Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 966 - Chương 966: Vùng Ngoài Giới, Vạn Thanh Đảo

Chương 966: Vùng ngoài giới, Vạn Thanh đảo Chương 966: Vùng ngoài giới, Vạn Thanh đảo

“Lão đệ đã có chuyện cầu đến người đại ca này, tất nhiên sẽ giúp đến nơi đến chốn.” Ông lão tóc trắng nói xong nhắm mắt lại, sau lưng hiện ra la bàn vận mệnh.

Lúc ông lão tóc trắng đi qua theo đường nhân quả như có như không kia, đột nhiên biến sắc, thân thể tiếp nhận không được lực lượng phản phệ, trực tiếp nổ tung.

Tinh Linh ở bên cạnh bưng trà phục vụ vẻ mặt có chút ngoài ý muốn, nhưng chỉ là ngoài ý muốn, đối với chuyện sư phụ hắn nổ tung cũng không phản ứng bao nhiêu.

Huyết vụ nổ tung, sau đó lại có một luồng Thời Không chi lực kỳ diệu, thu nạp lại toàn bộ những huyết vụ nổ tung kia, lần nữa biến thành ông lão tóc trắng.

Ông lão tóc trắng sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía Từ Phàm có chút áy náy nói: “Lão đệ trước tiên chờ chút, vị trí ngươi để ta tính toán có chút liên lụy quá sâu, lại cho ta thêm chút thời gian.”

Sau đó lại bắt đầu, nổ rồi khôi phục, khôi phục rồi lại nổ, tới lui hơn mười lần.

Mỗi lần ông lão tóc trắng nổ tung, sắc mặt cũng suy yếu đi một phần.

Lần nữa khôi phục, sắc mặt ông lão tóc trắng trắng bệch như tờ giấy, mắt sụp xuống nhăn nheo, cơ thể cũng giống như da bọc xương.

“Đại ca, được rồi, tính không được cũng đừng miễn cưỡng.” Từ Phàm khuyên can nói. Hắn vốn ôm thái độ thử một chút, tính không ra cũng không có chuyện gì quá lớn.

“Không được, lão đệ thật vất vả cầu đến trên người ta, việc này nhất định phải làm thật tốt cho ngươi.” Ông lão tóc trắng nói, lấy ra nhiều loại thần đan thánh dược để khôi phục.

Sau khi khôi phục thì lại lần nữa biểu diễn nổ tung tại chỗ.

Tinh Linh tiến đến bên cạnh Từ Phàm.

“Nơi vợ ngươi bị bắt đi không thể coi thường đâu nha, từ trước tới nay ta chưa từng thấy sư phụ tự bạo nhiều lần như vậy.”

Có một lần, Tinh Linh nhìn thấy sư phụ đang tính toán một cơ duyên cho Đại sư huynh, cũng mới tự bạo có chín lần.

Hiện tại đã nổ tới nổ lui hơn ba mươi lần, không khỏi làm Tinh Linh có chút tò mò, rốt cuộc là nơi nào mà thần bí đến vậy.

“Ta cũng không rõ lắm, nhưng nữ tử mặc tiên giáp ta nhắc đến kia, nhất định là tồn tại cấp thánh giả Đại La trở lên.” Từ Phàm nói.

Sau đó lại có âm thanh tự bạo truyền đến, đây đã là lần tự bạo thứ năm mươi của ông lão tóc trắng.

Sau khi ông lão tóc trắng lần nữa tụ lại, tiếp tục bắt đầu suy tính, tuy nhiên lần này không có tự bạo, mà là bắt đầu hộc máu.

Vừa suy tính, vừa cắn thuốc, vừa hộc máu.

Từ Phàm ở bên cạnh suy tính, chỉ riêng máu vị đại ca tốt này hộc ra, ít nhất cũng phải ba chậu lớn.

Ngay lúc này, ánh mắt ông lão tóc trắng đột nhiên thanh minh, khóe miệng lộ ra chút ý cười.

Nhưng ngay lúc này, giữa bầu trời đột nhiên rơi xuống một luồng Đại Đạo chi lực khổng lồ, trực tiếp trói chặt ông lão tóc trắng.

Ánh mắt vốn đang thanh minh bỗng trở nên đục ngầu.

Sau đó ông lão tóc trắng trầm mặc thật lâu.

“Lão đệ, vị trí đạo lữ của ngươi, ta đã tính ra cho ngươi.”

“Nhưng lão ca tới khuyên ngươi một câu, ngươi tốt nhất không nên biết, nếu không sau khi bị liên lụy sẽ cực kỳ phiền phức.” Ông lão tóc trắng nói.

“Lão ca, ngươi nói đi, Vi Vân là đạo lữ của ta, nàng ở nơi nào ta nhất định phải biết.” Giọng điệu Từ Phàm kiên định nói.

Hắn có cảm giác, phần nhân quả này sớm muộn gì hắn đều sẽ dính lên, sớm hay muộn cũng không khác nhau.

“Vùng đất ngoài giới, Vạn Thanh đảo, ta chỉ có thể nói cho ngươi bấy nhiêu đó.”

Ngay sau khi ông lão tóc trắng nói xong, lại biểu diễn thêm một lần tự bạo tại chỗ.

Sau đó lại từ huyết vụ thuần túy nhất, nghịch biến trở về thành ông lão tóc trắng.

“Vì lão đệ tính toán nơi này, phân thân ta để dành trong khoảng thời gian này đều đã dùng hết.”

“Nhưng cuối cùng có thể đạt được mục đích lão đệ cần, đó cũng là đáng giá.” Ông lão tóc trắng vẻ mặt tràn đầy vui mừng nói.

“Đa tạ đại ca.” Từ Phàm cảm tạ nói, hắn là thật sự cảm tạ.

“Lão đệ vui vẻ là tốt rồi.” Ông lão tóc trắng vừa nói xong, lại phun ra một ngụm máu lớn.

“Ta còn phải hộc máu một khoảng thời gian nữa, không thể trò chuyện cùng lão đệ được.”

Nói xong câu này hắn lại phun ra một ngụm máu lớn, sau đó bị Tinh Linh đỡ về phòng.

“Đại ca, phần nhân tình này ta nhớ kỹ.” Từ Phàm nói xong liền rời đi.

Một tháng sau, Từ Phàm vừa truyền đạo giải thích nghi hoặc xong đã lập tức trở về tiểu viện của mình, cấp tốc tiến vào hình thức nhàn rỗi.

“Khoảng thời gian này đã giảng không ít rồi, đủ để những đệ tử kia tiêu hóa mấy năm.” Từ Phàm thở phào nhẹ nhõm nói.

Sau khi hắn từ chỗ ông lão tóc trắng bên kia trở về, lại tiến vào trạng thái bận rộn.

Mỗi ngày không phải dạy đồ đệ thì chính là truyền đạo giải thích nghi hoặc cho đệ tử tông môn, một dáng vẻ như muốn chấn hưng tông môn, trở thành tông môn đỉnh cấp trong Tiên giới.

“Chủ nhân, Bàng Phúc đã trở về.” Giọng Bồ Đào vang lên.

“Mau mời tới.” Từ Phàm giãy dụa ra từ hình thức cá mặn nói.

Bàng Phúc là một khâu quan trọng trong việc tăng lên thực lực của hắn.

Không qua bao lâu sau, trong tiểu viện của Từ Phàm, từ hư không xuất hiện một Truyền Tống trận.

Bàng Phúc từ đó đi ra.

“Bái kiến Đại trưởng lão!” Bàng Phúc kích động nói.

“Không cần đa lễ, nói một chút chuyện đã làm thế nào rồi?” Từ Phàm bảo Bàng Phúc ngồi xuống rồi nói.

“Những thứ Đại trưởng lão bảo ta thu mua đã làm gần như xong rồi.”

Bàng Phúc nói, lấy từ trong nhẫn không gian ra vài món trọng bảo ẩn chứa đạo Thời Gian cấp Tiên phẩm.

“Trọng bảo thời gian cấp Tiên phẩm bán rất chạy, gần như vừa đưa ra thì đã bị tất cả thế lực đại Tiên tông cướp đi. Mấy món này vẫn là ta thật vất vả mới cướp được, tổng cộng tiêu tốn hơn bảy trăm vạn tiên ngọc.”

“Về phần ngoại vực Tiên giới mà Đại trưởng lão bảo ta nghe ngóng, tình báo căn bản nhất đã thăm dò gần như đã xong.”

“Sau khi lên cao ngàn vạn dặm là bắt đầu tiến vào khu vực Cửu Thiên, sau khi qua Cửu Thiên thì chính là ngoại vực Tiên giới.”

“Cửu Thiên lần lượt là Hạo Thiên, Thương Thiên, Huyền Thiên, Viêm Thiên, U Thiên, Dương Thiên, Chu Thiên, Biến Thiên, Quân Thiên.”

“Quân Thiên là trung tâm, còn lại phân bố ở bốn phương tám hướng xung quanh, chỉ cần sau khi đột phá Quân Thiên thì chính là ngoại vực Tiên giới.”

“Nghe nói Tiên giới khác cũng là như thế này, chỉ là cách gọi có thể có chút khác biệt.” Bàng Phúc giới thiệu.

“Muốn đột phá Cửu Thiên đi tới ngoại vực, ít nhất phải là cấp thánh giả Đại La, hoặc là có tiên chu hay pháp bảo cung điện cấp Hậu thiên linh bảo.”

“Những trọng bảo thời gian cấp Tiên phẩm này, đều là lấy được từ ngoại vực Tiên giới.” Bàng Phúc cuối cùng nói.

Từ Phàm rơi vào trầm tư, trong lòng bắt đầu phun tào ngưỡng cửa tiến vào Tiên giới ngoại vực.

“Xem ra muốn tự cấp tự túc phải cần một khoảng thời gian nữa.” Từ Phàm thở hắt ra một hơi thật dài.

“Tông môn mới có thêm hai món Hậu thiên linh bảo, một lát bảo Bồ Đào giới thiệu cho ngươi một chút, nỗ lực phát triển ưu thế vì tông môn kiếm tiên ngọc của nó.”

“Sau này thu mua loại trọng bảo thời gian cấp Tiên phẩm này cho tông môn chính là nhiệm vụ hàng đầu của ngươi.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh.”

Bàng Phúc cáo từ rời đi, Từ Phàm bước vào trong Nguyên giới.

“Bồ Đào, hấp thụ bản nguyên của những trọng bảo thời gian này, gia tốc thời gian cho ta.” Từ Phàm đi vào tiểu thế giới chuyên môn gia tốc thời gian phân phó.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Mấy món trọng bảo thời gian cấp Tiên phẩm kia biến mất trong tiểu thế giới thời gian này.

Từ Phàm ngồi xếp bằng giữa tiểu thế giới thời gian bắt đầu tu luyện, thời gian cũng bắt đầu chậm rãi gia tốc từng chút một.

Thời gian tổng cộng gia tốc hơn hai trăm năm, bản nguyên của mấy món trọng bảo thời gian kia hao đã hết.

Từ Phàm chậm rãi mở to mắt.

“Bồ Đào tính toán chi phí cho ta xem.”

“Chủ nhân, trong tình huống giá cả ổn định, gia tốc thời gian, một năm cần ba mươi lăm ngàn tiên ngọc.”
Bình Luận (0)
Comment