Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 695 - Chương 695: Gió Xuân Thoả Chí Ngựa Phi

Chương 695: Gió xuân thoả chí ngựa phi Chương 695: Gió xuân thoả chí ngựa phi

Trần Hán Thăng đưa Vương Tử Bác về nhà xong, bản thân mình cũng đang định về nhà nghỉ ngơi, nhưng vừa mới mở cửa ra thì lại phát hiện Lão Trần và Lương thái hậu đều đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.

Lão Trần thì không sao, ông đang bình tĩnh xem tin tức quốc tế trên CCTV4, sau khi nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, lặng lẽ đánh giá con trai một chút.

Trên mặt Lương Mỹ Quyên tràn ngập sự lo lắng, sau khi nhìn thấy Trần Hán Thăng, hiểu rõ tình hình mới rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi, thay vào đó là lửa giận ngút trời.

“Mấy giờ rồi hả? Con chơi đến điên rồi đúng không, không nghe điện thoại, tin nhắn thì chỉ trả lời một chữ “Vâng”.”

Lương Mỹ Quyên chỉ vào đồng hồ trên tường nói: “Trần Hán Thăng, con giỏi quá rồi nhỉ, có phải mẹ đã từng dặn nếu quá 11 giờ thì không được phép về nhà không?”

Lúc trước chỉ cần Trần Hán Thăng về nhà, Lương Mỹ Quyên đều phải chắc chắn rằng hắn đã về nhà rồi mới đi nghỉ ngơi.

Nhưng trước đây Lương thái hậu đều chờ trong phòng ngủ, hôm nay lại kéo ông xã ngồi trong phòng khách, có lẽ là liên quan đến chuyện thân phận “triệu phú” của Trần Hán Thăng.

Con trai có tương lai, trong lòng Lương Mỹ Quyên chắc chắn vui mừng, đồng thời cũng có sự lo lắng, thường xuyên suy nghĩ miên man đến khả năng Trần Hán Thăng bị tống tiền, bắt tóc, thậm chí là hãm hại giống như các phân cảnh kinh điển trên phim truyền hình.

“Tình hình đêm nay hơi đặc biệt.”

Trần Hán Thăng tuỳ tiện ngồi xuống bên cạnh Lương Mỹ Quyên, lặng lẽ chuyển đề tài lên người Vương Tử Bác: “Ngày mai Tử Bác phải trở về Kiến Nghiệp làm thêm vào kỳ nghỉ hè, con tâm sự với cậu ấy.”

Quả nhiên sự chú ý của Lương thái hậu đã bị thu hút: “Chẳng phải vừa mới được nghỉ sao, mẹ còn định mời nó và Biên Thi Thi đến nhà ăn cơm.”

“Haiza, chuyện này nói ra thì rất dài.”

Trần Hán Thăng ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, kể lại những chuyện đã xảy ra trong lúc ăn cơm ở nhà Vương Tử Bác vào trưa hôm nay một cách vô cùng sống động.

Nghe xong, Lương Mỹ Quyên thở dài: “Hôm nào đó mẹ sẽ nói với Lục Ngọc Trân một câu, Tử Bác đã lớn rồi, vẫn nên tôn trọng một số ý kiến của nó, không thể giáo dục đứa nhỏ theo cách cũ nữa.”

“Ha ha…”

Trần Hán Thăng cười gượng hai tiếng, Lương thái hậu đánh giá người khác vô cùng thấu tình đạt lý, nhưng đáng tiếc bản thân bà ấy lại chưa thể làm được.

Nhưng có sự gián đoạn này, Lương Mỹ Quyên cũng không so đo đến chuyện Trần Hán Thăng về nhà muộn nữa. Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Tử Bác sẽ bắt xe trở về Kiến Nghiệp.

Vốn dĩ Trần Hán Thăng muốn giả vờ quên, đáng tiếc Biên Thi Thi muốn đưa tiễn, Tiêu Dung Ngư phải đi cùng.

Tiêu Dung Ngư cũng đi nên Trần Hán Thăng không còn cách nào để lười biếng nữa, chỉ có thể lại làm tài xế.

Trần Hán Thăng và Tiêu Dung Ngư thì không sao, nhưng mấu chốt là Vương Tử Bác vừa mới tỏ tình cùng với Biên Thi Thi, lúc này đang là thời điểm tình sâu ý nồng, không ngờ lại đối mặt với sự chia ly.

Bạn học Thi Thi rưng rưng nước mắt trong tầng sương sớm, có một cảm giác chua xót “hối hận vì đã để chồng đi tìm kiếm tước vị”.

Vương Tử Bác xoa xoa eo, tư thế này vừa nhìn đã biết lại đang đè eo hông lại, không cho mông căng thẳng đến mức vặn vẹo.

“Bíp bíp bíp…”

Tài xế xe buýt không kiên nhẫn bấm còi, nhắc nhở cặp tình nhân trẻ tuổi này hãy chú ý đến thời gian.

“Tiểu Trần, Tiểu Ngư Nhi…”

Vương Tử Bác đến đây tạm biệt với Trần Hán Thăng.

“Yên tâm đi đi.”

Trần Hán Thăng tuỳ tiện vẫy vẫy tay: “Vợ bạn…”

“Hử?”

Tiêu Dung Ngư quay đầu lại trừng mắt nhìn Trần Hán Thăng.

“Vợ bạn hãy để Tiểu Ngư Nhi chăm sóc, đừng lo lắng về chuyện này.”

Trần Hán Thăng cười hì hì sửa cách xưng hô.

“Mẹ nó, đi đây!”

Vương Tử Bác vỗ mạnh vào bả vai Trần Hán Thăng một cái, sải bước rời đi.

Hoàng Lập Khiêm- Tổng phụ trách “cộng đồng Qủa Xác” đang áp dụng “quy chế nhiệm vụ”, lời giải thích đơn giản nhất chính là một khi nhiệm vụ chưa được hoàn thành thì không một ai, bao gồm cả anh ta đừng mong rời khỏi công ty, dù sao trong nhà máy cũng có nhà ăn và ký túc xá, trong văn phòng có điều hoà và đệm giường, sinh hoạt thường ngày không thiếu thứ gì.

Vì thế, Vương Tử Bác vừa đến đã bị nhốt lại, có thể hết kỳ nghỉ hè mới có thể ra ngoài,”996” tốt xấu gì cũng là 9 giờ sáng đi làm, 9 giờ tối tam tầm, một tuần đi làm sáu ngày, điều này thuộc về “007”.

Làm việc một tuần 7 ngày, không thể chắc chắn thời gian đi làm và tan tầm, đây là chế độ “007” vô cùng khắc nghiệt, nhưng đồng thời nó cũng là tình trạng chung của các doanh nghiệp internet hiện nay, phía Tencent, Ali hay Baidu gần như cũng như thế.

Đương nhiên, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mức khen thưởng cũng vô cùng phong phú.

Thành thật mà nói, chế độ chắc chắn sẽ không hợp lý, nhưng bây giờ các kỹ sư công nghệ thông tin này dường như đều không có ý thức bảo vệ quyền lợi của mình, ngược lại người nào người nấy đều không ngừng tích lũy kinh nghiệm bằng tất cả sức lực, chờ đến ngày có thể tự xây dựng sự nghiệp.

Những người sáng lập Meituan, DiDi, ByteDance… Sau này, bọn họ đều đã từng trải nghiệm sự tra tấn của “007”, đây là thời đại bùng nổ của những người khởi nghiệp trên nền tảng internet, Vương Tử Bác cũng mang theo “Internet Trí Bác” của mình đi mạ vàng.

Trần Hán Thăng ở lại Cảng Thành mấy ngày, sau đó hắn và Tiểu Ngư Nhi lại đi đến Nhạc Dương- Quê hương của Biên Thi Thi.

Vốn dĩ nhân vật chính của chuyến đi này phải là Vương Tử Bác, đáng tiếng cậu ấy không ở đây, “con rể đến chơi nhà” lập tức biến thành trò đùa giữa các bạn học với nhau, mức độ thú vị đã giảm bớt đi rất nhiều.

Biên Thi Thi dẫn theo hai vị khách lầu Nhạc Dương, hồ Động Đình, quảng trường Ba Lăng, ăn những món ăn đặc sản của địa phương, ngày 20 tháng 7, ba người trở về Kiến Nghiệp.

Dù sao Trần Hán Thăng còn có công việc kinh doanh, Tiêu Dung Ngư và Biên Thi Thi cũng có công việc của công ty luật.

Lúc này đã là hơn mười ngày kể từ khi “Audition Online” được phát hành rộng rãi, chủ tịch của Cửu Du cố ý liên lạc với Trần Hán Thăng, thông báo số lượng người chơi trực tuyến mỗi ngày của trò chơi này đều đang tăng lên gấp đôi, chúc mừng Trần tổng đầu tư thành công.

Ngoài ra, bởi vì trên giao diện trò chơi “Audition Online” có logo quảng cáo cho điện tử Qủa Xác, thậm chí hai công ty còn liên kết với nhau tổ chức một số hoạt động tuyên truyền như: Người chơi đạt được cấp độ đầu tiên trong toàn bộ máy chủ có thể nhận được một chiếc MP4 của Qủa Xác…

Doanh số bán hàng của MP4 của Quả Xác đang có xu hướng giảm nhẹ do học sinh sinh viên được nghỉ hè, dự kiến sau kỳ nghỉ hè mới có thể tăng lên, nhưng bởi vì sự nổi tiếng của “Audition Online” nên lại bất ngờ tăng vọt.

Đồng thời cùng với sự trợ giúp của không gian QQ, lần đầu tiên Qủa Xác vượt qua Tử Quang Thanh Hoa, trở thành “bá chủ” chiếc máy ngàn tệ này.

Nhưng lần đầu tiên Trần Hán Thăng cảm thấy với tỉ lệ ra mắt này, Qủa Xác điện tử chỉ có một sản phẩm thực sự quá mỏng manh, hắn bắt đầu thúc giục “cộng đồng Qủa Xác” và “điện thoại di động Qủa Xác” nhanh chóng đạt được kết quả.

Cùng lúc đó, bởi vì đầu tư vào trò chơi này nên các công ty tư nhân dần dần thu hút được sự chú ý của các doanh nghiệp tài chính và giới đầu tư mạo hiểm, cộng thêm mối quan hệ giữa điện tử Qủa Xác và công ty tư nhân, bọn họ còn nhận được một số gợi ý mơ hồ từ những chuyên gia trong lĩnh vực kinh doanh.

Với nhiều yếu tố cộng lại, cái tên Trần Hán Thăng- Cựu sáng lập Hoả Tiễn 101, cựu ngôi sao sinh viên khởi nghiệp, sinh viên đại học xuất sắc nhất tỉnh Tô Đông và sinh viên năm tư đại học Tài chính Kinh tế Kiến Nghiệp hiện giờ nhanh chóng được những người quan tâm săn đón.

Cuối tháng bảy, Trần Hán Thăng nhận được điện thoại của trường đại học Tài chính Kinh tế Kiến Nghiệp- Lục Cung Siêu.

Lúc đầu ông ấy trò chuyện vài câu xã giao, quan tâm đến những sắp xếp trong kỳ nghỉ hè của Trần Hán Thăng, sau đó lập tức chuyển chủ đề: “Hán Thăng à, khoảng thời gian này, khi tôi ăn cơm cùng với một số lãnh đạo và bạn bè, bọn họ luôn làm như vô tình cố ý hỏi thăm đến cậu, nhìn vẻ mặt của bọn họ hình như đã biết được điều gì đó.”

“Nếu giấu diếm thêm nữa.”

Lão Lục dò hỏi: “Có lẽ cậu cũng không thể giấu được nữa đâu.”

“Ha ha, vậy thì không cần giấu nữa.”

Trần Hán Thăng mỉm cười: “Việc sản xuất điện thoại di động Qủa Xác đang được tiến hành, học kỳ tới em chắc chắn sẽ xuất hiện công khai, nếu có người nào hỏi thăm tình hình của em với hiệu trưởng Lục, thầy cứ nhìn tình hình đối phó là được rồi, em thì sao cũng được.”

“Được.”

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, trong lòng Lục Cung Siêu cũng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ chẳng bao lâu nữa, Trần Hán Thăng- Chủ tịch hội học sinh đại học Tài chính Kinh tế Kiến Nghiệp, sinh viên năm tư nhận được tư cách tuyển thẳng lên nghiên cứu sinh sẽ phá xác thoát ra, vang vọng khắp một phương.

“Hán Thăng mới hơn hai mươi thôi đúng không? Chậc chậc.”

Lục Cung Siêu chép miệng: “Có câu thơ như thế nào nhỉ, gió xuân thoả chí ngựa phi, xem hoa cho hết trọn ngày Trường An.”

Bình Luận (0)
Comment