Tiên đế của năm phương nhìn Cố Thanh Phong ngông cuồng tự cao tự đại, trong mắt đồng loạt hiện lên một tia dị sắc.
"Cố đạo hữu, nếu ngươi đã thành đế, vậy thì đi cùng chúng ta một chuyến đi." Vĩnh Hằng tiên đế thản nhiên nói.
Cố Thanh Phong liếc mắt nhìn bọn họ, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười gằn: "Cũng được, bổn đế đang muốn nhìn thấy phong thái tuyệt thế của đạo chủ, mời dẫn đường.”
Tiên đế của năm phương liếc nhìn nhau, không nhiều lời, trực tiếp đi trước dẫn đường.
Chỉ thấy Vĩnh Hằng tiên đế vung tay lên, đột nhiên trong thiên địa xuất hiện một cây cầu ánh sáng đầy màu sắc, cầu ánh sáng này nối trời thông đất, vô cùng tráng lệ.
Sau đó, Cố Thanh Phong lập tức theo mọi người bước lên cầu cầu vồng để đi gặp người được gọi là đạo chủ.
Hắn trái lại rất muốn nhìn xem rốt cuộc đạo chủ là thần thánh phương nào.
Đương nhiên, nếu đạo chủ để cho hắn thành đế, điều này chứng tỏ thực lực của đạo chủ chắc chắn sâu không lường được.
Vì thế, trong trăm năm nay Cố Thanh Phong cũng để lại vô số đường lui, nếu lỡ đạo chủ không phải người nhà, vậy thì những đường lui này chính là vốn liếng để hắn quay trở lại, nếu là người nhà, thế thì… mọi thứ không cần phải nói nữa.
Cố Thanh Phong đi theo tiên đế của năm phương đến cuối cầu vồng, đó là một khoảng không phẳng lặng như gương, phía sau không biết liên kết đến nơi nào.
Tiên đế của năm phương đồng loạt đứng yên, nhìn về phía Cố Thanh Phong.
Dẫn đầu Vĩnh Hằng tiên đế nói: "Cố đạo hữu, ngươi đi vào đi, đạo chủ đang ở bên trong chờ ngươi.”
Cố Thanh Phong nhíu mày: "Các ngươi không vào sao?”
Ai ngờ tiên đế của năm phương lại đồng loạt lắc đầu, sắc mặt có chút e ngại, giống như đứa trẻ gây họa ở bên ngoài, không dám về nhà đối mặt với người lớn vậy.
"Đạo chủ nói muốn gặp ngươi, chứ không nói muốn gặp chúng ta, ngươi vẫn nên tự mình đi đi."
Nói xong, tiên đế của năm phương trong nháy mắt biến mất không thấy, dường như căn bản không sợ Cố Thanh Phong không đi vào.
Điều này cũng làm cho Cố Thanh Phong càng thêm tò mò, rốt cuộc Đạo chủ là người nào.
Hắn không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi vào trong hư không.
Đối mặt với cường giả như Đạo chủ, hắn rất hiểu rõ, muốn trốn cũng trốn không thoát, thà cứ đối mặt trực tiếp.
Cho dù Đạo chủ mạnh nhưng cũng phải đánh qua mới biết được.
Khi Cố Thanh Phong tiến vào, hư không như mặt nước chấn động, sau một khắc, quang ảnh đan xen, thời không chuyển hóa.
Lúc hắn xuất hiện lần nữa, người đã ở trong một cung điện trang nhã, trong không khí còn tràn ngập hương thơm như có như không.
Mà ngay trên chủ vị của cung điện, một bóng người duyên dáng đang nằm nghiêng, lấy tay nâng khuôn mặt trắng nõn tuyệt mỹ, mỉm cười nhìn Cố Thanh Phong.
Khi Cố Thanh Phong nhìn người trên ghế chủ tọa, người như bị sét đánh, buộc miệng thốt ra: "Tiểu Thi Mị!”
Ngay sau đó, Cố Thanh Phong lại tự mình phủ định nói: "Không đúng không đúng, ngươi không phải Tiểu Thi Mị, ngươi là Tiểu Thi Mị trên vận mệnh trường hà trước đây, Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp!”
Tuy rằng hắn chỉ gặp qua nữ nhân này một lần, nhưng cả đời cũng không có cách nào quên đi dung nhan của nàng ta, không liên quan đến tình cảm, chỉ bởi nữ nhân này quá xinh đẹp, đẹp đến mức khiến người khác hít thở không thông.
Nàng ta và Tiểu Thi Mị rất giống nhau, nhưng còn mị hơn so với Tiểu Thi Mị.
Loại vẻ đẹp này không cách nào có thể miêu tả bằng ngôn từ, là đẹp đến tận xương tủy, đẹp từ khí chất, cho dù là Tiểu Thi Mị cũng không có cách nào biến hóa ra vẻ đẹp này.
Trên chủ vị, Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp nghe thấy vậy thì cười khẽ, nụ cười của nàng ta giống như mùa xuân trăm hoa nở rộ, làm tất cả đều mất đi màu sắc.
"Cố Thanh Phong, lại gặp mặt rồi."
Cố Thanh Phong nhanh chóng phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ: "Không thể nào ngờ ngươi chính là Đạo chủ, lúc trước ngươi gặp bổn đế trong vận mệnh trường hà, rốt cuộc là có mục đích gì? Hiện tại muốn gặp bổn đế, có mục đích gì?
Hơn nữa nghe giọng điệu của ngươi, dường như quen biết bổn đế?”
"Suỵt! Ngươi có quá nhiều vấn đề rồi, để ta hỏi ngươi một vấn đề đầu tiên.” Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp mỉm cười nói.
Nhưng Cố Thanh Phong làm sao có thể nghe theo, hắn trực tiếp ngắt lời: "Không được, trước khi ngươi hỏi, bổn đế còn có một vấn đề quan trọng nhất, những vấn đề khác ngươi có thể không trả lời, nhưng vấn đề này ngươi nhất định phải trả lời.”
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp hiện lên vẻ cảm thấy hứng thú, quyến rũ nói: "Ngươi hỏi đi?”
Chỉ nghe Cố Thanh Phong nói thẳng: "Lần trước ngươi ở trên vận mệnh trường hà, nói cho ta xxx, câu này ngươi có giữ lời không?”
Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp ngay lập tức sửng sốt, sau khi phản ứng lại nở nụ cười, nàng ta cười không chút hàm xúc chút nào, cũng không chút làm bộ, giống như một đứa bé, vui vẻ thì cười.
Lộ hàm răng trắng nõn, đôi mắt híp lại cong như trăng lưỡi liềm.
"Ha ha ha ha.... Còn … Cố Thanh Phong, ngươi luôn làm cho người khác phải bất ngờ như thế, ta còn tưởng rằng ngươi muốn hỏi, người ta là người hay là yêu quái.”
Tiểu Thi Mị phiên bản nâng cấp vui vẻ cười, nhưng sắc mặt Cố Thanh Phong lại ngưng tụ.
"Là người hay là yêu? Ngươi nói có ý gì?” Hắn hỏi với vẻ ung dung thản nhiên.
Nhưng thật ra trong lòng sớm đã nổi lên sóng to gió lớn, bởi vì ý nghĩa của câu mà nữ nhân này hỏi ra, rất có khả năng là nàng ta biết mình có hệ thống bị yêu ma công kích sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!