Nội tình của bốn thế lực lớn lập tức tổn thất hơn phân nửa!
Tuy nhiên!
Dương Phóng cũng không có ý định buông tha để cho bốn người Trích Tinh lão tiên, Trương Huyền Cảm, Trương Vong Tâm, Thượng Quan Sách chạy trốn.
"Rống!"
Trong miệng của hắn phát ra từng đợt từng đợt rít gào quỷ dị kinh thiên động địa, khói đen cuộn trào trên dưới toàn thân, bóng ma khổng lồ, khí thế kinh khủng khiếp, sâu trong mắt lại xuất hiện lít nha lít nhít vô số sợi dây nhỏ vô hình.
Bốn cái trong đó, vô cùng rõ ràng, lan tràn về phía phương hướng nơi xa.
Chính là bốn người Trích Tinh lão tiên, Trương Huyền Cảm, Trương Vong Tâm, Thượng Quan Sách.
Trong miệng hắn kêu lên, cảm thấy đại não đau nhói từng đợt, nhưng lại cũng không hoàn toàn bị sát ý khống chế tâm thần.
Khác với vị Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê đỉnh phong trước đó của Khôn Chi liên minh, giờ phút này hắn vẫn có thể miễn cưỡng khống chế được ý nghĩ của mình.
Trong cơ thể hắn, ba loại huyền công khác biệt đang vận chuyển lên từng lần một.
Mỗi một lần vận chuyển đều có thể mang lại cho hắn những luồng không khí trong lành, giống như một dòng chảy nhỏ chảy qua.
Một là Thánh quyết!
Một là Thái Huyền kinh!
Cuối cùng thì là bản Hô Hấp pháp vô danh đạt được ở Thiên Linh tháp.
Thời điểm đó Thiên Linh tháp từng tiến hành thí nghiệm bí mật.
Loại Hô Hấp pháp vô danh này có thể để cho bản thân duy trì tỉnh táo trong thời gian ngắn.
Bây giờ xem ra, quả nhiên là có hiệu quả.
Nhưng Dương Phóng vẫn lo lắng thời gian càng lâu sẽ càng không khống chế nổi chính mình, trong tay đột nhiên xuất hiện Thuấn Tức Thiên Lý phù được hắn để dành thật lâu, lập tức thúc giục, ma thân to lớn trong nháy mắt biến mất khỏi nơi này.
···
Bên trong cứ điểm của Huyễn Thiên minh.
Ánh sáng lóe lên.
Thân thể bốn người Trích Tinh lão tiên, Trương Huyền Cảm, Trương Vong Tâm, Thượng Quan Sách hiện lên một lần nữa.
Mỗi người đều là vẻ mặt tái mét, lấp kín sự kinh hãi, khí tức trên người hỗn loạn, khóe miệng chảy máu.
Dương Phóng thế mà đột phá!
Ở vào thời khắc quan trọng tiến vào một bước cuối cùng!
Tại sao có thể như vậy?
Tại sao có thể như vậy?
Sớm ở trước đó, hắn cũng đã là cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê đỉnh phong rồi sao?
Điều này sao có thể?
"Nhanh mở trận pháp ra!"
Thượng Quan Sách đột nhiên hét lớn.
Cho dù hắn là Tần Diêm Quân của Địa Phủ, nhưng vào lúc này cũng không dám đối mặt với Dương Phóng.
Sợ rằng Dương Phóng sẽ truy sát tới.
Bất Diệt cảnh là nghiền ép mọi thứ.
Mọi người ở bên trong cứ điểm, tất cả đều giật nảy cả mình, không thể tin được.
"Chuyện gì xảy ra? Minh chủ và Lam trưởng lão đâu?"
Lam Vô Kỳ nhanh chóng lao tới, giật mình quát.
"Cút mau, nhanh mở trận pháp ra!"
Thượng Quan Sách lập tức đánh bay Lam Vô Kỳ, liều lĩnh mở đại trận ra.
Tuy nhiên!
Ở trong nháy mắt khi hắn vừa mới đánh bay Lam Vô Kỳ đi.
Ầm ầm!
Một cảm giác khủng bố và áp bức không thể tưởng tượng được trong nháy mắt giáng xuống, giống như một ngọn núi ma cổ xưa trực tiếp đè lên nội tâm của mọi người.
Tất cả toàn bộ mọi người ở bên trong cứ điểm một mặt gật mình, trong nháy mắt mất đi năng lực hành động.
Một cảm giác khủng bố và áp bức không thể tưởng tượng được trực tiếp hiện lên trong lòng hắn, lúc này, hắn cảm giác hồn phách của mình đang run rẩy.
"Một ... một bước cuối cùng?"
Mọi người hoảng sợ kêu to.
Bóng ma vô cùng to lớn xuất hiện ở bên trong cứ điểm.
Dương Phóng toàn thân mọc đầy lông đen um tùm, thân thể kinh khủng, toàn thân được bao phủ bởi những kinh mạch kinh khủng giống như mãng xà, trên dưới toàn thân tràn ngập giết chóc, điên cuồng và khủng bố vô tận.
"Các ngươi ... các ngươi làm cho ta đau đầu quá a ..."
Một âm thanh đau đớn và đáng sợ phát ra từ miệng của Dương Phóng.
"Lam trưởng lão, đây là hiểu nhầm, là hiểu nhầm!!"
Trích Tinh lão tiên hoảng sợ kêu lớn.
Thần Hành phù mỗi lần sử dụng đều phải bổ sung năng lượng từ trước.
Bọn họ đã vừa mới sử dụng xong, nhất định phải bổ sung năng lượng vào thì mới có thể sử dụng một lần nữa.
Phốc phốc!
Đáp lại lời nói của Trích Tinh lão tiên lập tức là một cái ma trảo màu đen vô cùng to lớn, móng tay dữ tợn đáng sợ giống như ma đao vậy, xuyên thấu thân thể của hắn, đột nhiên bóp.
A!
Trích Tinh lão tiên thân thể cao hơn hai mét lập tức sụp đổ, nổ tung, vô cùng thê thảm.
Ba người còn lại là Trương Vong Tâm, Trương Huyền Cảm, Thượng Quan Sách tất cả đều vô cùng kinh hãi, vội vàng dốc sức tiến hành giãy giụa.
Đặc biệt là Trương Vong Tâm, điên cuồng rót chân khí vào Tâm Ma cung, ý đồ mượn nhờ sự quỷ dị của Tâm Ma cung, giúp nàng ta phá vỡ khí thế phong tỏa của Dương Phóng.
Toàn bộ Tâm Ma cung cũng đang vang lên ông ông, giống như muốn khôi phục lại vậy.
Tuy nhiên Dương Phóng lập tức lao tới, ma trảo to lớn lập tức bắt lấy thân thể của Trương Vong Tâm, cắn vào một miếng, Trương Vong Tâm kinh hãi kêu lên một tiếng.
"Lam trưởng lão, tha mạng cho ta!"
Phù một tiếng, nửa người hoàn toàn biến mất.
Ngay sau đó, Tâm Ma cung cũng bị Dương Phóng một ngụm nuốt vào.
Cảnh tượng hãi hùng trực tiếp dọa đến làm cho thân thể mọi người phải run rẩy, hoảng sợ đến cực điểm.
Cự Ma kinh khủng kia là Lam Vô Bạch - Lam trưởng lão sao?
Hắn giết chết nhân vật cầm quyền của bốn thế lực lớn?
Hắn điên rồi?
"Lam trưởng lão tha mạng, ta là bị ép, bị ép a!!"
Trương Huyền Cảm hoảng sợ kêu to, sợ đến nước mắt tuôn trào.
Thân thể Thượng Quan Sách liều mạng giãy giụa, vừa kinh vừa sợ, đột nhiên soạt một tiếng, cả người như thể lột ra lớp da bên ngoài, hóa thành một con tê tê vô cùng to lớn, trên dưới toàn thân mọc đầy bộ lông màu đỏ, tràn ngập khí tức lạnh lẽo đáng sợ, vô cùng hoảng sợ, trực tiếp dùng hai móng vuốt đào đất, nhanh chóng chui xuống đất.
Nó vậy mà khôi phục lại một chút hành động.
P/S: Ta thích nào ... chương 5