Khi Vô Danh nhìn thấy đồ vật bên trong giới chỉ thì lập tức giật nảy cả mình.
"Những thứ này là ..."
"Đều là ta bảo tồn trước đó, gần đây vừa đúng nhớ tới, hy vọng có thể có chút tác dụng đối với Thần thôn."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Tốt, thực sự quá tốt, những thứ này đối với mọi người trong Thần thôn mà nói thì có tác dụng cực kỳ to lớn, Tiêu huynh đệ, lão hủ thực sự không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào."
Đại trưởng lão Vô Danh cảm khái nói.
"Đại trưởng lão khách khí rồi, nếu như không phải Thầm thôn thu lưu ta, ta khả năng sớm đã bỏ mình, những thứ này không tính là gì cả."
Dương Phóng nói.
"Những thứ này nhiều lắm, ta chuẩn bị lấy ra một phần, nói không chừng còn có thể đổi được một số bảo dược vô cùng trân quý!"
Đại trưởng lão nói.
"Được!"
Dương Phóng gật đầu.
Bên trong toàn bộ sương mù hắc ám đoán chừng tất cả sinh vật đều rất cần đối với những thứ này.
Đặc biệt là dược liệu thuộc tính dương.
Gần như có thể đổi được bất kỳ tài nguyên nào.
"Được, việc này không nên chậm trễ, ta đây sẽ dẫn người đi ra ngoài giao dịch."
Đại trưởng lão hưng phấn nói.
"Đúng rồi, Hỗ thị lần trước không phải vừa mới qua sao?"
Dương Phóng hoài nghi.
"Không sai, có điều lần này chúng ta dự định sẽ đi tới nơi càng xa hơn, đi càng sâu vào bên trong, đồ vật trao đổi được sẽ càng nhiều."
Đại trưởng lão cười nói.
"Thì ra là thế."
Dương Phóng gật đầu.
Nhưng suy nghĩ một lát, hắn vẫn là không có đi theo.
Hiện tại hắn nhất định phải lấy ra toàn bộ tinh lực dùng để tu luyện.
Tranh thủ có thể sớm ngày xé rách tầng kết giới mơ hồ bên trong Thần cảnh kia.
Đối với Đại trưởng lão kia cũng không nói thêm cái gì, chỉ sắp xếp Dương Phóng nghỉ ngơi cho tốt.
Hắn rất phấn chấn, cầm đồ vật bên trong giới chỉ đi ra ngoài.
Đầu tiên gọi Nhị trưởng lão tới, giao phần lớn tài nguyên bên trong cho Nhị trưởng lão bảo tồn, sau đó lấy ra một phần nhỏ tài nguyên dùng để giao dịch.
Sau khi Nhị trưởng lão nhìn thấy tài nguyên bên trong, rõ ràng cũng giật nảy cả mình.
Chẳng mấy chốc bọn họ phân công rõ ràng, do Đại trưởng lão dẫn theo một bộ phận người ra ngoài giao dịch.
Nhị trưởng lão thì cùng một nhóm cường giả ở lại trấn thủ Thần thôn.
···
Khoảng thời gian trôi qua.
Dương Phóng bắt đầu ổn định lại tâm thần, nỗ lực tu hành ở bên trong Thần thôn, đề cao bản thân.
Trước đó không dám ăn Hoàng Cực đan, giờ phút này bị hắn xem như hạt đậu ném vào trong miệng mà nhai.
Tuy nhiên đáng tiếc, sau khi tiến vào Bất Diệt cảnh, tác dụng của Hoàng Cực đan đã cực kỳ nhỏ bé, một viên Hoàng Cực đan cũng mới chỉ có thể gia tăng mấy điểm kinh nghiệm mà thôi.
Ở trong quá trình khổ tu, Dương Phóng không chỉ một lần dùng tinh thần lực thăm dò vào Thần kính, tiến hành oanh kích đối với chỗ năng lượng kết giới kia.
Nhưng đán tiếc mỗi lần đánh ra một cá khe hở, tinh thần lực của chính mình đều không thể đi vào quá lâu, gần như vừa mới đến gần mặt ngoài Lam tinh thì khe hở phía trên lại khép lại lần nữa.
Thẳng tới nửa tháng sau.
Tất cả Hoàng Cực đan trên người hắn hắn đã ăn hết, tinh thần lực cường đại cuối cùng có thể duy trì được một đoạn thời gian ngắn ngủi, hắn lập tức không kịp chờ đợi tiếp cận về phía khu vực của Lam tinh.
Trong nửa tháng này, hắn không chỉ một lần đang định vị phương hướng của Long quốc.
Vào lúc này vừa mới tiến đến thì lập tức tiếp tục dọc theo chuỗi nhân quả, điên cuồng lao về phía phương hướng Ma Đô của Long quốc.
Cuối cùng, hắn đã tiến vào nơi ở của Diệp Huyền.
Tuy nhiên vào thời điểm này, Diệp Huyền không thể nghi ngờ là còn chưa thể trở về.
Cơ thể đang chìm trong giấc ngủ sâu.
Dương Phóng cũng không để ý tới Diệp Huyền, mà trực tiếp đi xuyên qua một cánh cổng kim loại dày, chú ý đến một bộ thân thể được đặt trong tủ kính bên trong cánh cổng kim loại.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy cỗ thân thể này, Dương Phóng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hô hấp đều đều, nhịp tim bình thường, giống như rơi vào trong giấc ngủ say vậy.
Dương Phóng cẩn thận lục lọi thân thể của mình, sau đó trực tiếp nhập chủ đi vào, từ trong tủ kính nhảy lên, cẩn thận cảm nhận trạng thái và lực lượng của thân thể, sau khi xác nhận không có bất cứ vấn đề gì thì mới hoàn toàn yên lòng, sau đó để thân thể nằm trở lại trong tủ kính một lần nữa, tinh thần lực cuối cùng cũng không duy trì được nữa, bắt đầu nhanh chóng trở về.
Tuy nhiên ở hắn vừa mới trở về.
Phương hướng Kinh Sư.
Lão giả thần bí mặc quần đùi áo sơ mi hoa đang ngắm mỹ nữ bên bể bơi bỗng nhiên có cảm nhận được, đột nhiên ngẩng đầu lên.
"Ai?"
Hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên, "Gia hỏa nào trở về?"
"Tiền bối, ngươi nói cái gì?"
Một nữ tử xinh đẹp ở bên cạnh vội vàng hỏi thăm.
"Không đúng, có khí tức quen thuộc!"
Lão giả thần bí ngưng trọng, vèo một tiếng, thân thể vọt thẳng lên trời.
Bay về phía bầu trời với tốc độ cao.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều không cách nào nhìn thấy được thân thể của hắn, chịu ảnh hưởng từ dị tượng của hắn, có tác dụng làm như không thấy, có tai như điếc.
Có điều sau khi lão giả thần bí này lao ra ngoài, sợi ý thức kia của Dương Phóng cũng sớm đã nhanh chóng trở về.
Khe nứt nho nhỏ vốn được xé rách ra kia cũng khép lại một lần nữa.
Hai tia sáng cực kỳ sắc bén đột nhiên bắn ra từ trong mắt lão giả thần bí, lạnh lùng quét về phía phương hướng tồn tại vết nứt.
Có vẻ như vết nứt quỷ dị kia không thể che giấu khỏi thân thể của hắn.
Có điều, ở sau khi lạnh lùng quan sát một lát, hắn rốt cuộc vẫn không phát hiện có gì dị thường, lông mày cau chặt lại.
"Thật chẳng lẽ có gia hỏa nào đó sớm trở về, thế nhưng là không phải chứ, nuôi cá cũng không phải nuôi như vậy?"
Hắn lẩm bẩm một mình, nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu được.
Cuối cùng thân thể của hắn từ trên cao nhanh chóng hạ xuống.
P/S: Ta thích nào ... chương 3