Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 981 - Chương 981: Mâu Gỗ

Chương 981: Mâu gỗ Chương 981: Mâu gỗ

Lúc này Từ Cương suy yếu hoàn toàn không kích phát được thần thông phòng ngự.

Chỉ thấy một luồng thần niệm khổng lồ tập trung vào Từ Cương, khiến hắn không cách nào nhúc nhích.

Mâu gỗ trên bầu trời mang theo thế vô cùng bén nhọn muốn xuyên qua Từ Cương.

“Phòng ngự!” Chỉ huy Sài Thế hét lớn.

Tiểu đội thần thông trăm người cách đó không xa phản ứng tương đối nhanh, vội vàng đặt thêm mấy thần thông phòng ngự cho Từ Cương.

Nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị mâu gỗ xuyên thấu, bắn trúng trên người Từ Cương.

“Phong chủ!” Hùng Lực trong chiến trường vừa quay đầu lại lập tức thấy được cảnh Từ Cương bị bắn trúng, đau lòng muốn chết rống to.

Hùng Lực trực tiếp rút khỏi chiến trường, nhìn thi thể Từ Cương bị bắn trúng phân thành hai.

“Phong chủ, ngươi đừng chết, đại trưởng lão vẫn đang đợi ngươi quay về đó!”

Chỉ huy Sài Thế nhìn Hùng Lực, cảm thấy có chút không được tự nhiên, phản ứng này không giống chiến hữu thân cận nhất hoặc là trưởng bối khi chết trận nên có?

Chỉ thấy Hùng Lực biểu diễn cảm giác hơi nhàm chán, vì thế nói về phía hư không: “Phong chủ, sau khi khôi phục thì hãy đi ra ngoài!”

“Ta không diễn được cảm giác đó!” Hùng Lực gãi đầu nói.

Chỉ huy Sài Thế: “???”

Chỉ thấy Từ Cương đi ra từ hư không cách đó không xa, hơi khiếp sợ chưa bình tĩnh nhìn về phía mâu gỗ bắn tới.

“Uy lực này, ta còn tưởng là Kim Tiên ra tay.”

“Đây là thần thông mà đội thần thông ngàn người của tộc Mộc Nguyên liên hợp thi triển ra, chuyên dùng để đánh chết mấy nhân vật tương đối khó xử.” Sắc mặt chỉ huy Sài Thế hơi khó coi nói.

Lúc này, trên bầu trời xa xa lại xuất hiện một cây mâu gỗ, mục tiêu vẫn là Từ Cương vừa mới đi ra ngoài.

“Phòng ngự!” Chỉ huy Sài Thế trực tiếp ra lệnh cho quân đội của mình hình thành chiến trận phòng ngự.

Một lồng phòng hộ nặng nề sáng lên trên bầu trời phía trên mọi người, ngăn cản mâu gỗ bắn tới.

“Bồ Đào, khóa thần thông triển khai của tiểu đội tộc Mộc Nguyên.” Trong mắt Từ Cương sáng lên tinh quang.

Một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Cương, phía trên là bản đồ chiến trường khu vực này.

Vị trí ngoài ba mươi vạn dặm cách đám đông đánh dấu tiểu đội thần thông ngàn người của tộc Mộc Nguyên.

“Tại sao bản đồ này còn rõ hơn cả ta!” Chỉ huy Sài Thế khiếp sợ nói.

“Phong chủ, để ta đi báo thù cho ngươi!” Hùng Lực nói xong lập tức bay về phía Bồ Đào chỉ.

Lúc này, hai cây đại thụ Mộc Nguyên khác cũng theo đó mà ngã xuống, tộc Mộc Nguyên trong chiến khu này hoàn toàn bị đại quân Hoàng Sa thanh lý.

“Lần chiến đấu này chấm dứt, sau khi xử lý xong chiến lợi phẩm, hai đạo hữu ít nhất có thể được chia một trăm năm mươi vạn Tiên ngọc.” Chỉ huy Sài Thế nhìn hai cây đại thụ tộc Mộc Nguyên ngã xuống đất nói.

“Trông dáng vẻ, hai đạo hữu không cần trăm năm là có thể gom đủ ngàn vạn Tiên ngọc.”

Nhưng lúc này điểm chú ý của Từ Cương là ba cây đại thụ bị đốn hạ.

“Tại sao đại thụ Mộc Nguyên lại đáng giá như vậy?” Từ Cương mở miệng hỏi.

“Đây là cây Bản Nguyên của tộc Mộc Nguyên, ẩn chứa sức sống cực mạnh, lá cây có thể dùng để luyện chế Tiên Đan hồi phục thương thế, cành cây và thân cây có thể dùng để luyện chế Tiên khí loại khôi phục.”

“Dùng thân cây để xây dựng cung điện là nơi tu hành dưỡng thương có một không hai, nghe nói còn có nhiều tác dụng hơn nữa, nếu như Từ đạo hữu muốn biết, có lẽ đại điện đổi quân công có tình báo liên quan.” Chỉ huy Sài Thế nói.

“Bọn ta không cần bốn phần chiến lợi phẩm nữa, chia cho ta một cây đại thụ Mộc Nguyên này là được.”

Từ Cương muốn đưa đại thụ Mộc Nguyên đến tông môn cho sư phụ xem một chút, xem có thể luyện ra thứ tốt hay không.

“Như vậy các ngươi sẽ có chút thiệt, ta sẽ bù thêm ba mươi vạn Tiên ngọc cho các ngươi.” Chỉ huy Sài Thế suy nghĩ một lúc rồi nói.

Lúc này, xa xa truyền đến tiếng động vang trời.

Chỉ thấy lại có một cây mâu gỗ khổng lồ xuyên thấu Hỗn Độn Kim Thân Ngũ Hành của Hùng Lực.

“Có cần đi trợ giúp chút không?” Chỉ huy Sài Thế nhìn Từ Cương nói.

“Không cần, đối với hắn đây là chuyện nhỏ.” Từ Cương cười ha hả nói, thân là đại đệ tử Ẩn Linh môn, vẫn có được chút năng lực này.

Chỉ thấy Hỗn Độn Kim Thân Ngũ Hành của Hùng Lực nghênh đón từng cây mâu gỗ lớn mạnh xông về phía trước.

Chỉ huy tộc Mộc Nguyên thấy tình thế không ổn, phái đại quân liên minh đi ngăn cản Hùng Lực.

Hùng Lực hơi vui vẻ nhìn đại quân đến ngăn chặn mình.

“Tiên khí mà đại trưởng lão luyện ra cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi.”

Hỗn Độn Kim Thân Ngũ Hành trực tiếp dùng tay thăm dò vào trong hư không, sau đó từ trong hư không lấy ra một thủy tinh hình trái tim xanh biếc nhét vào vị trí trái tim.

Trong nháy mắt, Hỗn Độn Kim Thân Ngũ Hành bộc phát ra sức sống mãnh liệt, sau đó phát ra khí thế mạnh mẽ hơn.

Trực tiếp bỏ qua đại quân tộc Mộc Nguyên ngăn chặn, vọt về phía tiểu đội thần thông ngàn người, mặc cho đại quân tộc Mộc Nguyên công kích như thế nào đều không thể đả thương đến Hỗn Độn Kim Thân Ngũ Hành.

Một canh giờ sau, trong tay Hùng Lực đầy máu nâng một tiểu thế giới bị phong ấn trở lại bên cạnh Từ Cương.

“Phong chủ, ta đã báo thù cho ngươi!” Hùng Lực nói xong, một tay bóp nát tiểu thế giới bị phong ấn trong tay.

Trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nở nụ cười thông qua xem trực tiếp từ xa.

“Bọn nhỏ đều đã trưởng thành rồi!” Từ Phàm hơi vui mừng nói.

Đúng lúc này, trong tông môn lại có hai đệ tử thăng cấp đến cấp bậc Chân Tiên.

Sau khi tới đây cáo biệt Từ Phàm, đã trực tiếp thông qua Truyền Tống trận ở khoảng cách xa, nhập vào đội người giàu có Ẩn Linh môn.

“Bồ Đào, phương án con rối chiến lực Kim Tiên ta bảo ngươi thôi diễn đã có kết quả chưa?” Từ Phàm hỏi.

Sau này đệ tử ra ngoài du ngoạn ngày càng nhiều, nói không chừng sẽ có chuyện cần tông môn đến giúp đỡ.

“Trước mắt đang thôi diễn, muốn đạt tới trình độ chiến lực Kim Tiên mà chủ nhân nói hơi khó.” Bồ Đào trả lời.

“Bảo ngươi thôi diễn con rối chiến lực Kim Tiên ở trong phạm vi Tiên khí đúng là hơi khó, nhưng không cần gấp gáp, cứ từ từ.” Từ Phàm nói.

Lúc này Từ Phàm ngồi trong tiểu viện nhà mình quan sát toàn bộ tông môn.

Từ Phàm thường truyền đạo giải thích nghi hoặc khiến toàn bộ tông môn đều chìm vào trạng thái tu hành ngộ đạo, mấy ngày sau thường có mấy đệ tử đột phá đến Chân Tiên rồi rời khỏi tông môn đi du ngoạn.

“Đại trưởng lão, cuối cùng ta cũng đột phá đến Chân Tiên rồi!” Trảm Linh xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.

“Không tồi, căn cơ rất vững chắc, chiến lực có thể phát huy có lẽ vượt xa Chân Tiên thông thường ở ngoại giới.”

“Tiếp theo ra ngoài du ngoạn, muốn đi đâu cứ đi.” Từ Phàm nhìn Trảm Linh cười nói.

“Chẳng phải người giàu có của tông môn chúng ta đang ở chiến trường biên giới sao, ta muốn đến đó xem xem.” Trảm Linh nói.

“Đi đi, lúc rời đi đừng quên đến nhà kho bảo vật nhận túi quà du ngoạn.”

“Vâng!”

Trảm Linh rời đi, Từ Phàm tiếp tục nhìn khắp tông môn, đang nghĩ tiếp theo bản thân nên làm gì.

“Hay là đi giảng đạo cho đệ tử đời thứ tư?” Từ Phàm sờ cằm lẩm bẩm.

Chính ngay lúc này, Vương Vũ Luân xuất hiện trong tiểu viện.

“Từ đại ca, hình như lão nhị cảm ứng được sự tồn tại của ta, muốn ta đến Tiên triều Đại Chu.” Trên mặt Vương Vũ Luân không rõ biểu cảm.

“Lão nhị có cảm ứng rất đặc biệt đối với ta, hiện tại đã có thể tiếp xúc đến mộng cảnh của ta rồi.”

“Ngươi nghĩ sao?” Từ Phàm nhìn huynh đệ tốt hỏi.

“Ta muốn dẫn theo Thiến Nhi đến Tiên triều Đại Chu xem xem, tiện thể kéo chỗ dựa lớn đến đây cho Từ đại ca.”
Bình Luận (0)
Comment