Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma (Dịch)

Chương 1242 - Chương 1242 - Khi Kiếp Số Bao Phủ, Là Ngày Bổn Đế Chứng Đạo (1)

Chương 1242 - Khi Kiếp Số Bao Phủ, Là Ngày Bổn đế Chứng Đạo (1)
Chương 1242 - Khi Kiếp Số Bao Phủ, Là Ngày Bổn đế Chứng Đạo (1)

Mọi người dựa theo lẽ thường, bắt đầu cầu xin lòng thương xót với một ít tia may mắn trong lòng, thật ra ai cũng biết, cầu xin tha thứ là vô dụng.

Nhưng nó cũng giống như việc mua một tờ vé số, ai cũng đều biết là không thể trúng nhưng sự thật là vẫn sẽ chọn mua.

Thế nhưng không ngờ Cố Thanh Phong lại đồng ý.

"Bổn đế sẽ thả các ngươi."

"Cái gì!? Đại nhân nói thật sao?" Có người kinh ngạc nói.

"Bổn đế chưa bao giờ nói đùa, nhưng có một điều kiện."

"Đại nhân, ngài nói đi, cho dù là điều kiện gì, chỉ cần ngài có thể thả chúng tiểu nhân đi, chúng tiểu nhân đều sẽ đồng ý."

"Rất đơn giản." Cố Thanh Phong khẽ mỉm cười: "Sau khi Bổn đế thả các ngươi ra, các ngươi nhất định phải báo thù thay cho Độc Ma. Đương nhiên, với thực lực của các ngươi rất khó báo thù, cho nên Bổn đế sẽ cho các ngươi một gợi ý.

Đó chính là đi tìm các đại Tiên Tôn, tuyên truyền khắp nơi, nói là Độc Ma bị Bổn đế giết chết, vì sao lại giết? Là bởi vì trong tay Bổn đế có một đạo căn nguyên không trọn vẹn, cần bổ sung toàn bộ lực lượng, cho nên đang săn giết các Tiên Tôn ở một mình xung quanh đây, như vậy thì các ngươi có thể mượn tay chúng Tiên Tôn để báo thù cho Độc Ma.”

Mọi người đều trực tiếp trợn tròn mắt lên, đây là cái thao tác quỷ quái gì vậy?!

Giúp kẻ thù trả thù?

Có một số người thông minh lầm tưởng là Cố Thanh Phong đang thăm dò mình, vì vậy nhanh chóng biểu lộ lòng trung thành: "Đại nhân, tiểu nhân và Độc Ma có mối thù không đội trời chung, cho nên tuyệt đối sẽ không giúp hắn ta..."

Bùm!

Người vừa nói đã bị một quyền của Cố Thanh Phong trực tiếp đánh chết, hóa thành một trận mưa ánh sáng tràn ngập bầu trời, dung nhập vào trong Vạn Cổ Ma Vực.

Trong nháy mắt mọi người tĩnh lặng như ve sầu!

"Đời này Bổn đế ghét nhất là người bất trung bất nghĩa." Cố Thanh Phong thản nhiên nói.

"Các ngươi đã đi theo Độc Ma nhiều năm, bây giờ Độc Ma đã chết, các ngươi nhất định phải báo thù thay cho hắn ta."

Cố Thanh Phong nói xong, sau đó xòe lòng bàn tay ra, một đóa sen màu đen hiện lên xen lẫn giữa chân thật và hư ảo.

Đó là căn nguyên của kiếp số.

Hắn hơi vận dụng bổn nguyên lực, tản ra khí tức trực tiếp khiến cho các tiên quân ở đây chấn động.

"Cái này… Đây chính là căn nguyên!!" Mọi người kinh ngạc kêu lên, trăm triệu lần bọn họ cũng không ngờ, thần vật trong truyền thuyết tấn thăng cấp Tiên Đế, vậy mà lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ như thế này.

Đây chính là căn nguyên sao! Thần vật có thể làm cho người ta chứng đạo Tiên Đế!

Một khi tin tức về căn nguyên được lan truyền ra ngoài, toàn bộ Vĩnh Hằng chân giới sẽ bị chấn động, cho dù là Tiên Tôn hay là Tiên Đế đều sẽ giống như ngửi được mùi máu tươi của cá mập mà đến đây ngay sau khi nghe tin.

Tiên Tôn muốn dựa vào căn nguyên để thăng cấp Tiên Đế, mà Tiên Đế cũng không ngại việc có nhiều căn nguyên.

Chỉ là, cho dù là ai đã lấy được căn nguyên thì nhất định đều sẽ tìm một góc không có người bắt đầu bế quan khổ luyện, nếu không thành Tiên Đế nhất định sẽ không đi ra, nếu không thì quá nguy hiểm.

Nhưng Cố Thanh Phong lại yên tâm lấy ra căn nguyên như vậy, thậm chí còn muốn lan truyền tin tức đi, tại sao chứ?

Căn bản là mọi người không nghĩ ra.

“Đúng vậy, đây chính là căn nguyên, có thể khiến người ta trở thành bổn nguyên Tiên Đế! Bổn đế cũng không có nói dối, quả thực ta có căn nguyên, hơn nữa sở dĩ ta giết Độc Ma là vì sức mạnh của hắn ta, để ta có thể sớm trở thành Tiên Đế, trong những câu này không có một lời nói dối nào cả.

Cho nên hiện giờ điều các ngươi cần làm là lan truyền việc này ra ngoài, sau đó báo thù thay cho Độc Ma, hiểu chưa? " Cố Thanh Phong thản nhiên nói.

"Hiểu... đã hiểu."

“Ta đã hiểu rồi, thưa đại nhân.”

Một đám tiên quân nhanh chóng gật đầu.

Lúc này, thượng cổ Thiên Hạt Tinh lộ ra vẻ mặt rối rắm, hắn ta do dự một lát rồi hỏi: "Đại nhân, căn nguyên này chính là bảo vật mà mọi người đều tranh giành, vì sao ngài phải làm như vậy?"

Thiên Hạt Tinh hỏi ra vẫn đề mà mọi người nghĩ nãy giờ vẫn không ra, công bằng mà nói, nếu như bọn họ lấy được căn nguyên thì nhất định phải bế quan đến thiên hoang địa lão, ngay cả là người thân cũng không nói cho họ biết, cố gắng tu luyện đến cấp Tiên Đế mới ra khỏi núi, làm sao có thể lan truyền ra xung quang.

Cố Thanh Phong liếc hắn ta một cái, thản nhiên nói: “Chỉ là Bổn đế muốn trải nghiệm cảm giác làm kẻ địch của thiên hạ mà thôi."

“Kẻ… Kẻ địch của cả thiên hạ!?" Trong nháy mắt mọi người khiếp sợ, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Phong giống như nhìn một kẻ điên.

Trên đời này lại có người muốn trở thành kẻ địch của cả thiên hạ?

"Đại… Đại nhân, ngài đang nói đùa sao, phải biết là trước một loại bảo vật như căn nguyên này, người động tâm sẽ không chỉ có mỗi Tiên Tôn đâu! Ngay cả Tiên Đế cũng rất có khả năng tham gia vào cuộc tranh đoạt, tuy là thực lực của ngài cường đại, nhưng nếu thật sự là Tiên Đế đến đây, vậy…”

"Tiên Đế? Thì người Bổn đế đánh chính là Tiên Đế!" Cố Thanh Phong khinh thường nói.

Lời nói ngông cuồng như thế, khiến cho tập thể mọi người mất đi tiếng nói, rất lâu cũng không thấy nói gì, căn bản không nói nên lời, cũng không biết nên nói cái gì.

Đánh Tiên Đế?

Đó chính là Tiên Đế nha!

Sự tồn tại đứng trên đỉnh cao của Vĩnh Hằng chân giới, bất tử bất diệt, không bị nhân quả chạm tới, cường đại vô biên.

Bình Luận (0)
Comment