Bởi vì nó không chỉ có thể thôn phệ đồ vật, mà còn có thể thôn phệ năng lượng, ánh sáng, hơi thở (khí tức) và những thứ khác.
Có thể nói rằng không có gì trên thế giới có thể trốn thoát.
"Lôi âm, Phong luật, Địa mẫu, Hắc ám, theo cách này, phân biệt đối ứng với bốn loại nguyên tố Lôi, Phong, Địa, Ám."
Dương Phóng suy nghĩ.
Từ trước đến nay trong lòng hắn luôn có một nỗi nghi hoặc.
Cái gọi là Thần chủng đến cùng là hình thành như thế nào?
Sau khi mỗi một vị thần linh chết đi đều sẽ để lại Thần chủng? Hay là nói, chỉ có một số thần linh cá biệt mới có thể để Thần chủng lại?
Hơn nữa!
Loại Thần chủng này có tính là một loại kéo dài sinh mệnh thần linh hay không?
Sau khi suy nghĩ một lát, Dương Phóng không thể không lắc đầu.
Hắn vẫn cảm thấy thần linh để lại Thần chủng có khác biệt cực lớn với thần linh khác.
Bốn viên Thần chủng, mỗi một viên đều có thể để cho hắn làm tới vô địch cùng cảnh giới.
Cái này thì thần linh bình thường làm sao có thể làm được?
Hơn nữa, ít nhất trước mắt đến xem, hắn còn chưa hề cảm nhận được bất kỳ dao động sinh mệnh khác thường nào từ trên Thần chủng.
Nói theo một cách khác, trong thời gian ngắn xem như là an toàn.
"Đáng tiếc Kim Cương Thần chủng trên người Bàng Vạn Chung kia đến nay còn chưa thể đạt được, nếu không trên người hắn sẽ có năm viên Thần chủng."
Dương Phóng thầm than.
Sau khi xuyên không lần nữa hắn dự định sẽ lại nghiên cứu cẩn thận thi thể của Bàng Vạn Chung một chút, nhất định phải hiểu rõ viên Thần chủng kia đã đi nơi nào.
Ở vào thời điểm Dương Phóng đang tiếp tục điều khiển lực lượng hắc ám, điện thoại ở bên cạnh đột nhiên rung lên.
Dương Phóng nhướng mày, thân thể lập tức dừng lại, cất bước đi tới, cầm điện thoại di động lên quan sát.
"Trình Thiên Dã gọi đến? Chẳng lẽ lại có chuyện gì sao?"
Dương Phóng tiếp tục cầm điện thoại di động lên, bắt đầu nghe.
"Alo, Trình đội trưởng."
"Dương Phóng, tin tức mới nhất, hai ngày qua Từ tổng đội trưởng đã liên hệ được với bên cảnh sát hình sự quốc tế, dựa theo tình báo bên Mỹ quốc và tình báo của chúng ta tiến hành so sánh không ngừng, nhóm quái vật thực sự có thể xuyên không trở lại lần nữa, nhưng chỉ là bọn chúng quay lại lần nữa, sau đó chúng sẽ khó quay lại lần sau."
Trình Thiên Dã nói.
"Khó đến lần nữa?"
Dương Phóng nghi hoặc.
"Đúng vậy, giống như lần suy đoán trước đó, bọn chúng xuyên không đến và trở về giống như tất cả đều quyết định bởi chúng ta, là chúng ta xuyên không đi và xuyên không trở về động phải một loại biến cố nào đó mới dẫn tới bọn chúng xuyên không đến và xuyên không trở về, mà loại biến cố này có tính ngẫu nhiên cực lớn."
Trình Thiên Dã tiếp tục nói.
"Ý là sau này mỗi lần quái vật xuất hiện đều không giống nhau, hơn nữa đều ở lại thế giới thực không đến mấy ngày?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Không sai, điểm này cũng làm cho chúng ta được thở phào nhẹ nhõm, nếu không, thực sự xuất hiện số lớn quái vật, đối với thế giới hiện thực mà nói thì chắc chắn là một tai họa đáng sợ."
Trình Thiên Dã nói.
Chuyện này trước đây đã gây ra một chấn động lớn trong bọn họ, nhưng bây giờ thì tốt rồi, những quái vật kia dù có cường đại và thông minh đến đâu, nhiều nhất mấy ngày là sẽ tự động biến mất.
"Vậy chuyện tại sao thành phố Phương lại xuất hiện chuyện quái vật đã tìm hiểu được chưa?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Chuyện này thì chưa, có điều ta tin tưởng về sau chắc chắn có thể điều tra ra được."
Trình Thiên Dã nói.
"Được a, hy vọng có thể điều tra ra sớm một chút."
Dương Phóng thuận miệng trả lời, đầu óc suy nghĩ nhanh chóng.
Sinh mệnh ở thế giới khác thật chỉ là ngẫu nhiên bị kéo tới rồi lại được đưa trở về lần nữa sao?
Hắn cảm thấy dường như không có đơn giản như vậy.
Thế giới bên kia và thế giới hiện thực bên này chắc chắn tồn tại một loại kết nối quỷ dị nào đó, nếu không, Thần chủng làm sao lại có thể phát huy được tác dụng khi ở thế giới hiện thực?
Hơn nữa!
Quái vật xuất hiện mỗi lần đều vô cùng kỳ quặc, hắn chưa từng nhìn thấy ở thế giới bên kia.
"Hơn phân nửa bí mật mà đám người Trình Thiên Dã còn chưa phát hiện ra."
Dương Phóng tự nói một mình.
...
Cuộc sống trong thế giới hiện thực là đơn giản và yên bình.
Thừ sau khi Dương Phóng nghỉ làm tại bệnh viện tâm thần, hắn có rất nhiều thời gian rảnh rỗi, trước đây anh ấy luôn phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, hắn không thể lười biếng, cũng không dám lười biếng.
Nhưng từ sau khi đạt tới Thánh Linh cảnh, loại nguy cơ sinh tử kia cũng bắt đầu dần dần trở thành nhạt, cho nên cũng khiến cho hắn không cần phải khẩn trương như trước khi ở trong thế giới hiện thực.
Mấy ngày sau.
Sáng sớm.
Ở bên trong ngọn núi to lớn.
Dương Phóng đón ánh bình minh, vận chuyển Lôi Âm Hô Hấp pháp, trên dưới toàn thân cảm nhận được sự ấm áp, cho dù không hiển hiện chân khí, nhưng cũng có thể cảm nhận được lực lượng tràn ngập cơ thể, khí huyết toàn thân đều rất giống như biến thành hỏa diễm.
Sau khi ăn sáng xong, Dương Phóng lập tức tiến vào ngọn núi cách nhà không xa.
Bởi vì trước đó sớm đã nói cho Trình Thiên Dã biết hắn là thành viên vòng ngoài của tổ chức Thiên Thần, cho nên, Dương Phóng cũng không cần lo lắng sẽ bị người hoài nghi nữa.
Thành viên vòng ngoài của tổ chức Thiên Thần, xem như có hơi khác thường cũng hoàn toàn ở trong phạm vi hợp lý, dù sao ai cũng không biết hắn từ chỗ tổ chức Thiên Thần kia học được thứ gì.
Huống chi, trên người hắn còn có Phong Luật Thần chủng, cho dù có thực sự bị theo dõi thì hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
P/S: Ta thích nào ... chương 2