Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 378 - Chương 378: Sinh Nhật Hai Mươi Tuổi Của Cô Gái Sao Song Ngư

Chương 378: Sinh nhật hai mươi tuổi của cô gái sao Song Ngư Chương 378: Sinh nhật hai mươi tuổi của cô gái sao Song Ngư

"Nhưng hai người không cần thiết đi nhà hàng Tây chứ."

Tiểu Ngư Nhi ghen tỵ, chua xót nói: "Lúc bình thường cậu cũng ít khi dẫn tớ đi ăn, không khí trong nhà hàng Tây lãng mạn như vậy . . ."

Trần Hán Thăng nghe giọng điệu đó của Tiêu Dung Ngư liền biết cô đã tin hơn một nửa, cũng cho một tín hiệu là quả nhiên Tiểu Ngư Nhi biết Trần Hán Thăng buổi tối cùng nữ sinh ăn cơm Tây.

"Đệt, đứa ngu nào nhiều chuyện quá vậy!"

Trần Hán Thăng rủa thầm trong bụng, nhưng đầu óc xoay chuyển nhanh.

Nhà hàng Tây đêm nay giá khá đắt, sinh viên bình thường không ăn nổi.

Xác suất đại khái hẳn là cặp tình nhân nào đó, đúng là nhà hàng Tây liên quan đến lãng mạn, chưa từng nghe liên hoan bạn cùng phòng mà đi ăn nhà hàng Tây.

Đối phương quen Tiểu Ngư Nhi, hơn nữa quan hệ không tệ, nếu không thì cô đã chẳng tin lời người ta nói, cho nên ước chừng là học sinh của Đại học Đông Đại.

Phân tích nhiều lớp, cuối cùng bạn tốt trong trường học khu vực Giang Lăng với Tiêu Dung Ngư ở Đại học Đông Đại, Cố Hiểu Cẩn xuất hiện trong đầu Trần Hán Thăng.

Cố Hiểu Cẩn có bạn trai, cô ấy có quan hệ rất thân thiết với Tiểu Ngư Nhi, dường như cha mẹ là doanh nghiệp, điều kiện phù hợp hoàn mỹ.

"Tám chín phần mười là cô ta rồi."

Trần Hán Thăng nói thầm một câu, may mắn hôm nay trong nhà hàng Tây thái độ của hắn không quá ân cần, giống như bạn bè xã giao thôi.

Trần Hán Thăng đoán đúng, thật sự là Cố Hiểu Cẩn mách với Tiểu Ngư Nhi.

"Tiểu Ngư Nhi, tớ cảm thấy hai người đó chắc không có gì đâu, nhưng nếu đã bắt gặp thì không thể giấu cậu được. Gần đây Trần Hán Thăng rất hot trong khu đại học Giang Lăng, nhất định phải thận trọng xử lý nhé."

Đây là nguyên câu của Cố Hiểu Cẩn, thật ra Tiểu Ngư Nhi hỏi rõ cô gái kia không phải Thẩm Ấu Sở thì không quá lo.

Thời gian qua lâu như vậy, người duy nhất khiến Tiểu Ngư Nhi kiêu ngạo cảm giác có áp lực, thật sự chỉ có Thẩm Ấu Sở.

······

"Cậu nói vậy là sao hả Tiêu Dung Ngư?"

Giọng nói của Trần Hán Thăng đột nhiên nghiêm túc hơn, hiếm khi gọi đầy đủ tên của cô:

"Cậu cảm thấy tớ đi nhà hàng Tây ăn cơm với người ta là có gì mờ ám sao?"

Trần Hán Thăng phỏng đoán về sau có lẽ sẽ còn phát sinh chuyện tương tự, cho nên hôm nay nhất định phải "Đính chính" cho mình, cũng coi như chôn phục bút.

"Tớ có nói thế đâu."

Tiểu Ngư Nhi tủi thân đáp lại, biểu cảm của cô bây giờ chắc là chu môi hờn dỗi.

Nhưng lúc này tuyệt đối không thể dỗ cô, ngẫu nhiên cứng lòng một chút thì về sau sẽ ít có tranh chấp kiểu như này.

"Còn nói không có?"

Trần Hán Thăng hùng hổ dọa người:

"Buổi sáng tớ còn ở Dương Châu, sau khi nhận được tin thì lái xe mấy tiếng về Kiến Nghiệp, phỏng vấn xong đã mệt đến không mở mắt ra được, cậu nghĩ tớ muốn như vậy lắm à? Tất cả là vì công việc!"

"Tiểu Trần, đừng giận mà."

Thái độ của Tiểu Ngư Nhi bắt đầu mềm xuống.

"Tớ không chỉ tức giận, còn cảm thấy cậu không biết thông cảm gì hết. Tớ có thể lựa chọn nơi xã giao sao?"

Trần Hán Thăng làm bộ vỗ tay lái, tiếng "Bộp bộp" biểu hiện ra cảm xúc tức giận của mình:

"Người trong giang hồ thân bất do kỷ, câu nói này chắc cậu đã nghe được? Tớ mời người ta ăn cơm lẽ nào có thể tự chọn khẩu vị? Nếu có thể chọn thì tớ thà đi ăn căn-tin trường cậu rồi!"

"Xin lỗi, Tiểu Trần."

Tiểu Ngư Nhi rốt cuộc xin lỗi, giọng nói không còn tự tin như vừa rồi.

"Đừng nói xin lỗi, chuyện vé xem phim lần trước cũng là như vậy, cậu ôm mối hoài nghi với tớ, nếu vậy thì còn nói chi nữa, thân thể mệt, tâm cũng mệt, ngủ ngon!"

Trần Hán Thăng cứng rắn cúp điện thoại, lau hơi nước trên màn hình di động, lòng bàn tay ẩm ướt mát lạnh.

"Tài diễn xuất đêm nay chắc tạm được, vừa biểu đạt ra tức giận trong lòng, cũng thể hiện ra sự vất vả trong công việc."

Trần Hán Thăng lẩm bẩm:

"Cho cô ấy khó chịu một đêm đã, chờ ngày mai mình sẽ năn nỉ xin lỗi, cứ nói là đêm qua mệt quá nên cảm xúc hơi kích động, như vậy là chẳng những bỏ qua chuyện ăn cơm, còn cho Tiểu Ngư Nhi một bài học, trong khoảng thời gian ngắn không dám nghi ngờ lung tung."

. . .

Trần Hán Thăng cảm thấy mình làm như vậy là hoàn mỹ, thậm chí còn có chút đắc chí, thật ra nếu thông thường thì sự tình phát triển thậm chí thay đổi cảm xúc của Tiêu Dung Ngư cũng nằm trong dự liệu.

Nhưng mà . . .

Reng reng reng!

Trên đường về Học viện Tài chính, Trần Hán Thăng liên tục nhận mấy cuộc gọi của Tiểu Ngư Nhi, nhưng vì biểu thị trong lòng "Oán giận", Trần Hán Thăng cố ý không tiếp.

Ting!

Sau khi về ký túc xá, Trần Hán Thăng nhận được một tin tức.

Tiêu Dung Ngư: Tiểu Trần, gần đây cậu có rảnh về nhà không?

Trần Hán Thăng: Không, bận.

Tiểu Ngư Nhi đứng trên hành lang bên ngoài phòng ký túc xá, ngơ ngẩn nhìn dòng nhắn tin ngắn gọn trên màn hình di động phát ra ánh sáng màu xanh.

Nửa vầng trăng khuyết chìm nổi giữa mấy áng mây mùa đông, ánh sao thưa thớt, Kiến Nghiệp đầu xuân dù sáng hay tối đều lạnh buốt.

Nhưng dưới lầu vẫn náo nhiệt ồn ào, thường có nam sinh đưa bạn gái về ký túc xá, cô gái lưu luyến quay đầu từ biệt, chàng trai đứng yên tại chỗ, trên mặt hiện ra nụ cười trìu mến.

Lúc sắp bước vào ký túc xá, cô gái không nhịn được, đột nhiên quay đầu xông hướng chàng trai, lại lần nữa ôm thật chặt bạn trai.

Xung quanh không có ai giễu cợt, cũng không ai la hét, đây là tình yêu đại học thuần khiết nhất, cũng là hồi ức in sâu không quên.

Tiêu Dung Ngư nhìn cảnh tượng tốt đẹp như vậy, trong mắt tràn ngập hâm mộ, khóe môi bất giác cong lên, dù trong mắt ngấn lệ.

"Tớ chỉ cần cậu thôi, Tiểu Trần."

Tiểu Ngư Nhi nỉ non một câu, hai tay đặt trên lan can sắt lạnh băng, khuôn mặt tinh trí nhẹ gối lên cánh tay, gió đêm thổi tóc mái trên trán cô nhẹ bay lên.

Két két!

Cửa ký túc xá đột nhiên mở ra, Biên Thi Thi cầm một chiếc áo lông đi ra:

"Con khùng này, trời lạnh như vậy mà chỉ mặc áo ngủ, bị cảm thì sao về nhà ăn sinh nhật?"

"Không sao mà."

Tiêu Dung Ngư lơ đãng lau đi nước mắt, cười với Biên Thi Thi.

"Còn nói không có việc gì, nói chuyện giọng mũi đặc sệt, lại gọi điện thoại cho Trần tổng nhà cậu?"

"Đúng vậy."

Đèn trong hành lang hơi tối, Biên Thi Thi không chú ý biểu cảm của Tiểu Ngư Nhi, khoác áo lông lên người bạn tốt:

"Sao rồi? Sinh nhật hai mươi tuổi sắp đến, Trần Hán Thăng chuẩn bị tặng quà gì cho cậu?"

"Gần đây cậu ấy hơi bận."

Tiểu Ngư Nhi giải thích.

"Bận cũng không thể quên sinh nhật của cậu được."

Biên Thi Thi cười nói:

"Tớ nhớ Tô Bắc quê mấy cậu thường làm tiệc mừng lớn cho sinh nhật hai mươi tuổi, chắc chú và dì đã đặt nhà hàng lâu rồi."

Tiểu Ngư Nhi gật đầu:

"Ừ."

"Cậu thì sướng rồi, hai mươi tuổi đã trở thành tấm gương mà rất nhiều người hâm mộ."

Biên Thi Thi ôm vai Tiểu Ngư Nhi:

"Bản thân đã ưu tú rồi còn đẹp nữa, giáo sư cũng thích cậu, bạn trai còn lợi hại như vậy, nghe nói cậu ấy lên tin thời sự của đài truyền hình Giang Lăng?"

"Mới lên mấy hôm trước, lúc ấy được xuất hiện ra khá nhiều đấy."

Nhắc đến Trần Hán Thăng, Tiểu Ngư Nhi dường như tự hào còn hơn thành tựu mà chính mình đạt được:

"Hôm nay cậu ấy còn nhận phỏng vấn riêng của đài truyền hình Giang Lăng."

"Phỏng vấn riêng đó nhé."

Tiểu Ngư Nhi còn cố ý nhấn mạnh.

"Biết rồi, suốt ngày nhét thức ăn cho chó vào mồm tụi này."

Biên Thi Thi giả vờ tức giận nói:

"Chờ hôm nào đủ mặt người trong phòng thì cậu nhớ bắt Trần tổng mời tụi này ăn một bữa tiệc lớn đấy."

"Không có vấn đề!"

Tiêu Dung Ngư hếch cằm, kiêu kỳ đồng ý.

Biên Thi Thi ôm vai, nói:

"Chúng ta về phòng đi, bên ngoài lạnh quá."

Tiêu Dung Ngư lắc đầu, nói:

"Tớ còn gọi điện thoại cho cha, Thi Thi về trước đi."

"Được rồi, cậu nhớ sớm về phòng."

Biên Thi Thi dặn dò một câu rồi về ký túc xá.

Nhưng Tiêu Dung Ngư không gọi điện thoại, chỉ lấy ra điện thoại di động gõ một hàng chữ.

"Ngày 18 tháng 3 là sinh nhật của tớ, cậu định tặng quà gì cho tớ?"

Giọng điệu vẫn là chút tùy hứng như mọi khi, nhưng ngón tay do dự treo trên phím gửi, Tiểu Ngư Nhi lặng lẽ xóa dòng chữ, cô không muốn nhắc nhở Trần Hán Thăng.

Tiểu Ngư Nhi kiêu hãnh thà nghẹn trong lòng khó chịu chứ không cần món quà có được từ "Cầu xin" .

"Tiểu Trần, cậu sẽ không thật sự quên sinh nhật của tớ chứ?"

Tiểu Ngư Nhi là cô gái chòm sao Song Ngư, sinh nhật của cô sắp đến rồi.

Sinh nhật của tuổi hai mươi.

Bình Luận (0)
Comment