Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 391 - Chương 391. Thu Hoạch Giải Quyết Tốt Hậu Quả (1)

Chương 391. Thu hoạch giải quyết tốt hậu quả (1) Chương 391. Thu hoạch giải quyết tốt hậu quả (1)

Độc hưởng chiến lợi phẩm lớn nhất, chỉ là thứ yếu.

Trước đây liên thủ với Sư tiên tử, nếu như giết chết người này thì sẽ đắc tội với tu sĩ Ly Hỏa cung, lưu lại tai họa ngầm không rõ.

...

Một lúc lâu sau.

Lục Trường An trở lại hồ nước chiến trường trước đây, hội hợp với sư tiên tử.

Nơi này là địa phương hai người ước định hội hợp.

"Lục đạo hữu, có phát hiện gì không?"

Sư Mạn Dung đến sớm hơn hắn.

Lục Trường An lắc đầu: "Tìm được cái gọi là manh mối, sau một phen điều tra, không có chút thu hoạch nào. Sau đó, ta liền hội hợp với Địa Nham Thử, nó cũng không có bắt được mục tiêu."

"Ừm, ‘ Hắc Dạ Ngư Phu’ kia am hiểu truy tung đào tẩu, quả thực là xảo trá, chúng ta đều bị lừa dối."

Sư tiên tử tự nhiên cũng không có phát hiện.

"Bất quá, tặc nhân này bị trọng thương, thọ nguyên hao tổn, trong ngắn hạn không dám tới Vu Nãng Sơn."

Trận chiến hôm nay, đánh trọng thương Hắc Dạ Ngư Phu thành danh đã lâu, diệt sát hai tên cướp tu Trúc Cơ, cơ bản đạt đến hiệu quả thị uy của Vu Nãng Sơn.

Sau này, cướp tu tầm thường, chí ít không dám ở chung quanh Vu Nãng Sơn đánh cướp.

"Lục đạo hữu, đây là chiến lợi phẩm mà hai Trúc Cơ thuộc hạ của Hắc Dạ Ngư Phu bị đánh chết, chúng ta chia đều."

Sư tiên tử lấy ra hai cái túi trữ vật, lấy ra linh thạch và vật tư bên trong.

Giá trị của hai gã cướp tu này chỉ là trình độ bình thường, nhưng cực phẩm pháp khí cũng có hai kiện, bao gồm pháp khí, đan dược, phù lục và các loại vật tư khác.

Đủ để đền bù chiến tổn của hai người, còn có thể kiếm một khoản lời nhỏ.

Tổn thất ngoài mặt của Lục Trường An, là con rối nhị giai trung phẩm tự bạo kia, một món pháp khí cực phẩm bị hư hại, mấy tấm bùa chú.

Ở trong mắt của sư tiên tử, hắn tuyệt đối không tính là người qua đường, cho nên mới được chia đều chiến lợi phẩm như thế.

"Sư tiên tử, chiến lợi phẩm ta lấy nhiều nhất là ba thành. Đêm nay ngươi là chủ lực tác chiến, tiêu hao số lần sử dụng phù bảo trân quý, mà chuyện này là bởi vì Băng Vân mà ra..."

Lục Trường An khăng khăng chỉ muốn nhận ba thành chiến lợi phẩm.

Tính cả Địa Nham Thử, trình độ xuất lực của hắn không thấp hơn sư tiên tử bao nhiêu.

Nhưng Sư tiên tử đêm nay ra tay, về mặt tư là giúp Lục Trường An cùng Mộ Băng Vân, nhân tố có nhân tình.

Nếu như không thể làm Trác sư huynh trọng thương, Lục Trường An cũng không cách nào thuận lợi bắt cóc vị Trúc Cơ hậu kỳ có thâm niên này.

Sau khi từ chối một phen, Sư Mạn Dung lấy được sáu thành chiến lợi phẩm, xem như kiếm lời một khoản nhỏ.

Nàng ta nhìn Lục Trường An bằng đôi mắt trong veo, có thêm một chút thưởng thức.

Ngày thường, Lục Trường An không thiệt thòi về mặt lợi ích, cũng không chiếm tiện nghi. Không nghĩ tới ở thời khắc mấu chốt, lại là rất rộng lượng.

...

Lúc Lục Trường An và Sư tiên tử trở về Vu Nãng Sơn, sắc trời mờ mịt.

Trác sư huynh bị bắt giữ, Lục Trường An không có mang theo bên người.

Một là mang theo một người sống không tiện, không cách nào thu vào túi trữ vật, thi thể ngược lại có thể.

Hai là tránh cho một ít tình huống đột phát, lộ ra dấu vết.

Cướp tu nổi tiếng như Hắc Dạ Ngư Phu, có khả năng sẽ khiến cho Giả Đan chân nhân trong tông môn chú ý.

Lục Trường An để Địa Nham Thử trông giữ Trác sư huynh, ẩn thân dưới lòng đất gần Vu Nãng Sơn.

Tu vi của Trác sư huynh đã bị phế, thương thế nghiêm trọng, không tạo ra được sống gió gì.

"Lục thúc."

Tiểu Quy Phong, Mộ Băng Vân khuôn mặt hàm chứa thần sắc lo lắng, thân ảnh cô thanh xinh đẹp đứng trên đỉnh núi. Nhìn thấy thân ảnh áo trắng quen thuộc kia trở về, lộ ra nụ cười giống như tuyết tan.

"Sư tiên tử, Lục đạo hữu."

Diệp Phi từ Tiểu Đan Phong chạy tới.

Ba vị Phong chủ, cộng thêm Mộ Băng Vân, đều tụ họp tại động phủ Tiểu Quy phong.

Sau khi Diệp Phi hỏi thăm tình huống, đối với hành động lén lút của Lục Trường An và Sư tiên tử, không có bất kỳ sự không hài lòng nào.

Ra ngoài diệt phỉ, bản thân có nguy hiểm, thực lực của hắn yếu nhất, tọa trấn Vu Nãng Sơn là tốt nhất.

"Hai vị đạo hữu quyết sách không sai. Sau khi Mộ cô nương quay về, ta ở Vu Nãng Sơn kiểm tra, bắt được nội ứng của cướp tu."

"A, nội ứng?"

Lục Trường An biết, nếu ba người đều xuất động, động tác chậm, có khả năng kinh động đến Hắc Dạ Ngư Phu.

"Tai mắt kia là một gã Luyện Khí hậu kỳ, am hiểu dịch dung, thay thế thân phận một gã tu sĩ người hầu phụ thuộc Tiểu Đan phong..."

Diệp Phi đơn giản giảng thuật lại chi tiết.

Chỉ là một Luyện Khí kỳ, Lục Trường An không để ý.

Vu Nãng Sơn là một điểm giao dịch nhỏ, không có khả năng ngăn cách với ngoại giới, ba gã phong chủ cũng cần một ít lao động.

Tu sĩ phụ thuộc ba đại chủ phong nhiều, nên không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn tai mắt.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0