Chương 972: Chiến trường
Chương 972: Chiến trường
Từ Phàm nghe xong đại ca say rượu nói bậy, ánh mắt nửa say nửa mông lung nhìn về phía vò nguyên dịch lôi tương trên bàn.
“Có loại lớn như vậy sao?”
Sau đó hai con rối dẫn theo ông lão tóc bạc trở lại động phủ tạm thời của hắn.
Cái đầu nhỏ của Từ Phàm hơi mơ hồ, không nhớ ra tiếp theo phải làm gì.
Nên dứt khoát trở về phòng mình ngủ một giấc thật ngon.
Sáng sớm hôm sau, Thần thú dịch Tiên Linh trên không trung tông môn phát ra tiếng hí hí.
Từ Phàm chậm rãi mở mắt ra, giờ phút này hắn đột nhiên có cảm giác ngủ đủ giấc, toàn thân đã đạt tới trạng thái đỉnh phong.
“Không hổ là rượu ngon mà ngay cả thánh giả Đại La cũng tranh giành.” Từ Phàm cảm khái nói.
Tu vi gia tăng, còn được uống rượu ngon đến say như phàm nhân hay uống đúng là trân quý.
Chỉ riêng vò nguyên dịch lôi tương ngày hôm qua, ít nhất cũng phải trăm vạn Tiên ngọc.
“Chủ nhân, Hùng Lực muốn bái kiến ngươi.” Tiếng Bồ Đào vang lên.
“Chẳng phải bảo hắn đến Tiên giới du ngoạn sao, còn có chuyện gì nữa?”
Từ Phàm phất phất tay bảo Hùng Lực đang đợi ở bên ngoài đến đây.
“Đại trưởng lão, đệ tử muốn đến chiến trường ngoài biên cương rèn luyện.” Hùng Lực hành lễ nói, hắn biết đại trưởng lão không thích đệ tử đến những nơi có tình hình bất ngờ nhiều.
“Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?” Từ Phàm nghiêm túc nói.
“Đệ tử đã nghĩ kỹ rồi, chiến trường mới là nơi tốt nhất để đệ tử du ngoạn rèn luyện.” Giọng điệu Hùng Lực kiên định.
“Nếu đã quyết định, vậy thì đi đi.”
“Nhưng dù là lúc nào, cũng đừng quên điều quan trọng khi ra ngoài tông môn.” Từ Phàm nói.
Mặc dù hắn không muốn đệ tử môn hạ đi đến nơi nguy hiểm như vậy, nhưng hắn cũng biết chim ưng không trải qua mưa gió, thì sao có thể trưởng thành.
“Dù xảy ra bất cứ tình hình gì ở bên ngoài, nhất định phải đặt sinh mệnh bản thân lên hàng đầu.” Hùng Lực nói điều quan trọng nhất của đệ tử tông môn khi đi ra bên ngoài.
“Nếu ngươi muốn đến chiến trường, thì mười ngày sau hẵng đi.”
“Ta nghĩ sau này đệ tử muốn đến chiến trường không ít, cho nên ta cần luyện mấy món Tiên khí chung.” Từ Phàm nói.
“Tại sao đại trưởng lão lại luyện Tiên khí chung?” Hùng Lực nửa hiểu nửa không.
“Đây là nghiệp vụ cho thuê Tiên khí trong nhà kho bảo vật của tông môn, như vậy ít nhiều có thể cho các ngươi chút đảm bảo ở trong chiến trường.” Từ Phàm nói.
Trong tay hắn có Vạn Sinh Thạch, trong vòng mười ngày có thể luyện ra hai món Tiên khí phục hồi sức sống nhập phẩm.
“Đa tạ đại trưởng lão.” Hùng Lực hành lễ cảm động nói.
“Đa tạ ta như vậy, trên chiến trường nhớ cẩn thận chút.” Từ Phàm nói xong lập tức trở tay đuổi đồ đệ đi.
Sau đó, hắn đi vào không gian dưới lòng đất.
Phân thân số một, số hai vừa lướt phim, vừa luyện pháo Thánh Lôi, thỉnh thoảng còn chửi bới lẫn nhau.
Nhìn thấy cảnh này, Từ Phàm hài lòng gật đầu, trong một trăm năm này hai người họ cần cù chăm chỉ, tạm ổn, cũng sắp xong, pháo Thánh Lôi cơ bản nhất đã luyện xong.
“Các ngươi dừng công việc trong tay lại đi, luyện hai món Tiên khí phục hồi sức sống trước đi.” Từ Phàm nói xong cắt hai miếng Vạn Sinh Thạch lớn hơn hạt vừng từ trong Vạn Sinh Thạch..
Đừng nhìn nó nhỏ như vậy, mỗi miếng có thể khôi phục lại toàn bộ sức sống của một Kim Tiên đó.
“Vạn Sinh Thạch, quả nhiên là thứ tốt, luyện cho ai vậy?” Số một và số hai nhận được viên Vạn Sinh Thạch nhỏ.
“Làm hai món Tiên khí chung, Hùng Lực muốn đến chiến trường ngoài biên giới Nhân tộc, sau này chắc chắn sẽ có nhiều người đi, cho nên chuẩn bị trước một tay.” Từ Phàm nói.
“Thì ra là cái này, yên tâm, hoàn thành trong vòng mười ngày.” Phân thân số hai làm hành động OK nói.
“Làm cho tốt, qua một thời gian nữa cho các ngươi nghỉ phép năm.” Từ Phàm giống như ông chủ lớn vậy.
“Bản thể, ngươi chỉ cho bọn ta nghỉ, có phải cũng nên cho bọn ta chút Tiên ngọc hay không, nếu không nghỉ phép bọn ta cũng không biết đi đâu chơi cả.”
“Mỗi người năm vạn ngọc, xài không hết thì đừng trở về.” Từ Phàm hào phóng phất tay nói.
“Năm vạn sao?”
Hai người họ lần nữa xác định, xem xem có thiếu số “không” nào hay không.
“Lấy hay không thì tùy!” Từ Phàm nói xong lập tức rời khỏi không gian dưới lòng đất.
Đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện hào quang ngũ sắc chậm rãi xuyên qua hộ trận Ẩn Linh môn, rơi xuống đỉnh núi Từ Cương.
Trong tông môn lại có thêm một Chân Tiên.
Sau đó lại có hai khí tức khác nhau dâng lên từ khu vực cửa trong.
Từ Phàm cảm nhận hai loại khí tức này, hóa ra là Thụ Yêu thành Chân Tiên từ Yêu Giới dịch chuyển qua đây ở Phi Vũ giới.
Hai lá liễu xanh biếc chậm rãi đáp xuống cách Từ Phàm không xa, sau đó hóa thành hai nam tử mặc lục bào có diện mạo bình thường.
“Thì ra là hai cây liễu các ngươi, cuối cùng cũng đã bổ sung được dinh dưỡng bị thiếu rồi à.” Từ Phàm cười ha hả hỏi.
Thụ Yêu mà tông môn cấy ghép, điều khiến Từ Phàm tương đối coi trọng chính là hai cây liễu này.
Lúc mới chuyển đến đây, Từ Phàm đã cảm giác cảnh giới của hai cây liễu này rất cao, nhưng do nơi này rất cằn cỗi, nên dẫn đến thiếu dinh dưỡng.
Lúc mới đến là cấp bậc Đạo Khí, tiến vào tông môn không bao lâu thì thăng cấp đến Đại Thừa kỳ, sau đó lại học ké thành Chuẩn Tiên ở Tiên giới, đến bây giờ có đầy đủ Tiên Linh chi khí, rất nhanh đã thăng cấp đến Chân Tiên.
Lúc Từ Phàm truyền đạo mô hình lớn, chưa hề giấu diếm điều gì.
Một khi bắt đầu bài giảng, toàn bộ ngoại môn tông môn và Yêu bộ đều có thể nghe được.
“Đa tạ đại trưởng lão bồi dưỡng, nếu không có vậy, bọn ta đã sớm bị những Yêu Tộc đó chém mang đi luyện Yêu khí rồi.” Hai tiểu Yêu lá liễu hóa thân thành cung kính nói.
“Gặp nhau chính là duyên phận, hãy cắm rể sinh trưởng ở trong tông môn, chỉ cần biểu hiện tốt, sau này ta sẽ giúp các ngươi trồng cây phân thân ở trong dòng sông thời gian.” Từ Phàm thuần thục chỉ điểm.
Mấy Thụ Yêu, nếu như muốn thăng cấp Kim Tiên thậm chí là cảnh giới Đại La.
Vậy bắt buộc phải ghi chép căn nguyên hoặc bản nguyên của mình vào trong dòng sông thời gian.
“Đa tạ đại trưởng lão!” Hai cây nhỏ Chân Tiên lập tức mừng như điên cảm ơn.
“Trở về tu luyện đi.” Từ Phàm nói xong đưa ánh mắt về phía động phủ đại đồ đệ mình đã ghi chép.
“Tuân mệnh.”
Không bao lâu sau, Từ Cương cũng đi đến tiểu viện của Từ Phàm.
“Sư phụ, ta muốn đến chiến trường ngoài biên giới với Hùng Lực.”
“Ngươi cũng muốn đi sao? Chẳng phải ngươi thích ở nhà à?” Từ Phàm cười hỏi.
“Đúng vậy, ta đã thấy thư xin phép của Hùng Lực, đột nhiên cảm giác chiến trường cũng rất thích hợp với ta.”
“Đến lúc đó hai bọn ta đánh phối hợp, tuyệt đối có thể bảo toàn được tính mạng ở trong chiến trường.” Trong ánh mắt Từ Cương có tia vui mừng.
“Muốn đi cũng được, đến lúc đó đi cùng Hùng Lực là được.” Bỗng nhiên Từ Phàm cảm giác bọn họ cũng nên đi du ngoạn rồi.
Gần một trăm năm nay hắn luôn truyền đạo giảng dạy, lý luận, cũng nên đi thực hành rồi.
“Được.” Từ Cương gật đầu nói.
Từ Phàm không biết hắn đồng ý việc này đã bắt đầu một chuyện không ổn.
Khiến đệ tử tông môn cảm giác Từ Phàm đang khuyến khích bọn họ làm như vậy.
Sau này những đệ tử thăng cấp đến Chân Tiên, có ít nhất sáu bảy phần đến chiến trường ngoài biên giới.
Mười ngày sau, Từ Cương và Hùng Lực bước lên Truyền Tống trận siêu xa mà Bồ Đào đã thiết kế cho bọn họ, sau khi đến nơi đó chỉ cần qua ba Tiên vực liên tiếp thì có thể đến chiến trường ngoài biên giới.