Trước đó hắn từng sử dụng lĩnh vực, tuy nhiên không cách nào sử dụng được lĩnh vực ở trong thế giới hiện tại.
Vòng xoáy sáu màu cũng không cách nào sử dụng được ở thế giới hiện thực.
Sử dụng được ở thế giới hiện thực thì chỉ có hai kiểu.
Một là nhục thân.
Hai là năng lực riêng lẻ của các Thần chủng.
Ví dụ như rống to của Lôi âm, lắng nghe của Phong luật, khống chế của Nguyên tâm ...
Những loại này thì không có vấn đề gì.
Nhưng muốn sử dụng chân khí dung hợp chúng trở thành vòng xoáy sáu màu, hiển hiện ra ngoài thì căn bản là không có khả năng.
Tuy nhiên!
Mặc dù không cách nào hiển hiện ra ngoài, nhưng điểm kinh nghiệm vô hình vẫn còn gia tăng.
Vào lúc này, Dương Phóng chính là thử nghiệm dung hợp Thần chủng, dùng cái này để gia tăng độ thành thạo.
···
Một phương hướng khác.
Tại Tinh Hồn trấn cách chỗ Dương Phóng không xa.
Trong một thôn trang tối đen như mực, bộc phát ra từng tiếng nổ vang kịch liệt.
Diệp Huyền, Lộ Nhân Giáp, Lộ Nhân Ất, Lộ Nhân Bính, Lộ Nhân Đinh cùng với một số người xuyên không ưu tú của hắn, vô cùng chật vật, toàn thân đều là máu, trong tay cầm đủ các loại vũ khí khác biệt, trong miệng thì nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng lao về phía con quái vật ba đầu trước mặt
Trong lúc lao vào chém giết còn mắng ra một số lời nói cực kỳ khó nghe.
"Đậu xanh Diệp Huyền, nhất định phải bán đứng chúng ta!"
"Đồ chó hoang Diệp Huyền, làm sao mà chính quyền lại tìm được chúng ta? Chắc chắn là ngươi cái đồ chó hoang này bán đứng chúng ta!"
"Mọi người đã thống nhất rồi là sẽ làm Ẩn Tàng giả, ngươi cái đồ chó hoang này lại cứ nhất định phải làm Đội trưởng Đội tác chiến đặc biệt, hiện tại còn bán chúng ta, ngươi quả thực chính là tay sai của chính quyền!"
Mấy người vừa mắng to, vừa chiến đấu dũng cảm với những con quái vật đó.
Bốn phương tám hướng, không ít người có tuổi ở lại, từng người đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nhìn về phía quái vật bị vây giết trước mặt.
"Móa ... móa nó a, có quỷ a!"
"Nhanh trở về nhà a!"
Rất nhiều người có tuổi vô cùng hoảng sợ, vội vàng chạy về phía nhà của mình.
Diệp Huyền phun ra một ngụm máu, trong tay cầm một thanh Bát Diện Hán kiếm được tạo thành từ thép tốt, mắng: "Đậu xanh rau muống, đã nói là không phải ta bán, không phải ta bán rồi, các ngươi làm sao còn cứ ép ép, ở lúc còn ở Thiên Khải thành, chính quyền đã biết đến các ngươi, bây giờ trở về hiện thực, chẳng qua chỉ là tìm hiểu nguồn gốc thôi, chớ nói nữa, trước tiên đối phó quái vật rồi lại nói, ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi."
Xoát xoát xoát!
Kiếm pháp trong tay hắn phát huy đến cực hạn, liên tục tấn công vào điểm yếu của con quái vật.
Nhưng toàn thân con quái vật này đều được bao phủ bởi vảy giáp, vô cùng cứng rắn.
Trường kiếm của hắn nhiều lần đâm trúng vào điểm yếu của quái vật nhưng đều không thể đâm xuyên.
"Các ngươi những tên nhân loại đáng chết này!"
Con quái vật gầm lên đau đớn, như thể nó nổi điên, dùng hết sức lao vào chém giết mọi người.
Mà ở sau khi chiến đấu liên tục mấy trăm hiệp.
Ba con quái vạt vẫn là lựa chọn rút lui lần nữa.
Bọn chúng mơ mơ hồ hồ bị truyền tống tới nơi đây, căn bản không biết là có chuyện gì xảy ra, lập tức gặp phải hỏa lực của nhân loại, sau đó lại gặp phải đám người Diệp Huyền vây giết.
Trong đầu ba con quái vật tất cả đều chứa đầy sự tức giận sâu sắc.
"Bọn chúng muốn chạy, nhanh đuổi theo!"
Diệp Huyền hét lên.
Một đám người nghiến răng nghiến lợi, trên người đầy máu, nhanh chóng đuổi theo.
···
Cách bọn họ hơn mấy chục dặm.
Mấy người Trình Thiên Dã, Nhậm Quân, Từ Khai cũng đang đuổi theo một nhóm quái vật, tạo ra âm thanh chiến đấu.
Những con quái vật này cực kỳ khôn khéo, căn bản không cho bọn họ có cơ hội tiếp tục thi triển vũ khí nóng, chuyên chọn một số thôn trang, thị trấn mà lao tới.
Cho nên đám người Trình Thiên Dã chỉ có thể lựa chọn chiến đấu tay đôi!
Lần xuyên qua trước đó, chuyện mà bọn họ được trải qua thực sự là nhiều lắm.
Ban đầu cho rằng sẽ phải chịu tổn thất nặng nề, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Chuyện thê thảm nhất không xảy ra!
Chiến đấu giữa hai mảng lớn thế mà được một vị Cự Ma tuyệt thế ngăn cản lại!
Vị Cự Ma tuyệt thế kia dựa vào sức một mình, trực tiếp giết chết hơn sáu bảy thành cao thủ siêu cấp của cả hai mảng lớn.
Chỉ trong vòng một đêm, làm cho hai mảng khối phải chịu tổn thất nặng nề!
Hai mảng khối vốn còn đang giằng co vất vả, thì ngay tại đêm đó lập tức bắt đầu vội vàng rút binh.
Mảng Càn bọn họ chỉ trong vòng một đêm lùi gấp sáu ngàn dặm.
Mảng Khôn thì thảm hại hơn.
Trực tiếp xây dựng đại trận và sau đó rút khỏi Thần Hoang vực vào ngay đêm hôm đó.
Nghe nói trong bảy ngày sau đó, bọn họ càng rút lui điên cuồng hơn.
Lãnh thổ vốn được bọn họ chiếm đóng, chỉ trong bảy ngày ngắn ngủi đều đã được bọn họ nôn ra.
Cái uy của Cự Ma tuyệt thế quả thực là chưa từng có, không thể tưởng tượng được!
Mà dựa theo những gì bọn họ nghe ngóng được, vị Cự Ma tuyệt thế kia thế mà là một vị trưởng lão của Huyễn Thiên minh bọn họ.
Lam trưởng lão - Lam Vô Bạch!
Nghe nói ngay cả hai đại Minh chủ đều bị hắn giết chết.
Nhưng tin này là thật hay là giả thì bọn họ đều không biết được.
Điều duy nhất có thể khẳng định lúc này là như vậy!
Hiện tại thế giới bên kia đang rất loạn!
Vô cùng loạn!
Khắp nơi đều là thành trì vô chủ, đất hoang vô chủ, sản nghiệp cũng vô chủ!
Một số thế lực siêu cấp thường ngày cao cao tại thượng, theo cường giả môn phái chết thảm, trong một đêm đã bị đánh tan, bị rất nhiều thế lực tới cửa chia cắt.
P/S: Ta thích nào ... chương 4