Ta Thật Chỉ Là Muốn Tìm Chết. ( Bản Dịch )

Chương 7 - Huyết Thủ Nhân Đồ - Cổ Uyên.

" Sao lại thế ? Các ngươi muốn trốn sao hả ? " Cổ Uyên có vẻ tức giận. Thật vất vả mới tìm được một vài đối thủ có thể đem mình đánh thành trọng thương , sao lại có thể dễ dàng để đối phương bỏ chạy chứ.

Trong khoảnh khắc, thân hình Cổ Uyên lóe lên.

"Chuyện gì xảy ra?"

Bỗng Cổ Uyên phát hiện ngộ tính của mình dường như tăng lên gấp mười lần, trước đây hắn vô tình đạt được một bí tịch có tên là Phiêu Phong Bộ , thế nhưng bộ bí tịch thật sự là quá khó hiểu . Với tư chất của hắn , nghiên cứu một thời gian khá lâu cũng không thể lĩnh ngộ, nhưng vào lúc này hắn tự dưng hiểu thông suốt mọi thứ . Môn bộ pháp này chủ yếu là mượn nhờ khí lưu giữa thiên địa để tăng tốc độ cho mình . Bộ pháp kỳ ảo , phảng phất nương theo gió mà đi vô cùng ảo diệu. Một khi đại thành có thể mượn lực lượng của gió tăng độ linh hoạt cho mình. Cốt yếu là muốn luyện môn bộ pháp này thì cần phải cảm nhận được phong lực lượng và cần phải kết hợp 108 động tác khác nhau . Môn bộ pháp này từ khi bị Mãnh Hổ Bang đoạt được đến nay không ai có thể luyện được, Cổ Uyên cũng không ngoại lệ. Thế nhưng lúc này , ngộ tính Cổ Uyên tăng cao lại trong nháy mắt đốn ngộ. Toàn bộ ảo diệu , bí mật của môn bộ pháp này giống như tự nhiên xuất hiện trong đầu Cổ Uyên. Giờ khắc này , hắn đã hiểu hết tất cả ,toàn bộ ảo diệu của công pháp đều khắc sâu vào linh hồn.

" Trở lại cho ta." Cổ Uyên đang đắm chìm trong trạng thái đốn ngộ, chợt vung tay....

Đông!

Trong nháy mắt, một tên trưởng lão Huyết Lang Bang bị bắt lại, kình lực cuồng bạo ầm ầm tuôn ra.

"Không!"

Người nọ hét lên hoảng sợ , thân thể của hắn rạn nứt dần rồi nổ tung.

"Lão Ngũ."

Đám trưởng lão kêu gào thảm thiết. Mắt trừng to như muốn nứt ra.

"Thật có lỗi, vừa rồi ta có chỗ đốn ngộ, khống chế không tốt lực lượng trên người ta. Các ngươi yên tâm đi hả , lần sau sẽ khống chế được. Yên tâm , yên tâm ha. " Cổ Uyên sờ đầu , ngại ngùng nói.

Yên cái trứng ngươi á. Không khống chế nổi mà đã mạnh đến thế , nếu thật sự ngươi khống chế được thì một phát chết cả đám à ? Huyết Lang Bang trưởng lão hoảng loạn, tốc độ chạy trốn càng tăng thêm.

"Còn chạy? Các ngươi không hiểu tiếng người sao hả ? "

Cổ Uyên tức giận, thi triển Phiêu Phong Bộ, trong nháy mắt lao đến , một trảo " bụp " một tiếng liền banh xác một tên

Lại bắt, bụp một tiếng, lại bạo một cái.

Tiếp tục bắt , bụp ..... banh xác .

Cứ như vậy Cổ Uyên liên tiếp chụp chết mười hai tên . Một đám Khí Huyết Cảnh cao thủ hiện tại giống như dưa hấu , một bàn tay vỗ nát , quảng trường vết máu khắp nơi , vô cùng thê thảm.

"Cổ Uyên, ngươi thật đê tiện . Rõ ràng ngươi mạnh như vậy sao lại còn đùa bỡn chúng ta chứ ? "

" Đùa giỡn với kẻ yếu như chúng ta có gì hay chứ ?? "

"Lão tử cho dù chết, cũng sẽ không để ngươi được như ý."

"Chết thì sao chứ ? mười tám năm sau lão tử lại là một hảo hán đầu đội nón chân mang dép. "

"Cổ Uyên, ngươi tàn nhẫn như vậy sẽ không có kết quả tốt đâu. Sớm muộn những nhân sĩ chính phái sẽ tìm đến cửa , tiêu diệt ngươi. Ta ở địa ngục chờ ngươi ! "

Sáu tên trưởng lão còn lại thấy huynh đệ đều chết còn phần mình căn bản không cách nào trốn thoát lập tức chửi loạn lên rồi một chưởng vỗ thẳng vào đầu tự sát.

Bốp ... bốp...bốp ....bốp....bốp....bốp....

"Cần gì chứ, ta chỉ muốn lưu các ngươi lại thôi mà . Làm sao lại phải tự sát chứ hả . " Cổ Uyên thổn thức.

Lúc nãy hắn thật không khống chế nổi lực lượng của mình , nhất thời sơ ý hạ thủ chứ không phải có ý định giết họ. Không ngờ rằng đám trưởng lão Huyết Lang Bang này tâm lý vô cùng kém cỏi , chưa gì đã vội tự sát . Uổng cho một đám người từng làm sơn tặc , tiếng ác bất tận đến mức trẻ con vừa nghe thấy đã vội nín khóc. Thế mà chỉ có chút bản lãnh này , thật sự Cổ Uyên rất thất vọng.

Hiện tại thì tốt rồi ... mười tám tên Huyết Khí Cảnh .... giờ thì lấy ai để mà làm hắn bị thương đây .... Như vậy làm sao có thể đốn ngộ ? Sao có thể tiến bộ chứ . Cổ Uyên một mặt phiền muộn...

Một màn này hiển hiện trước mắt khiến đám người ở đây kinh hồn táng đởm , mồ hôi lạnh như mưa , hai chân run lẩy bẩy.

"Bang chủ thật sự là quá tàn khốc a."

"Không hổ danh là Huyết Thủ Nhân Đồ ..... một chiêu liền đánh chết liên tiếp mười hai tên cao thủ Huyết Khí Cảnh , ép sáu tên khác trực tiếp tự sát..... đây .. rốt cuộc là hung tàn đến mức nào a. "

"Đã sớm nghe nói bang chủ rất ưa thích đùa bỡn địch nhân, luôn luôn để địch nhân đánh cho gần chết . Khi địch nhân đầy hy vọng sẽ chiến thắng thì lại xuất thủ bóp nghẹt đối phương , khiến đối phương lâm vào tuyệt vọng vô cùng vô tận. "

"Bang chủ quả nhiên là chân chính ác ma. Chúng ta so ra chỉ là một đám tiểu lâu la mà thôi. "

Những trưởng lão Mãnh Hổ Bang kia , từng người đều e sợ không ngớt . Lão đại tàn khốc đến thế này , kẻ nào dám phản bội rõ ràng là muốn chết .

" Thôi vậy ... người chết cũng không sống lại được. Đây đều là số mệnh của họ. "

Cổ Uyên đứng chắp tay, nhìn xung quanh rồi nói : " Đúng rồi , các ngươi ai là kẻ trung can nghĩa đảm muốn báo thù cho Lưu Quán hoặc đám trưởng lão này thì cùng lên đi. Thiệt tình thương thế của ta rất nặng a, nếu bị các ngươi đánh lén chắc phải chết á nhể ?? Cơ hội tốt , các ngươi phải hảo hảo nắm chắc a. " Cổ Uyên một mặt mong đợi nhìn xem đám bang chúng Huyết Lang Bang.

Phù phù một tiếng, một đám lâu la Huyết Lang Bang quỳ xuống vô cùng hoành văn tráng.

"Cổ đại nhân, xin tha cho mạng chó của chúng ta. Cho ta một trăm cái lá gan cũng không dám ra tay với ngài a. "

"Đúng vậy . Đám người Lưu Quán làm nhiều việc ác , chết chưa hết tội a. "

"Chúng ta đã sớm muốn phản hắn, hiện tại Cổ đại nhân giết chúng quá thực là thay trời hành đạo. Chúng ta làm sao có thể báo thù chứ. "

Những người này bị dọa đến khiếp hãi cả linh hồn , vội vàng tranh nhau nói. Đùa sao chứ , không thấy bang chủ với trưởng lão chết như thế nào sao ? Bóp một phát bể trứng , bóp một phát trứng bể ..... Giờ có cho họ một trăm cái lá gan cũng không ai dám động thủ . Nếu thật họ xông lên thì lập tức cũng nát như Lưu Quán cùng mười tám trưởng lão kia. Họ hung hăng nhưng không ngu ngốc a.

Bình Luận (0)
Comment