Cái gọi là "Chuyện tốt thành đôi, họa vô đơn chí", Trịnh Quan Đề đang định cho Trần Hán Thăng quản lý cổ phần, Nhiếp Tiểu Vũ thì báo cáo dưới sự dẫn dắt của Thư Vân đã cơ bản ổn định khu vực chuyển phát nhanh trong Đại học Đông Đại.
Nói cách khác, tất cả đại học ở Kiến Nghiệp cơ bản đều có bóng dáng của Hỏa Tiễn 101, trước Tết là có thể thuê phòng làm việc, thành lập công ty mới.
Ngày này, phó thư ký đoàn ủy Học viện Tài chính Vu Dược Bình lại gọi điện thoại cho Trần Hán Thăng:
"Viện trưởng Thái và cùng viện trưởng Lục có việc muốn tìm cậu, đến tòa nhà hành chính ngay đi."
Trần Hán Thăng hơi hoang mang, hắn và Lục Cung Siêu quen thân, nhưng viện trưởng đứng đầu Thái Khải Nông ít khi chủ động tìm hắn.
Tạm dừng việc đang làm, Trần Hán Thăng vội đi phòng họp trong tòa nhà hành chính.
Không chỉ có hai vị viện trưởng, lãnh đạo của các viện cũng có mặt, ngồi đầy phòng họp.
Lục Cung Siêu ngước đầu lên nhìn thoáng qua Trần Hán Thăng:
"Cậu tìm một chỗ ngồi đi."
"Vâng!"
Trần Hán Thăng dứt khoát đáp, tiếp đó rất "Tùy ý" ngồi cạnh Quan Thục Mạn.
Quan Thục Mạn chỉ làm người ghi lại cuộc họp nơi đây, cho nên không ngồi vào bàn mà ngồi ở ghế sofa mềm hàng ngang đặt ở bên cạnh. Quan Thục Mạn và một giáo viên khác ngồi vừa đủ, Trần Hán Thăng chen vào giữa làm không gian hơi chật chội.
"Khụ!"
Quan Thục Mạn không tự nhiên ho khan một tiếng, lặng lẽ nhích sang một bên, nhưng chỉ được một chút, đùi của cô ấy và Trần Hán Thăng dán sát nhau.
May mà thời tiết lạnh, mọi người mặc quần dày không có cảm giác gì, nhưng giáo viên và học sinh gần nhau quá khiến Quan Thục Mạn thấy là lạ.
Trần Hán Thăng lẩm bẩm:
"Thời tiết Kiến Nghiệp quỷ quái này lạnh thật, đông người ấm hơn.
Hai giáo viên không đáp lời, một người là vì không quen thuộc, một người thì nghiêm túc ghi lại cuộc họp.
Trần Hán Thăng cũng không cảm thấy lúng túng, chỉ vào ghi chép của Quan Thục Mạn, hắn muốn xem nguyên nhân của cuộc họp này.
Quan Thục Mạn không đồng ý, cô ấy còn phải ghi lại.
Thế là duỗi đầu qua, hơi nghiêng người, mông và sofa da thật ma sát phát ra tiếng "Két két" .
Quan Thục Mạn giật nảy mình, cảm thụ tiếng hít thở nặng nề của Trần Hán Thăng,thổi mái tóc đen dài của cô bay lên.
Quan Thục Mạn nhanh chóng đưa qua bản ghi chép, nói nhỏ:
"Cậu xem trước đi."
Trần Hán Thăng đắc ý cười, em gái hư, còn chảnh nữa không?
Trần Hán Thăng cố ý nói:
"Em nghiêng người như vậy cũng tiện rồi, cô giáo Quan còn phải ghi chép mà?"
"Không sao, trên văn kiện cũng có, tôi sao chép lại là được."
Quan Thục Mạn vén tóc, nghiêm túc nhìn lãnh đạo quanh bàn họp nói chuyện, Trần Hán Thăng thế này mới ngừng trêu.
Đơn giản thì chủ đề họp là "Học viện Tài chính biến thành Đại học Tài chính", việc này đã đồn rất lâu trong học sinh, ban đầu đã nói "Học viện Tài Chính Kinh Tế Kiến Nghiệp" có thể sẽ biến thành "Đại học Tài chính Kinh tế Kiến Nghiệp" .
Trần Hán Thăng sớm biết sẽ thành công đổi tên, đại khái tháng bốn năm sau sẽ có văn kiện đưa xuống, tháng bảy là hoàn toàn thực hiện.
Mặt ngoài thì chỉ là thay tên đơn giản, nhưng đây bên trong dính líu đến đổ dồn càng nhiều tài nguyên giáo dục và nâng cao địa vị.
Nêu một ví dụ đơn giản nhất, sau khi thay tên thì "Khoa học Xã hội và Nhân văn" của Trần Hán Thăng sẽ biến thành "Viện Khoa học Xã hội và Nhân văn", "Đại học Tài chính sẽ có thể giống như Đại học Đông Đại, có thể xây dựng học viện cấp hai.
"Nhưng việc này liên quan gì mình?"
Trần Hán Thăng lặng lẽ nói thầm, cùng lắm là bằng tốt nghiệp từ "Học viện Tài Chính Kinh Tế Kiến Nghiệp" biến thành "Đại học Tài chính Kinh tế Kiến Nghiệp" . Qua vài năm nữa, Đại học Tài chính sẽ vận dụng lên học viện giáo dục hạng nhất, nhưng không liên quan tới hắn, dù sao hắn không nghĩ tới chuyện tìm việc làm.
"Khụ!"
Quan Thục Mạn lại nhắc nhở một tiếng, cánh tay nhẹ đung đưa, thì ra Trần Hán Thăng bất giác dựa vào người cô.
Trần Hán Thăng giận tím mặt, thầm nghĩ có người khóc cầu mình sở khanh, vậy mà mình đụng vào cô một chút cũng không cho?
Trần Hán Thăng đang định nhích lại gần hơn nữa thì Lục Cung Siêu ở bên trên bỗng kêu lên:
"Trần Hán Thăng."
"Có!"
Trần Hán Thăng nhanh chóng ngồi ngay ngắn, chợt phát hiện đã họp xong.
Lục Cung Siêu đứng lên nói:
"Tôi và viện trưởng Thái có việc muốn bàn với cậu."
Trần Hán Thăng đi theo sau hai ông trùm vào văn phòng.
Lục Cung Siêu trực tiếp nêu ý chính:
"Chắc vừa nãy cậu cũng đãn ghe được, sang năm Học viện Tài chính sẽ đổi tên là Đại học Tài chính, đây là kết quả nỗ lực nhiều năm của Học viện Tài chính. Sang năm trường học sẽ tổ chức một loạt hoạt động, còn in một tờ sách báo kỷ niệm, ghi lại quá trình phát triển hơn năm mươi năm của Học viện Tài chính."
Thái Khải Nông nhận lấy đề tài, nói:
"Chúng tôi muốn viết cậu lên trang báo đó."
"Em sao?"
Trần Hán Thăng ngây ra một lúc:
"Chắc em chưa đủ tư cách, còn nhiều sư huynh, sư tỷ là nhân vật lớn nổi tiếng."
Thấy Trần Hán Thăng thẳng thắng nói chính mình "Không đủ tư cách", Lục Cung Siêu cười nói:
"Nếu chỉ nhìn trải qua sau khi tốt nghiệp thì Học viện Tài chính hơn năm mươi năm của chúng ta cũng cho ra một số lớn nhân tài kiệt xuất, cậu thật sự chưa đủ tầm. Nhưng cậu có một ưu thế là sinh viên đang đi học, thân phận này có mấy phần khả năng cho cậu lên tờ báo này."
Trần Hán Thăng vừa nghe cũng rất kích động, cái gì gọi là "Sách bảo bản kỷ niệm" ? Đó là chỉ in một kỳ, tuyệt đối không có kỳ sau, nếu hắn có thể lộ mặt trên báo, không vì thứ khác, lấy về nhà cho thái hậu Lương xem thì sẽ không thường nghe mắng lông bông rỗi nghề nữa.
Trần Hán Thăng cười toe toét:
"Vậy cảm ơn ưu ái của viện trưởng Thái và viện trưởng Lục."
"Cậu khoan vui đã."
Thái Khải Nông búng khói bụi:
"Nếu cho cậu lên báo thì chắc chắn không phải bởi vì thành tích hoặc là biểu hiện trong trường."
Trần Hán Thăng mặt không đổi sắc nghe, nói cũng như không.
"Đại khái sẽ miêu tả cậu là người đầu tiên gây dựng sự nghiệp khi còn đi học kể từ khi Học viện Tài chính thành lập tới nay."
Thái Khải Nông hỏi tiếp:
"Hỏa Tiễn 101 của cậu bây giờ thế nào?"
Trần Hán Thăng dứt khoát đáp:
"Cơ bản chiếm cứ thị trường đại học ở Kiến Nghiệp, sắp thành lập công ty mới."
"Thế còn chưa đủ, tốt nhất là hơi nổi tiếng trong tỉnh Tô Đông."
Lúc này Lục Cung Siêu mới nói ra ý đồ:
"Chúng tôi định giới thiệu với các trường cấp 3, đại học khác ở tỉnh Tô Đông, đây cũng xem như một loại khích lệ và trợ giúp của nhà trường."
Đây đúng là niềm vui bất ngờ, nhưng nghĩ kỹ thì cũng là vì trường học chuẩn bị khiến Trần Hán Thăng dán nhãn "Theo học ở Học viện Tài chính Kiến Nghiệp" .
Nếu không bỏ vốn ra, sau này Trần Hán Thăng lên TV nhận phỏng vấn, oán trách trường học ngày xưa không ủng hộ một chút gì thì sao?
Trần Hán Thăng đi ra văn phòng, lập tức lấy ra điện thoại di động liên hệ Khổng Tĩnh.
"Chị Tĩnh, bây giờ Hỏa Tiễn 101 đã chiếm cứ Đại học Kiến Nghiệp, bước tiếp theo . . ."
"Xin lỗi, tôi đang họp, lát nữa sẽ gọi lại cho cậu."
Khổng Tĩnh trực tiếp cắt đứt, ngước đầu lên nói với người trong phòng làm việc:
"Ngại quá, người nhà gọi điện, mọi người nói tiếp đi."
"Quản lý, chúng tôi cố ý từ tổng công ty ở thành phố Thượng Hải chạy tới vì nghe được một số tin đồn, công ty chi nhánh Kiến Nghiệp các người có biết sự tồn tại của Hỏa Tiễn 101 không?"