Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 896 - Chương 896: Giúp Hay Không Giúp?

Chương 896: Giúp hay không giúp? Chương 896: Giúp hay không giúp?

Sau khi Vương Tử Bác bị Trần Hán Thăng từ chối không chút khách khí, cậu ấy cũng không cảm thấy bất ngờ, bởi vì cậu bạn từ nhỏ là người như vậy.

Thực ra với tính cách của Vương Tử Bác, những chuyện như kết hôn mua phòng kia, ngược lại cậu ấy sẽ không mở miệng với Trần Hán Thăng, trên người có bao nhiêu tiền tiết kiệm, mua căn nhà lớn đến chừng nào, nếu vượt quá khả năng chi trả của bản thân, Vương Tử Bác sẽ không tham lam suy nghĩ đến.

Nhưng khi đề cập đến những vấn đề liên quan đến sống chết này, nếu không biết thì sẽ quên đi, nhưng người khác đã yêu cầu ngay trước mặt mình, như vậy còn có thể giả vờ như không biết thì cậu ấy không còn là Vương Tử Bác nữa.

Trên thực tế có một loại người như vậy, khi bọn họ nảy sinh mâu thuẫn với người khác, hoặc bị người khác lừa gạt, trong lòng cũng đã từng căm hận, cũng đã từng chảy nước mắt, nói không chừng còn thề nhất định sẽ báo thù.

Nhưng sau một thời gian dài, bọn họ dần dần phai nhạt, lúc này người đã từng lừa gạt mình kia đột nhiên xuất hiện, thậm chí còn khóc lóc cầu xin giúp đỡ, rất có thể bọn họ sẽ quên mất những điều tồi tệ mình đã gặp phải trước đó, trong đầu chỉ nhớ những ký ức tốt đẹp.

Vương Tử Bác chính là loại người này, thực ra hầu hết mọi người đều thuộc về kiểu người này, người có trái tim sắt đá như Trần Hán Thăng chỉ là số ít.

“Tút tút tút…”

Nghe thấy âm thanh trong micro, Vương Tử Bác cũng thở dài cúp máy, đi vào văn phòng xây dựng sự nghiệp của mình ở trong đại học Lý Công Kiến Nghiệp.

Văn phòng này là nơi nhà trường hỗ trợ và giúp đỡ những sinh viên gây dựng sự nghiệp giống như Vương Tử Bác, “Công ty phần mềm internet Trí Bác” ở bên ngoài không có tầm ảnh hưởng gì, nhưng ở trong đại học Kiến Nghiệp, Vương Tử Bác vẫn có chút danh tiếng.

Dù sao lúc trước cậu ấy cũng đã từng làm trong đại lý Hoả Tiễn 101, bây giờ lại thành lập một công ty, hơn nữa còn tiếp quản các hạng mục bảo trì thiết bị máy tính trong trường học, nghe nói giá trị con người cũng có mấy trăm ngàn tệ đấy.

“Vương sư huynh, chào buổi sáng.”

Một sư đệ năm ba ngành quang điện đến đây chào hỏi một tiếng, Vương Tử Bác cũng lễ phép gật đầu.

Tử Bác là một người hiền lành thật thà, đối với những sư huynh sư đệ có gia cảnh bình thường đến đây làm thêm, Vương Tử Bác đều tiếp nhận.

Cho nên cũng như đánh giá của Trần Hán Thăng trước đây, Vương Tử Bác hoàn toàn không có năng lực trở thành một ông chủ lớn, cậu ấy không thể nào đổ một bát canh gà lên đầu cấp dưới, cũng không có da mặt dày để nghiên cứu và nịnh nọt tiến về phía trước, làm ông chủ của một công ty nhỏ đã là tốt lắm rồi.

“Sư huynh, tay anh bị sao vậy?”

Sư đệ làm thêm phát hiện trên mu bàn tay Vương Tử Bác rách một mảnh da, để lộ lớp thịt non màu hồng bên trong.

“Không có chuyện gì cả, hôm qua tôi giúp người nhà chuyển nhà nên không cẩn thận bị va vào thôi.”

Vương Tử Bác bình thản nói: “Em đi làm việc đi, nhớ đến phòng máy tính để cài đặt hệ thống.”

Ngày hôm qua khi Vương Tử Bác đến giúp đỡ chuyển nhà, mặc dù Trần Hán Thăng giao cho cậu ấy nhiệm vụ “giám sát”, nhưng Vương Tử Bác vẫn ra tay giúp đỡ một chút.

Bởi vì làm như thế có thể đẩy nhanh tốc độ, buổi tối Tiểu A Ninh có thể ăn cơm tối ở nhà mới đúng giờ.

Trong quá trình này, tay cậu ấy bị cọ xát mất một mảnh da, nhưng Vương Tử Bác không nói với Trần Triệu Quân, cũng không nói cho Trần Hán Thăng.

Mất một mảnh da thôi mà, có gì đáng nói chứ.

“Sư huynh cũng có người nhà ở Kiến Nghiệp sao, trước kia chưa từng nghe anh nói đến.”

Sư đệ năm ba vừa nói chuyện vừa cầm lấy đĩa CD đi vào phòng máy tính, Vương Tử Bác cong môi mỉm cười, Tiểu Trần chính là người thân của mình, A Ninh, Thẩm Ấu Sở cũng vậy.

Hồ Lâm Ngữ không phải, cô ấy quá hung dữ.

Bận rộn ở văn phòng đến tận giữa trưa, Vương Tử Bác cầm lấy điện thoại di động lướt Cộng đồng Qủa Xác.

Lúc trước Trần Hán Thăng đã nói rằng, Cộng đồng Qủa Xác cần sức nóng và lượng truy cập nên Vương Tử Bác chưa bao giờ truy cập vào các trang web khác, tiền lưu lượng hàng tháng đều dùng cho cộng đồng Qủa Xác.

Mặc dù bây giờ Cộng động Qủa Xác không thiếu những cú nhấp chuột của Vương Tử Bác, nhưng cậu ấy vẫn sẽ lướt xem và phát hiểu, cống hiến một chút cho sự phát triển sự nghiệp của cậu bạn nối khố.

Bên trongCộng đồng đang tràn ngập các cuộc thảo luận về “điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai”, đối với chủ đề “Bạch nguyệt quang và bảo bối” mà nói, cư dân mạng có thể tưởng tượng ra được mấy trăm ý nghĩa khác nhau, một số cư dân mạng đã bắt đầu dùng “cơ học lượng tử” để phân tích “Bạch nguyệt quang như thế nào”, “Bảo bối” như thế nào.

“Điêu khắc cát đúng là thú vị.”

Vương Tử Bác lắc đầu, cậu ấy vừa mới nhìn thoáng qua một cái đã hiểu rõ ý nghĩa thực sự của nó, Tiểu Trần đang “ngã bài” mà, nhân danh tình yêu chỉ là ý nghĩa bên ngoài, trên thực tế, hắn đang thể hiện ý tứ “Tôi muốn tất cả” một cách trần trụi.

“Không biết Tiểu Ngư Nhi và Thẩm Ấu Sở có thể đọc hiểu được không, khi nào rảnh mình hỏi thăm Biên Thi Thi một chút vậy.”

Khi Vương Tử Bác đang tự lẩm bẩm thì bạn gái Biên Thi Thi cũng đã gọi điện thoại đến.

“Cậu đang làm gì vậy?”

Biên Thi Thi hỏi.

Vương Tử Bác đã từng nghe Trần Hán Thăng phân tích, “Cậu đang làm gì vậy = Tớ nhớ cậu”, đây là một loại nhớ nhung tương đối hàm súc.

Lúc trước khi Tiểu Ngư Nhi hỏi Trần Hán Thăng như vậy, hắn đều trực tiếp trả lời “Tớ đang nhớ cậu”, ngoài miệng Tiểu Ngư Nhi nói “Tớ không tin” nhưng trong giọng điệu đều tràn ngập sự ngọt ngào vui mừng.

Nhưng cho dù Vương Tử Bác hiểu rõ trong lòng đi nữa, cậu ấy cũng ngại trả lời như vậy, quy củ trả lời: “Tớ đang ở trong văn phòng làm việc, lúc nãy mới viết xong báo cáo bảo trì.”

“Ừ.”

Biên Thi Thi đương nhiên hiểu rõ bạn trai mình, cho nên cũng không cảm thấy Vương Tử Bác không hiểu phong tình, cô ấy chỉ muốn nói chuyện với Vương Tử Bác, lắng nghe giọng nói của tên ngốc này.

Chủ đề trò chuyện của hai người hầu hết đều liên quan đến Tiểu Ngư Nhi, ngày hôm qua Biên Thi Thi mới biết được toàn bộ chân tướng sự thật, nếu lúc đó Trần Hán Thăng đang ở ngay trước mặt, cô ấy chắc chắn sẽ không chút do dự cho hắn một cái tát.

“Tớ cảnh cáo cậu.”

Giọng điệu của Biên Thi Thi vô cùng nghiêm túc: “Hành động của Trần Hán Thăng khiến tớ vô cùng tức giận, tớ biết tình cảm giữa hai người các cậu, ngăn cấm hai người liên lạc với nhau chắc chắn là điều không thực tế, nhưng cậu không thể nhắc đến cậu ta ở trước mặt tớ, cũng không được nhắc đến ở trước mặt Tiểu Ngư Nhi, cứ coi cậu ta như một người vô hình đi!”

“Tớ hiểu rồi.”

Vương Tử Bác đáp lời, bạn học Thi Thi không hề bá đạo như vậy, dù sao Trần Hán Thăng và Vương Tử Bác cũng là bạn nối khố với nhau suốt hai mươi năm, về cơ bản chính là người thân.

“Tớ đi ăn cơm với Tiểu Ngư Nhi đây.”

Biên Thi Thi đau lòng nói: “Hai ngày nay cậu ấy đã gầy đi rất nhiều, dì Lương cũng vất vả lắm rồi, hôm nay dì ấy lại đưa canh đến đây, chú Trần và dì Lương tốt bụng như vậy, tại sao Trân Hán Thăng lại tệ đến thế chứ?”

Vương Tử Bác cũng không biết nên trả lời như thế nào, nhưng Biên Thi Thi cũng chỉ cảm thán mà thôi, sau khi cảm thán xong, đang định cúp máy thì điện thoại di động lại vang lên giọng nói của Vương Tử Bác: “Chuyện là… Chờ một chút.”

“Có chuyện gì vậy?”

Biên Thi Thi hỏi.

“Ừ thì… À… Ờ…”

Vương Tử Bác ấp úng một lát, cuối cùng hàm hồ nói: “Mấy ngày nữa điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai sẽ được ra mắt, có lẽ tớ sẽ đến nơi tổ chức cuộc họp báo.”

“Chuyện này sao?”

Biên Thi Thi còn tưởng rằng là chuyện lớn gì chứ, hoá ra là Vương Tử Bác muốn xin chỉ thị xem có thể đến nơi tổ chức buổi họp báo ra mắt điện thoại di động không.

“Cậu muốn đi thì đi.”

Biên Thi Thi vô cùng hào phóng phê chuẩn, đương nhiên cô ấy còn khinh thường bổ sung thêm một câu: “Hai chiếc điện thoại kia, tớ cũng đã nhìn thấy trên mạng rồi, tâm tư của Trần Hán Thăng đúng là trận trụi lộ liễu, cho nên cậu cũng đừng ngại chuyển lời với cậu ta, đừng có nằm mơ!”

“Được, tớ sẽ chuyển lời với cậu ấy.

Vương Tử Bác vô cùng thành thật trả lời.

Thực ra lúc nãy Vương Tử Bác muốn nói không phải là có thể đến hiện trường của buổi họp báo ra mắt điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai không, mà là muốn thương lượng với Biên Thi Thi một chút, có nên giúp đỡ Hoàng Tuệ không.

Nhưng lời nói vừa đến bên miệng, cậu ấy lại do dự.

Đây cũng là chuyện thường tình, Vương Tử Bác chỉ mềm lòng chứ không phải không biết phân biệt nặng nhẹ, sau khi nói ra những lời đó, Biên Thi Thi chắc chắn sẽ tức giận.

Cứ thế mấy ngày sau, tất cả mọi thứ dường như đã bước vào thời kỳ tĩnh lặng.

Thẩm Ấu Sở và Tiểu Ngư Nhi đang tự bồi bổ cơ thể, Lương thái hậu bận rộn “quản lý thời gian”, Vương Tử Bác mang theo tâm sự nặng nề, Trần Hán Thăng đang tập trung vào công việc…

Ngày mùng 4 tháng 5, dưới sự mong chờ và chú ý của các fans, Qủa Xác đã tổ chức một cuộc họp báo ra mắt điện thoại di động đời thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment