Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 992 - Chương 992: Cánh Cửa Vận Mệnh

Chương 992: Cánh cửa vận mệnh Chương 992: Cánh cửa vận mệnh

Hàn Phi Vũ tránh được một kiếp, trực tiếp ngồi Truyền Tống Trận cự ly siêu xa truyền về Kim Khí thành.

Sau đó, trực tiếp truyền về Ẩn Linh môn.

Trong Nguyên giới, một tiểu thế giới được Bồ Đào đặc biệt sáng tạo ra chuyên dùng để gửi chi nhánh dòng sông thời gian kia.

Bóng dáng Hàn Phi Vũ xuất hiện trong tiểu thế giới này.

Hắn ngẩng đầu lên thì thấy được điểm sáng chi chít trong dòng sông thời gian kia.

“Bồ Đào, những điểm sáng này là gì vậy?” Hàn Phi Vũ hỏi.

“Đây là chi nhánh dòng sông thời gian của tông môn. Mỗi điểm sáng trong chi nhánh đều đại biểu cho một đệ tử tông môn ngã xuống.” Bồ Đào nói, sau đó ghi lên tên tương ứng cho mỗi một điểm sáng.

Hàn Phi Vũ thấy được rất nhiều sư huynh đệ quen thuộc, còn có trưởng bối trong tông môn.

Trảm Linh, Từ Cương, Hùng Lực, Hạng Vân, Trương Học Linh…

Một bóng đáng chậm rãi ngưng tụ trong thế giới này.

“Sư tổ, phục sinh những sư huynh đệ này cần tiên ngọc gì?” Hàn Phi Vũ mở miệng hỏi.

“Chỉ cần có cũng đủ tiên ngọc đều có thể sống lại, căn cứ vào thống kê từ Bồ Đào, muốn phục sinh toàn bộ, cần tiêu phí năm tỷ một trăm triệu tiên ngọc. Hiện giờ tông môn chỉ có hơn ba triệu tiên ngọc.”

“Trước mắt tông môn không có nhiều tiên ngọc như vậy, cho nên sư tổ muốn mượn ngươi.”

“Đây xem như tông môn thiếu ngươi.” Từ Phàm nói.

“Không thành vấn đề, nhưng sư tổ phải cho ta thời gian ba năm.” Hàn Phi Vũ không chút do dự gật đầu nói. Trước khi tới, hắn đã muốn trợ giúp tông môn phục sinh những sư huynh đệ đã ngã xuống đó.

“Được.” Từ Phàm gật đầu nói.

“Sư tổ, ta muốn biết là vị thánh giả Đại La nào của tộc Mộc Nguyên ra tay. Ngày sau đồ tôn có năng lực muốn báo thù.” Hàn Phi Vũ nói. Đối với hắn mà nói, năm tỷ tiên ngọc chỉ là chuyện nhỏ, báo thù mới là chuyện lớn.

“Tộc Mộc Nguyên, Thương Lôi thánh giả.”

Vị Thương Lôi thánh giả này đã được vào trang thứ hai trong sách nhỏ của Từ Phàm.

“Sau này đồ tôn nhất định sẽ báo thù cho các sư huynh đệ.” Giọng điệu Hàn Phi Vũ kiên định nói.

Theo sau, từng khối tiên tinh tiêu chuẩn từ trong nhẫn không gian còn tốt được lấy ra, mỗi một khối đều trị giá một triệu tiên ngọc.

Từ Phàm đếm, tổng cộng ba mươi khối.

“Sư tổ, đây là ba trăm triệu tiên ngọc, ngài trước tiên phục sinh một phần sư huynh đệ đi.” Hàn Phi Vũ nói.

Từ Phàm gật đầu, tùy tay khống chế ba trăm triệu tiên ngọc kia đưa vào dòng sông thời gian.

Tức khắc chi nhánh dòng sông thời gian sáng lên hào quang rực rỡ.

Một lốc xoáy năm màu nhỏ xuất hiện, bắt đầu thu hút điểm sáng xung quanh tiến hành phục sinh.

Thấy một màn như vậy, trong lúc nhất thời, hai người lâm vào trầm mặc.

“Sư tổ, ta trên người kia một món chí bảo, ngài chắc chắn phải vô cùng rõ ràng.” Trầm mặc trong chốc lát, Hàn Phi Vũ mở miệng nói.

“Liên quan đến cơ duyên quan trọng nhất của mình cứ chôn ở nơi sâu nhất dưới đáy lòng là được.” Từ Phàm nói, ngăn cản đồ tôn ngốc này tiếp tục nói.

“Sư tổ, ta vẫn luôn xem tông môn là nhà, nhưng ta phát hiện, mỗi lần ta vì tông môn trả giá một chút đều sẽ nhận được hồi báo tương ứng.”

“Như vậy làm ta cảm thấy tông môn có chút khách khí. Sư phụ của ta có ơn cứu mạng với ta, ngài có ơn dạy dỗ với ta.”

“Sư huynh đệ trong tông môn tương thân hữu ái, vẫn luôn đối với ta chiếu cố có thêm, thân thiết như người một nhà.”

“Cho nên ta không ngại chia sẻ phần cơ duyên này của ta cho tông môn.” Hàn Phi Vũ chân thành nói. Hắn thật sự muốn dùng hồ lô Bích Ngọc kia, trợ giúp Ẩn Linh môn quật khởi trong Tiên giới.

Hắn cảm thấy Ẩn Linh môn có được tất cả điều kiện để trở thành tông môn bá chủ Tiên giới. Thứ khiếm khuyết duy nhất chỉ là một ít tiên ngọc, linh khoáng và thời gian.

Mà hắn lại có khả năng cung cấp linh khoáng và tiên ngọc vô tận. Có hắn duy trì, tông môn nhất định có thể trong mấy vạn năm trở thành bá chủ Tiên giới.

Từ Phàm nghe được lời từ đáy lòng Hàn Phi Vũ, không khỏi có chút vui mừng.

“Ta biết ngươi muốn biểu đạt ý gì, nhưng ngươi phải hiểu, vạn sự vạn vật trên thế gian này đều có quy luật.”

Từ Phàm nói, nhẹ nhàng phất tay, một cánh cửa Vận Mệnh khổng lồ xuất hiện trước mặt hai người.

“Có đôi khi nói với ngươi cũng không rõ, ngươi đi thể nghiệm một phen là biết nỗi khổ tâm của ta.” Từ Phàm nói, nhẹ đẩy Hàn Phi Vũ sau lưng về phía cánh cửa Vận Mệnh.

Nghe được lời Từ Phàm nói, Hàn Phi Vũ gật đầu, sau đó bước vào trong cánh cửa Vận Mệnh kia.

Ở trong cánh cửa Vận Mệnh, hắn thấy được một thế giới khác, ở trong thế giới kia, hắn đưa hồ lô Bích Ngọc cho tông môn mượn.

Sau đó, toàn bộ tông môn tiến vào trạng thái phát triển cực nhanh, bởi vì không thiếu tiên ngọc và tiên khoáng, Ẩn Linh môn điên cuồng dùng ưu thế tiên ngọc và tiên khoáng này phát triển thực lực của bản thân.

Dây chuyền sản xuất các loại Tiên khí được bố trí trong không gian dưới lòng đất của tông môn.

Còn có rất nhiều dây chuyền sản xuất con rối cấp Chân Tiên, thậm chí là cấp Kim Tiên được Bồ Đào đặt trong từng tiểu thế giới được lần lượt chế tạo ra.

Dừng ở đây, Hàn Phi Vũ cũng không phát hiện có chỗ nào không đúng, mọi chuyện đều giống với tưởng tượng của hắn.

Thế giới kia, tuy rằng thực lực của Ẩn Linh môn đang phát triển nhanh chóng, nhưng ở trong Tiên giới lại vô cùng khiêm tốn.

Nhưng dù là như vậy, cũng khiến cho chủng tộc đứng đầu thế lực lớn trong Tiên giới chú ý.

Cho đến có một ngày, mười vị Đại La Nhân tộc không hề có dấu hiệu mà tự mình giáng lâm Ẩn Linh môn.

“Huyền Hoàng chí bảo, hữu năng giả cư chi, giao ra đây, miễn cho toàn bộ tông môn các ngươi có thể chết hết.” thánh giả Đại La Nhân tộc dẫn đầu nói.

Nghe câu nói này, Hàn Phi Vũ làm người đứng xem đột nhiên có loại cảm giác vận mệnh luân hồi đan xen, giống như một màn này là tồn tại chân thực trong vận mệnh của hắn.

Lúc này, Từ Phàm tu vi đã là Kim Tiên tự mình ra tới, nhấc tay giơ chưởng liền trấn áp được mười thánh giả Đại La Nhân tộc kia.

“Hữu năng giả cư chi, không biết ta có thể hay không?” Từ Phàm trong thế giới kia ngẩng đầu nhìn lên không trung nói.

Một màn này, Hàn Phi Vũ xem đến nhiệt huyết sôi trào, theo sau, từ trong Ẩn Linh môn bay ra mười vạn con rối cấp Kim Tiên.

Hợp thành thiên địa đại trận, trực tiếp ngăn cách ý chí thiên đạo Tiên giới ra bên ngoài.

Lúc Hàn Phi Vũ vốn cho rằng sư tổ có thể giữ được hồ lô Bích Ngọc, Nhân tộc lại có ba vị tồn tại trên Đại La xuất hiện.

“Huyền Hoàng chí bảo, hiện tại ngươi còn không xứng có được, giao ra đây có thể bảo toàn tông môn, đừng tự hủy tông môn.”

Ba nguồn lực lượng vô pháp danh hình đè lên đại trận thiên địa phía trên Ẩn Linh đảo.

Lực lượng chí cao kia bắt đầu phân giải từng chút thiên địa đại trận, ý chí thiên đạo Tiên giới cũng theo đó xâm lấn.

“Đối mặt với một màn này, ngươi sẽ lựa chọn thế nào?” Giọng Từ Phàm vang lên bên tai Hàn Phi Vũ.

“Ta sẽ giao ra.” Hàn Phi Vũ trầm mặc một lát rồi nói.

Nhưng vào lúc này, biến hóa lại lần nữa xảy ra.

Tông môn mà hắn hiểu rõ, thế mà lại tới ba vị giai nhân, khí tức của mỗi người đều không yếu hơn tồn tại trên Đại La Nhân tộc kia.

“Tông môn phu quân ta ở, các ngươi cũng dám ức hiếp, nếu không phải đều là mạch Nhân tộc, tất sẽ trấn áp các ngươi ở vùng đất ngoài giới.” Một giai nhân tuyệt sắc lạnh lùng nói.

Một ông lão tóc trắng ba ngàn trượng xuất hiện trên bầu trời, nhìn về phía ba giai nhân kia, vô bi vô hỉ.

“Ngươi biết, không phải chúng ta muốn cướp đoạt Huyền Hoàng chí bảo này.” Ông lão tóc trắng ba ngàn trượng bình tĩnh nói.

“Thì tính sao? Đám Chuẩn Thánh dựa vào Tiên giới tấn cấp các ngươi, lại có thể làm gì được chúng ta? Thật muốn chọc giận ta, trọng tố Tiên giới này thì đã sao?”

“Đây là ta sau này…” Thấy một màn như vậy, Hàn Phi Vũ có chút ngây ngốc.
Bình Luận (0)
Comment