Chương 982: Quỷ tiên
Chương 982: Quỷ tiên
“Thông qua cảnh trong mơ trong khoảng thời gian này, ta cảm thấy lão nhị là một nữ nhân rất dịu dàng, đi gặp một lần cũng không sao.”
“Kiếp trước của ta là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, điểm này ta muốn giải thích rõ ràng cho nàng.” Vương Vũ Luân nói.
“Ngươi cảm thấy có thể giải thích rõ ràng? Ở Tiên giới chú trọng nhân quả quy nhất, vạn thật nhất thể.” Từ Phàm nhìn anh em tốt nói.
“Ta vẫn muốn phân rõ, ta sau này chính là ta.”
“Phân rõ, sau này ta vẫn là tiểu đệ của Từ đại ca.”
Nghe được lời này, mày Từ Phàm hơi nhướn lên.
“Nếu phân không rõ, ta chính là tiểu đệ có Từ đại ca làm chỗ dựa.” Vương Vũ Luân nói, nở nụ cười.
Tuy rằng cả ngày hắn đều ở trong cự hồ câu cá tu luyện, nhưng trong Ẩn Linh môn xảy ra một chút chuyện, hắn đều biết rõ.
Bao gồm cả đại loạn Nhân tộc ở Mộc Nguyên Tiên giới này phải trải qua, trong tình huống tương lai Ẩn Linh môn không có chỗ dựa, giống như chiếc thuyền gỗ nhỏ trong sóng biển phong ba.
Đây cũng là nguyên nhân hắn muốn tìm một chỗ dựa cho đại ca tốt.
Từ Phàm nhìn anh em tốt của mình có chút không bỏ được, nhưng biết nên thả vẫn phải thả.
“Đi đi, Ẩn Linh môn vĩnh viễn là nhà của ngươi.” Từ Phàm không tha nói.
Vương Vũ Luân gật đầu.
“Từ đại ca, đây cũng không phải sinh ly tử biệt, bất kể thế nào ta đều sẽ trở về.” Vương Vũ Luân nhìn Từ Phàm, nghiêm túc nói.
“Đi đi, ta sẽ bảo Bồ Đào truyền tống các ngươi đến Vạn Giới thành.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Đúng rồi, Từ đại ca, sau khi ta đi nhớ giúp ta chiếu cố Tinh. Ta không mang nàng đi, sợ rằng sau khi mang nàng đi thì về không được nữa.”
“Không thành vấn đề.”
Cứ như vậy, Vương Vũ Luân mang theo Mộ Dung Thiến Nhi bước lên Truyền Tống Trận đến Vạn Giới thành.
Vương Vũ Luân đi không bao lâu, một bóng dáng xuất hiện phía sau Từ Phàm.
Thần sắc Lý Tinh Từ có chút phức tạp.
“Đều đã đi rồi, cũng đừng ra đây nói tiếng đừng.” Từ Phàm cười nói.
“Vẫn là cảm thấy có chút khó chịu.” Lý Tinh Từ khẽ lên tiếng.
“Thăng cấp đến Chân Tiên rồi, ngươi muốn đi nơi nào lịch luyện?” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ hỏi.
“Thiên Nhi cũng sắp đột phá đến Chân Tiên, chờ sau khi nàng đột phá, chúng ta chu du khu vực Nhân tộc trong Tiên giới.” Lý Tinh Từ nghĩ ngợi rồi nói.
“Như vậy mới đúng, cả ngày đánh đánh giết giết không thú vị biết bao.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Ta chỉ muốn hỏi thăm hệ thống tình báo Tiên giới do tông môn lập lên, lợi dụng thời gian trăm năm, ở trong mỗi tòa cự thành đều phát triển một hạ tuyến, trong trọng thành, phát triển một Luân Hồi Nô.”
“Được, lúc đi đừng quên đến trong bảo khố tìm Bồ Đào xin một khoản kinh phí.” Từ Phàm vẫy tay nói.
“Tuân lệnh sư phụ.”
Đúng lúc này, trong Ẩn Linh đạo lại dâng lên vài luồng khí tức Chân Tiên.
“Sư phụ, ta cảm thấy tông môn càng ngày càng thịnh vượng.” Lý Tinh Từ nhìn toàn bộ tông môn, cảm khái nói.
“Những thứ này đều là biểu tượng, hiện tại tùy tiện tới một Kim Tiên hoặc thánh giả Đại La là có thể phá hủy tông môn chúng ta.” Sau khi vào Tiên giới, Từ Phàm liền thường xuyên cảm khái sự nhỏ yếu của bản thân.
“Thánh giả Đại La cũng là từng bước đi tới, tin rằng bằng thực lực của sư phụ, thánh giả Đại La chỉ là một bậc thang để sư phụ bước lên đỉnh của đỉnh phong, việc này chỉ là quá trình mà thôi.” Lý Tinh Từ lộ ra nụ cười.
“Ha ha, càng ngày càng có thể nói.” Từ Phàm nở nụ cười.
“Làm cho sư phụ vui vẻ cũng là một loại tu hành của đồ nhi.” Lý Tinh Từ hôm nay hiếm thấy cũng nghịch ngợm một chút.
Trong lúc hai người đang trò chuyện, lại có hai luồng khí tức Chân Tiên xông thẳng tận trời cao.
Cuối cùng không gian loại nhỏ bị phá vỡ, Từ Linh Đài và Lý Sơ Phàm từ trong đó đi ra.
“Bái kiến sư tổ.”
“Bái kiến sư thúc (cha).” Hai người cung kính nói.
“Hai người các ngươi muốn bầu bạn đi đâu.” Nhìn thấy hai đồ tôn, Từ Phàm cười ha ha hỏi.
“Sư tổ, ta và Sơ Phàm tính toán tổ đội đi chiến trường biên cương xem thử.”
“Đến lúc đó tên tuổi xông ra được nhất định phải lấn áp qua cha ta và Hùng Lực Đại sư huynh.” Từ Linh Đài nói.
Hiện tại trên diễn đàn tông môn đã gia tăng thêm tầng tin tức biên cương, Từ Cương và Hùng Lực đã ở trên chiến trường biên cương xông ra một phen tên tuổi.
“Đi đi, chỉ cần đừng quên điều thứ nhất pháp tắc ở bên ngoài của đệ tử tông môn là được.” Từ Phàm nói, xua tay đuổi hai đồ tôn đi.
“Nếu đổi lại là trước kia thật sự có chút luyến tiếc, Tu Tiên giới quá mức phức tạp, ta cũng không thể bảo đảm được an toàn của bọn họ.”
“Nhưng hiện tại có phân thân chí bảo chi nhánh dòng sông thời gian này, tương đương với mỗi người đều có một cơ hội sống lại.”
“Muốn xông xáo thì cứ thả ra, lúc nào đó thật sự xảy ra chuyện, cũng có thể thông qua chi nhánh dòng sông thời gian sống lại.” Từ Phàm nhìn về hướng Nguyên giới nói.
“Món Tiên thiên chí bảo kia, thật sự là huyền diệu vô cùng, lại có thể lấy ra được chi nhánh dòng sông thời gian.” Lý Tinh Từ thán phục nói.
“Đây vẫn chỉ là ứng dụng sơ cấp nhất, chờ tới lúc có thể phát huy hoàn toàn món Tiên thiên chí bảo kia, đến lúc đó toàn bộ tông môn chúng ta đều là bất tử chi thân.” Từ Phàm khao khát nói.
Kia chính là Tiên thiên chí bảo, nếu như cơ duyên không đủ, có lẽ lúc hắn đăng đỉnh đến đỉnh phong cũng không thể có một món.
“Ta tin rằng tông môn dưới sự dẫn dắt của sư phụ nhất định có ngày đó.” Giọng điệu Lý Tinh Từ kiên định nói.
“Vậy không biết phải chờ bao nhiêu năm nữa.” Từ Phàm nhìn lên không trung, thở dài nói.
Nếu hắn có thể ở Kim Tiên phá giải được hệ thống còn tốt, nếu không thể, lại phải dùng trọng bảo thời gian gia tốc thời gian Kim Tiên Kỳ của hắn, có lẽ cướp đoạt cả Tiên giới cũng tìm không ra bao nhiêu trọng bảo thời gian như vậy được.
Ngay lúc đôi sư đồ đang hữu hảo nói chuyện phiếm, đột nhiên có một đạo linh quang từ trong động phủ của Chu Khai Linh bay ra.
“Chủ nhân, một vật thí nghiệm của Chu Khai Linh thoát khỏi phong ấn chạy trốn, đã bắt đầu thực hiện bắt giữ.”
Ngay lúc bốn con rối cấp Chân Tiên đang cực tốc tiếp cận vật thực nghiệm chạy trốn từ trong động phủ kia.
Vật thí nghiệm kia không do dự tự bạo, ở không trung bộc phát ra một đoàn huyết vụ thật lớn.
Thông qua biểu tình trước khi vật thí nghiệm kia tự bạo, Từ Phàm phát hiện vật thí nghiệm này là đang giải thoát.
Lúc này Chu Khai Linh có chút khóc không ra nước mắt đứng trên bầu trời.
“Nói tốt để ngươi tự do mười lăm phút, thấy biểu hiện của ngươi trong khoảng thời gian này tốt ta mới đồng ý, vì sao ngươi lại muốn tự bạo?” Chu Khai Linh lẩm bẩm nói.
“Sư phụ, là đệ tử không cẩn thận thả chạy vật thí nghiệm, xin sư phụ trách phạt.” Chu Khai Linh đi vào trong tiểu viện của Từ Phàm, cúi đầu hổ thẹn nói.
“Lần sau chú ý chút là được, còn có, cứ cách một khoảng thời gian ngươi tốt nhất loại bỏ đi ký ức thực nghiệm thể.”
“Nếu không như vậy quá tàn ác vô đạo, làm trái thiên luân.” Từ Phàm nói, chỉ về hướng vật thí nghiệm kia tự bạo.
Lúc này vật thí nghiệm tự bạo kia, bởi vì oán niệm khổng lồ này, đã bắt đầu chuyển biến theo hướng quỷ tiên.
Chỉ thấy khu vực tự bạo xuất hiện một con mặt quỷ quỷ dị, cứ thẳng thừng như vậy nhìn Chu Khai Linh, trong ánh mắt phát ra hận ý vô tận.
“Trước kia chỉ là nghe nói qua, không nghĩ tới lúc oán niệm đạt tới trình độ nhất định, thật đúng là có thể ngưng tụ thành quỷ tiên.” Từ Phàm vuốt cằm, cảm thán nói.
“Sư phụ, có thể truyền cho ta vài loại thần thông phong ấn quỷ tiên hay không, đây cũng là tư liệu sống thí nghiệm tốt nhất.”
Chu Khai Linh nhìn thấy ánh mắt tràn đầy hận ý này, chẳng những không sợ hãi mà còn ngược lại hưng phấn lên, trong đầu đột nhiên bộc phát ra rất nhiều linh cảm.
Một đạo linh quang bị Từ Phàm bắn ra, bay vào ấn đường Chu Khai Linh, theo sau, trên bầu trời vươn ra một sợi xích sắt thẳng ngưng tụ từ linh quang, trực tiếp trói quỷ tiên kia lại thành cái bánh chưng.