Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 991 - Chương 991: Là Lúc Vì Tông Môn Dũng Cảm Bước Ra

Chương 991: Là lúc vì tông môn dũng cảm bước ra Chương 991: Là lúc vì tông môn dũng cảm bước ra

“Mới vừa được món bảo bối, chắc là đi ra ngoài khoe rồi.” Từ Phàm thuận miệng nói.

Đúng lúc này, hai con rối bưng một chiếc cự bàn đường kính hai trượng đi tới trong tiểu viện.

Mấy năm nay, hai đệ tử đạo Mỹ Thực kia của tông môn cũng thăng cấp tới Chân Tiên, thức ăn Tiên phẩm làm ra cũng càng khiến người ta say đắm.

Những mỹ thực đó ngay cả Từ Phàm cũng xém chút say đắm vào.

Con rối chậm rãi mở ra cái nắp trên cự bàn kia, trong nháy mắt, sáu mươi tư món ăn Tiên phẩm xuất hiện trước mặt hai người.

“Lão đệ, ta có rượu ngon, ngươi có đồ ăn ngon, thật sự là tuyệt phối.” Ông lão tóc trắng ngửi mùi thức ăn Tiên phẩm, say mê nói.

“Chúng ta đây không say không nghỉ.” Khóe miệng Từ Phàm lộ ra nụ cười tủm tỉm.

“Đúng vậy, không say không nghỉ.”

Ba ngày sau, hai người tỉnh say ngồi uống trà trong tiểu viện.

“Đại ca, ba ái đồ kia của ngươi đi ngoại vực Tiên giới không có việc gì chứ? Nếu không ngươi tính thêm một quẻ?” Từ Phàm nói.

“Trước khi đi tính qua, Tiên thiên linh bảo phỏng chừng quá sức, nhưng những bảo bối khác còn có thể lấy một ít.” Ông lão tóc trắng nói.

“Lão ca có mấy ái đồ này, thật sự là làm ta hâm mộ.” Từ Phàm nói.

“Lão đệ không cần như vậy, ta chỉ là bố cục sớm mà thôi. Nếu thời gian của lão đệ giống như ta, phỏng chừng tông môn của lão đệ đã sớm thống trị Tiên giới xung quanh.” Ông lão tóc trắng nói.

“Ha ha, vậy mượn cát ngôn của lão ca, tranh thủ làm Ẩn Linh môn phát triển đến tình trạng này.” Từ Phàm cười nói.

Vung tay lên, hai ly trà Vận Mệnh đại đạo xuất hiện giữa không trung, chậm rãi dừng trước mặt hai người.

“Lão đệ, lúc trước ta bảo lão Tam kiếm một đám trọng bảo thời gian từ ngoại vực Tiên giới, vừa lúc không dùng, lão đệ muốn hay không?” Trong tay ông lão tóc trắng xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.

“Vậy đa tạ lão ca, ta sẽ thu mua theo giá thị trường.” Từ Phàm thuận miệng nói.

“Giữa huynh đệ nói tiền bạc gì chứ.” Ông lão tóc trắng hiểu tư thế ôm đùi chính xác.

“Lão ca không nhận, vậy ta đây chỉ có thể từ bỏ.” Từ Phàm cũng không nói thêm gì.

“Vậy được rồi.” Ông lão tóc trắng bất đắc dĩ nói.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Từ Phàm đột nhiên sững người.

Trong tay hắn xuất hiện phân thân Thời Quang Điện, chỉ thấy chi nhánh dòng sông thời gian ẩn chứa trong phân thân Thời Quang Điện sáng lên hơn ba vạn điểm sáng.

Việc này chứng minh, có hơn ba vạn đệ tử bỏ mình, đạt tới điều kiện phục sinh của chi nhánh dòng sông thời gian.

“Chủ nhân, tiền tuyến biên cương bạo phát chiến đấu cấp Kim Tiên quy mô lớn, cuối cùng thánh giả Đại La đều ra tay.”

“Toàn bộ tiền tuyến Tiên vực đều bị đánh phế, đệ tử tông môn ở tiền tuyến tổn thất gần nửa.” Giọng Bồ Đào cực kỳ nghiêm túc.

Đồng thời một màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên viết chi chít danh sách đệ tử ngã xuống.

Từ Phàm nhìn thấy danh sách này, hít một hơi lạnh, đệ tử tinh anh ở tiền tuyến gần như tất cả đều đã tổn thất gần hết.

“Sư tổ, sư huynh đệ ở tiền tuyến ngã xuống hết nửa, là đồ tôn không bảo vệ tốt bọn họ.”

Không qua một lát sau, Từ Phàm cũng nhận được tin tức từ Hàn Phi Vũ, hắn nhờ vào một món Hậu thiên Linh Bảo cứu mạng tránh khỏi quét sạch từ dư âm chiến đấu cấp Đại La.

“Ngươi tồn tại thì tốt, không cần tự trách, sư huynh đệ ngươi còn có thể sống lại.” Từ Phàm nói.

“Lão đệ, bây giờ ta lập tức bảo ba người bọn họ từ ngoại vực Tiên giới trở về gom tiên ngọc cho ngươi. Cho dù là mượn hay đoạt, cũng phải gom đủ tiên ngọc phục sinh đệ tử tông môn cho lão đệ.” Ông lão tóc trắng thông qua Thời Quang Điện đã biết được tình huống trong chi nhánh dòng sông thời gian kia.

“Không cần, lão ca, bên ta đủ tiên ngọc.” Từ Phàm xua tay nói.

“Lão đệ, đừng lừa lão ca, mấy tỷ tiên ngọc ngươi có thể lấy ra được sao?”

“Lão đệ yên tâm, vài tỷ tiên ngọc đối với bọn họ mà nói không tính là gì, gom một chút, thiếu vài nhân tình, cực khổ một khoảng thời gian là có.” Ông lão tóc trắng hiểu rất rõ phương pháp sử dụng của đồ đệ.

“Đại ca, thật sự không cần, ngươi đã quên anh em tốt Vũ Luân của ta sao?” Từ Phàm có chút thần bí nói.

“Nếu là như thế, vậy việc này lão ca không nhúng tay nữa.”

“Nhưng sau này có chuyện gì cần hỗ trợ, nhất định phải nói cho lão ca!” Ông lão tóc trắng dặn dò.

“Đa tạ Đại ca.” Từ Phàm gật đầu nói.

Trong tông môn đã xảy ra chuyện như vậy, ông lão tóc trắng cũng ngại ở lâu, sau đó liền từ biệt với Từ Phàm rời đi.

Lúc này, trong một cự thành nào đó tại Phong Vũ Tiên vực, Hàn Phi Vũ có chút chật vật.

Chiến đấu cấp Đại La Kim Tiên, toàn bộ tiểu đội, hắn chỉ mang về sư phụ và sư đệ của mình.

Trong phút chốc khi mở ra truyền tống kia, Vương Hướng Trì cũng bị dư âm chiến đấu cấp Đại La quét một chút, lâm vào trạng thái hôn mê, mắt thấy chỉ còn thừa nửa cái mạng.

“Sư huynh, về tông môn đi.” Kiếm Vô Cực nói.

“Chỉ có trước tiên về tông môn, nhờ sư tổ phục sinh những sư huynh đệ đã ngã xuống.” Hàn Phi Vũ gật đầu nói.

Lúc này tin tức từ Từ Phàm cũng theo đó mà đến, bảo bọn họ nhanh chóng quay về tông môn.

Không riêng gì Hàn Phi vũ, Từ Phàm đều triệu hồi tất cả các đệ tử trên chiến trường biên cương.

Nếu chiến trường biên cảnh có cường giả cấp Đại La ra tay, vậy chứng minh quy tắc trên chiến trường đã bị đánh vỡ, lại tiếp tục ở lại như vậy đều sẽ chết hết.

Bên trong Nguyên giới, một chi nhánh dòng sông thời gian chuyển động, trên bầu trời hiện tại.

Có hơn ba mươi bốn ngàn điểm sáng phát sáng du đãng trong dòng sông thời gian, mỗi một điểm sáng đại biểu cho một đệ tử Ẩn Linh môn ngã xuống.

“Đây là lần đầu tổn thất lớn như vậy.” Nhìn điểm sáng trong chi nhánh dòng sông thời gian, Từ Phàm đau lòng nói.

“Bồ Đào, tính toán một chút, phục sinh toàn bộ yêu cầu bao nhiêu tiên ngọc?”

“Tổng cộng yêu cầu hao phí năm tỷ một trăm triệu tiên ngọc. Hiện tại tiên ngọc còn trong tông môn chỉ có ba mươi hai triệu.” Bồ Đào trả lời, trong giọng điệu có chút bi thương.

“Đây là nguy hiểm khi không có lực lượng tuyệt đối, vận mệnh không nằm trong tay chính mình.”

Từ Phàm nghe được con số này, có chút cảm khái.

Ngay lúc này, bóng dáng Vương Vũ Luân xuất hiện trong Nguyên giới.

Vừa tiến vào hắn đã thấy được chi nhánh dòng sông thời gian hiển hóa trên bầu trời.

Điểm sáng chi chít trong chi nhánh dòng sông thời gian khiến Vương Vũ Luân có chút tê dại da đầu.

“Hướng Trì bị thương, khuê nữ và nữ tế của ngươi bị dư âm chiến đấu quét trúng ngã xuống.” Từ Phàm nhìn anh em tốt của mình nói.

“Từ đại ca, phục sinh toàn bộ cần bao nhiêu tiên ngọc?” Vương Vũ Luân cắn răng hỏi. Hắn biết có thể phục sinh, cho nên đối với việc khuê nữ và nữ tế của mình ngã xuống cũng không quá lo lắng.

“Năm tỷ một trăm triệu tiên ngọc.” Từ Phàm đối với con số này cũng không biểu hiện ra áp lực quá lớn.

Dù sao gom không đủ, chỉ có thể ăn gian thôi.

“Xem ra là lúc để ta vì tông môn bán thân một đợt.” Vương Vũ Luân có cảm giác như xả thân nhảy vào biển lửa, giọng điệu vô cùng bi tráng.

“Ngươi tốt nhất bán mình cho Trưởng công chúa, Tiên triều Đại Chu không thiếu tiên ngọc.” Từ Phàm nói đùa.

“Gần đây ta phát hiện, có thể thông qua lực lượng ẩn chứa trên người ta liên hệ đến em vợ kia của ta. Đều là tồn tại trên Đại La, năm tỷ một trăm triệu tiên ngọc hẳn là có thể lấy ra được.” Vương Vũ Luân tính toán nói.

“Có ta ở đây, sao có thể để anh em tốt bán mình.”

“Chuyện này giao cho ta, số tiên ngọc này vẫn là không làm khó được ta.”
Bình Luận (0)
Comment