Bên trong đại điện.
Đông Phương trưởng lão, nữ tử đội mũ lông vũ, Thạch lão nhân, Thánh Hải Vân và những người khác trong lòng đều phức tạp, vẻ mặt trầm mặc nhìn về phía Dương Phóng.
Ai có thể nghĩ tới thế lực hai bên lần này, thế mà có thể cùng lúc bị một người thiết giáp chưa từng nghe thấy khống chế lại.
"Đúng rồi Đông Phương trưởng lão, chỗ truyền tống trận bên kia mà các ngươi đến đã bị ta phá hủy rồi, các ngươi không thể chạy thẳng về, các ngươi trước tiên có thể đi về Kình Thiên vực, đến Kình Thiên vực rồi lại nghĩ biện pháp chạy tới chỗ của các ngươi."
Dương Phóng mệt mỏi nói.
"Truyền tống trận bị hủy diệt rồi?"
Đông Phương trưởng lão thay đổi sắc mặt.
"Đúng vậy."
Dương Phóng gật đầu nói.
Trong lòng mấy người lập tức cuộn trào mãnh liệt.
Dương Phóng đột nhiên nhìn về phía Thạch lão nhân và Thánh Hải Vân, nói: "Vân công tử, về phần ngươi thì có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng Thạch lão nhân thì phải ở lại một đoạn thời gian, ta còn có chút vấn đề muốn thỉnh giáo, hy vọng Thạch lão nhân có thể vui lòng chỉ giáo."
"Được, được."
Thánh Hải Vân mừng rỡ trong lòng, vội vàng gật đầu nói.
"Ngươi còn muốn bảo ta làm gì?"
Thạch lão nhân vội vàng mở miệng.
"Liên quan đến phương diện Độc đạo, thật ra thì ta có rất nhiều nghi vấn còn xin Thạch lão nhân có thể chỉ giáo cho thật tốt."
Dương Phóng mỉm cười.
Độc đạo của hắn sớm đã đạt tới bình cảnh, kịch độc mạnh nhất mà hắn điều chế ra cũng chỉ có thể làm ảnh hưởng đến Siêu phẩm đệ tam quan mà thôi, nhưng Thạch lão nhân thì lại khác.
Kịch độc của hắn rõ ràng là nằm ngoài sự dự liệu.
Dưới tình huống pha trộn các loại độc tố, thế mà có thể mang đến tác dụng đối với Thánh Linh cảnh.
Này khiến Dương Phóng không thể không tiến hành thỉnh giáo.
Diêm Ma túy mặc dù cũng tốt nhưng dù sao thì đáng tiếc là số lượng quá ít.
Ở vào lúc sử dụng vừa rồi đã dùng đi mất hơn phân nửa, sau này nếu như lại đối mặt với cao thủ Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, còn sót lại gần một nửa này đoán chừng rất khó phát huy tác dụng.
"Ngươi muốn thỉnh giáo ta về Độc đạo?"
Thạch lão nhân mở miệng hỏi.
"Đúng vậy."
Dương Phóng gật đầu.
Thạch lão nhân lập tức trầm mặc xuống.
Độc thuật của hắn cực kỳ hỗn tạp, một bộ phận truyền lại từ Thiên Độc sơn, một phần thì là học được từ bên trong điển tịch của Thương Khung Thần cung, thật vất vả mới có được thành tựu như ngày hôm nay, bây giờ lại phải dạy cho Dương Phóng?
Hơn nữa trình độ Độc đạo của Dương Phóng rõ ràng cũng không thấp!
Phương pháp hạ độc của người này còn cao hơn cả chính mình.
"Độc thuật của ngươi không phải cũng rất cao thâm sao? Vì sao còn phải thỉnh giáo ta?"
Thạch lão nhân nặng nề nói.
"Độc đạo chi thuật không có giới hạn, một người nghiên cứu nào có nhanh bằng cùng nhau nghiên cứu, huống hồ trong ba người cùng đi với nhau ắt có một người có thể là thầy của ta, tại hạ lại há có thể không học tập?"
Dương Phóng mỉm cười.
Thạch lão nhân lại trầm mặc lần nữa.
Sau đó, Dương Phóng phất phất tay, bảo mọi người lui ra.
Chỉ giữ lại Thạch lão nhân ở lại chỗ này.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua.
Bên ngoài nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Nguyên Linh giáo vốn bị Thương Khung Thần cung khống chế, trong mấy ngày ngắn ngủi đã khôi phục lại lần nữa.
Về phần Thánh Hải Vân của Thương Khung Thần cung tự nhiên cũng không dám ở lại lâu thêm.
Sau khi hắn được thả ra, lập tức chạy về tới chỗ truyền tống trận đó, vội vàng rời đi, giống như sợ Dương Phóng sẽ hối hận vậy.
Đi cùng với hắn tự nhiên còn có đám người Đông Phương trưởng lão.
Mỗi người đều có tâm sự nặng nề, vẻ mặt khó coi, đi vào truyền tống trận truyền tống về Kình Thiên vực.
Dương Phóng khống chế bọn họ thì cũng thôi đi, thế mà còn phá hủy truyền tống trận, tiếp theo, bọn họ còn cần phải tìm những truyền tống trận khác ở Kình Thiên vực thì mới có thể trở về Thần Hoang vực.
Nếu như thuận lợi, có lẽ chỉ cần khoảng thời gian mấy ngày là đủ.
Không thuận lợi, làm không khéo còn phải ngây ngốc ở Kình Thiên vực tới khoảng mấy năm.
···
Nửa tháng sau.
Tại tổng bộ Thần Vũ tông.
Dương Phóng thở phào nhẹ nhõm, một mặt mỉm cười nhìn về phía Thạch lão nhân, nói: "Trình độ Độc đạo của tiền bối quả nhiên cao thâm, vãn bối bội phục! Bội phục!"
Thạch lão nhân khẽ cảm khái, nói: "Trình độ Độc đạo của ngươi cũng vượt qua sức tưởng tượng của lão phu, đặc biệt là phương pháp hạ độc của ngươi, quả thực có một không hai khiến lão phu khâm phục!"
Nhìn ra được, hai người hắn và Dương Phóng có loại cảm giác giống như cùng chung chí hướng.
Không thể không nói, trong khoảng thời gian nửa tháng này, Dương Phóng học được rất nhiều thứ từ trên người Thạch lão nhân.
Rất nhiều tri thức về độc vật hắn chưa từng tiếp xúc, chưa từng nghe nói qua đều được Thạch lão nhân nói ra từng chút một.
Mới đầu Thạch lão nhân này còn có chút không tình nguyện, tuy nhiên sau khi hắn giao tiếp với Dương Phóng, theo thời gian dần trôi qua, một số hiểu biết của Dương Phóng cũng đã mở ra phạm vi hiểu biết của hắn, khiến cho hắn trong lúc không hề hay biết đã bắt đầu chủ động nói rõ.
Thật giống như đang lấy thừa bù thiếu.
Hai người ngươi tới ta đi, không ngừng đưa ra một số hiểu biết cao thâm, lại liên tục tiến hành hoàn thiện.
Thời gian nửa tháng, hai người chân không bước ra khỏi nhà, tất cả đều dành thời gian cho việc thảo luận kịch độc, đến mức trình độ độc thuật của hai người đều tăng lên nhanh chóng.
Thạch lão nhân hiện tại thậm chí có loại cảm giác không muốn dừng lại.
"Đúng rồi, một thân độc thuật này của lão phu, ngoại trừ học được ở Thương Khung Thần cung ra, còn có một phần là truyền thừa từ Thiên Độc sơn, sau này nếu như ngươi có hứng thú, không ngại có thể tới Thiên Độc sơn xem một chút."
Thạch lão nhân mỉm cười nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 10