Chương 990: Áo giáp tổ hợp
Chương 990: Áo giáp tổ hợp
Mười chiếc tinh chu chở tiên khoáng cần để luyện chế con rối cấp Chân Tiên đáp xuống trên đảo nhỏ chuyên đỗ tinh chu ngoài Ẩn Linh môn.
Từng thương khố không gian được đưa xuống từ trên tinh chu, truyền tống tới trong bảo khố.
Từ Phàm chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhìn về bên cạnh anh em tốt nói: “Ngươi xem, đây là chỗ tốt khi có ngươi, chỗ dựa lớn này.”
“Trong Tiên giới, bất kể là ngươi bán đồ hay là mua đồ, cần thiết phải có thực lực tương ứng.”
“Trước kia trong tông môn không có chiến lực cấp Kim Tiên, cho nên có vài thứ cho dù chiếm ưu thế ở Tiên giới cũng không thể để lộ ra.”
“Hiện tại có ngươi, toàn bộ đều bất đồng.”
Từ Phàm nói, nhẹ nhàng nâng tay lên, một bộ áo giáp tổ hợp Tiên khí cao phẩm xuất hiện trong tay hắn.
“Đây là áo giáp hình thành từ tổ hợp ba trăm sáu mươi món Tiên khí, sau khi ngươi mặc vào, trừ những yêu nghiệt đỉnh cấp nhất trong cùng cấp ở Tiên giới, những thiên tài cùng cấp linh tinh khác đều có thể ngược đồ ăn.” Từ Phàm cười nói, bộ áo giáp tổ hợp Tiên khí này hắn tiêu phí suốt mười năm để luyện chế.
Ánh mắt Vương Vũ Luân lập tức sáng lên.
“Đa tạ Từ đại ca.”
Nhìn bộ áo giáp tổ hợp tinh mỹ huyền diệu này, ánh mắt Vương Vũ Luân càng ngày càng sáng, sau đó trực tiếp mặc lên người.
Lúc sau khi Vương Vũ Luân mặc vào bộ áo giáp này, lập tức cảm thấy toàn bộ Tiên giới đều không giống nhau.
Hắn có một loại cảm giác, phương thiên địa này hoàn toàn do hắn khống chế.
“Từ đại ca, ta có thể kiểm tra thử chiến lực của bộ áo giáp này như thế nào không?” Vương Vũ Luân hỏi.
“Bảo Bồ Đào lập cho ngươi một không gian ảo cảnh chiến đấu, lấy đại quân tộc Mộc Nguyên làm thí nghiệm.” Từ Phàm nói. Dạng phương thức thí nghiệm chiến lực nào sảng nhất? Đương nhiên là cắt cỏ rồi.
Chỉ thấy một Truyền Tống Trận xuất hiện dưới chân hai người, sau đó truyền tống tới trong Nguyên giới.
Ảo cảnh Truyền Tống môn xuất hiện trước mặt Vương Vũ Luân.
“Vào đi. Mặc bộ áo giáp này vào, ngươi sẽ cảm giác được dụng tâm của đại ca đối với ngươi.” Từ Phàm vỗ vai Vương Vũ Luân.
Vương Vũ Luân gật đầu, đi vào ảo cảnh Truyền Tống môn.
Chỉ thấy người hắn ở trên một bình nguyên thật lớn, nơi xa có một cây đại thụ Mộc Nguyên đâm thẳng vào thiên địa.
Trước khi kết thúc bày ra một vạn đại quân Tiên cấp tộc Mộc Nguyên.
“Chiến đấu bắt đầu.” Trên bầu trời vang lên giọng Bồ Đào.
Chỉ thấy một bộ áo giáp hoa mỹ nháy mắt bám vào trên người Vương Vũ Luân.
Phía sau xuất hiện chín thanh tiên kiếm, bị khí linh áo giáp khống chế ngưng tụ thành các loại kiếm trận.
“Chủ nhân, xin lựa chọn hình thức.” Một âm thanh trong đầu Vương Vũ Luân vang lên, đây là âm thanh của khí linh áo giáp.
“Trước tiên thí nghiệm hình thức tự động chiến đấu toàn bộ đi!” Vương Vũ Luân nói. Trước kia hắn từng có Tiên khí tổ hợp cùng loại, cho nên rất quen thuộc với hình thức này.
“Tuân lệnh.”
Một lực lượng vô hình nháy mắt khống chế Vương Vũ Luân, sau đó lập tức triển khai tàn sát vô tình đối với đại quân tộc Mộc Nguyên.
Các loại thần thông tiên thuật uy lực lớn, từng cái tiếp từng cái ném về phía đại quân tộc Mộc Nguyên.
Các loại đạo pháp tiên thuật hạ bút thành văn, Kiếm Đạo, Ngũ Hành Tiên Pháp, đạo Không Gian, đạo Lôi Đình, dù sao đại đạo nào uy lực lớn thì dùng cái đó.
Hai canh giờ sau, một vạn đại quân Tiên cấp tộc Mộc Nguyên toàn diệt.
Vương Vũ Luân hưng phấn từ trong ảo cảnh ra tới.
“Từ đại ca, Tiên khí tổ hợp này thật sự là quá tuyệt vời!”
“Lúc này mới tới đâu thì tới, chờ sau này khi ta trở thành Thần Tượng, làm cho ngươi một bộ áo giáp tổ hợp cấp Hậu thiên Linh Bảo đều không thành vấn đề.” Từ Phàm cười nói.
“Đã có bộ áo giáp tổ hợp này, ta có nên qua bên Hướng Trì xem thử không? Ta sợ hắn cản không được đại quân tộc Mộc Nguyên.” Vương Vũ Luân nghiêm chỉnh nói.
“Đừng, nếu ngươi đưa lực lượng trên người kia tùy tiện tham gia vào trong chiến trường, sẽ dễ dàng ra vấn đề.” Từ Phàm vội vàng khuyên can.
“Là ta thiếu suy xét.” Vương Vũ Luân nghĩ, gật đầu nói.
Nếu hắn tùy tiện tham gia vào trong chiến trường, lực lượng trên người kia sẽ mất đi tác dụng bảo vệ, đồng thời có thể sẽ bởi vì lực lượng này mà đảo loạn cục diện giữa tộc Mộc Nguyên và Nhân tộc.
“Ngươi có thể hiểu là tốt nhất.” Từ Phàm gật đầu nói.
“Chiến trường biên cương không đi được, ngươi có thể du lịch ở Tiên vực xung quanh, vì Ẩn Linh môn chúng ta dương danh cũng không tệ.” Từ Phàm nói.
“Vậy cũng được, lát nữa ta mang Thiến Nhi ra ngoài đi dạo.” Vương Vũ Luân có chút nóng lòng nói. Tiểu hài tử có món đồ chơi mới, không nhịn được ra ngoài khoe khoang một phen.
Lúc này trong không gian dưới lòng đất, sau khi phân thân số hai lắp đặt linh kiện cuối cùng vào con rối Kim Tiên, Ẩn Linh môn tức khắc bộc phát ra một luồng khí tức Kim Tiên mãnh liệt.
Không bao lâu sau, trong tiểu viện của Từ Phàm xuất hiện một thiếu niên anh tuấn do con rối Kim Tiên biến ảo thành.
Từ Phàm trở lại trong tiểu viện, nhìn thấy con rối này, không khỏi có chút cảm khái nói: “Chỉ một con rối Kim Tiên này là tương tương với hơn nửa Ẩn Linh đảo, thật sự là không dễ dàng.”
Dưới sự chung tay nỗ lực của các đệ tử đời thứ nhất, đời thứ hai, đời thứ ba Ẩn Linh môn, hao phí trăm năm, mới dùng quân công gom đủ tiên khoáng cho một con rối Kim Tiên.
“Bồ Đào, sau này con rối Kim Tiên này do ngươi khống chế.” Từ Phàm thuận miệng phân phó.
“Tuân lệnh chủ nhân.” Giọng Bồ Đào cực kỳ vui sướng.
“Đúng rồi, gần đây sao không thấy Đề Tử nói chuyện?” Từ Phàm đột nhiên hỏi hắn.
“Đề Tử đã tiến vào tiến hóa logic tầng thấp nhất, đại khái cần mười năm.”
“Nếu chủ nhân không gọi riêng, Đề Tử sẽ không xuất hiện.” Bồ Đào trả lời.
“Đề Tử mới ra đời mấy trăm năm, về sau cần có một đoạn đường rất dài phải đi.” Từ Phàm gật đầu nói.
Nhưng vào lúc này, một tiếng cười sang sảng vang lên.
Chỉ thấy một vị ông lão tóc trắng xách trong tay một vò Thiên Tiên Tuý xuất hiện trong tiểu viện của Từ Phàm.
“Lão đệ, ngươi xem ta gần đây phát hiện cái gì này!” Ông lão tóc trắng hưng phấn nói.
“Thiên Tiên Tuý, hàng triển lãm không bán của thương hội Thiên Đỉnh, Đại ca làm sao kiếm được?” Từ Phàm cười hỏi.
“Ta dùng một tin tức thương hội Thiên Đỉnh không thể cự tuyệt, đổi vò rượu ngon này, chỉ vì cùng uống với lão đệ.” Ông lão tóc trắng nói, lấy ra hai cái ly nhỏ đặt lên bàn, mở ra Thiên Tiên Tuý, đổ ra hai ly.
“Những ái đồ kia của Đại ca sao không đi theo?” Từ Phàm tò mò hỏi. Trước kia mỗi lần tới đều sẽ thay phiên mang theo đồ đệ.
“Bọn họ đều có chuyện của mình. lão đại, lão nhị, lão Tam đều đi ngoại vực Tiên giới, nghe nói bên kia xuất hiện một bí cảnh thượng cổ, nghe nói sẽ có Tiên thiên linh bảo xuất thế, cũng không biết là thật là giả.” Ông lão tóc trắng cầm lên ly rượu, đầu tiên là nhẹ nhàng ngửi một chút, mặt lộ ra vẻ say mê.
Từ Phàm cũng cầm lên ly rượu, cùng lão giả tóc giả chạm ly uống cạn.
Trong nháy mắt, Từ Phàm có một loại cảm giác uống rượu trắng nồng độ cao của kiếp trước.
“Bồ Đào, chuẩn bị đồ ăn, ta muốn ăn uống một bữa no nê với Đại ca.” Từ Phàm phất tay nói, rượu ngon sao có thể không có đồ ăn ngon.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Lúc này ông lão tóc trắng nhìn quanh khắp nơi.
“Lão đệ, anh em tốt kia của ngươi đâu, bảo hắn cũng lại đây uống một ly.” Ông lão tóc trắng sốt ruột nói.
Mấy năm gần đây, đại ca tốt của Từ Phàm hóa thân thành đại sứ ngoại giao, đặc biệt là khoảng thời gian trước, sau khi lão đại nhà hắn cảm nhận được lực lượng trên người Vương Vũ Luân kia, số lần tới Ẩn Linh môn càng chuyên cần hơn.
Mỗi lần không phải mang theo rượu ngon thì lại là các loại tiên trân thánh thực trong Tiên giới.