Sưu!
Trong nháy mắt, nam tử áo đen này lần nữa tập sát đi lên, kiếm như du long, phong tỏa tất cả đường lui cả của Cổ Uyên.
"Có chút ý tứ." CỔ Uyên lóe lên tinh quang trong mắt .
Quả nhiên không hổ là đệ tử Ma Sát Tông , kiếm pháp tinh diệu hiếm có , rõ ràng là truyền thừa từ rất lâu , nếu không sẽ không thể phát triển môn kiếm pháp này đến một trình độ như thế. Loại kiếm pháp này nhất định không phải là loại giang hồ đầu đường xó chợ có thể thi triển ra được, mà nhất định là xuất ra từ danh môn đại phái. Cổ Uyên biết thế không hề e ngại mà lại còn hưng phấn không gì sánh được , Cổ Uyên thầm hy vọng gia hỏa này có thể đánh chết mình .
Oanh ~~
Cổ Uyên không hề tránh né mà như một đầu mãnh hổ lao đến con mồi , khí thế mãnh liệt , một quyền oanh thẳng vào trường kiếm của đối phương. Hai cỗ kình khí chạm nhau bạo phát khiến đất đá bay tứ tung.
"Ngu xuẩn, lại dám dùng nắm đấm đón đỡ bảo kiếm của ta , rõ ràng là muốn chết ! Xem ta phế bỏ tay của ngươi .................. Ý .. từ từ ... dừng trận đấu ... trọng tài đâu... chuyện gì thế này ... lực lượng... sao lực lượng của hắn lại mạnh thế hả ?? "
Võ giả Khí Huyết Cảnh viên mãn lực lượng vẻn vẹn chỉ có chín trâu hai hổ là tối đa , chỉ khi nào tăng đến Luyện Bì Cảnh mới có thể gia tăng lực lượng của mình lên gấp đôi. Nhưng Cổ Uyên lại không giống người thường, giống như trời sinh thần lực , cùng cảnh giới không ai có thể sánh được. Điều này cũng không lạ , Cổ Uyên vốn dĩ có sức khôi phục vô cùng biến thái , mỗi lần thụ thương lại có thể gia tăng lực lượng . Vô số lần thụ thương , vô số lần tăng lực lượng đã sớm đem Cổ Uyên rèn thành trình độ viễn siêu nhận thức thông thường . Cổ Uyên , một con quái vật thực sự .
"Đáng chết!"
Nam tử áo đen biến sắc , hắn cảm giác được nếu nắm đấm của Cổ Uyên mà nện lên người hắn thì ..... dù cho kiếm của hắn có xuyên qua được thân thể Cổ Uyên cũng không thể trí mạng nổi. Mà quyền kình của Cổ Uyên lại vô cùng khủng bố , chấn hộ khẩu hắn run lên bần bật , suýt chút nữa là rơi kiếm.
Nhưng tất cả chỉ là bắt đầu . Cổ Uyên đắc thế không tha người , một quyền ập tới như Mãnh Hỗ vồ mồi .
Đùng !
Quyền ảnh hung hăng đập vào ngực nam tử áo đen....
Một quyền này chứa đựng lực lượng hai mươi hổ , dù cho nam tử áo đen là Luyện Bì Cảnh , da cứng như sắt thép cũng khó mà ngăn cản.
Hự ... nam tử áo đen trào máu , lục phủ ngũ tạng hắn rối nùi.
" Hỗn trướng ! "
Nam tử áo đen giận dữ , nắm chặt trường kiếm toàn lực hướng Cổ Uyên đâm tới.
Cổ Uyên lại không hề e ngại mà dữ tợn cười gằn rồi lao thẳng vào mũi kiếm ....
Phốc .....
Một kiếm xuyên thấu bụng Cổ Uyên.
"Ngươi, ngươi điên rồi sao?"
Nam tử áo đen kinh ngạc thốt lên. Hắn không nghĩ rằng một kiếm này có thể đâm trúng Cổ uyên , nhưng rõ ràng là Cổ Uyên đã lao thẳng vào như là tự sát. Hành vi này ... rõ ràng là tìm đường chết ...N
"Đáng chết!"
Chợt nam tử áo đen biến sắc , trường kiếm của hắn đã dính vào người Cổ Uyên không thể rút ra. Một thân công phu của hắn tám thành đều dựa vào bảo kiếm này , giờ không thể sử dụng tương đương với phế đi tám thành chiến lực của hắn . Đã vậy hiện tại , hắn đang rất gần Cổ Uyên , căn bản là không thể né tránh nữa rồi....
Đông!
Nam tử áo đen không kịp phản xạ thì một tiếng trầm muộn vang lên . Cổ Uyên một quyền oanh đến như mãnh hổ xuất động , đập thẳng lên thân thể nam tử áo đen , kình lực ầm ầm bộc phát....
"Tên điên, ngươi là tên điên!"
Giờ khắc này, nam tử trẻ tuổi áo đen đã hiểu , Cổ Uyên cố tình ăn một kiếm là để phế bỏ vũ khí , phế bỏ tám thành chiến lực của hắn . Nếu chỉ một chút sai lầm nhất định sẽ chết , không thể hối hận . Dù nam tử áo đen này là người trong ma môn nhưng cũng chừng thấy qua kiểu đánh lộn liều mạng như thế này . Giờ khắc này , hắn rốt cuộc cảm nhận được sợ hãi .... Hắn tiền đồ rộng lớn , là đệ tử một đại môn phái , hắnk hông thể chết ở đây, không thể đồng quy vu tận cùng một tiểu tử quê mùa như thế này được. Hắn muốn chạy trốn !
Nhưng đã quá muộn.....
Đông đông .... đùng đùng ....
Trong tích tắc , Cổ Uyên xuất quyền như mưa bão , mỗi quyền đều tràn đầy lực lượng toái sơn phá thạch.
" A aa .... ặc .... éc .... úi da... má ơi .... đừng ... dừng tay ... dừng tay lại .... ứ ứ .. "
"Ta .... éc éc... là đệ tử Ma ... Sát Tông.... ọc.... Ngươi dám giết.... phụt... ta ..... Cả nhà ngươi sẽ chết ! HỰ... diệt cả nhà ngươi.... "
" Không.... tha mạng.... á á ... đại gia tha mạng... "
Rầm rầm.... hự ... bụp .... chát... á .... bể.... trứng.... óe óe.... Nam tử áo đen kêu gào thảm thiết , kèm theo là tiếng quyền đầu đập vào thân thể ..... người đời thường bảo " Kim đâm vào thịt thì đau , thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời . " Nhưng tình hiện tại thì thịt đang đâm vào thịt , đã thế còn đâm rất mạnh ..... ờ mà nhớ nhau thật. Nhớ cả đời luôn ấy chứ .
"Không, đừng có giết ta, đừng có giết ta. . ."
Nam tử áo đen hoàn toàn không có lực hoàn thủ , trong chốc lát cả người lún xuống đất , mặt đất hiện ra một hố sâu hun hút ....
Một quyền, một quyền, lại một quyền. . .
Oanh ~~
Một quyền kết thúc ..... lồng ngực nam tử áo đen bị đánh bể như một trái dưa hấu. Mặt đất rạn nứt , đất đá văng tung tóe ....
" Hử ? Chết rồi sao ?? Mới có hai mươi mấy quyền mà đã xong rồi à ?? "
Lúc này Cổ Uyên mới phát hiện tên đệ tử Ma Sát Tông kia đã bị mình đánh chết.