Thực ra đồng thời với việc Qủa Xác được gỡ bỏ lệnh cấm, lệnh cấm tiêu thụ của Tân Thế Kỷ cũng được gỡ bỏ.
Sau khi nghe thấy tin tức này, Trịnh Cô Cô vội vàng chạy đến để hỏi thăm tình hình cụ thể.
Trong phòng họp chật kín ban quản lý, tất cả đều đang bối rối thảo luận chuyện này, có thể nói cuộc tranh giành tốc độ mp4 này đã thay đổi một cách bất ngờ.
Đầu tiên là Tân Thế Kỷ dẫn đầu trong việc thông qua cuộc thí nghiệm tính ổn định của sản phẩm đầu tiên, ngay khi đang định sản xuất hàng loạt thì lại phát hiện ra rằng nhà cung ứng màn hình đã bị Qủa Xác thu mua.
Ngay sau đó, khi mp4 của Qủa Xác đang chuẩn bị tung ra thị trường thì Tân Thế Kỷ chơi trò quật ngã người, tổ điều tra của chính phủ xuống đây.
Cuối cùng sau một trận ầm ĩ, vốn dĩ Hồng Sĩ Dũng cho rằng có thể đây là một trận hoà, hai bên lại trở về vạch xuất phát một lần nữa.
Nhưng Qủa Xác hoàn toàn không có ý định tiếp tục làm việc theo kịch bản này, bọn họ thế mà lại rút súng lệnh từ trong túi quần ra, phát lệnh cho mình, trực tiếp dẫn đầu bỏ chạy.
Tân Thế Kỷ vẫn đang rối rắm ngay tại chỗ, thậm chí còn muốn tìm trọng tài khiếu nại: Con mẹ nó hai mắt mấy người bị mù sao? Qủa Xác đang gian lận đấy, Tân Thế Kỷ của chúng tôi mới là đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời!
Hồng Sĩ Dũng đang ngồi trên chiếc ghế sô pha mềm mại, vờ như không nhìn thấy khung cảnh ồn ào ầm ĩ xung quanh, nhưng vẫn không ngừng nhả khói, vẻ mặt tràn ngập suy nghĩ sâu xa và thêm một chút nghi hoặc.
Mãi đến khi nhìn thấy Trịnh Cô Cô, anh ta mới giật giật bả vai: “Không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng Qủa Xác đột nhiên có thể bán ra mp4, trong khi chúng ta vẫn chưa sản xuất hàng loạt, ít nhất cũng phải chờ đến ngày 15.”
“Ừ.”
Trịnh Cô Cô gật đầu, khoé miệng mấp máy không nói gì.
Ở trước mặt các ban quản lý khác, bà ta không muốn để lộ quá nhiều cảm xúc tiêu cực.
Nhưng trong lòng càng ngày càng thất vọng đối với Hồng Sĩ Dũng.
Lúc đầu bà ta cảm thấy Hồng Sĩ Dũng quá cố chấp trong dự án mp4 này, chỉ là mong muốn ban đầu của Hồng Sĩ Dũng chính là “Hồi sinh và phát triển Tân Thế Kỷ một lần nữa”, nên Trịnh Cô Cô vẫn ủng họ.
Sau đó lại bị Qủa Xác chơi một vố, cũng may còn có nhà họ Trịnh ra tay nên mới cứu vãn được tình thế, thậm chí còn chiếm một chút ưu thế.
Không ngờ lần này Qủa Xác lại giở thủ đoạn, mấu chốt là Tân Thế Kỷ vẫn không hiểu nguyên nhân.
“Chỉ có thể nói năng lực của người này quá bình thường.”
Trịnh Cô Cô lặng lẽ suy nghĩ, một lát sau mới hỏi: “Lão Hồng, kế tiếp cậu định xử lý như thế nào?”
Việc cấp bách trước mắt vẫn là giải quyết vấn đề, chờ đến khi ổn định rồi mới từ từ phân chia trách nhiệm.
Hồng Sĩ Dũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, phủi phủi khói bụi mới trên ống quần, nói: “Trong chuyện này tôi có hai nghi vấn không thể nào hiểu được, thứ nhất, tại sao tổ điều tra lại đột nhiên đưa ra kết quả, không hề phù hợp với lẽ thường; Thứ hai, Qủa Xác chưa từng quảng cáo, cũng không phân phối xuống dưới, bọn họ đang định tiến hành tiêu thụ với hình thức nào?”
Tân Thế Kỷ có nền tảng và tích luỹ, đồng thời có mối quan hệ khá tốt với các cửa hàng và trung tâm mua sắm trên toàn quốc, nhưng trước đó Qủa Xác chưa bao giờ để ý đến những thứ này, bây giờ mới có ý định liên lạc với các nhà phân phối nhỏ đó, việc nước đến chân mới nhảy tạm thời này hình như quá muộn rồi đúng không?
Phía bên các nhà phân phối nhỏ cũng sẽ không vì Qủa Xác xuất hàng trước tiên mà lựa chọn Qủa Xác, ai có thể giúp bọn họ kiếm tiền thì bọn họ sẽ hợp tác cùng với người đó.
“Chuyện đầu tiên không cần phải suy nghĩ, nếu đã đưa ra kết luận thì có nghĩa là hợp pháp hợp lý.”
Trịnh Cô Cô lắc đầu nói: “Chuyện thứ hai cũng sẽ nhanh chóng điều tra ra manh mối, lúc đó sẽ biết con đường tiêu thụ của Qủa Xác thôi.”
“Cũng đúng.”
Hồng Sĩ Dũng ngồi thẳng người dậy, gọi người phụ trách của bộ phận nghiên cứu phát minh đến: “Bây giờ bắt đầu nâng cao trợ cấp tăng ca của bộ phận các cậu, tôi và Trịnh tổng muốn nhìn thấy sản phẩm hoàn thiện và đạt tiêu chuẩn chất lượng nhanh nhất.”
Người phụ trách bộ phận nghiên cứu phát minh sản xuất bình tĩnh đáp lời, tình hình của Tân Thế Kỷ bây giờ giống như khi Qủa Xác đột nhiên gặp phải lệnh cấm không được bán ra trước đó.
Dường như không thể làm gì được, chỉ có thể chờ đợi.
Điểm khác biệt duy nhất chính là Trần Hán Thăng của Qủa Xác hoàn toàn có thể làm chủ quản lý công việc, cho dù là thuận cảnh hay nghịch cảnh.
…
Đối mặt với áp lực mà Qủa Xác mang đến, bầu không khí trong nhà máy Tân Thế Kỷ lại một lần nữa trở nên căng thẳng, ngay cả các nhân viên bình thường như Lương Tiểu Hải và bạn gái của anh ta cũng có thể cảm nhận được.
“Qủa Xác chết tiệt kia, sao lại không phá sản chứ?”
Trong căng tin của Tân Thế Kỷ, Đường Bình tức giận mắng: “Thỉnh thoảng lại gây chuyện, điều quan trọng nhất là chúng ta cũng bị liên luỵ theo, tối nay lại phải tăng ca rồi.”
“Lần này hình như khác rồi.”
Lương Tiểu Hải nhìn xung quanh, lúc này mới hạ giọng nói: “Những nhân viên tạp vụ ở Qủa Xác đó nói rằng lần này là nhà máy của chúng ta gặp xui xẻo, bởi vì mp4 của hai nhà tương tự nhau, cho nên trên trị trường sẽ chỉ giữ lại của một bên mà thôi.”
“Vậy đó chắc chắn là Tân Thế Kỷ rồi.”
Đường Bình vô cùng tự tin nói: “Dù sao thì em cũng sẽ chờ, chờ đến khi Qủa Xác đóng cửa, những tên rác rưởi đó không còn nơi dựa vào, liệu bọn họ có kêu cha gọi mẹ và tìm quan hệ để vào Tân Thế Kỷ một lần nữa không?”
Lương Tiểu Hải cũng cảm thấy rằng khả năng chiến thắng của Tân Thế Kỷ cao hơn, thực ra bọn họ hoàn toàn không hiểu gì về tranh đấu bên trên, chỉ có thể căn cứ vào những tin tức vỉa hè nhỏ nhặt để phân thích và suy đoán một cách hỗn loạn.
Không giống như những công nhân trong dây chuyền sản xuất này, Hồng Sĩ Dũng hoàn toàn khác biệt, căn cứ vào “tình báo” gửi đến, tất cả các dây chuyền sản xuất của nhà máy điện tử Quả Xác đều đã được thúc đẩy, từng chiếc từng chiếc mp4 được đóng gói hoàn chính đã được xuất xưởng.
Rạng sáng ngày hôm sau, toà nhà xưởng đèn đuốc sáng trưng bên cạnh đã chứng minh điều này.
“Con mẹ nó, rốt cuộc Qủa Xác đang định tiêu thụ bằng cách nào, sản xuất liên tục như vậy không sợ thừa chồng chất sao?”
Hồng Sĩ Dũng rối rắm suy nghĩ.
Sáng ngày hôm sau, Hồng Sĩ Dũng chống đỡ quầng thâm nơi mắt xuất hiện ở trong văn phòng, tối qua anh ta không ngủ suốt cả đêm, lăn qua lăn lại suy nghĩ đến những khả năng trong tương lai.
Thư ký Thân Minh Lượng đột nhiên gõ cửa dồn dập rồi đi vào: “Hồng tổng, tôi nhìn thấy Qủa Xác.”
“Nhìn thấy Qủa Xác ở đâu?”
Hồng Sĩ Dũng đứng lên hỏi.
“Tôi nhìn thấy mp4 của Qủa Xác ở trên mạng, có lẽ con đường tiêu thụ chủ yếu của bọn họ không phải trung tâm thương mại, mà là mua sắm trực tiếp.”
Thân Minh Lượng chỉ vào chỗ ngồi của mình: “Ngài có thể đi xem cùng với tôi được không?”
Hồng Sĩ Dũng vừa bối rối vừa lo lắng thấp thỏm đi đến chỗ ngồi của Thân Minh Lượng, quả nhiên nhìn thấy hình ảnh mp4 của Qủa Xác trên một trang internet.
Hình ảnh này đã được chỉnh sửa, thoạt nhìn còn tinh xảo xinh đẹp hơn cả hàng thật, bên dưới còn kèm thêm một dòng chữ nhỏ nghệ thuật: Qủa Xác, được tạo ra để thưởng thức.
“Trang web này tên là Qzone.”
Thân Minh Lượng chỉ vào bên cạnh nói: “Đây là một dịch vụ của QQ vừa mới được Tencent ra mắt vào ngày hôm nay, có thể đăng tải ảnh chụp nhật ký, và bạn bè tương tác với nhau. Việc đăng ký cũng rất đơn giản, chỉ cần tài khoản QQ là được.”
Hồng Sĩ Dũng là người Hồng Kông, anh ta không có QQ, mà quen dùng email và msn hơn.
“Có nhiều người sử dụng thứ này không?” Hồng Sĩ Dũng hỏi.
Thân Minh Lượng gật đầu.
Hồng Sĩ Dũng không nói một lời lập tức đi đến văn phòng hành chính, lớn tiếng hỏi: “Trong số các cậu ai có QQ, giơ tay lên.”
Nhóm nhân viên văn phòng đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng tất cả đều giơ tay lên, bao gồm cả giám đốc văn phòng hơn bốn mươi tuổi.
“Anh cũng chơi cái này sao?”
Hồng Sĩ Dũng nhíu mày nói với giám đốc văn phòng.
“Tôi không chơi, nhưng nó cần cho công việc.”
Giám đốc văn phòng chỉ vào khung chat QQ: “Bằng cách này sẽ tiện cho giao tiếp công việc hơn.”
“Vậy sao?”
Hồng Sĩ Dũng nhìn mấy lần, gần như có thể nhìn ra được mức độ phổ biến của QQ là vô cùng khoa trương, chứng minh qua tỷ lệ sử dụng trong văn phòng hành chính.
Nói như vậy thực ra Qủa Xác cũng có quảng cáo, chỉ là không phải biển quảng cáo theo cách truyền thống, hay mời minh tinh, bán hàng trên tv…
Còn về phần hiệu quả như thế nào, trong lòng Hồng Sĩ Dũng vẫn còn đánh một dấu chấm hỏi.
Thực ra chuyện này cũng bình thường, bởi vì ngay cả bản thân Tencent cũng không thể chắc chắn sẽ sức ảnh hưởng của Qzone sau này.
Sau khi trở lại phòng giám đốc, Hồng Sĩ Dũng cảm thấy hơi sốt ruột, bởi vì anh ta hoàn toàn không hiểu được cách thức này, chẳng bao lâu sau tiếng gõ cửa “cốc cốc cốc” lại vang lên một lần nữa, lại là thư ký Thâm Minh Lượng.
“Hồng tổng, tôi nghe một đàn em trong trường Sư phạm Kiến Nghiệp nói mp4 của Qủa Xác đã được bán ra với giá 899 tệ trong trường học.”
“Cái gì?”
Hồng Sĩ Dũng sửng sốt không thôi, Qủa Xác thậm chí còn không có bất cứ kênh thương mại nào, nó được xuất hiện trong khuôn viên trường đại học bằng cách nào?
“Thâm Thông.”
Thân Minh Lượng giải thích: “Thâm Thông? Hoả Tiễn 101, đây là kênh chuyển phát nhanh dành cho các sinh viên trong khuôn viên trường đại học của công ty chuyển phát nhanh Thâm Thông, có lẽ Qủa Xác đã hợp tác với Thâm Thông, bọn họ bỏ qua những cửa hàng truyền thống, trực tiếp đưa sản phẩm đến tay các sinh viên.
Đối với Hồng Sĩ Dũng mà nói, tin tức này vô cùng chấn động, bởi vì đối tượng chính của mp4 Tân Thế Kỷ cũng là những sinh viên trẻ tuổi này.
“Ngoài… Ngoài ra…”
Thân Minh Lượng do dự một chút rồi bổ sung thêm: “Hoả Tiễn 101 lúc trước là công ty do Trần Hán Thăng sáng lập, sau đó kinh doanh không tốt nên mới bán lại cho Thâm Thông…”
“Bây giờ cậu hãy liên lạc với cậu ta đi.”
Nhắc đến Trần Hán Thăng, Hồng Sĩ Dũng mới sực nhớ ra đã vài ngày rồi anh ta chưa nhìn thấy người này, bình thường hắn thích xem náo nhiệt nhất.
Thân Minh Lượng lấy điện thoại ra gọi cho Trần Hán Thăng, đầu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng cãi cọ ầm ĩ.
“Alô, Trần sư đệ, cậu đang ở đâu?”
Thân Minh Lượng nói: “Hổng tổng muốn gặp cậu… Cậu không rảnh sao? Vậy cậu đang làm gì?... Cái gì? Chuyện làm ăn của Hoả Tiễn 101 ở đại học Tài chính rất tốt, cậu đang giúp người ta bán mp4 của Qủa Xác?”
“Tôi…”
Thân Minh Lượng đột nhiên muốn mắng to một câu: “Cậu là nhân viên của Tân Thế Kỷ đấy, tại sao lại phải giúp Qủa Xác bán hàng, cậu không biết hai nhà là đối thủ cạnh tranh sao?”
“Thôi quên đi.”
Hồng Sĩ Dũng nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện, anh ta xua tay nói: “Loại người này chỉ cần có tiền thì là cha là mẹ, chúng ta cũng đến đại học Tài chính xem sao, tôi muốn xem rốt cuộc chuyện làm ăn này tốt đến mức nào.”