Ầm!
Thân thể của nó đột nhiên vỡ vụn từng li từng tí, hóa thành bột xương, bị vòng xoáy ngũ sắc nuốt chửng hoàn toàn.
Dường như có một thế lực vô cùng kỳ lạ nào đó trong bóng tối đang tổ chức lấy hắn nói ra chân tướng.
Sắc mặt Dương Phóng lại thay đổi.
Vòng xoáy năm màu lập tức chia ra làm năm một lần nữa.
Ánh mắt của hắn âm trầm, cau mày lại.
Lại là tình huống như vậy!
Lần trước ở chỗ của Huyền Đế tộc, lúc giết chết Đại trưởng lão của Huyền Đế tộc dường như cũng là như vậy.
Lúc đó bóng mờ thần linh cũng nói ra loại lời nói này, kết quả vừa nói được một nửa thì tự động tan vỡ.
Từ sâu trong bóng tối thật sự có thứ gì đó đang dòm ngó chính mình.
Không cần biết là tồn tại nào mà có ý định nói ra chân tướng thì đều sẽ bị tiêu diệt!
Những người Lam tinh khác chẳng nhẽ cũng là như vậy?
Dương Phóng lộ ra vẻ mặt khó coi, càng ngày càng cảm thấy thế giới này quỷ dị.
Loại lực lượng trong bóng tối kia sẽ không trực tiếp can thiệp vào sự sống chết của chính mình, dường như nó chỉ muốn can thiệp vào chân tướng.
Nói theo một cách khác, có người muốn giết chính mình, 'Nó' tuyệt đối không quản.
Nhưng nếu như có người dám nói ra chân tướng, 'Nó' chắc chắn sẽ ra tay.
Mức độ quan trọng đối với 'Chân tướng' của nó thực sự là không thể tưởng tượng!
Đó rốt cuộc là thứ gì?
Ánh mắt Dương Phóng nhìn về phía Kiếm đại hiệp, Mặc lão, người đàn ông trẻ tuổi đang cố gắng chống đỡ ở bên trong lĩnh vực một lần nữa.
Đặc biệt là người đàn ông trẻ tuổi kia, vẻ mặt thống khổ, trong tay vẫn còn đang nắm chặt lấy viên cốt cầu màu trắng kia.
Ánh mắt của hắn trầm xuống, lực lượng vô hình nghiền ép lên một lần nữa.
Ầm!
Lần này, ba người cũng không còn cách nào để có thể may mắn trốn thoát.
Cho dù là Kiếm đại hiệp Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê thì cũng hoàn toàn không đủ, trong miệng phát ra một tiếng gào thét xong thì thân thể đột nhiên tan vỡ.
Phốc phốc phốc!
Trong nháy mắt, cả ba người hóa thành bùn nhão.
Dương Phóng vẫy tay một cái.
Cốt cầu màu trắng quỷ dị kia từ mặt đất bay tới, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
Lực lượng kỳ dị trên bề mặt cốt cầu đã tiêu tán toàn bộ, giống như nội liễm.
Nắm vào trong tay, cứng vỏi lạnh lẽo, còn muốn cứng rắn hơn nhiều so với hài cốt bình thường.
Dương Phóng như có điều suy nghĩ, sau đó nhìn về phía những thi thể khác, tiến hành tìm kiếm trên đông đảo thi thể.
···
Bên trong Hóa Sinh tự.
Bốn người Thượng Quan Sách, Trương Huyền Cảm, Trích Tinh lão tiên, Trương Vong Tâm triển khai huyết tẩy đối với đám người còn lại trong chùa, lĩnh vực chồng chất, bao phủ trong ngôi miếu.
Ngôi miếu rộng lớn như vậy lại giống như trở thành Tu la địa ngục.
Căn bản không cần bọn họ xuất thủ, từng thành viên Thiên Sát lâu đã lần lượt ngã xuống, biến thành sương máu, khắp nơi đều là tay chân thân thể đứt lìa, vô cùng thê thảm.
Đảo mắt cái, mọi thứ yên tĩnh trở lại.
"Thiên Sát lâu ... Thiên Sát lâu ... từ nay về sau, không còn có cái tên này."
Trích Tinh lão tiên mở miệng nói với giọng lạnh nhạt.
"Tất cả đều là bọn họ gieo gió gặt bão, nếu không phải lúc này bọn họ thường xuyên khiêu khích, chúng ta làm sao có thể tìm ra bọn họ dễ dàng như vậy."
Thánh mẫu - Trương Vong Tâm lạnh lùng nói.
"Đúng vây, Thiên Sát lâu bị hủy diệt chính là số phận đã định sẵn!"
Trương Huyền Cảm nhẹ giọng nói, đột nhiên quay người trở lại: "Minh chủ, còn có một chuyện cần Minh chủ tới định đoạt!"
"Chuyện gì?"
Quách Vinh sầu muộn mở miệng, để cho người ta nhìn không thấy nông sâu.
"Gần đây có một cái thế lực tên là 'Tổ chức Thiên Thần', giống với Thiên Sát lâu, liên tục khiêu khích giết chết không ít thành viên của Huyễn Thiên minh chúng ta, còn xin Minh chủ có thể tìm được bọn họ, cùng nhau quét sạch, kể từ đó, bên trong mảng Càn mới tính là không còn uy hiếp nào nữa!"
Trương Huyền Cảm nói.
"Tổ chức Thiên Thần ..."
Quách Vinh hơi trầm mặc, nói: "Muốn truy tìm nhân quả của bọn họ, ít nhất phải có dấu vết mà theo, hoặc là tìm được một số thi thể bị bọn họ giết chết, hoặc chính là tìm người có liên quan tới bọn họ, chỉ có như vậy thì mới có thể theo dòng nhân quả truy tìm đến chỗ của đối phương."
Bốn người trước mắt lập tức nhíu mày.
Thi thể bị bọn họ giết chết?
Thi thể thế nhưng là không còn.
Thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, bọn họ sao lại còn giữ lại làm gì nữa!
Hiện tại chỉ có đi tìm người có liên quan với tổ chức Thiên Thần.
Cũng chính là đám người trong đầu tồn tại linh hồn cấm chế kia.
"Được, chúng ta sẽ cố gắng tìm kiếm!"
Trương Huyền Cảm mở miệng nói.
Đột nhiên, nơi xa có bóng người chớp động đến.
Thân thể Dương Phóng lại rơi xuống lần nữa, trên người mặc trường bào màu xám, sắc mặt bình tĩnh, đi tới từ nơi không xa.
Lời nói của mấy người, đều không ngoại lệ, đều bị Phong luật của hắn nghe được rõ ràng.
Bốn thế lực lớn còn chưa từ bỏ việc truy tìm tổ chức Thiên Thần sao?
Ý đồ lợi dụng lực lượng nhân quả của Quách Vinh?
"Minh chủ, may mắn không làm nhục mệnh!"
Dương Phóng mang theo mấy cái đầu người trở về, chắp tay nói.
"Mang đầu của bọn họ về treo lên thị chúng, đi thôi."
Quách Vinh trả lời.
"Vâng, Minh chủ!"
Dương Phóng chắp tay.
Bốn vị trưởng lão đều nhíu mày, nhìn vào Dương Phóng một chút, không tiếp tục nhiều lời nữa.
···
Bên trong Thất Huyền thành.
Tin tức nổ vang.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh, có chút khó có thể tin nổi.
Minh chủ Huyễn Thiên minh tự mình dẫn theo năm vị trưởng lão, cùng nhau tiêu diệt Thiên Sát lâu?
P/S: Ta thích nào ... chương 2