, là hạt giống tốt.” Từ Phàm sờ cằm nói.

“Bồ Đào, lúc tiểu nam hài kia tiến vào không gian ảo cảnh lần nữa, sắp xếp cho hắn một bài kiểm tra gia nhập tông.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Kết quả là, Quảng Hư mới vừa nghỉ ngơi tốt, khôi phục lại linh lực, lúc vừa tiến vào thế giới ảo cảnh dạy học đã mơ một giấc.

Nhưng hắn tỉnh lại từ trong mơ nhưng việc gì cũng không nhớ rõ.

“Kỳ quái, linh lực mới vừa khôi phục tốt sao lại thiếu hơn một nửa, xem ra là chưa nghỉ ngơi đủ.” Quảng Hư nói xong lập tức ra khỏi không gian ảo cảnh dạy học, dự định tiếp tục trở lại phòng mình nghỉ ngơi.

“Chủ nhân, Quảng Hư thông qua kiểm tra tông môn, cho điểm tuyệt đối.” Bồ Đào báo cáo.

“Là lúc nên thu một đệ tử sở trường luyện khí.” Từ Phàm sờ cằm nói.
Bình Luận (0)
Comment