Chương 983: Nhiếp Chính Vương
Chương 983: Nhiếp Chính Vương
Sau khi Chu Khai Linh kéo quỷ tiên trở lại động phủ của mình, trong mắt Lý Hưng Từ xuất hiện vẻ lo lắng.
“Tiểu sư đệ này của chỉ ở phương diện thí nghiệm thần thông tương đối cổ quái, những mặt khác đều rất bình thường, không cần lo lắng hắn lầm đường lạc lối.”
Chỉ là Lý Tinh Từ vẫn có chút không yên tâm.
“Ta cảm thấy có thời gian có lẽ nên tìm Khai Linh sư đệ nói chuyện một chút.” Lý Tinh Từ nói.
“Vậy ngươi cẩn thận đừng để bị hắn đưa tới trong cống.” Sau khi nói xong, Từ Phàm liền bắt đầu công việc hôm nay.
Hôm nay hắn trước tiên phải truyền đạo giải thích nghi hoặc cho đệ tử mạch Ngự Thú.
Trước kia ý Từ Phàm chưa từng chú ý đến đạo Ngự Thú, là trong khoảng thời gian này mới tu luyện đạo này đến đỉnh phong.
Trong đỉnh núi nơi của mạch Ngự Thú đã tụ tập rất nhiều đệ tử vẻ mặt kích động, nguyên nhân là, Đại trưởng lão rốt cuộc nhớ tới Ẩn Linh môn còn có mạch Ngự Thú.
Bóng dáng Từ Phàm xuất hiện trong đạo trường trên đỉnh núi mạch Ngự Thú.
“Gần đây ta vừa mới tu luyện đạo Ngự Thú đến Chân Tiên đỉnh phong, cho nên đến bây giờ mới bắt đầu vì các ngươi truyền đạo giải thích nghi hoặc.” Từ Phàm nhìn hơn một trăm đệ tử phía dưới nói.
Theo sau, Từ Phàm vì bồi thường đệ tử mạch này, liên tục giảng đạo Ngự Thú hơn một tháng, cũng tự mình truyền đạo giải thích nghi hoặc cho mỗi đệ tử.
Vạn Giới Tiên vực, trong cự Vạn Giới thành, Vương Vũ Luân mang theo Mộ Dung Thiến Nhi bước lên Truyền Tống Trận của Tiên giới.
“Mười triệu tiên ngọc mở ra một lần, nếu không có Từ đại ca chi viện, thật đúng là lấy không ra.” Vương Vũ Luân cảm kích nói.
“Vậy ngươi suy xét một chút, uất ức chính mình một chút, kéo tới cho Từ đại ca một chỗ dựa lớn.” Mộ Dung Thiến Nhi cười nói.
“Thiến Nhi, lần này chúng ta đến Tiên triều Đại Chu chỉ là để gặp Trưởng công chúa một lần, giải thích mọi chuyện rõ ràng, cũng kể ra nguyện vọng của ta, trừ cái này ra ta không có ý gì khác.” Vương Vũ Luân giải thích.
“Ta biết ngươi là muốn làm chính mình, nhưng mà, có thể sao?”
“Giống như sau khi chúng ta kết thành đạo lữ, mỗi lần ngươi ra ngoài gần như đều có thể bị động kết giao với một vị hồng nhan tri kỷ.”
“Tuy rằng khi đó ta thực tức giận, nhưng cũng thực bất đắc dĩ, dựa theo lời Từ đại ca nói nói, đây là mệnh cách của ngươi, cho dù bị che khuất, cuối cùng vẫn là trốn không thoát.”
“Dù sao hiện tại ta đã thông suốt, chỉ cần ngươi không vứt bỏ ta và Hướng Trì, Linh Nhi là được.” Mộ Dung Thiến Nhi cười nói.
“Thiến Nhi, ngươi thật sự nghĩ như vậy?” Vương Vũ Luân có chút kỳ quái nhìn về phía tức phụ mình.
“Ta có thể độc hưởng nam tử mang mệnh kiếp đào hoa là ngươi này mấy ngàn năm đã đủ vốn rồi, cho nên muốn thử cảm giác trước thả ngươi đi, sau đó lại cướp ngươi về một chút, nói không chừng như vậy sẽ có chút cảm giác mới mẻ.” Mộ Dung Thiến Nhi nói.
“Lỡ như ta không về được thì làm sao bây giờ.” Vương Vũ Luân đột nhiên thâm tình nói.
“Vậy ngươi liền không phải là ngươi.”
Mộ Dung Thiến Nhi vừa nói câu này xong, Truyền Tống trận liền khởi động, tới Tiên giới xa nhất thế lực Tiên triều Đại Chu có thể vươn tới được.
Nhưng vào lúc này, trong Tiên triều Đại Chu, nữ tử tuyệt sắc đang được mấy ngọc nữ hầu hạ tắm rửa đột nhiên đứng dậy, phủ thêm một chiếc áo tắm.
“Đi Chu Hoang Tiên giới, tìm kiếm nam tử trong họa.” Nữ tử tuyệt sắc kia chỉ vào một bức họa cách đó không xa nói.
“Tuân Lệnh, Trưởng công chúa!”
Chính lệnh của Trưởng công chúa Tiên triều Đại Chu được ban ra nhanh, không qua bao lâu đã lập tức truyền tới Chu Hoang Tiên giới.
Chỉ dùng một canh giờ ngắn ngủn, một vị thánh giả Đại La trấn thủ ở Chu Hoang Tiên giới đã tìm được Vương Vũ Luân.
Một chiếc ngọc xa Cửu Giao cực kỳ xa hoa dừng lại trước mặt Vương Vũ Luân.
“Trưởng công chúa cho mời, mời quý khách lên xe.” thánh giả Đại La nghênh đón Vương Vũ Luân cung kính nói.
Lời đồn về Trưởng công chúa hắn cũng nghe nói qua không ít, vừa thấy được Vương Vũ Luân hắn liền biết, tiền đồ sau này của nam tử này không thể hạn lượng.
Vương Vũ Luân đầu tiên là nhìn về phía chín con Giao Long dáng vẻ tao nhã kéo xe cho hắn kia, trên người mỗi con Giao Long đều tản ra khí tức cấp Kim Tiên.
“Nếu sau này quý khách nhìn trúng, chiếc ngọc xa Cửu Giao này liền tặng cho ngài.” thánh giả Đại La nhìn thấy ánh mắt của Vương Vũ Luân, nhanh chóng nói.
“Không cần, ta chỉ là tò mò.” Vương Vũ Luân nói, kéo Mộ Dung Thiến Nhi ngồi lên ngọc xa Cửu Giao.
Vừa vào trong xe, phảng phất như đi tới một tiểu thế giới khác.
Tiên Linh chi khí trải qua điều phối đặc biệt bắt đầu thấm nhuần vào da thịt hai người, tinh thần cũng bắt đầu thả lỏng ra.
Ngọc xa Cửu Giao nhảy mấy cái liền vào đến trong tinh vực, sau đó thông qua con đường đặc thù truyền tống tới Đại Chu Tiên giới.
Tiên triều Đại Chu, bên trong Tiên cung, Trưởng công chúa tôn quý nhất Đại Chu Tiên thành đang ngồi trên ngự tòa chuyên chúc của nàng.
“Tiểu Long, anh rể ngươi tới Tiên triều rồi, khi nào thì ngươi trở về?” Trưởng công chúa hỏi Thiên Đế Ngự Long trong màn sáng.
“Hiện tại trở về không có tác dụng gì. Anh rể còn chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước, dựa theo lẽ thường mà nói, hiện tại hắn chỉ là một người xa lạ quen thuộc thôi.” Thiên Đế Ngự Long trong màn sáng nói, trong lời nói có cảm giác an ủi.
“Chờ không được, ta sợ sau khi anh rể ngươi thật sự thức tỉnh ký ức kiếp trước, có thể hắn không phải là hắn ban đầu nữa.”
“Còn không bằng nhân lúc bây giờ giành trước chiếm lấy một vị trí nhỏ trong cảm nhận của hắn, lúc trước anh rể ngươi đã trả giá quá nhiều cho tỷ đệ hai chúng ta i, ta chỉ sợ ký ức một kiếp kia sẽ không trở về, kết quả là lại là công dã tràng.” Trong mắt Trưởng công chúa nén chút ý lệ nói.
“Thôi được rồi, bất kể a tỷ làm thế nào ta đều duy trì ngươi.” Thiên Đế Ngự Long trầm mặc trong chốc lát nói.
“Chờ ta ở vùng đất ngoài giới đánh xong trận này, lập tức trở về.”
“Vậy ngươi cẩn thận một chút.” Trưởng công chúa nói xong, huỷ bỏ màn sáng.
Sau đó đứng dậy, tản ra khí thế độc hữu của Trưởng công chúa Tiên triều Đại Chu nói: “Triệu tập các bộ, lấy lễ nghi cao nhất, nghênh đón phu quân của ta, Nhiếp Chính Vương Tiên triều Đại Chu!”
Trong nháy mắt khi hạ đạt mệnh lệnh này, toàn bộ Tiên triều Đại Chu bắt đầu vận hành lên.
Một mặt đường cực lớn từ tiên tinh trải ra mà thành kéo dài vạn dặm.
Lúc này các bộ trong Tiên triều Đại Chu bắt đầu tập hợp, đứng xếp hàng hai bên đại lộ tiên tinh, kiễng chân trông mong, chờ đợi vị Nhiếp Chính Vương trong truyền thuyết này.
Lúc Tiên triều Đại Chu mới vừa thành lập là đã có các loại truyền thuyết về Nhiếp Chính Vương.
Kế tiếp, trên đại điển phân phong của Tiên triều Đại Chu, Thiên Đế Ngự Long tự mình đặc phong vị phu quân đại diện của Trưởng công chúa kia là Nhiếp Chính Vương.
“Nghe đồn Nhiếp Chính Vương là ân nhân cứu mạng của Thiên Đế và Trưởng công chúa, càng vì Tiên triều Đại Chu thành lập mà trả giá toàn bộ.”
“Các ngươi cho rằng những lời đồn đó là thật sao? Có phải Thiên Đế vì giấu tai mắt người khác, hoặc là vì bảo hộ Trưởng công chúa mới có không?”
Tất cả các bộ trong Tiên triều Đại Chu đều mang theo cẩn thận, truyền âm giao lưu.
Nhưng vào lúc này, nơi chân trời xuất hiện một luồng ánh sáng, lập tức tất cả người hai bên đại lộ tiên tinh đều trang nghiêm mà đứng, mặt mang vẻ cung kính.
Ngọc xa Cửu Long hạ xuống trên đại lộ tiên tinh, Trưởng công chúa ở cuối đại lộ tiên tinh bắt đầu kích động lên.
Ngay lúc nàng cho rằng chính mình rốt cuộc sắp gặp được lang quân của mình.
Trên không đột nhiên xuất hiện một ngọc thủ che trời, chộp về phía ngọc xa Cửu Giao.
“Lớn mật! Dám cướp Nhiếp Chính Vương triều ta!!”
“Làm càn!”
Trong không trung vang lên hai âm thanh, hai luồng lực lượng vô hình ngăn cản ngọc thủ che trời thò về phía ngọc xa Cửu Giao kia.