Chương 392. Thu hoạch giải quyết tốt hậu quả (2)
Chương 392. Thu hoạch giải quyết tốt hậu quả (2)
Trừ tu sĩ phụ thuộc, khách nhân lên núi cũng có khả năng là tai mắt .
Lục Trường An chỉ cần chắc chắn Tiểu Quy phong của mình không có vấn đề là được.
"Nữ quản gia của Vu Nãng Sơn có chỗ thất trách, nể tình nàng đã già nua, lao khổ hơn nửa đời người ở trên núi, không bằng cho nàng nghỉ hưu."
Sư tiên tử đề nghị.
Lục Trường An và Diệp Phi đều không có ý kiến.
Nữ quản gia là tâm phúc của chủ nhân đời trước của Tiểu Đan Phong Lâm Đình, những năm gần đây tuổi già sắc suy, chủ yếu do hậu nhân hỗ trợ quản lý tục sự trên núi.
...
Sau nửa canh giờ.
Nghị sự kết thúc.
Động phủ Tiểu Quy phong, Lục Trường An và Mộ Băng Vân ngồi nhìn nhau.
"Chuyện tối hôm qua, Lục thúc không có trải qua sự đồng ý của ngươi."
Lục Trường An tỏ vẻ áy náy.
Chuyện cho tới bây giờ, Mộ Băng Vân tất nhiên biết chân tướng ------ nàng là mồi nhử.
Lục Trường An dứt khoát làm rõ, tránh cho trong lòng đối phương có khúc mắc.
"Tối hôm qua, Lục thúc cùng Sư tiên tử kịp thời đuổi tới, Băng Vân đã đoán được."
Mộ Băng Vân khẽ mím môi son, khuôn mặt thanh u, hình như có oán niệm.
"Lục thúc làm như vậy cũng là vì tốt cho ta, như thế mới có thể giải quyết hậu hoạn. Nếu Lục thúc không ra tay, Băng Vân khó thoát kiếp nạn này."
Ở phương diện chủ quan, Mộ Băng Vân khó tránh khỏi không thoải mái, nhưng nàng hiểu đại cục, thông suốt đạt lý.
"Ngươi hiểu được là tốt rồi."
Lục Trường An mỉm cười nói.
Chuyện tối hôm qua, chưa nói tới ai thua thiệt hơn ai.
Lục Trường An cứu Mộ Băng Vân, nhưng cũng lấy đối phương làm mồi nhử, giải quyết một hậu hoạn, thu hoạch được thù lao phong phú.
"Nói như vậy, Lục thúc tối hôm qua không để ta qua đêm, là vì dụ Hắc Dạ Ngư Phu ra."
Mộ Băng Vân đôi mắt sáng ngời, chăm chú nhìn Lục Trường An, dường như rất quan tâm điểm này.
"Đúng."
Lục Trường An không phủ nhận, đây là nguyên nhân chủ yếu.
Tối hôm qua, hắn là kiếm cớ không cho Mộ Băng Vân ở động phủ qua đêm.
"Nói như vậy, Lục thúc cũng không ngại ta ngủ lại phủ."
Mộ Băng Vân lúm đồng tiền, vui vẻ nói.
Lục Trường An giật mình, lập tức bổ sung: "Chỉ có thể ngẫu nhiên làm. Mỗi ngọn núi chính của Vu Nãng Sơn, trên nguyên tắc chỉ cung cấp cho một vị Trúc Cơ kỳ tu luyện."
Mộ Băng Vân gật đầu nói: "Quy tắc Vu Nãng Sơn, Băng Vân tự nhiên biết. Trúc Cơ khách đến núi chơi, nếu không tu hành, không gia tăng gánh nặng linh mạch vi phạm pháp tắc, chắc hẳn đối với cái này cũng không có ảnh hưởng."
Lục Trường An không thể phản bác, không nghĩ tới sơ hở này bị Mộ Băng Vân tìm được.
Ngày đó, Mộ Băng Vân phảng phất trở lại thân phận thị nữ trước kia, thanh tĩnh dương dương, ở Tiểu Quy phong quản lý sự vụ, bận rộn cả ngày.
Buổi tối, nàng ngủ lại một đêm tại động phủ Tiểu Quy phong.
Nơi nàng ngủ chính là gian phòng năm đó nàng ở.
...
Ngày kế tiếp, sắc trời vừa sáng, Mộ Băng Vân rời giường.
Trầm ngâm thật lâu, nàng rốt cuộc lấy ra dũng khí, lấy ra một phong thư tự tay viết, đặt ở dưới gối đầu.
Nếu như Lục Trường An vào phòng nàng, liền có thể phát hiện phong thư này.
Nếu như không đến, có lẽ vĩnh viễn không nhìn thấy.
Lưu lại phong thư này, tim nàng đập nhanh hơn, má lúm đồng tiền ửng đỏ.
Sáng sớm, mặt trời vừa xuống núi.
Mộ Băng Vân cáo từ rời đi.
Lục Trường An không có ý giữ lại, cũng chưa từng đi đến phòng Mộ Băng Vân.
…
Sau khi Mộ Băng Vân rời đi.
Lục Trường An bắt đầu suy nghĩ vấn đề xử trí Trác sư huynh.
Trước đây hắn đã phân tích qua, Trác sư huynh bị xoá tên khỏi Ly Hỏa cung, ở phía thế lực này hẳn là không có hồn đăng.
Nhưng người này là hắc đạo của tu sĩ Ly Hỏa cung, có lẽ có liên hệ với cao tầng, cần phải phòng ngừa vạn nhất. Một khi hắn chết, không bài trừ có thủ đoạn khác cảm ứng được.
Ít nhất, Trác sư huynh không thể chết trong thời gian này.
Tốt nhất là lộ diện ở một tiết điểm thời gian nào đó trong tương lai, sau đó lại bỏ mình ở một nơi khác. Như thế, liền có thể phủi sạch quan hệ với Vu Nãng Sơn và Lục Trường An.
Về phần người cõng nồi, chú ý thuận theo tự nhiên, không cần cưỡng cầu.
Nếu không, dễ dàng vẽ rắn thêm chân.
"Nửa năm sau."
Lục Trường An định cho Trác sư huynh một tử kỳ, chí ít nửa năm sau, hoặc là một năm sau.
Chiến lợi phẩm trên người Trác sư huynh, giá trị xa xỉ, nhưng đối với Lục Trường An hữu dụng rất ít.
Món pháp bảo Kim Đấu sơ hình kia thuộc về tang vật rõ ràng, không thể sử dụng trắng trợn.
Lục Trường An có một kiện pháp bảo sơ hình uẩn dưỡng rèn luyện nhiều năm, so với kiện này càng phù hợp, tiêu hao nhỏ hơn một chút.
Bình thường người có pháp lực thâm hậu như Trúc Cơ hậu kỳ, hoặc là người có thần thức xuất chúng, mới có năng lực khống chế pháp bảo sơ hình.
Hai tấm phù triện chuẩn tam giai kia, một công một độn, xem như mở rộng kho bảo phù của Lục Trường An.