Vân Lâm huyện, tổng bộ Mãnh Hổ bang.
Một bữa tiệc đang diễn ra nơi đại sảnh. Chỉ có điều là những người tham gia buổi tiệc này, mỗi người đều là lưng hùm vai gấu , mặt mày dữ tợn , dáng vẻ rất " đại ca " , nhìn sao cũng thấy không phải dạng tốt lành gì mà giống như đám lục lâm thảo khâu giết người như ngóe....
Trong đám lục lâm thảo khấu này lại xuất hiện một thiếu niên khoảng 16, 17 tuổi mặc áo choàng trắng, dáng dấp vô cùng nho nhã , thư sinh yếu đuối giống như là một cơn gió thoảng qua có thể thổi ngã hắn vậy. Thế nhưng đám lục lâm thảo khấu này lại vô cùng kính sợ không dám nhìn thẳng thiếu niên này, phảng phất hắn là một đầu mãnh thú tùy thời " một hit về làng " vậy.
Ngay lúc này, ngoài cửa bỗng truyền vào một tiếng thét tức giận khiến bầu không khí như nổ tung.
"Cổ Uyên, cút ngay ra đây cho ta! "
Tiếng gầm quả thực đinh tai nhức óc như lôi đình nổ vang trên chín tầng trời, khiến bữa tiệc đang náo nhiệt chợt lặng ngắt như tờ . Tất cả đều ngừng lại , không tự chủ nhìn ra cửa....
Chỉ thấy ngoài cửa một người mặc áo 3 lỗ màu đỏ, râu quai nón bờm xờm phủ gần nửa khuôn mặt , cao to đen hôi tuổi gần 40 ( ực ực .. ngon ngon......ps :thằng dịch biến thái vãi. ) sải bước thật nhanh vào. Trên người hắn tỏa ra khí huyết cương phương như một lò luyện , như một mãnh hổ từ thâm lâm đi ra sẵn sàng vồ mồi bất cứ lúc nào.
Tráng hán này rõ ràng là một cường giả Võ Đạo. Từ khí tức trên người hắn tỏa ra có thế thấy được trên tay hắn tuyệt đối dính vô số máu tươi. Là một kẻ hung ác , giết người như ngóe. Đồng thời sau lưng hắn là mười mấy đại hán vạm vỡ 6 múi ( óa óa óa .... múi kìa .... ) , khí thế vô cùng dọa người. ( không biết được mấy phút. hí hí )
"Trần Hải trưởng lão !"
Trong khoảnh khắc, đám người ở đây biến sắc , họ lập tức nhận ra người đến chính là Trưởng lão của Mãnh Hổ bang , có địa vị vô cùng quan trọng. Thế nhưng hiện tại thì không phải,vì trước đó không lâu đã bị trục xuất khỏi Mãnh Hổ bang. Người đem Trần Hải đuổi ra khỏi cửa không ai khác chính là thiếu niên mặc áo bào trắng kia , Mãnh Hổ Bang bang chủ Cổ Uyên .
Rầm rầm...
Lập tức, tất cả bang chúng giờ phút này đều theo bản năng nhường ra một lối đi. Họ biết Trần Hải lần này đến đây nhất định là muốn gây chuyện.
"A, nguyên lai là Trần Hải - Trần trưởng lão, chẳng phải ngươi đã bị trục xuất khỏi Mãnh Hổ Bang rồi sao hả ? Sao lại còn đến tổng bộ làm gì chứ ? " Cổ Uyên đứng dậy đối diện Trần Hải.
"Cổ Uyên, ngươi....... tiểu tử mới mọc răng này..... " Trần Hải gầm lên. " Mãnh Hổ Bang này là cơ nghiệp do ta cùng phụ thân ngươi - Cổ Đàm lập nên. Ta vì Mãnh Hổ Bang vào sinh ra tử hơn hai mươi năm , không có công lao cũng có khổ lao.... Nhưng ngươi bây giờ không nói một lời liền trục xuất ta cùng mười huynh đệ ra khỏi Mãnh Hổ Bang. Đã vậy còn chia tài sản của ta ở Mãnh Hổ Bang... Con mẹ nó chứ , ngươi đối xử với huynh đệ sinh tử như dzậy mà coi được sao hả ? " Trần Hải trợn mắt , nộ khí trùng thiên.
"Không không không, Trần trưởng lão ! Ngươi hiểu lầm rồi. Không phải là ta trục xuất ngươi ....." Nói đoạn Cổ Uyên khẽ lắc đầu , thở dài :" Chỉ là xã hội này cần những nhân tài giống Trần trưởng lão , nếu như người xuất xắc như ngươi lưu lại Mãnh Hổ Bang thì chính là khuất tài. Ngươi phải rời khỏi Mãnh Hổ Bang , ra xã hội cống hiến mới phát huy được tài năng , có ích cho xã hội. Ta chính là vì xã hội hy sinh lợi ích cá nhân ... thật là.... quyết định vô cùng gian nan a. "
"Gian.... đại gia ngươi!" Trần Hải nổi giận.
Rõ ràng là trục xuất hắn khỏi Mãnh Hổ Bang , lấy đi toàn bộ sản nghiệp của hắn ở đây , thế mà lại còn nói rằng vì tốt cho mình, vì tốt cho xã hội...... Tốt cái trứng !
Dù khó nghe một chút thì dạng ác ôn như hắn thì ... nhân tài con mẹ gì.
"Đương nhiên, ta cũng không phải là chỉ nhằm vào một mình Trần trưởng lão ngươi . Trên thực tế ta đã làm xong một loạt chế độ cũng như điều lệ mới... " Cổ Uyên chậm rãi nói. " Sau này , hằng năm ta sẽ vì xã hội đưa ra ngoài mười nhân tài đã ở Mãnh Hổ Bang này trên mười năm. Để họ rời khỏi bang hội , trong xã hội dốc sức phát huy tác dụng của mình ngày càng to lớn. "
" What the fuck ??? " Thành viên Mãnh Hổ Bang ở đó lập tức biến sắc, đặc biệt là đám nguyên lão ăn no ngồi chờ chết kia, từng cái nội tâm phát lạnh , con ngươi co rụt lại.
Mẹ nó chứ ! Tiểu quỷ đáng chém ngàn đao này..... không chỉ muốn đuổi Trần trưởng lão đi , mà còn muốn đám nguyên lão theo không kịp thời đại này cùng một chỗ đi luôn . Rõ ràng là muốn đào thải đám người đang ngồi ăn chờ chết này , chỉ lưu lại đám trẻ tuổi dám liều mạng kia..... Rõ ràng đây là muốn thay máu toàn bộ hệ thống bang hội a.
Nhưng nghiệt ngã là hỗn đản này lại nói vô cùng hào hùng ,đạo đức nồng nàn , tinh thần nghĩa hiệp hy sinh cao thượng vì xã hội , vì dân tộc , vì đồng bào , vì tổ quốc ..... vân vân và vân vân .... Khốn khiếp ! Khốn khiếp thật ! Họ đều là cặn bã xã hội , đều là những kẻ giết người cướp của , việc ác bất tận , chỉ có thể lăn lộn trong giang hồ mà thôi. Nếu đem họ đưa vào xã hội thì xã hội liền loạn . Không biết sẽ có bao nhiêu người chết , bao nhiêu gia đình phải ly tán....
Nếu chuyện này có ai biết được chắc phải biến sắc , nha môn quan lại sẽ vô cùng đau đầu. Trị an xã hội lúc đó sẽ chuyển biến vô cùng xấu. Vậy sao lại gọi là phân phối nhân tài chứ ? Đây là nhiễu loạn xã hội a.
" Tiểu tử miệng còn hôi sữa đừng ở đây ba hoa miệng lưỡi . " Trần Hải nổi giận hét lên " Ta vì Mãnh Hổ Bang vào sinh ra tử hơn hai mươi năm, ta chính là nguyên lão của Mãnh Hổ Bang . Không có chuyện một tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi một câu nói liền đem ta trục xuất khỏi đây. Cho dù ngươi muốn thì các huynh đệ khác cũng không cho phép ! "
Hắn trừng mắt, đằng đằng sát khí nhìn Cổ Uyên.
"A, vậy ngươi muốn thế nào?" Cổ Uyên nhíu mày.
"Cổ Uyên, ngươi đảm nhiệm bang chủ Mãnh Hổ Bang một năm , làm việc ngang ngược , việc ác bất tận khiến Mãnh Hổ Bang nội bộ lục đục , bang tình xúc động , kêu ca oán thán khắp nơi. Nếu cứ tiếp tục như vậy Mãnh Hổ Bang sẽ bị hủy . Cổ Uyên , ngươi không thích hợp làm bang chủ ! Mau nhường chổ cho người khác đi. "
Trần Hải dữ tợn nhìn Cổ Uyên . Hắn tuyệt đối lộ rõ ý đồ , lần này đến đây là bức Cổ Uyên thoái vị , nhường lại chức bang chủ cho hắn.
"Trần Hải, ta nể tình ngươi là hảo bằng hữu của phụ thân ta. Hơn nữa đã cống hiến rất nhiều cho bang hội , nên mới cùng ngươi nói nhiều như vậy. Nhưng có lẽ ngươi không cần thể diện ..... Ngươi nên nhớ , ngươi là một con chó nhà có tang bị trục xuất khỏi Mãnh Hổ Bang , ngươi không có tư cách ngồi đây sủa loạn trước mặt Cổ Uyên ta. " Cổ Uyên chắp tay lạnh lùng nói.
" Tiểu tử , ngươi thật ngông cuồng. Lúc lão tử ra giang hồ thì ngươi còn chưa ra đời đâu. Nếu ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi. " Trần Hải vừa nói xong ,lập tức xuất thủ.
Hổ Quyền —— Mãnh Hổ Xuất Sơn!
Chỉ thấy thân hình hắn lóe lên rồi chợt một quyền xuất hiện , không khí mơ hồ rung lên , sát khí ầm ầm xé gió lao đến .....