“Trịnh Quan Đề, cô thấy lừa gạt một người đàng hoàng như vậy thú vị lắm sao?”
Trần Hán Thăng cảm thấy bản thân đang phải chịu thiệt, lập tức gọi điện thoại tới dấy binh hỏi tội.
“Ồ ồ ồ ...”
Có lẽ là do tương đối hài lòng với cái tên “Điện tử Xiaomi” này, nên Trịnh Quan Đề cười rất vui vẻ trong điện thoại, còn đùa giỡn Trần Hán Thăng vài câu: “Ai ui, sáng sớm Trần tổng rời giường tính khí thật tệ nha.”
“Cô còn có mặt mũi cười à!”
Trần Hán Thăng càng thêm khó chịu: “Hôm qua rõ ràng cô đã nói, đánh chết cũng sẽ không dùng cái tên 'Xiaomi' này, tại sao hôm nay liền làm trái lời thề thế hả?”
“Đúng là tôi đã nói như vậy, nhưng mà không đánh chết tôi, thì tôi có thể dùng mà.”
Trịnh Quan Đề hỏi ngược lại: “Trần nam cặn bã, có đúng không hả?”
Đối mặt với sự càn quấy của cô bạn thân Trịnh, Trần Hán Thăng đột nhiên không biết nên đối phó như thế nào.
Nói thật, đừng thấy Hồ Lâm Ngữ luôn uy hiếp ỷ lại ở trước mặt Trần Hán Thăng, nhưng thực ra thì Trần Hán Thăng căn bản không để ở trong lòng, thư ký Hồ chính là một “con hổ giấy” đáng yêu, căn bản không uy hiếp được Trần Hán Thăng.
Cô bạn thân Trịnh thì không giống như vậy, cô ấy có năng lực khiến Trần Hán Thăng phải nhận trái đắng, quan trọng là Trần Hán Thăng còn không thể đấu lại được.
“Đề ca, đừng dùng cái tên này, có được không?”
Trần Hán Thăng thở dài một hơi, giọng điệu cũng yếu dần: “Trong lòng tôi cảm thấy là lạ, cảm thấy rất có lỗi với Lôi tổng của Kim Sơn Độc Bá.”
“Tân Thế Kỷ đổi tên thành Xiaomi, thì có liên quan gì đến một phần mềm diệt virus chứ?”
Trịnh Quan Đề cho rằng đây lại là một thủ đoạn làm người khác dao động của Trần Hán Thăng, cô ấy căn bản không tin: “Tên đổi cũng đã đổi rồi, còn quấn quýt nữa cũng không có ý nghĩa gì đâu, thực ra buổi sáng tôi đã suy nghĩ một chút, nhà máy của hai người chúng ta vẫn có không gian hợp tác.”
“Tôi không muốn hợp tác với loại người như cô, đồ thất tín bội ước, đồ hai mặt, ông già đẩy xe* ...”
*Ông già đẩy xe: một tư thế trong sex
Trần Hán Thăng khinh thường nói.
“Dừng lại, cậu không biết dùng thành ngữ thì cũng đừng có dùng linh tinh!”
Trịnh Quan Đề mắng một tiếng: “Đúng đúng đúng, Trần tổng là tấm gương đạo đức, tôi là kẻ tiểu nhân gian tà, hồi trước nhất định là tôi đã dùng nỏ chĩa vào đầu cậu, ép buộc cậu đào sạch Tân Thế Kỷ, ám hại Trịnh Cô Cô, đánh đuổi Hồng Sĩ Dũng.”
Đây chính là điểm thông minh của cô bạn thân Trịnh, cô ấy tự hắc mình đồng thời còn có thể thuận tiện hắc theo cả Trần Hán Thăng.
“Ngạo mạn ...”
Trần Hán Thăng bên kia yên lặng một lúc: “Đề ca, da mặt cô thật dày, nữ nhân bình thường không qua được ba chiêu của tôi, cô lại có thể đại chiến năm mươi hiệp với tôi.”
“Phi!”
Trịnh Quan Đề không thèm phản ứng với câu truyện cười 18+ của Trần Hán Thăng, nói thẳng kế hoạch của mình: “Bước tiếp theo chúng tôi định sẽ trực tiếp khởi động hạng mục điện thoại di động, tin rằng Quả Xác cũng ý định này đúng không, vậy chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu và phát triển, đẩy nhanh tốc độ ra mắt thị trường.”
Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút: “Như vậy có phải là đồng nhất hóa quá nghiêm trọng rồi không, mp4 của Tân Thế Kỷ cũng có các tính năng tương tự như mp4 của Quả Xác, khi đường dây bị quá tải, sẽ không dám tiếp tục sản xuất nữa.”
“Mp4 và điện thoại di động không giống nhau, dân chúng có thể không nghe mp4, nhưng bọn họ không thể không dùng điện thoại di động.”
Nói đến chính sự, giọng điệu của Trịnh Quan Đề cũng trở nên nghiêm túc: “Hiện Đại học Tài chính lục có 1,4 tỷ người, những người có điện thoại di động cũng chưa tới 50 triệu người, vẫn còn hàng trăm triệu người sử dụng đang chờ được khai phá đấy.”
“Như vậy ít nhất là trong vòng 5 năm, sự đồng nhất hóa điện thoại di động căn bản sẽ không làm ảnh hưởng tới lượng tiêu thụ.”
Cô bạn thân Trịnh tổng kết một cách chắc chắn.
Trần Hán Thăng gật đầu một cái, chuyện này ngược lại là không sai một chút nào, trước năm 2010 thị trường điện thoại di động chỉ là tùy tiện kiếm tiền, sau năm 2010 mới dần dần trở thành sản phẩm chất lượng cao.
“Hợp tác thì không thành vấn đề, trách nhiệm mà hai bên phải chịu cũng có thể thương lượng, có điều tôi có một điều kiện.”
Trần Hán Thăng trầm ngâm nói: “Thời điểm chính thức phát hành bán ra, các cô nhất định phải muộn hơn so với Quả Xác một tháng.”
“Trần tổng đúng là lòng tham không đáy mà, được thôi!”
Trịnh Quan Đề không lo lắng gì liền đồng ý.
Quả Xác đã có thành tựu, Trịnh Quan Đề thông minh tạm thời không muốn vượt qua, cô ấy có sự sắp xếp và tiết tấu của riêng mình.
“Vậy ... Trần tổng cũng phải cho chút bồi thường chứ nhỉ.”
Trịnh Quan Đề kiều mị nói, cô ấy cũng một bậc thầy không thể chịu thiệt thòi.
“Các cô đổi tên thành Xiaomi, logo nhất định vẫn còn chưa nghĩ ra, phía bên này tôi có mấy cái icon thú vị, dứt khoát đóng gói cho cô lựa chọn.”
Trần Hán Thăng chuẩn bị đóng gói logo Xiaomi “mi” lại với nhau rồi đưa cho cô bạn thân Trịnh, còn sự áy náy trong lòng vừa rồi thì sao?
“Xin lỗi Lôi tổng, đừng trách Trần mỗ không phải người, chỉ trách bạn thân quá mê người.”
...
Trần Hán Thăng cúp điện thoại rồi nằm trên giường một lúc, buổi trưa lúc ăn cơm có hẹn Thẩm Ấu Sở, Hồ Lâm Ngữ cũng theo thói quen ở bên cạnh.
Có điều Tiểu Hồ hôm nay có chút hưng phấn, thường xuyên ngẩng đầu lên nhìn tivi trong nhà ăn.
“Cậu ấy sao vậy?”
Trần Hán Thăng tò mò hỏi.
“Lâm Ngữ tiếp nhận phỏng vấn.”
Bên trong đôi mắt hoa đào của Thẩm Ấu Sở cất giấu một nụ cười dịu dàng, có lẽ cô cũng cảm thấy rất thú vị.
“Sao mà trâu bò vậy?”
Trần Hán Thăng kinh ngạc hỏi: “Kênh giáo dục Kiến Nghiệp đã đến rồi sao?”
“Không có không có, chỉ là đài truyền hình của trường học thôi.”
Hồ Lâm Ngữ khiêm tốn khoát khoát tay, con mắt liên tục nhìn chằm chằm vào tivi, đôi đũa cũng rất ít gắp thức ăn, đùi gà trên bàn ăn đều đã nguội hết rồi.
Mặc dù Thẩm Ấu Sở mới là cổ đông duy nhất của quán trà sữa, có thể tính cách của cô không thích hợp đứng trước quầy lễ tân, là tổng giám đốc and bạn tốt Hồ Lâm Ngữ đã tự nhiên ra mặt làm việc đáng làm thì phải làm.
Buổi trưa lúc 12 giờ, vốn dĩ nên là phát ra <tin tức thể dục>, nhưng bên trong màn hình tivi đột nhiên nhảy ra hai bóng người, chính là người chủ trì Thương Nghiên Nghiên và người được phỏng vấn Hồ Lâm Ngữ.
Trong lòng Trần Hán Thăng biết rõ, năm đó trước khi hắn tiếp nhận truyền thông chính thức phỏng vấn, Đại học Tài chính cũng sắp xếp cho đài phát thanh của trường học tiến hành “diễn thử”, để cho bản thân giảm thiểu cảm giác căng thẳng, đây chính là một loại tài nguyên được nghiêng tới trợ giúp.
Có điều, điều này khiến cho các nam sinh vẫn luôn chờ đợi “5 pha bóng hay nhất NBA” than thở một hơi, thư ký Hồ rất tức giận, tức giận chống nạnh những học đệ không biết thưởng thức này.
Cũng may Thương học tỷ trang điểm đậm vẫn rất có nhân khí, rất nhiều học đệ vẫn đầy hứng thú nhìn như tước, còn nội dung thì không quan tâm, dáng vẻ làm điệu làm bộ của Thương học tỷ mới là trọng điểm.
“Chào buổi trưa các vị bạn học, đây là chuyên mục < Thanh xuân Đại học Tài chính> mà mọi người đã quen thuộc, ngày hôm nay chúng ta sẽ không đọc tin tức nữa, mà phỏng vấn trực tiếp một vị bạn học.”
Thương Nghiên Nghiên mím đôi môi đỏ mọng, mỉm cười nói với Hồ Lâm Ngữ: “Lâm Ngữ, trước tiên cậu tự giới thiệu về bản thân mình cho mọi người biết đi.”
“Xin chào mọi người, tớ là Hồ Lâm Ngữ, ừm ... Tớ đến từ lớp Quản lý công 2 khoá 02 Học viện Khoa Học Xã hội và Nhân văn, ừm ... Hiện tại tớ đang là lớp trưởng của lớp Quản lý công 2, phó bộ trưởng bộ đối ngoại của Học viện, cũng là tổng giám đốc của quán trà sữa 'Ngộ Kiến' ...”
Hồ Lâm Ngữ rõ ràng vẫn căng thẳng, nói chuyện vẫn xen lẫn mấy trợ từ ngữ khí “ừm, à”.
Lúc Tiểu Hồ nói chuyện, rất nhiều nam sinh đều cúi đầu ăn cơm, đợi đến lúc màn ảnh chuyển sang người Thương Nghiên Nghiên, bọn họ mới ngẩng đầu lên lần nữa, một đám bại hoại thực sự.
Các thủ thuật phỏng vấn tiếp theo đều rất bình thường, nói chung là một cuộc thổi phồng thương mại.
Ý nghĩa chính là mấy cái sau:
Một, dưới sự ủng hộ của lãnh đạo nhà trường, quán triệt sâu sắc chứng thực tinh thần văn bản của các sinh viên đại học tự mình gây dựng sự nghiệp:
Hai, sau Trần Hán Thăng của Đại học Kinh tế Tài chính Kiến Nghiệp, cuối cùng cũng xuất hiện đoàn đội sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp thứ hai, với danh nghĩa quán trà sữa đã được mở ở cầu Sư Tử:
Ba, liên tục xuất hiện các sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp tiêu biểu, đây chắc chắn là không thể tách rời khỏi hệ thống giáo dục tiên tiến của Đại học Tài chính.
Bốn, mặc dù hiện giờ Đại học Tài chính có hai cơ sở, nhưng lại có sức mạnh tổng hợp tại một nơi.
...
“Tư thế quá cứng ngắc, nói chuyện cũng nói lắp, còn có Thương Nghiên Nghiên cướp danh tiếng của tớ, thật là đáng ghét!”
Hồ Lâm Ngữ nhìn bản thân trên tivi, không ngừng than phiền với Thẩm Ấu Sở.
“Đã rất tốt rồi.”
Thẩm Ấu Sở khích lệ nói: “Tớ mà đứng trước ống kính, cái gì cũng không dám nói.”
“Ấu Sở, cậu sao có thể so sánh với tớ được chứ.”
Hồ Lâm Ngữ lắc lắc đôi vai dày rộng, tận lực đè nén cảm xúc đang dâng trào: “Tính cách này của cậu là ở phía sau hậu trường, mà tớ trời sinh đã thuộc về sân khấu lớn, thực ra tớ cũng từng nghĩ rồi, đến cuối năm quán trà sữa nhất định phải mở được 20 chi nhánh trở lên, sang năm tranh thủ mở thêm 100 chi nhánh nữa, trong vòng ba năm tranh thủ đưa ra thị trường ... Trần Hán Thăng, cậu mở to mắt nhìn tớ làm cái gì, cậu cảm thấy cái kế hoạch này thế nào?”
“Hồ tổng, kế hoạch vẫn có hơi nhỏ nha.”
Trần Hán Thăng lắc đầu một cái đặt đũa xuống, nói thật: “Tớ cảm thấy cuối năm nay phải mở thêm 100 chi nhánh nữa, ba năm sau đó nhất định phải đưa ra thị trường, chứ không phải tranh thủ đưa ra thị trường, năm năm sau, Hồ tổng xem trong 500 chi nhánh hàng đầu thế giới thấy không vừa mắt cái nào, thì trực tiếp dẹp bỏ nó luôn.”
“Cái gì?”
Hồ Lâm Ngữ ban đầu nghe thấy còn sợ hết hồn hết vía, lông mày cũng nhanh chóng nhảy lên rồi, có điều lúc nghe thấy “500 chi nhánh hàng đầu thế giới”, cuối cùng thì cô cũng không nhịn được nói: “Tớ cảm thấy chuyện này thật không thực tế chút nào, Trần Hán Thăng, cậu không nói đùa với tớ đấy chứ?”
“Là cậu nói đùa với tớ trước thì có.”
Trần Hán Thăng thản nhiên nói.