Trần Hán Thăng gọi Lưu Bằng Phi cùng Thu An Bình lại đây, không chỉ là cho Hồ Lâm Ngữ ăn cẩu lương, mà còn có những nhiệm vụ khác để bàn giao.
"Hai ngày nay tôi vẫn bận vài việc cá nhân, chuyện chuyển phát nhanh ở Khoa Viện - Nam Quảng - Hàng Hải – Hiểu Trang làm ăn thế nào?"
"Những chỗ đấy coi như đã ổn định, tuy rằng không thể sánh được với Tài Viện, thế nhưng những học sinh ở bốn trường học kia đối với Hỏa Tiễn 101 cũng đã quen dần."
Vẻ mặt của Lưu Bằng Phi trông rất tự hào, thật giống như quản lý chi nhánh đến tổng bộ báo cáo.
"Ổn định là tốt rồi."
Trần Hán Thăng gật gù, giơ bia lên cùng Lưu Bằng Phi đụng một cái. Sau đấy trò chuyện với nhau về những chuyện lạ ở đại hội thể dục thể thao, thật giống như những sinh viên đại học bình thường liên hoan.
Xung quanh xuất hiện vài sinh viên năm nhất vừa trải qua "Truy mộng nhân" lúc chiều, khuôn mặt từng người tỏ ra rất hưng phấn cùng bạn trong phòng trò chuyện, Lưu Bằng Phi rất có hứng thú hỏi thăm Hồ Lâm Ngữ, thuận tiện đắc ý liếc mắt nhìn bạn gái Thu An Bình.
Lúc đang trên đường đi tới, hai người từng thảo luận với nhau mục đích Trần Hán Thăng gọi hai người đến đây. Lưu Băng Phi cảm thấy đơn giản chỉ là dò hỏi chuyện làm ăn, còn Thu An Bình lại phân tích Trần Hán Thăng còn có những vấn đề khác.
"Nếu như Trần tổng muốn biết tình hình thì cậu ta chỉ cần gọi điện thoại là được rồi, nếu đã gọi chúng ta lại đây nói chuyện thì có lẽ sẽ có những chuyện khác, em kiến nghị chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng."
"Chuẩn bị cái gì?" Lưu Bằng Phi hỏi.
Thu An Bình nói: "Chính là mỗi ngày chuyển được bao nhiêu chuyển phát nhanh, chủng loại nào, thu nhập ra sao. Những loại này cần phải báo cáo."
Lưu Bằng Phi cảm thấy Thu An Bình nghĩ quá nhiều, cũng chủ quan: "Hán Thăng cùng chúng ta là bạn tốt, khả năng chỉ là nói chuyện phiếm, em sau này cũng không cần gọi cậu ta là Trần tổng."
Thu An Bình lắc đầu một cái: "Hiện tại vẫn chưa ký hợp đồng nên chúng ta có thể tùy ý làm, thế nhưng sau này ký kết hợp đồng thì sẽ trở thành hệ thống vận hành trong công ty, xưng hô trên dưới nhất định phải chú ý. Cậu ta có thể tùy tiện xưng hô với chúng ta nhưng chúng ta lại không thể như thế được."
Lưu Bằng Phi vẫn cứ bán tín bán nghi, đặc biệt lúc ăn cơm Trần Hán Thăng vẫn chỉ trò chuyện một ít việc ở sân trường, bầu không kí khá thoải mái, vì vậy Lưu Bằng Phi cảm thấy Thu An Bình lo hơi xa quá.
Có điều sau khi cơm nước xong, mấy người nòng cốt ở Hỏa Tiển 101 Nhiếp Tiểu Vũ, Thượng Băng, Cao Đằng Phi, Lý Quyến Nam lại tới, bầu không khí lại chuyển biến đột ngột.
Trần Hán Thăng một mặt nghiêm túc: "Bằng Phi, cậu báo cáo cho mọi người một chút tình huống làm ăn cụ thể bên Khoa Viện."
Lưu Bằng Phi nhất thời ngẩn người, cậu ta lập tức cảm thấy hối hận vì đã không nghe Thu An Bình, những số liệu chủ chốt kia cậu ấy chưa ghi nhớ gì cả. Cậu ta đang định đàng hoàng thừa nhận sai lầm.
Thu An Bình ho một cái: "Trần tổng, chào mọi người, sau khi chi nhánh Kim Lăng Khoa Viện thành lập, thành tích khá là ổn định, thư từ cùng các loại hàng nhỏ là chủ yếu. Bốn trường trung bình mỗi ngày cũng có hơn 400 đơn hàng…. "
"Hiền nội trợ a."
Lưu Bằng Phi nhìn khuôn mặt bình thường của Thu An Bình, trong lòng cảm ơn vô hạn.
Trần Hán Thăng không biết những việc này, hắn cho rằng Thu An Bình chỉ là đại biểu lên tiếng mà thôi, còn nghiêm túc khích lệ nói: "Bằng Phi cùng Thu học tỷ công tác rất cẩn thận, mọi người nên học tập loại thái độ tinh thần này. Lý Nam, cậu cũng báo cáo lại tình hình ở Tài Viện đi."
Lý Quyến Nam báo cáo cặn cẽ lại tình hình ở Tài Viện, đối với những chuyện làm ăn này thì những nòng cốt ở đây đều hiểu rõ.
"Ban đầu chúng ta phát triển ổn hơn nhiều, nhưng nửa năm gần đây bởi vì bệnh đường hô hấp nên chúng ta bước chậm hơn một chút."
Trần Hán Thăng nhìn quét qua khuôn mặt của những người sinh viên trẻ tuổi: “Chúng ta đều biết, ở Giang Lăng có ba vòng tròn đại học*, Hỏa Tiễn 101 đã chiếm giữ hai cái, chỉ còn đại học bưu điện Kiến Nghiệp, học viện kinh mậu, học viện du lịch, và đại học Y nữa. Những nơi này chúng ta phải nhanh chóng chiếm cứ."
*Những đại học này ở gần nhau tạo thành một khu.
"Bằng Phi."
Trần Hán Thăng đột nhiên điểm danh.
"Đây!"
Lưu Bằng Phi trả lời ngay.
Âm thanh vang dội, thần thái cũng có chút trang trọng, Nhiếp Tiểu Vũ không nhịn được "Xì xì" nở nụ cười: "Anh Phi không cần phải như vậy, ông chủ Trần của chúng ta không phải là huấn luyện viên, không cần phải trả lời."
Lưu Bằng Phi ngượng ngùng nở nụ cười, tuy rằng vừa nãy Thu An Bình vừa cứu mình một vố, nhưng trong lòng cậu ta vẫn đang trong trạng thái căng thẳng, khó trách đối với Trần Hán Thăng phải ứng có chút quá độ.
Trần Hán Thăng cũng cảm thấy kỳ quái, cười nói: "Bằng Phi thường ngày so với mọi người có chút gò bó, anh đoán được em nghĩ gì sao?"
Lưu Bằng Phi không biết trả lời làm sao, đột nhiên trên tay truyền tới cảm giác ấm áp, thì ra ở bên cạnh Thu An Bình đã lấy tay đặt trên tay mình.
Hành động thân mật này khiến cho trong lòng Lưu Bằng Phi từ từ yên ổn, cậu ta nhìn Thu An Bình một chút, bình tĩnh cùng Thu An Bình nghe Trần Hán Thăng dặn dò.
"Vòng học viện Bưu Điện - Kinh Mậu - Dược Khoa - Du Lịch, tôi đang xem xét để học trưởng Thượng Băng, Bằng Phi, chị Thu ba người cùng nhau phụ trách."
Trần Hán Thăng giải thích: "Mẹ của chị Thu thân thể không được tốt, vì vậy không thể cách Giang Lăng quá xa, vì vậy phải quen thuộc dần việc kinh doanh ở Giang Lăng. Chờ sự đồng ý của cấp trên thì tôi sẽ sắp xếp cho nhóm Nhiếp Tiểu Vũ sang thị trường ở đại học Tiên Lâm."
Nhiếp Tiểu Vũ gật gù, Trần Hán Thăng trước đây cũng đã từng nói với cô. Còn việc được cấp trên phê chuẩn thì chính là được thiếu phụ Khổng Tĩnh phê chuẩn.
Đầu tiên cô ấy thả ra một cái lỗ hổng, nhường Trần Hán Thăng cùng "Hỏa Tiển 101" cờ hiệu chiếm lĩnh thị trường đại học Giang Lăng, hiện tại sắp hoàn thành nhiệm vụ này, Trần Hán Thăng lại được voi đòi tiên, nhắm vào đại học ở Tiên Lâm.
Thực tế là Trần Hán Thăng không muốn qua sự đồng ý của Khổng Tĩnh, thế nhưng Hỏa Tiễn 101 muốn phát triển thì nhất định phải dựa vào tài nguyên của chuyển phát nhanh Thâm Thông.
Lưu Bằng Phi, Thu An Bình cùng Thượng Băng nhận nhiệm vụ mở rộng thị trường ở Bưu Điện - Kinh Mậu - Dược Khoa - Du Lịch, bây giờ là thời điểm những trường đại học đang bị bệnh đường hô hấp ảnh hưởng, thế nhưng những sinh viên này vẫn dám cùng Trần Hán Thăng đi lấy hàng ở chuyển phát nhanh xưởng điện tử Tân Thế Kỷ, hiện tại vẫn như thế tràn trề sự tự tin.
Sau đó chính là bàn về một chút mở rộng thị trường, thời điểm những sinh viên khác vẫn chỉ ngồi cùng nhau thao luận chuyện học sinh vặt vãnh, trong miệng thì tỏ vẻ oán hận “Phó bộ trưởng này không đủ năng lực, người bộ trưởng kia dùng quan hệ để đi lên", thì bọn họ đã theo Trần Hán Thăng nghiên cứu làm sao mở rộng sản phẩm.
Trước tiên không nói chuyện ý nghĩa không phải một cái mức độ, đơn giản ở phía phương diện kinh tế mà nói, những người học sinh kiêm chức này đã có thể kiếm được học phí lẫn sinh hoạt phí rồi.
Thời điểm những sinh viên năm 4 tốt nghiệp, rất nhiều người sẽ gặp trở ngại không biết phải làm gì tiếp theo, nhưng với bọn người Lưu Bằng Phi tuy vẫn có những khúc mắc nhưng so với người khác nhất định sẽ ngắn hơn rất nhiều.
Đây là lần đầu tiên Hồ Lâm Ngữ nhìn thấy bộ dạng như vậy của Trần Hán Thăng, ở bên trong Tài Viện Nhiếp Tiểu Vũ cũng là một cá nhân nổi bật,có điều lúc Trần Hán Thăng phân phối nhiệm vụ, Nhiếp Tiểu Vũ một câu dị nghị không có.
Có điều sau khi hội nghị kết thúc, Trần Hán Thăng không có cùng Thẩm Ấu Sở nói chuyện, vẫy tay trực tiếp trở về ký túc xá.
"Bây giờ cậu cùng Trần Hán Thăng quan hệ là gì?"
Hồ Lâm Ngữ hỏi Thẩm Ấu Sở: "Với trạng thái hiện tại của Trần Hán Thăng thì là không chủ động, không từ chối, khi thì thân cận khi thì xa lánh."
"Tớ cũng không biết."
Thẩm Ấu Sở nhỏ giọng nói, buổi chiều Trần Hán Thăng đột nhiên lại dịu dàng như vậy, trong lòng cô vui mừng nghĩ rằng quan hệ hai người đã khôi phục, hiện tại hết quả lại là “Lạnh nhạt”.
Tại sao lại thế này?