Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 1169 - Chương 1169 - Âm Minh Thảo!

Chương 1169 - Âm Minh thảo!
Chương 1169 - Âm Minh thảo!

Những người tham gia Hỗ thị này thế nhưng là không có hạng người đơn giản.

Hầu hết đều là sinh vật bên trong sương mù hắc ám.

Trong tay bọn họ nắm giữ đủ loại bảo vật cổ quái, lấy được từ trong tay bọn họ rất dễ dàng.

Đương nhiên, cũng dễ dàng bị bọn họ cướp giết!

Nhưng lần này bọn họ đi cùng với đám người Đại trưởng lão, vậy chắc chắn sẽ không có bất kỳ nguy cơ nào.

"Được, ta cũng muốn đi qua xem như thế nào."

Dương Phóng trả lời.

···

Hỗ thị ở bên trong sương mù hắc ám nằm sâu trong một hẻm núi bí ẩn.

Phải đi mất một chặng đường dài để đến nơi đó.

Thôn dân của Thần thôn rất nhiệt tình đối với Hỗ thị.

Vào thời điểm nghe nói sắp được tham gia Hỗ thị, tất cả đứa trẻ đều hưng phấn hô to.

Đối với người chưa từng tham gia Hỗ thị, tâm trí họ tràn ngập quá nhiều khao khát.

Đại trưởng lão trên mặt tươi cười, cũng không từ chối yêu cầu của những đứa trẻ này, đồng ý cho tất cả đi theo.

Trong Thần thôn có xe ngựa chuyên môn, được kéo bởi dị thú.

Những dị thú kia đều là những sinh vật đặc hữu trong sương mù hắc ám, trên dưới thân thể mọc đầy vảy giáp, dày đặc bộ lông màu đỏ, thân thể cực lớn giống như tê giác vậy.

Da của bọn chúng thô ráp, khả năng phòng ngự của chúng chắc chắn, chúng luôn được biết đến với sức chịu đựng bền bỉ.

"Hỗ thị hai trăm năm một lần, vậy chắc chắn sẽ rất náo nhiệt đi."

"Đó là tự nhiên, có thể sẽ bán ra rất nhiều thứ ngon và thú vị."

Rất nhiều đứa bé ngồi ở trên xe thú, líu lo không ngừng.

Dương Phóng thì cau mày lại, vẻ mặt âm trầm, yên lặng nhìn về phía bảng thông tin trước mặt.

Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện ra một vấn đề.

Cột tuổi của mình chẳng biết thay đổi từ bao giờ.

Từ trước đó là 24/4000, biến thành 25/4000.

Chẳng lẽ thời gian đã trôi qua một năm rồi?

Chính mình đã ở bên trong sương mù hắc ám được một năm?

"Đáng chết, sương mù hắc ám thực sự ngăn cản việc ta trở về?"

Hắn thầm mắng trong lòng.

Nếu như mình đã ở chỗ này được hơn một năm, vậy nhục thân của mình ở thế giới hiện thực sẽ như thế nào?

Có thể xem như là đã tử vong rồi hay không? Hay là đã hỏa táng mất rồi?

Hay là được nhà nước mang đi nghiên cứu rồi.

Hắn cố gắng để cho mình tỉnh táo lại, tiến hành suy nghĩ.

Vì bản thân đang trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày, nên cơ thể vật lý của mình ở thế giới thực chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày.

Muốn hỏa táng chính mình vậy khả năng căn bản là không thể nào.

Bởi vì nhục thân chính mình sẽ không bị tổn thương dễ dàng như vậy, xem như nghiên cứu thì cũng không phá nổi phòng ngự của mình.

Nói theo một cách khác!

Nhục thân của mình hiện tại có lẽ là còn đang ở bên trong trạng thái tuyệt đối an toàn.

Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, càng mong muốn trở về hơn.

"Đại ca, hẻm núi trước mặt chính là nơi tổ chức Hỗ thị."

Tần Thiên Lý rất là vui vẻ.

Dương Phóng ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy trong hẻm núi tối tăm tràn ngập lông tóc màu đen và huyết nhục, lờ mờ, khí tức hỗn loạn, nơi đó sớm đã xuất hiện không ít người.

Bọn họ phân tán rải rác ở chỗ này.

Trước mặt mỗi người đều bày ra không ít thứ, thân hình thì có cao có thấp, có gầy có béo, phần lớn đều được bao phủ ở bên trong khói đen dày đặc, không nhìn thấy rõ chân dung, thi thoảng chỉ lộ ra từng mảnh từng mảnh vảy giáp đen nhánh, ánh lên ánh sáng dữ tợn.

Giống như có rất ít nhân loại.

Hầu hết trong số họ đều là dị tộc có tướng mạo cổ quái.

"Tiểu Bạch, các ngươi không được chạy loạn, phải đi theo Phương thúc thúc, ta và Đại trưởng lão đi giao dịch một vài thứ!"

Một người đang ông trung niên nở ra nụ cười tươi, dặn dò một đám trẻ em.

"Vâng!"

Một đám trẻ em hưng phấn gật đầu.

"Tiêu huynh đệ, các ngươi cũng đi xem xem có thứ mà mình cần hay không chứ?"

Đại trưởng lão nở ra nụ cười tươi, nhìn về phía Dương Phóng, nói: "Tuy nhiên phải nhớ, không nên gây chuyện ở trong hẻm núi này, nơi này tồn tại một vị lãnh chúa vô cùng đáng sợ, ngay cả Tuần Thú giả cũng không dám trêu chọc."

"Được."

Dương Phóng gật đầu.

Sau đó, hắn đi cùng với Tần Thiên Lý, bắt đầu đi lang thang ở bên trong hẻm núi này.

Toàn bộ hẻm núi này rất dài rất âm u, gia hỏa xuất hiện ở đây gần như không có một gia hỏa nào thuộc loại đơn giản cả.

Phần lớn gia hỏa trên người đều tràn ngập khí tức lạnh lẽo, ánh mắt thì giống như rắn độc vậy.

Nếu không phải Thần thôn có đông đảo cường giả, bọn họ chắc chắn sẽ trở thành con mồi trong mắt đám gia hỏa này.

Dương Phóng một đường đi tới, cũng không có ý định mua sắm bất cứ thứ gì.

Lần này tới chủ yếu là tới để mở mang kiến thức và làm quen các mặt xã hội ở đây là chính.

"A, Âm Minh thảo!"

Đột nhiên, hai mắt Tần Thiên Lý sáng lên, dừng lại ở trước một gian hàng, nhìn về phía vài loại dược liệu đen sì.

Chủ quán là tồn tại thân thể to lớn khói đen bao trùm quanh người, chỉ để lộ ra một đôi mắt, lạnh lùng mà thâm thúy, nhìn thoáng qua Tần Thiên Lý, khàn giọng nói:

"Chỉ đổi Viêm Dương thạch!"

"Vậy thôi, Viêm Dương thạch, cái thứ này quá hiếm."

Tần Thiên Lý lắc đầu, đột nhiên truyền âm với Dương Phóng: "Đại ca, Âm Minh thảo có thể đề cao linh hồn, vô cùng quan trọng đối với việc tu luyện hồn phách, đến Bất Diệt cảnh, ngoại trừ tu ra dị tượng, quan trọng nhất chính là củng cố linh hồn, bỏ lỡ lần này, lần sau sẽ rất khó gặp được, trên người ngươi có Viêm Dương thạch hay không."

Hắn biết Dương Phóng mới từ ngoại giới tiến vào đây không bao lâu, tài nguyên trên người chắc chắn còn rất nhiều.

"Hình như có mấy viên."

Dương Phóng gật đầu.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment