Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 207 - Chương 207. Diệt Ma Chi Pháp

Chương 207. Diệt ma chi pháp Chương 207. Diệt ma chi pháp

''Ha ha, sư đệ biết Cổ Tu, vậy có biết Cổ Ma không?''

Nếu muốn lừa dối Hàn lão ma vận dụng Ích Tà Thần Lôi cũng không dễ dàng, Lạc Hồng nhất định phải lấy ra chút thông tin, từ đó mới dễ dàng thuyết phục hắn.

''Cổ ma? Chẳng lẽ là ma tu thời thượng cổ?''

Hàn Lập đương nhiên liên tưởng.

"Cũng không phải, Nhân giới ở thời kỳ thượng cổ Man Hoang vốn không có ma tu, thậm chí không có bất kỳ một môn công pháp ma công nào. Cổ ma này chính là dị tộc từ Ma giới vượt qua thời không mà đến, cùng với Cổ tu nhân giới ta chính là đại địch không chết không thôi."

''Thời thượng cổ, cổ tu cùng cổ ma bộc phát một hồi đại chiến kinh thiên động địa, bởi vì ma giới là giới diện có thể so sánh với giới diện thượng cấp là linh giới, cổ tu của nhân giới chúng ta mặc dù thần thông quảng đại, nhưng mấy trận chiến đầu tiên vẫn bị đánh cho đại bại thua thiệt.''

''Lúc này có cổ tu ý chí không kiên định, đầu nhập vào cổ ma, bọn họ chính là thủy tổ của ma tu nhân giới.''

Vẻ mặt Lạc Hồng nghiêm nghị lộ ra bí mật thượng cổ với Hàn lão ma.

''Vượt qua thời không giữa các giới mà đến?! Ma giới kia lại có thể so sánh với Linh giới trong truyền thuyết?!''

Hàn Lập lập tức bị Thượng Cổ bí tân làm cho khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm, sau khi tiêu hóa một hồi liền nghi ngờ nói:

"Ma giới nếu có thể so với Linh giới, vậy nhân giới chúng ta chẳng phải nhất định sẽ rơi vào tay Ma giới, nhưng hôm nay cũng không phải như thế sao?"

"Tình huống cụ thể của đại chiến thời thượng cổ thì vi huynh cũng không biết, bất quá thời thượng cổ thì linh giới cùng nhân giới chúng ta có liên hệ xa so với hiện tại càng chặt chẽ, chắc là trong lúc nguy cấp có đại năng linh giới xuất thủ, ngăn cơn sóng dữ đi."

Lạc Hồng ra vẻ suy đoán.

''Nói vậy tám chín phần mười chính là như thế.''

Hàn Lập vẻ mặt đồng ý gật gật đầu, nhưng lập tức sắc mặt liền khó coi, nhìn ma đầu lơ lửng, cười khổ nói:

''Sư huynh ngàn vạn lần không nên nói cho sư đệ, đồ chơi này cùng Cổ Ma có liên quan a!''

''Hắc hắc, Hàn sư đệ quả nhiên thông minh, một chút liền đoán ra, trong ma đầu này đang phong ấn một luồng ma niệm của cổ ma.''

Lạc Hồng thần niệm khẽ động, buông ra non nửa cấm chế trên người ma đầu.

Bị thần thông bí pháp của chính mình giam cầm, còn bị trở thành đồ vật sử dụng, cho nên ma đầu vừa tỉnh lại, liền trừng mắt một đôi mắt trâu, hung tính mười phần.

Cũng may có hơn phân nửa lực phong ấn Lạc Hồng cố tình lưu lại, nếu không hai người có khả năng sẽ gặp tai ương.

Nhìn thấy suy đoán xấu nhất của mình trở thành hiện thực, Hàn Lập không khỏi muốn lui về phía sau hai bước.

Đây chính là Cổ Ma a, cảnh giác thế nào cũng không quá đáng.

''Sư đệ đừng hoảng hốt, ma đầu này đã bị vi huynh cầm cố, tạm thời không lật nổi sóng gió. Vi huynh mời sư đệ ở đây bí nghị, chính là muốn mời sư đệ thử dùng lôi đình thần thông kia để diệt sát ma niệm trong ma đầu này.''

Tuy nói pháp môn tầng thứ hai của Đại Lực Chân Ma Kính, bởi vì đủ loại biến cố, đến bây giờ còn chưa tới tay, nhưng Lạc Hồng cũng bất chấp điểm tốt này, không nhanh chóng giải quyết ma đầu, hắn bây giờ là tu luyện cũng không có tâm tư tu luyện.

''Thì ra là thế, sư đệ nhất định toàn lực mà làm!''

Hàn Lập biết tính nghiêm trọng của sự tình, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị, hai tay đặt trước người, thúc giục Thanh Trúc Phong Vân Kiếm trong cơ thể, nhất thời lôi điện màu vàng liền nhảy lên giữa hai tay hắn.

Vừa thấy kim sắc lôi điện, ma đầu vốn là ánh mắt trêu tức, lúc này lộ ra vẻ sợ hãi.

''Khụ khụ, sư huynh, lôi điện thần thông của ta khi toàn lực kích phát sẽ từ màu trắng biến thành màu vàng, ngươi đừng nghĩ nhiều.''

Hàn Lập lúc này còn không quên giấu diếm, có chút giấu đầu lòi đuôi giải thích.

''Ha ha, sư huynh đều hiểu, sư đệ mau ra tay ah.''

Lạc Hồng như cười như không liếc mắt nhìn Hàn lão ma, lập tức đem lực chú ý chuyển tới trên người ma đầu.

Trong tiếng lôi đình nổ vang, lôi điện màu vàng bắn vào ma đầu, phá hoại khắp nơi.

Bởi vì Lạc Hồng phong ấn ma đầu dùng thủ pháp ma đạo xuất phát từ hắn, bị dư uy Ích Tà Thần Lôi xông lên, phong ấn lại giải khai một ít, thần thức truyền âm của ma đầu nhất thời nổ vang bên tai hai người hắn.

''Ích Tà Thần Lôi cũng đừng mơ tưởng giết chết bổn tọa! Có bản tôn ở đây, bổn tọa chính là bất tử bất diệt, ha ha! A a a~''

Ma niệm trong ma đầu mặc dù bị Ích Tà Thần Lôi điện thống khổ vạn phần, nhưng vẫn có thể xuất khẩu cuồng ngôn.

Lạc Hồng nghe vậy, không khỏi nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

Mà Hàn Lập chỉ coi ma đầu là đang phô trương thanh thế, hắn cũng không tin, ma đầu này dù sao cũng chỉ là một luồng ma niệm há có thể ngăn cản hắn Ích Tà Thần Lôi liên tục tiêu ma, lúc này trong lòng bàn tay phun ra điện quang màu vàng lại thô to vài phần, tiếng kêu thảm thiết của ma đầu cũng càng ngày càng to rõ.

Bên ngoài Vô Quang Thuẫn, Nguyên Dao áo đen cùng Tử Linh cẩn thận đề phòng bốn phía, tuy rằng sau khi Quỷ Vương chết, không có quỷ vật nào dám tới gần nơi này nữa, nhưng quỷ vật khó giải quyết trong Quỷ Oán Chi Địa cũng không chỉ có Quỷ Vương, còn có Câu Hồn Phi Linh di chuyển bất định kia, nó cũng thập phần lợi hại.

Nguyên Dao lại kiểm tra bốn phía một lần, thập phần bất mãn nhìn về phía lồng sáng màu đen bao vây hai người Lạc Hồng, thầm nghĩ: ''Hai người này cũng thật cổ lộng huyền hư, có chuyện gì không thể chờ ra khỏi quỷ oán chi địa này rồi nói sau, nhất định phải lề mề ở đây!''

Nguyên Dao giờ phút này là khổ nói không nên lời, pháp bảo của nàng lúc trước bị lệ quỷ lấy Huyền Âm khí làm bị thương, uy lực giảm mạnh, nếu không lại không cần ở đây chờ đợi.

Phải biết rằng, hai người trong hào quang cũng không phải tu sĩ Kết Đan kỳ đơn giản, không chỉ có thủ đoạn thần thông cao siêu, toàn thân đều cho người ta một loại cảm giác bí hiểm.

Đặc biệt là tu sĩ đeo mặt sắt kia, tựa hồ còn nhận ra thân phận của mình, lại càng phiền toái.

Tử Linh mặc dù cũng lo lắng, nhưng Hàn Lập từ khi tiến vào Quỷ Oán Chi Địa vẫn duy trì thần sắc bình tĩnh, điều này làm cho nàng an tâm không ít.

Đúng lúc này, trong lồng ánh sáng màu đen lóe lên quang mang màu vàng, cũng có tiếng nổ liên tiếp không ngừng truyền ra, nhất thời để cho trái tim hai nữ nhảy lên cổ họng.

Các nàng nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ ưu sầu, Tử Linh càng chủ động kéo ra khoảng cách với Nguyên Dao.

Nếu Hàn Lập sống chung với tu sĩ Thiết Diện, cơ hội sống sót của các nàng ở quỷ oán chi địa này sẽ xa vời.

Trong Vô Quang Thuẫn, Lạc Hồng than nhẹ một hơi, khẽ lắc đầu nói:

''Thôi, Hàn sư đệ, xem ra thần thông của ngươi thật đúng là không làm gì được ma đầu này, đừng lãng phí pháp lực nữa.''

Hàn Lập phẫn nộ thu tay lại, hắn có thể cảm giác được trong ma đầu có một đoàn ý niệm vẩn đục dưới Ích Tà Thần Lôi của hắn, tuy không ngừng bị tiêu ma, nhưng đồng thời lại giống như có một cỗ lực lượng vô hình cung cấp sức chịu đựng cho luồng ma niệm này, khiến nó sinh sôi không ngừng.

''Sư huynh, ma đầu này đến tột cùng là lai lịch gì? Thật là tà môn!''

''Ma này tự xưng là Đại Lực Chân Ma, lai lịch chỉ sợ là xuất thân từ Hư Thiên Điện.''

Lạc Hồng đem ma đầu một lần nữa phong ấn tốt, trầm giọng nói.

''Tại sao sư huynh lại nói vậy, Hư Thiên Điện này không phải là do cổ tu kiến tạo sao?''

Sau khi chân chính chứng kiến sự quỷ dị và lợi hại của Cổ Ma, trong lòng Hàn Lập hiện tại kiêng kỵ đối với nó đã vượt xa đám người Cực Âm, không khỏi muốn hỏi cho rõ ràng.

''Ma đầu này rơi vào tay vi huynh đã nhiều năm, trước đây vẫn ngủ đông bất động, nhưng vừa tiến vào Hư Thiên điện liền lập tức trở mặt xuất thủ, cũng nhiều ra rất nhiều thần thông quỷ dị cường hãn.''

''Cho nên, vi huynh hoài nghi, bản tôn trong miệng ma đầu này kỳ thật liền là cổ ma bị giam giữ phong ấn tại bên trong Hư Thiên Điện!"

Lạc Hồng cực kỳ tin tưởng nói, với sự lợi hại của ma đầu này, bản tôn của hắn tất nhiên bị phong ấn ở sâu trong Hư Thiên Điện.

Nói cách khác, Lạc Hồng càng xâm nhập Hư Thiên Điện, ma đầu có thể từ bản tôn của hắn mượn được càng nhiều uy năng, đối với hắn mà nói lại càng là nguy hiểm.

Nhưng nói ngược lại, nếu cổ tu có thể phong ấn bản tôn của ma đầu này, vậy tất nhiên sẽ lưu lại hậu thủ khắc chế hắn, tỷ như các loại cấm pháp hay cổ bảo gì đó.

Cho nên, Lạc Hồng muốn triệt để giải quyết tai họa ngầm này, nhất định phải đi tới chỗ sâu trong Hư Thiên điện.

''Vậy hiện tại sư huynh có tính toán gì, vẫn phong ấn ma đầu này sao?''

Hàn Lập bất an nhìn ma đầu, thầm nghĩ lập tức làm cho nó tan thành mây khói.

''Đạo giải quyết ở trong Hư Thiên Điện, việc này vi huynh đã có tính toán, khốn cục của sư đệ chỉ sợ lần này vi huynh sẽ không giúp được gì.''

Lạc Hồng thần sắc ngưng trọng nói.

Bình Luận (0)
Comment