Ta Thật Chỉ Là Muốn Tìm Chết. ( Bản Dịch )

Chương 9 - Khí Huyết Cảnh Viên Mãn.

Mật thất Huyết Lang Bang/

Cổ Uyên ngồi khoanh chân trên một tấm bồ đoàn , trong tay hơn cây nhân sâm trăm năm trực tiếp gặm ăn như lợn ăn củ cải. Nếu có người trông thấy nhất định sẽ vô cùng đau lòng mắng to. Nhân sâm trăm năm a .... ăn như vậy sẽ khiến dược liệu phung phí rất nhiều , cách tốt nhất là luyện chế thành đan dược mới tận dụng toàn bộ tinh hoa của nó.

Bất quá Cổ Uyên không giống người thường, thân thể của hắn vô cùng biến thái. Sức khôi phục biến thái đã đành , sức hấp thụ của cơ thể hắn cũng biến thái không kém. Bất kỳ linh dược nào Cổ Uyên nuốt vào cũng sẽ cấp tốc hấp thu , không lãng phí một chút gì. Vì vậy mới có chuyện Cổ Uyên gặm nhân sâm như gặm củ cải thế này. Tu vi của hắn tăng nhanh một phần cũng nhờ vào việc ăn linh dược như thế.

Mà dường như là không chỉ linh dược, độc dược cũng không làm gì được hắn ngược lại là thuốc bổ cho hắn. Cổ Uyên - vạn độc bất xâm.

"Mùi vị không tệ."

Cổ Uyên đem ba cây nhân sâm trăm năm này ăn sạch sẽ, rất là thỏa mãn. Hắn đã từng nếm qua không ít linh dược , ba cây nhân sâm này cũng coi như là vừa đủ.

Rầm rầm ~~

Trong khoảnh khắc, dược lực bạo phát khắp lục phủ ngũ tạng , Cổ Uyên lập tức vận chuyển Kim Chung Tráo , dược lực biến thành nhiệt lưu tràn vào tứ chi bách hải của Cổ Uyên , len lỏi xâm nhập vào huyết dịch , vào từng tế bào , không ngừng rèn luyện thân thể CỔ Uyên.

"Dễ chịu."

Cổ Uyên vô cùng hưng phấn, hắn cảm thấy thân thể mình như được tắm rửa trong suối nước nóng. Mệt mỏi toàn thân đều được tiêu trừ .....

Dược lực chạy khắp nơi , đến những nơi hẻo lánh , bí mật trong cơ thể , một vòng lại một vòng , đến khi chạy đủ 108 chu thiên ...

Oanh ~~

Chợt thân thể Cổ Uyên khẽ chấn động , trong nháy mắt đột phá bước vào Khí Huyết viên mãn , còn một chút nữa là có thể tiến vào Luyện Bì Cảnh. Thương thế ban đầu rất nặng , trong lúc này lập tức khôi phục. Cố Uyên cảm giác được khí huyết trên người mình nóng rực như lò luyện đan . Mỗi một giọt máu đều như dung nham sôi trào , mồ hôi đổ ra lập tức bốc hơi khiến xung quanh mịt mù hơi nước....Đồng thời lực lượng trên người Cổ uyên cũng tăng lên ào ào.

" Quả nhiên không hổ danh là nhân sâm trăm năm. "

Cổ Uyên cảm giác được những dược lực này cũng không biến mất toàn bộ mà có một bộ phận lưu lại trong cơ thể hắn, thế là tiếp tục vận chuyển Kim Chung Tráo không ngừng tiêu hóa những dược lực này , khí huyết của Cổ Uyên mắt thường cũng có thể nhìn thấy , cấp tốc tăng lên như không có cực hạn.

. . .

Sáng hôm sau , Cổ Uyên mở mắt ra...

Khí Huyết Cảnh viên mãn !

Cổ Uyên khẽ vận sức , bắt đầu quen thuộc với lực lượng mới . Cổ Uyên có cảm giác như một quyền của hắn có thể bộc phát lực lượng trong nháy mắt đánh nát một khối nham thạch lớn. Khí huyết trên người hắn lúc này hừng hực như hỏa diệm sơn , thiêu đốt mọi thứ xung quanh . Với võ giả mà nói thì trọng yếu nhất chính là thể nội khí huyết, khí huyết càng thịnh vượng thì lực lượng càng thêm khổng lồ. Các võ giả khi thọ nguyên cạn kiệt , khí huyết suy yếu, lập tức mất đi lực lượng lúc trẻ.

"Thân thể cũng tiến hóa." Tinh quang lóe lên trong mắt Cổ Uyên.

Ngoại trừ khí huyết bạo tăng , Cổ Uyên cũng phát hiện ngũ giác quan của hắn đều nhạy cảm hơn rất nhiều. Phương viên mấy chục mét , cho dù gió thổi cỏ lay đều thoát được cảm giác của hắn. Cho dù là một con ruồi bay tung tăng thì hắn cũng nghe được rõ ràng nhịp điệu đập cánh của nó. Điều khiến hắn buồn bực là tu vi tăng trưởng kèm theo sức khôi phục càng thêm biến thái, hắn có chút hoài nghi nếu mình đạt đến một cảnh giới nào đó , biết đâu một giọt máu cũng có thể trùng sinh. Lúc đó thì còn ai có thể giết được hắn nữa . Còn nếu nói là chết thì có thể mạnh hơn ..... cẩu hệ thống này trên cơ bản là không cho hắn chết a .

Cổ Uyên hiện tại có chút phiền muộn . Bây giờ giờ biết tìm đâu ra người có thể đánh chết hắn chứ . Vân Lâm Huyện này ..... coi như xong .

" HỬ ??? !"

Cổ Uyên thoáng cảm giác được bên ngoài động phủ truyền đến một tiếng kêu thảm thiết. Dù khoảng cách rất xa nhưng hắn vẫn nghe được , đây chính là lợi ích của việc tăng tu vi .

"Có người động thủ với Mãnh Hổ Bang ??? Coi bộ lá gan của kẻ này khá lớn đó chứ hả . " Cổ Uyên khẽ lẩm bẩm.

Khi hắn diệt Huyết Lang Bang thì Mãnh Hổ Bang lúc này đã là Vân Lâm Huyện đệ nhất bang phái. Còn có ai dám động thủ với người của Mãnh Hổ Bang chứ. Thế nhưng chuyện lại phát sinh , rõ ràng kẻ đến là một kẻ bên ngoài Vân Lâm Huyện , vì vậy mới không e ngại Mãnh Hổ Bang.

"Có ý tứ."

Cổ Uyên vừa nói lập tức rời đi mật thất, hắn muốn nhìn xem kẻ nào ăn gan hùm mật gấu dám động thủ trên đầu hắn.

Khi đến phủ đệ , Cổ Uyên chứng kiến một đám bang chúng Mãnh Hổ bang giờ phút này nằm la liệt trên mặt đất , kêu rên thảm thiết , miệng trào máu , kẻ thì u đầu sứt trán , bầm dập thê thảm....

Đứng ngay đó là hai người lạ mặt , một tên mặc áo ba lỗ mập mạp nhìn rất thật thà nhưng mắt lại híp lại , tròng mắt nhỏ xíu , rõ ràng là một kẻ âm tàn xảo trá. Một người khác là một nam tử trẻ tuổi mặc y phục màu đen , tướng mạo âm nhu , bán nam bán nữ , không giống con giáp nào hết. Thanh niên này tay cầm một thanh thanh phong ba thước , đứng trên cao nhìn xuống đám người Mãnh Hổ Bang như nhìn sâu kiến.

"Phế vật ! Các ngươi lập tức gọi bang chủ các ngươi ra đây. Thật là một đám phế vật không biết sống chết . Còn chậm trễ lão tử sẽ khiến nơi này máu chảy thành sông. "

Nam tử trẻ tuổi áo đen cười lạnh một tiếng.

Bình Luận (0)
Comment