Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 694 - Chương 694: La Tuyền Sư Muội Là Một Mạng Khó Chơi

Chương 694: La Tuyền sư muội là một mạng khó chơi Chương 694: La Tuyền sư muội là một mạng khó chơi

Vương Tử Bác cũng đau khổ lắm chứ, cậu ấy và Nhiếp Tiểu Vũ chính là những người đội nồi mà Trần Hán Thăng vô cùng tin tưởng, cô thư ký nhỏ không có ở đây, nên chỉ có thể đội lên đầu Vương Tử Bác.

Lúc đi vào cửa khu dân cư nhà La Tuyền, cô phấn khích mở ghế phụ ra, không ngờ Vương Tử Bác đang ngồi trên đó.

La Tuyền lập tức không vui: “Anh Tử Bác, sao anh lại ở đây?”

“Ồ, tình cờ gặp nhau thôi.”

Vương Tử Bác xấu hổ mỉm cười, cái mông đang ngồi trên ghế không ngừng vặn vẹo phát ra tiếng “kẽo kẹt”.

Người thành thật vốn dĩ không giỏi nói dối, cho dù đang đối mặt với tiểu sư muội nhỏ hơn mình một tuổi, Vương Tử Bác cũng có cảm giác giống như bị nhìn thấu.

“Vậy sao?”

La Tuyền bĩu môi: “Vậy anh xuống ghế phụ và ngồi ở hàng ghế sau đi, không thì về nhà trước cũng được.”

“Hả?”

Vương Tử Bác khó xử nhìn Trần Hán Thăng.

Thực ra nếu có thể, Vương Tử Bác hoàn toàn không muốn làm “người công cụ” này chút nào, cậu ấy bị Trần Hán Thăng cưỡng ép bắt ngồi trên ghế phụ, mục đích chính là để tránh La Tuyền cướp ghế.

“Thôi, nhanh lên đi.”

Trần Hán Thăng không kiên nhẫn nói: “Tha thứ cho anh Tử Bác của em một lần đi, cậu ấy là một cẩu độc thân vừa mới yêu đương, không hiểu những chuyện này lắm.”

“Tên chó Trần Hán Thăng, ông đây biết sẽ thế này mà.”

Vương Tử Bác quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng buồn bực mắng.

Trần Hán Thăng đã mở miệng, La Tuyền chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ đuổi Vương Tử Bác, lẩm bẩm lầu bầu đi đến hàng ghế sau ngồi xuống.

Cô cũng nói không ít, lảm nhảm kể cho Trần Hán Thăng nghe về việc học tiếng Hàn, Trần Hán Thăng tuỳ tiện đáp lời, lái xe đến một quán rượu nhỏ trong nội thành.

La Tuyền vô cùng ngạc nhiên: “Trung tâm thương mại Hoa Liên lớn có nhiều nhà hàng ăn như vậy, tại sao lại đến đây?”

“Hương vị chỗ này không tồi.”

Trần Hán Thăng tuỳ tiện giải thích một câu.

Vương Tử Bác biết tình hình thực tế, các quầy hàng ăn khuya ở trung tâm thương mại Hoa Liên vô cùng náo nhiệt, La Tuyền thường có hành động hơi khác lạ, chắc chắn sẽ tạo ra những tai tiếng kinh động lòng người.

Quả nhiên, không nằm ngoài dự đoán của Vương Tử Bác, La Tuyền vừa mới ngồi xuống, chưa ăn được vài miếng đã ầm ĩ kêu gào muốn uống rượu.

Chỗ này tương đối hẻo lánh, đặc biệt Trần Hán Thăng còn đặt một phòng riêng, bên ngoài căn bản không thể nhìn thấy, cho nên hắn không sợ La Tuyền uống rượu đến phát điên, trực tiếp bảo ông chủ cầm hai chai Thanh Đảo đến đây.

“Trần sư huynh.”

La Tuyền uống hết hai ly bia xuống bụng, gò má vốn dĩ trắng nõn lập tức nhuốm một tầng men say kiều diễm.

“Có.”

Trần Hán Thăng bình thản ăn mấy con ốc đồng cay xè, nhìn chằm chằm vào “Thiếu niên Bao Thanh Thiên” phía sau, phiên bản Bao Thanh Thiên của Chu Kiệt này vẫn rất kinh điển.

“Em thích anh.”

La Tuyền ghé sát đến gần, vô cùng đáng thương nói.

Ánh mắt Trần Hán Thăng cũng không hề xoay chuyển, chỉ gần đầu nói: “Ồ, cảm ơn.”

“Em thực sự rất thích anh.”

La Tuyền hoàn toàn không hài lòng với câu trả lời này, đưa tay ra lắc đùi Trần Hán Thăng.

“Ừ, anh thực sự cảm ơn em.”

Trần Hán Thăng để mặc La Tuyền “tỏ tình”, cười hì hì đáp lại.

“Bốp!”

La Tuyền tự cảm thấy không thú vị, đánh mạnh vào đùi Trần Hán Thăng một cái, xoay người lại uống ừng ực một ly bia.

Vương Tử Bác nhìn thấy cảnh tượng này rất muốn cười, đúng là cho dù nam hay nữ, không ai có thể giở trò trước mặt Trần Hán Thăng.

La Tuyền uống hết một chai bia, đang định khui chai thứ hai thì Trần Hán Thăng nháy mắt với Vương Tử Bác, Vương Tử Bác lập tức cướp lấy: “Chai này nhường cho sư huynh đi.”

Tửu lượng của Vương Tử Bác không tồi, cậu ấy cũng biết đêm nay mình là “người công cụ”, thế là “ừng ực ừng ực” uống hết chai bia kia ở trước mặt Tiểu La Tuyền.

Lúc La Tuyền lại muốn gọi thêm bia nữa, Trần Hán Thăng không cho phép, tính tình của La Tuyền vô cùng cố chấp, ngay cả cha mẹ nói cũng không nghe, chỉ có Trần Hán Thăng nói cái gì thì cô sẽ nghe theo chuyện đó.

Ba người ngồi trong phòng nói chuyện phiếm, đương nhiên đều là những chuyện vô nghĩa, nhưng chỉ cần La Tuyền vui vẻ là được.

Khoảng chừng 11 giờ, Trần Hán Thăng nhìn đồng hồ rồi đứng dậy: “Cũng muộn rồi, nếu về nhà muốn, anh sẽ bị mẹ anh đánh đấy.”

“Trần sư huynh…”

La Tuyền chắc chắn là không nỡ.

“Đi thôi.”

Trần Hán Thăng ôm bả vai tiểu sư muội an ủi nói: “Lúc em đến bên kia, anh chắc chắn sẽ đưa em đến đó, em đi thanh toán trước đi.”

“Ồ.”

La Tuyền ngoan ngoãn đi đến trước quầy thu ngân.

“Tiểu Trần.”

Vương Tử Bác trách móc: “Tại sao lại để tiểu sư muội trả tiền, tao đưa tiền lẻ này.”

Đừng nhiều lời, tao cũng mang, mày đi chiếm ghế phụ trước đi.”

Trần Hán Thăng cũng thở dài một hơi: “Ở Cảng Thành này phải cẩn thận một chút, Land Rover vốn dĩ đã vô cùng bắt mắt, Lão Tiêu còn là phó cục trưởng cục công an, nói không chừng một ngày nào đó tin tức có một người phụ nữ ngồi trên ghế phụ trong chiếc Land Rover sẽ truyền đến tai Lão Tiêu.”

Lúc này Vương Tử Bác mới hiểu rõ ý định khi để La sư muội đi thanh toán, hoá ra là vì không để cô ấy cướp ghế.

“Tiểu Trần, mày cũng không chê mệt đến choáng váng mà.”

Nhưng nói đi nói lại, Vương Tử Bác vẫn thành thật ngồi trên ghế phụ, sau khi ra ngoài, La Tuyền lại hợp tình hợp lý chất vấn một lần nữa: “Anh Tử Bác, tại sao lúc nào anh cũng chiếm vị trí của em vậy?”

“Anh, anh uống nhiều quá, ngồi phía sau sợ nôn.”

Vương Tử Bác cảm thấy rất có lỗi với tiểu sư muội, vô cùng thành khẩn xin lỗi: “Xin lỗi nhé, La sư muội.”

“Thôi quên đi.”

Trần Hán Thăng lại đứng ra làm “người tốt”: “Chúng ta hãy tha thứ cho anh Tử Bác của em thêm một lần nữa đi, một cẩu độc thân vừa mới yêu đương như cậu ta không hiểu những thứ này đâu.”

“Hừ!”

La Tuyền chỉ có thể tức giận ngồi vào phía sau.

Trần Hán Thăng xoay vô lăng lái trở về, trên đường đột nhiên nói: “La Tuyền, sau khi đến Hàn Quốc, em đi học bằng lái trước đi.”

La Tuyền giật mình: “Tại sao chứ?”

Ngón tay Trần Hán Thăng gõ “lạch cạch” vào tay lái, trầm ngâm một lúc lâu mới nói: “Anh có ý định tặng em một chiếc xe, Mercedes-Benz hoặc BMW.”

Chuyện này ngay cả Vương Tử Bác cũng khó hiểu, hình như Thẩm Ấu Sở và Tiêu Dung Ngư vẫn chưa học bằng lái đâu.

“Đất nước Hàn Quốc kia tương đối trọng người giàu, lúc đi học, em lái một chiếc Mercedes-Benz hoặc BMW, những người bạn của em sẽ kinh nể hoặc sợ em, sẽ không để ý đến thân phận người Trung Quốc của em.”

Vương Tử Bác bừng tỉnh hiểu ra, hoá ra Trần Hán Thăng lo lắng La Tuyền bị bắt nạt.

Nhưng trên thực tế, khả năng này tương đối nhỏ, với tính tình của La sư muội, ai có thể bắt nạt được cô ấy chứ?

“Vậy sao?”

La Tuyền nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Em có thể bảo La Hải Bình mua cho em mà.”

Tính tình của cô ấy là vậy đấy, sau khi cha mẹ ly hôn, La Tuyền đều gọi thẳng tên “La Hải Bình”.

Trần Hán Thăng trực tiếp xua tay: “Không nói đến chuyện này nữa, đến lúc đó anh sẽ mua cho em.”

“Vâng!”

Hai mắt La Tuyền sáng lấp lánh: “Trần sư huynh quan tâm đến em như vậy, em đảm bảo sẽ nghe lời anh.”

Vương Tử Bác hơi lo lắng nhìn chằm chằm vào anh bạn thân, đừng thấy bây giờ La Tuyền ngoan ngoãn như vậy, lúc nãy khi mình cướp vị trí ghế phụ, tiểu sư muội thực sự có ý định kéo cậu ấy ra ngoài.

Trần Hán Thăng thông minh như vậy, không thể nào không biết La sư muội là một cái lưới khó chơi nhất, với bản tính của hắn, tại sao sau khi suy nghĩ một lúc lâu vẫn bằng lòng chui vào chứ?

Sau khi La Tuyền lên lầu, Trần Hán Thăng lại đưa Vương Tử Bác trở về, Vương Tử Bác sắp xếp từ ngữ một chút rồi nhắc nhở: “Với tính cách của La sư muội, nếu mày đối xử tốt với em ấy, em ấy sẽ đền đáp gấp trăm lần, nhưng có một vấn đề, lúc đó cho dù mày không cần cũng không được.”

Trần Hán Thăng im lặng không nói gì, một lúc sau mới yếu ớt nói; “Con mẹ nó đều là tạo nghiệt mà.”

“Tóm lại nhất định phải suy nghĩ kỹ càng một chút, đừng quên trên người mày vẫn đang cõng một quả bom đấy.”

Sau khi nói với Trần Hán Thăng xong, Vương Tử Bác lại vỗ vào đầu mình: “Ngày mai phải đi làm rồi, đêm nay lại thức đêm, còn uống rượu nữa, trạng thái không được tốt lắm.”

“Sợ cái gì chứ?”

Trần Hán Thăng không đứng đắn nói: “Vậy mày có thể đi phá thai đi.”

“Tại sao?”

Vương Tử Bác hỏi, một người đàn ông như mình, tại sao lại cần đi phá thai?

“Quảng cáo trong tivi nói.”

Trần Hán Thăng nhếch miệng người: “Hôm nay đi phá thai, ngày mai đi làm, đảm bảo sẽ không ảnh hưởng đến trạng thái.”

Bình Luận (0)
Comment