Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 927 - Chương 927 - Phiên Vân Thủ - Đỗ Thiên

Chương 927 - Phiên Vân thủ - Đỗ Thiên
Chương 927 - Phiên Vân thủ - Đỗ Thiên

Thẩm Lăng Tâm cười khổ một tiếng, nói: "Ban đầu chuyện này ta muốn tự mình giải quyết, chỉ là điều tra liên tục trong nhiều ngày, manh mối càng ngày càng loạn, khó mà làm rõ được, bất đắc dĩ mới phải gọi Tiêu trưởng lão tới, còn xin Tiêu trưởng lão chớ trách."

Nàng ta lại trầm ngâm một lát mới mở miệng nói: "Chuyện này thế nhưng là xảy ra ở gần nửa tháng trước, lúc đó một vị Thái thượng trưởng lão của Bắc các tên là Lữ Vọng đột nhiên chết thảm, Lữ Vọng có thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê đỉnh phong, ở uy vọng ở trong Bắc các, thực lực thâm hậu!"

Ở sau khi hắn chết thảm, ta vẫn luôn một mực điều tra chân tướng!

Có điều, điều tra tới gần nửa tháng, liên tục tập trung vào mấy cái mục tiêu, đáng tiếc, những mục tiêu này đều vô cùng cảnh giác không muốn thừa nhận, hơn nữa trong đó còn dính đến Phủ Thành chủ, ta thực sự không có thời gian rảnh, lúc này mới mời Tiêu trưởng lão tới.

Tiêu trưởng lão yên tâm, nếu như có thể điều tra làm rõ chân tướng giúp một chút, trong các chắc chắn có hậu báo, ta có thể làm chủ, để Tiêu trưởng lão tùy ý chọn một bảo vật ở bên trong bảo khố, hoặc là có thể chọn năm viên Hoàng Cực đan!

Dương Phóng hơi suy nghĩ, nói: "Vậy không biết Thẩm Các chủ tập trung vào những mục tiêu nào?"

"Mục tiêu thứ nhất tên là Vương Anh, người này có danh xưng là Phi Thiên Ma Quân, là một tên cường giả Tà đạo Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê đỉnh phong, tuy nhiên người này sớm đã đầu nhập vào Hiên Viên môn, một cái thế lực lớn khác ở trong thành, Hiên Viên môn này xưa nay không hợp nhau với 'Tứ Phương các' chúng ta, Môn chủ là Hiên Viên Phong cũng là một cường giả Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê đã luyện ra được lĩnh vực, vô cùng khó chơi. Ta đã từng thăm dò Vương Anh mấy lần, Vương Anh đều không có để lộ ra một chút khác thường nào, hơn nữa người này trốn ở Hiên Viên môn, một mực không ra ngoài, ta không có cách nào có thể bắt được hắn một cách dễ dàng, để tránh kinh động đến Hiên Viên Phong!"

"Mục tiêu thứ hai chính là Phủ Thành chủ, ta bây giờ đang dốc toàn bộ tinh lực đặt vào chỗ Phủ Thành chủ cho nên đối với bên Vương Anh kia thì chỉ có thể dựa vào Tiêu trưởng lão."

"Mục tiêu thứ ba thì là Phiên Vân thủ - Đỗ Thiên, kẻ này từng là kẻ thù của Lữ Vọng, người này vừa mới tới trong thành không lâu, một mực trốn ở chợ đen, hành tung không cố định, thường xuyên thay đổi địa điểm, ta đã phái người âm thầm tìm kiếm, cũng mời Tiêu trưởng lão có thể thăm dò ra người này giúp ta!"

Thẩm Lăng Tâm nói.

"Vương Anh, Đỗ Thiên."

Dương Phóng lặp lại.

Đều là Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê.

Như vậy quả thực không hề gì.

"Được."

"Vậy làm phiền Tiêu trưởng lão."

Thẩm Lăng Tâm hạ thấp người nói.

Đúng lúc này, nơi xa, một bóng người chớp lên, nhanh chóng chạy về phía Thẩm Lăng Tâm, lập tức nói nhỏ ở bên tai Thẩm Lăng Tâm.

Vẻ mặt Thẩm Lăng Tâm ngưng trọng lại, khẽ gật đầu, phất tay bảo người này lui ra ngoài.

"Tiêu trưởng lão, tung tích của Phiên Vân thủ - Đỗ Thiên đã tra ra được, bây giờ đang ở bên trong một chỗ chợ đen phía nam thành, còn xin Tiêu trưởng lão có thể nhanh chóng khỏi hành để tránh người này lại thay đổi địa điểm lần nữa."

Thẩm Lăng Tâm mở miệng nói.

"Được, ta lập tức khởi hành!"

Dương Phóng trả lời.

Cầm lấy nhiều chỗ tốt của đối phương như vậy, chút nhiệm vụ này tự nhiên không thể từ chối.

...

Sương mù lượn lờ, từng sợi từng sợi, trông giống như khói đen.

Đây là cảnh quan độc đáo của chợ đen ở phía nam Thiên Linh thành.

Bởi vì nơi này có nhiều lớp không gian dung hợp mà thành, cho nên không chỉ có địa thế phức tạp mà còn tồn tại rất nhiều sương mù còn sót lại từ thời thái cổ.

Cũng chính bởi sự tồn tại của những sương mù này mới khiến cho nơi này phát triển thành chợ đen lớn nhất ở phía nam thành.

Không cần biết thứ gì, phàm là chảy vào nơi này gần như đều có thể được thủ tiêu tang vật nhanh chóng.

Hơn nữa ở sau khi thu được bảo vật cũng có thể mượn nhờ khói đen che chắn, nhanh chóng thoát thân mà không cần lo lắng bị người truy sát.

Phiên Vân thủ - Đỗ Thiên, ước chừng sáu mươi tuổi, thân hình gầy gò trên người mặc trường bào bước đi trong sương mù, quan sát quầy hàng hai bên, chuẩn bị tìm kiếm thứ mà mình cần.

Mặc dù thân thể hắn nhỏ gầy, cực không đáng chú ý, nhưng một đôi bàn tay giấu ở trong tay áo lại vô cùng to lớn, cứng cáp có lực.

Đã từng có vô số cường giả phải chết ở dưới đôi bàn tay này của hắn.

"Bên trong Thiên Linh thành, có rất nhiều kẻ thù của ta, không nên chờ lâu, hy vọng có thể tìm tới Ly Hận thảo sớm một chút, như vậy có thể nhanh chóng rời đi nơi này."

Đỗ Thiên tự nhủ, tiếp tục tìm kiếm.

Ở vào thời điểm hắn quay người tiến vào bên trong một con hẻm nhỏ, đột nhiên trong lòng kinh hãi, thân thể đột nhiên dừng lại, hai mắt giật mình, nhìn thẳng về phía trước.

Chỉ thấy trong con hẻm nhỏ được sương mù bao trùm này, đột nhiên đi ra một bóng người cực kỳ cao lớn vạm vỡ, trên người mặc áo bào màu xanh, tóc đen buông xõa, cao hơn hai thước, khuôn mặt vô cùng thanh tú.

Khuôn mặt trông vô cùng trẻ trung.

Khi bước đi, bước chân trầm ổn giống như đang đi dạo chơi vậy.

Nhưng chẳng biết tại sao, khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, trong lòng Đỗ Thiên lại sinh ra cảm giác kinh dị.

Cao thủ!

Đây chắc chắn là một cường giả khó có thể tưởng tượng được.

Hắn vội vàng lùi về phía sau, ý đồ nhường ra một con đường cho đối phương, để tránh va chạm với đối phương.

Nhưng đột nhiên!

Một đôi ánh mắt của Dương Phóng sắc bén như điện, lập tức cách không quét về phía hai mắt của hắn.

P/S: Ta thích nào ... chương 7

Bình Luận (0)
Comment