Liên hoan trong trường tuy phức tạp nhưng có giới hạn, dù gì còn là học sinh, thật sự thú vị là liên hoan cuối năm của Hỏa Tiễn 101.
Hỏa Tiễn 101 hiện giờ so với năm trước thì có nhiều tiền hơn, đội ngũ khổng lồ, quy mô cũng chính quy, trừ sinh viên làm thêm đến dự tiệc còn có nhân viên văn phòng ngự tỷ Khổng Tĩnh, và Trương Minh Dung luôn muốn ở lại Kiến Nghiệp.
Vì tiện cho Khổng Tĩnh, địa điểm liên hoan xếp trong nhà hàng cao cấp gần nhà của cô, những người khác tự đi qua.
Trần Hán Thăng không cần ôn bài nên đi sớm đón Khổng Tĩnh đến phòng VIP, vừa uống trà vừa trò chuyện.
"Sang năm trường học sẽ trợ giúp một chút, đại khái sẽ hỗ trợ giới thiệu ở trường đại học trong tỉnh Tô Đông. Bên Thâm Thông đại khái sẽ tiếp tục giữ phương thức hợp tác, không tiếp tục thu mua."
"Tổng giám đốc Trình đồng ý?"
Khổng Tĩnh vốn chuẩn bị quyết định sẽ hợp tác với Trọng Thông.
"Sau khi khai giảng, chúng ta hãy bàn phương thức trích phần trăm cụ thể."
. . .
Trong khi hai người trò chuyện thì thường có sinh viên làm thêm đến, một số người biết Khổng Tĩnh, số khác không nhận biết.
Trải qua giới thiệu, bọn họ lễ phép chào Khổng Tĩnh, biểu cảm từ hưng phấn chuyển sang hơi gò bó, dù sao khí chất ngự tỷ và kinh nghiệm của Khổng Tĩnh tạo áp lực cho họ, đặc biệt là sang năm cô sẽ trở thành cánh tay phải trong Hỏa Tiễn 101.
Khổng Tĩnh thấy khá thú vị, trước kia cô không thích xã giao, bởi vì đối diện đều là người đàn ông trung niên bụng đầy mỡ, dù bọn họ không sàm sỡ được thì ngoài miệng cũng nói mấy câu chọc ghẹo.
Không đáng yêu như đám học sinh này, không dám nhìn thẳng cô.
Trong phòng VIP rất nhanh chia làm hai vòng tròn, một cái quy quanh bên cạnh Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh, nghe bọn họ tán gẫu về tương lai Hỏa Tiễn 101 và chuyện nhà, thí dụ như Thu An Bình và Trương Minh Dung đều ở vòng tròn này.
Cái khác thì tự động tụ tập nam sinh, bọn họ chém gió về thi cuối kỳ của trường mình siêu khó, kế hoạch và tính toán cho lễ mùa xuân.
Chỉ có Nhiếp Tiểu Vũ là khổ nhất, bận rộn kêu đồ ăn và chào hỏi.
Trần Hán Thăng ngước đầu nhìn một vòng: "Còn có ai chưa đến?"
Nhiếp Tiểu Vũ đã sớm thống kê rồi:
"Chỉ còn lại Vương Tử Bác."
Trần Hán Thăng không kiên nhẫn nói:
"Gọi điện thoại giục đi, chảnh chó vậy."
"Gọi rồi, cậu ta nói sắp đến, đi với bạn gái mua quần áo nên hơi muộn."
Nhiếp Tiểu Vũ lấy làm lạ hỏi:
"Tử Bác có bạn gái từ khi nào?"
Nói thật, Trần Hán Thăng nghe thấy "Vương Tử Bác có bạn gái" cũng có chút không thói quen, dường như cảm thấy Vương Tử Bác không xứng, qua cả buổi mới nhận ra liên hoan này được phép mang người nhà, cho nên Hoàng Tuệ cũng đến.
Trần Hán Thăng thuận miệng nói:
"Không rõ ràng, tớ không phải Biết-Tuốt, ai biết cậu ta tìm bạn gái."
Người khác nghe vậy nổi hứng lên, trừ Lưu Bằng Phi và Thu An Bình là người yêu ra, Viên Hoa của Học viện Bưu điện cũng dẫn theo sư muội bạn gái đến, còn lại đều là FA, Trần Hán Thăng không dẫn ai theo.
Không bao lâu, quả nhiên Vương Tử Bác và Hoàng Tuệ trang điểm tỉ mỉ đến.
Bọn họ đẩy mở cửa cái két, nháy mắt tất cả ánh mắt đều nhìn về hướng bên kia. Vương Tử Bác vốn sốt ruột vì tới muộn, hiện tại lại giật nảy mình, trên mặt do dự có nên đi vào hay không.
Hoàng Tuệ thì khác, cô ta chẳng những trong lòng cảm thấy mình lấn lướt Vương Tử Bác, đối với sinh viên khác cũng vậy, vì cô ta đã ra ngoài xã hội làm việc rồi.
Đương nhiên, phạm vi sinh viên đó không bao gồm Trần Hán Thăng.
Giống như học sinh năm hai luôn cảm thấy mấy sư đệ, sư muội năm nhất quá ấu trĩ, loại quan niệm này cũng có trong ấn tượng của "phái làm việc" đối với "pháiđi học" .
Hoàng Tuệ thậm chí ngây thơ cho rằng sau khi mình diện đồ thì sẽ tăng thêm tự tin đối kháng lại uy hiếp đến từ Trần Hán Thăng.
Nhìn ánh mắt mang chút choáng ngợp của đám học sinh này, Hoàng Tuệ thầm đắc ý, cô ta hí hửng tìm Trần Hán Thăng, nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua.
Cái nhìn đó vừa không phải lạnh lùng, cũng không phải kinh ngạc, không có bất cứ cảm tình dao động, ngược lại hắn quay sang tán gẫu với ngự tỷ khí chất ưu nhã ngồi bên cạnh.
Hoàng Tuệ cảm thấy lạnh lòng, một là vì thái độ của Trần Hán Thăng, bởi vì hắn có địa vị cao nhất trong vòng tròn này.
Hai là vẻ ngoài của người phụ nữ trẻ kia. Hoàng Tuệ đã hỏi Vương Tử Bác, xác định Thẩm Ấu Sở sẽ không tham gia cuộc tụ hội này, cô ta không thèm để mấy sinh viên nữ làm thêm quê mùa vào mắt.
Nhưng hôm nay cô ta đối diện Khổng Tĩnh. Bởi vì tuổi và sự trải đời nên từng cử động của Khổng Tĩnh toát ra khí chất, có lẽ một ánh nhìn, một nét môi cong lên, cái vuốt tóc nhẹ, tóm lại luôn vô tình bày ra phong tình.
Hoàng Tuệ không phải loại người làm việc bốc đồng, thấy sự bình tĩnh trong mắt Trần Hán Thăng, và đặc tính phụ nữ dịu dàng của ngự tỷ kia, cô ta nhanh chóng đè xuống ý định giành nổi bật, xoay người chờ Vương Tử Bác đi qua.
Hoàng Tuệ biết rõ địa vị của cô ta trong vòng tròn này không phải dựa vào chính mình, mà là dựa vào Vương Tử Bác.
"Tử Bác, đây là chị Tĩnh, vốn là tổng giám đốc ở Kiến Nghiệp của công ty Thâm Thông, về sau chị ấy là người quản lý và chấp hành của Hỏa Tiễn 101."
"Vương Tử Bác, tổng địa lý học sinh trong khu vực chuyển phát nhanh Đại học Lý Công, bạn thân từ nhỏ và là anh em tốt của tôi, người bên cạnh là bạn gái của cậu ta."
Trần Hán Thăng giới thiệu xong Khổng Tĩnh mỉm cười gật đầu chào. Vương Tử Bác đối mặt gái đẹp hơi bó tay bó chân, chỉ lễ độ chào, cuối cùng rất tự nhiên đi tìm những nam sinh khác tán dóc.
Lý Quyến Nam và Cao Đằng Phi biểu thị tôn kính, còn khách khí kêu "Chị dâu", Hoàng Tuệ mỉm cười gật đầu, nhưng cô ta không vừa mắt đám con trai này, ngược lại rất muốn dung hợp vào không khí tán gẫu của Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh.
Đó mới là vòng tròn cao cấp!
Thế là Hoàng Tuệ cũng ngồi xuống bưng tách trà lên, đại khái bởi vì người lạ đột nhiên gia nhập, cuộc trò chuyện tạm ngừng, Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh cũng uống trà.
"Khụ."
Hoàng Tuệ cảm thấy đây là cơ hội tốt để kéo dài đề tài, hắng giọng nói:
"Mọi người có xem tin thời sự không? Trung Đông phát sinh động đất mạnh, ba chục nghìn người chết, hơn một trăm nghìn người không nhà để về. Hai mươi mấy quốc gia phái ra đội cứu viện và viện trợ vật tư cho Trung Đông."
Nhóm Trần Hán Thăng sửng sốt, Hoàng Tuệ còn cho rằng đề tài này không đủ cấp cao, thế là đổi cái mới.
"Hai tháng trước, quốc gia chúng ta lần đầu thành công phóng phi thuyền vũ trụ chở người Thần Châu số 5, thật là vui thay cho tổ quốc vĩ đại."
Lại một khoảng lặng.
Trần Hán Thăng đã đặt tách trà xuống bàn, giờ thì rót ly mới, lặng lẽ uống.
"Hơn một tháng trước, Saddam Hussein đã bị lính Mỹ bắt ở nơi gần Tikrit quê hương mình."
Vẫn không ai tiếp lời.
Hoàng Tuệ dào dạt hứng thú ném ra những đề tài "Cấp cao", không ngờ mọi người đột nhiên yên lặng.
"Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ những đề tài này chưa đủ cao cấp sao?"
Hoàng Tuệ hơi thấp thỏm, đặc biệt là ánh mắt Trần Hán Thăng nhìn mình rất kỳ lạ, bao gồm ngự tỷ khí chất rất tốt.
Cuối cùng, Trần Hán Thăng ho khan một tiếng:
"Nghe nói tháng trước Michael Jackson bị tố dâm loạn nhi đồng, đã bị bắt."
"Ồ, cậu cũng xem hả, không hiểu người nước ngoài nghĩ sao nữa."
"Ở nước ngoài thì đồng tính hợp pháp, nhưng hợp pháp cũng không thể xâm phạm nhi đồng."
. . .
"Thiên hậu giới ca hát Hongkong Mai Diễm Phương qua đời vì ung thư, tiếc ghê."
"Thì đấy, cô ta cũng là người phụ nữ rất giỏi, mở ca nhạc hội lần cuối."
"Tớ biết chuyện tình yêu của cô ấy nè, các cậu muốn nghe không?"
"Nói mau lên, nhanh!"
. . .
"Hả?"
Hoàng Tuệ nghệch mặt ra, đây không phải là vòng tròn cao cấp à? Tại sao không nói chuyện thời sự chính trị, không tám chuyện sáng kiến vĩ đại của quốc gia mở rộng cải cách mà đi tám mấy tin giới giải trí?
Đặc biệt là nhân vật trung tâm Trần Hán Thăng, hắn còn tập trung tinh thần nghe Trương Minh Dung chưa đầy hai mươi tuổi kể "Chuyện bí mật của ngôi sao" .
Trong khoảnh khắc này, Hoàng Tuệ hoài nghi là chính mình không thể dung hợp vòng tròn cao cấp, hay vì vòng tròn này cấp quá thấp nên không thích hợp với cô ta cấp cao?
Reng reng reng!
Đang lúc Hoàng Tuệ nghi hoặc thì một cuộc điện thoại đánh tan nghi ngờ của cô ta.
Không biết là ai gọi điện, Trần Hán Thăng chỉ "À, ừ, cảm ơn" rồi cúp máy, quay sang nói với Nhiếp Tiểu Vũ:
"Tân Thế Kỷ thanh toán phí chuyển phát nhanh, còn trả dư 6000 tệ xem như lì xì năm mới. Tiền chia hoa hồng cố vấn của tớ là hai trăm năm mươi nghìn, ước chừng gửi tròn ba trăm nghìn vào tài khoản của tớ. Trước khi nghỉ lễ cậu hãy chuyển hai trăm năm mươi nghìn vào tài khoản riêng của tớ."
"Biết rồi."
Nhiếp Tiểu Vũ đang nghe say mê, bị ngắt ngang thì rất khó chịu:
"Tiểu Trương, kể tới đâu rồi? Triệu Văn Trác đẹp trai nam tính ban đầu làm vệ sĩ, rồi sau đó thế nào?"
Nhưng Hoàng Tuệ nghe thấy Trần Hán Thăng nhẹ nhàng bâng quơ nói ra con số ba trăm nghìn, trừ Trương Minh Dung lộ vẻ mặt hâm mộ và giật mình, người còn lại như Khổng Tĩnh, Thu An Bình dường như rất bình tĩnh, Nhiếp Tiểu Vũ còn bất mãn vì bị ngắt ngang cuộc buôn dưa lê.
"Chắc chắn là vì bản thân mình."
Hoàng Tuệ lập tức tự mình điều chỉnh:
"Đây vẫn là vòng tròn cao cấp, chẳng qua mình không tìm được con đường để dung hợp vào. Sau này trước khi tụ hội mình phải đọc nhiều tin giới giải trí mới được."