Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 898 - Chương 898: Cuộc Họp Báo Ra Mắt Điện Thoại Di Động 99,5 Điểm

Chương 898: Cuộc họp báo ra mắt điện thoại di động 99,5 điểm Chương 898: Cuộc họp báo ra mắt điện thoại di động 99,5 điểm

Đối với câu hỏi này của fans, nếu được đưa ra vào một năm trước, có lẽ Trần Hán Thăng sẽ qua quýt lừa gạt một chút.

Nhưng bây giờ Tu La tràng đã bùng nổ, Trần Hán Thăng của lúc này hoàn toàn không chút do dự, nói thẳng: “Nếu quá khó khăn để lựa chọn, vậy thì hãy mua cả hai cái đi.”

“Làm ơn đi, chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi.”

Trần Hán Thăng vừa nói vừa giơ tay phải nên, ở trước mắt bao người, năm ngón tay siết chặt thành nắm đấm: “Chỉ có trẻ con mới làm những câu hỏi trắc nghiệm, người trưởng thành đương nhiên muốn toàn bộ rồi.”

“Chủ tịch Trần quả nhiên là chủ tịch Trần, anh ấy vẫn luôn dũng cảm như vậy…”

Nghe thấy câu trả lời này của Trần Hán Thăng, trong lòng các phóng viên truyền thông bên dưới khán đài đều thốt lên một câu như vậy.

Thực ra câu hỏi này có hơi “hai nghĩa”, có lẽ bản thân người hâm mộ kia cũng không nhận ra, nhưng câu trả lời của Trần Hán Thăng, nếu nghiêm túc ngẫm nghĩ thì cũng là “hai nghĩa”.

Suy đoán về việc chủ tịch Trần “nhân danh tình yêu” khi tung ra chủ đề của điện thoại di động đời thứ hai sớm đã ồn ào lan truyền trên mạng, mặc dù phía điện tử Qủa Xác chưa từng thừa nhận, nhưng cũng không hề đưa ra thông báo cấm lan truyền tin đồn.

Cộng thêm câu trả lời mập mờ không rõ của hắn hôm nay, thực sự khiến người ta phải suy nghĩ miên man.

Nhưng người hâm mộ lại vô cùng phấn khích, tác phong kiêu ngạo không tuân thủ kia mới là thần tượng đối đầu với Samsung Hàn Quốc chứ?

Trần Hán Thăng cũng không dây dưa với vấn đề này quá lâu, có một số việc nếu nói quá rõ ràng thì không còn ý nghĩa gì nữa, giữ lại một chút không gian mới có thể tăng thêm sức nóng và tính phỏng đoán trong cuộc thảo luận.”

“Tiếp theo đây tôi xin giới thiệu một chút về tính năng của điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai.”

Trần Hán Thăng nhấn điều khiển từ xa trong tay, màn hình trắng cực lớn sau lưng hắn lập tức xuất hiện một trang ppt với hình ảnh rực rỡ màu sắc.

Hệ điều hành của điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai cũng không có quá nhiều thay đổi lớn, đây là yêu cầu của Trần Hán Thăng, bởi vì khoảng một năm sau, hệ điều hành Android sẽ được phát hành, hệ điều hành Symbian hiện giờ sớm muộn gì cũng sẽ bị thay thế.

Trong sự thay đổi khoa học kỹ thuật chấn động địa cầu đó, Nokia và Motorola không theo kịp bước chân thì sẽ từ từ bị đào thải khỏi đường đua.

Sau khi Nokia và Motorola rời khỏi, chắc chắn sẽ để lại rất nhiều chỗ trống trên thị trường, ý tưởng của Trần Hán Thăng chính là nắm bắt phần thị trường này, lúc đó điện tử Qủa Xác có thể sẽ phát triển đến một quy mô đáng sợ.

Nhưng vẫn chưa thể vui mừng quá sớm, bởi vì từ sau năm 2010, toàn thế giới sẽ chuẩn bị nghênh đón hành động đi trước thời đại của Apple.

Vào thời điểm đó, có lẽ Trần Hán Thăng đã trở thành “ông trùm” thực thụ, có lẽ còn được xưng là “Steve Jobs Trung Quốc”, đương nhiên cũng có thể là Steve Jobs bị xưng là “Trần Hán Thăng nước Mỹ”, tóm lại chính là một loạt đánh giá “ta với ta”.

Cho nên điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai không tối ưu hoá hệ thống, mà tạo ra những thay đổi đáng kể về độ dày, độ phân giải màn hình, mức độ rõ ràng của loa và dung lượng bộ nhớ của điện thoại di động.

Ngoài ra còn có một điểm tương đối quan trọng, đó chính là dung lượng pin cũng tăng lên.

Đây chính là công nghệ do các kỹ sư của Samsung cung cấp, sau khi được viện nghiên cứu Qủa Mễ tiêu hoá, cuối cùng nó đã được sử dụng trên điện thoại Qủa Xác đời thứ hai.

“Về vấn đề dung lượng pin.”

Trần Hán Thăng vốn dĩ đã rất giỏi khoe khoang khoác lác, cho dù phải đối mặt với nhiều âm thanh “lách tách lách tách” của camera như vậy, hắn cũng có thể hùng hồn nói: “Tôi cảm thấy đây chính là điều quan trọng nhất, lúc trước khi tôi sử dụng trong lúc đi vệ sinh, điện thoại thường xuyên đột nhiên hết pin.”

“Chuyện này thực sự quá khó khăn.”

Trần Hán Thăng cười nói: “Chỉ có thể mở một bản tin đọc tới đọc lui mấy lần, chết tiệt, ngay cả quảng cáo ở giữa cũng không buông tha.”

“Ha ha…” Đã có người xem nở nụ cười, điều này chứng tỏ bọn họ cũng tràn ngập sự đồng cảm.

Nhìn thấy phản ứng tích cực bên dưới khán đài, Trần Hán Thăng tiếp tục nói: “Có báo chí thực sự là một điều may mắn, đôi khi mấy tờ báo cũ bị mẹ tôi vứt đi. Còn tôi chỉ có thể cầm lấy sữa tắm nghiên cứu một lần, nhìn xem thành phần hoá học của nó là gì.”

“Ha ha…”

Lần này tất cả mọi người đều không nhịn được nữa, đại sảnh phòng triển lãm bắt đầu cười phá lên.

Hoá ra loại chuyện này không chỉ có mình trải qua, mà ngay cả chủ tịch Trần cũng vậy.

Bên dưới sân khấu không chỉ có khán giả và còn có các quản lý cao cấp của điện tử Qủa Xác, Lý Tiểu Giai không nhịn được cảm thán: “Đây chính là chủ tịch Trần đấy, tôi không thể nào thoải mái phát huy trong những trường hợp như thế này, nhất định phải nghiêm túc đưa ra báo cáo, khán giả chắc chắn cũng không mấy hứng thú, sao có thể có được bầu không khí náo nhiệt này.”

Khổng Tĩnh cũng mỉm cười gật đầu, tính cách và sở trường đặc biệt của mỗi người không giống nhau, có lẽ Trần Hán Thăng thuộc về loại tuyển thủ “phát huy”, bối cảnh càng lớn, hắn càng phát huy tốt hơn nữa, những từ ngữ như “lo lắng và sợ hãi” hoàn toàn không xuất hiện trong tâm thái.

“Cho dù bộ trưởng Trần không thành lập Qủa Xác đi nữa, cậu ấy vẫn có thể tham ra buổi diễn tấu trong nhà hát.”

Cô thư ký nhỏ kiêu ngạo nói.

Chờ đến khi bên dưới sân khấu yên tĩnh hơn một chút, Trần Hán Thăng lại lên tiếng: “Một chiếc điện thoại di động như thế này, giá cả của nó…”

Lúc nói đến đây, Trần Hán Thăng cố ý tạm dừng một chút, trong đại sảnh trung tâm triển lãm cũng yên tĩnh theo, giống như toàn bộ bầu không khí ngay lập tức bị rút ra, cảm giác căng thẳng vào lặng lẽ lan tràn.

Bởi vì nếu giá cả thực sự rất đắt, cho dù điện thoại di động hoàn hảo đến mấy, bản thân mình yêu thích đến đâu, thì hiện tại vẫn không thể mua nổi, như vậy thật đáng tiếc biết bao.

Điện thoại di động đời thứ nhất của Qủa Xác có giá 2988 tệ, sau khi xem xong sản phẩm thực tế của điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai, trong lòng mọi người đều mong muốn giá cả sẽ từ 3600 đến 3700 tệ.

Có một số fans Qủa Xác dư dả hơn, bọn họ cảm thấy nếu trên 4000 tệ thì cũng có thể chấp nhận được.

Nhưng nhiều hơn hết vẫn là các sinh viên và người trẻ tuổi bình thường, bọn họ đều hy vọng Trần Hán Thăng sẽ không tăng giá quá cao.

“Giá cả của nó…”

Ánh mắt Trần Hán Thăng chậm rãi nhìn lướt qua một vọng, hội trường lặng ngắt như tờ, đã có cảm giác “trái tim treo lên tận cổ họng”.

“Tôi nói lâu như vậy rồi, miệng hơi khát, để tôi uống chút nước trước đã.”

Trần Hán Thăng đột nhiên cười nói.

“Phù…”

“Haiz…”

“Đừng nhử như vậy chứ, trái tim tôi thực sự không tốt lắm chủ tịch à.”

Có không ít âm thanh oán giận bên dưới khán đài, Trần Hán Thăng uống “ừng ực ừng ực” mấy ngụm nước, sau đó lau miệng, nói tiếp: “Giá cả của nó…”

Hội trường lại trở nên yên tĩnh một lần nữa, mọi người đều nhìn vào miệng của Trần Hán Thăng, nhìn xem con số nào có thể thốt ra từ giữa hai cánh môi koa.

Không ngờ Trần Hán Thăng lại bật cười ha hả một tiếng, khán giả cho rằng chủ tịch Trần lại muốn “đùa giỡn lòng người”, không ngờ Trần Hán Thăng lại đột nhiên chỉ tay vào màn hình lớn, quát to: “Hãy thể hiện bản thân đi, bảo bối!”

“Lách tách, lách tách, lách tách!”

Đột nhiên, toàn bộ ánh đèn trong đại sảnh trung tâm triển lãm đều phụt tắt, nhưng tấm màn màu trắng trên sân khấu đột nhiên nhảy ra một con số.

3088.

Lúc đầu, tất cả mọi người đều chưa thể phản ứng lại, sau đó mới dần dần nhận ra rằng đây chính là giả của điện thoại di động Qủa Xác đời thứ hai.

“Oa, tôi yêu anh, chủ tịch Trần.”

Cũng không biết là ai đã hét lên đầu tiên, sau đó phía dưới lập tức trở nên hỗn loạn, mặc dù tối đen như mực không rõ mặt người, nhưng những người đó đầu tiên là nhảy cẫng lên, đây chính là biểu hiện vui vẻ của các fans.

Thực sự không thể tưởng tượng được rằng, điện thoại di động đời thứ hai chỉ có 3088 tệ, sau này nếu còn ai đồn bậy về điện tử Qủa Xác, ông đây sẽ đi lên cho một ghế!

Các nhân viên bảo vệ của trung tâm triển lãm là người căng thẳng nhất, bọn họ sợ sẽ xảy ra hiện tượng giẫm đạp nhau, có lẽ Trần Hán Thăng cũng lo lắng đến chuyện này, ra hiệu cho những người điều khiển đèn đó bật “lách tách lách tách” lên một lần nữa.

Nhiếp Tiểu Vũ quay đầu lại nhìn, lặng lẽ nói với Khổng Tĩnh: “Chị Tĩnh, em nhìn thấy có người hâm mộ đang bật khóc, thực sự cảm động như vậy sao?”

“Thứ nhất là vì giá cả động lòng người, thứ hai là vì chủ tịch Trần giỏi nắm bắt tiết tấu, cho nên mới đẩy bầu không khí của buổi họp báo lên cao trào.”

Khổng ngự tỷ vén những sợi tóc ra sau lỗ tai, cô mặc một bộ đồ vest nhỏ màu trắng nghiêm túc, vốn dĩ không có cảm giác gì, nhưng màn “xao động” lúc nãy đã khiến nhiệt độ trong hội trường tăng lên không ít.

Trần Hán Thăng dừng lại lần thứ hai, mỉm cười tủm tỉm chờ khán giả ổn định lại cảm xúc, tiếp tục nói: “Từ 2988 lên 3088, vẫn đắt hơn 100 tệ, 100 tệ này là để thưởng cho các đồng nghiệp trong bộ phận nghiên cứu và phát minh, bọn họ thực sự đã rất vất vả.”

Thực ra đối với người hâm mộ mà nói, giá cả này đã là con số không thể hài lòng hơn được nữa, được cải tiến nhiều như vậy nhưng chỉ đắt hơn 100 tệ, còn muốn xe đạp gì nữa?

“Anh Giai là sếp lớn của bộ phận nghiên cứu phát minh, đồng thời cũng là tổng phụ trách của điện thoại di động đời thứ hai.”

Trần Hán Thăng kể chuyện cười, giúp mọi người bình phục lại cảm xúc một chút: “Có một tối, tôi đi đến phóng ký túc xá của anh ấy bàn bạc công việc, kết quả đã quá muộn nên muốn nhân tiện tắm rửa một chút, nhưng khi xả nước mới phát hiện không có dầu gội đầu, tôi khó hiểu đi hỏi.”

“Kết quả.”

Trần Hán Thăng bậy bạ nói: “Anh Giai chỉ vào đầu của mình, anh ấy nói dáng vẻ hiện tại của tôi vẫn còn cần dầu gội sao?”

Trong lúc Trần Hán Thăng đang nói chuyện, dưới sự chỉ đạo của nhân viên Qủa Xác, máy quay cũng chuyển đến trên người Lý Tiểu Giai.

Lúc này mọi người mới hiểu rõ tại sao Lý tổng không cần dầu gội, hoá ra là vì mái tóc của anh ta đã rụng hết do sử dụng não quá nhiều.

Đối mặt với ống kính máy quay đột nhiên chĩa về phía mình, Lý Tiểu Giai chỉ có thể cười khổ một tiếng, vẫy tay chào hỏi với mọi người.

Anh ta mở miệng muốn nói gì đó, nhưng hiện trường quá ầm ĩ, mặc dù có nhân viên hành chính ngay lập tức chạy đi lấy micro, nhưng Trần Hán Thăng cách anh ta gần hơn, hắn tự mình đưa cho Lý Tiểu Giai.

“Cảm ơn.”

Lý Tiểu Giai vỗ vào micro, vô cùng chân thành nói: “Thực ra, lúc đầu chúng tôi định đưa ra giá cả cao hơn 3088 tệ, hội đồng quản trị cũng đã từng tranh luận với nhau về chuyện này, nhưng sau đó trong lúc đi tản bộ sau bữa ăn, tôi bắt gặp một công nhân bình thường của điện tử Qủa Xác, có lẽ cô ấy đang gọi điện thoại cho bạn mình nên không hề chú ý đến tôi.”

“Cô ấy đang cảm thán cuộc sống sau khi tốt nghiệp.”

Lý Tiểu Giai cười nói: “Có một câu nói khiến tôi nhớ rõ nhất, cô ấy nói mình rất nghèo, nhưng công việc cũng ổn; Nếu nói giàu thì tiền trong túi sẽ hết lúc nào không hay biết; Nếu nói lười thì ngày nào cũng đi sớm về trễ; Nếu nói ngốc nghếch, nhưng ông chủ và sếp cũng không chê bai, cuộc sống như thế này chẳng phải quá nhàm chán rồi sao?”

Đối với câu nói này, rất nhiều sinh viên đang đi học bên dưới sân khấu không hiểu rõ lắm, nhưng đối với những sinh viên vừa mới tốt nghiệp được một hai năm, bọn họ cảm thấy đây mới là cuộc sống thực tế của mình.

“Cho nên…”

Lý Tiểu Giai kết luận “Tôi đã thương lượng một chút với Khổng tổng và chủ tịch Trần đây, quyết định giá cả của điện thoại di động đời thứ hai là 3088 tệ đi, nó tiện cho người bình thường, phục vụ người bình thường, bởi vì chúng ta đều là người bình thường.”

“Bốp bốp bốp.”

Sau khi Lý Tiểu Giai nói xong, các khán giả bên dưới đồng loạt vỗ tay, nếu nói chủ tịch Trần đã kéo bầu không khí của cuộc họp báo lên cao thì Lý Tiểu Giai chính là người khiến cuộc họp báo này trở nên ấm áp.

Bây giờ đúng là thời điểm mọi người đang tập trung sự chú ý cao độ nhất, Trần Hán Thăng nhân cơ hội này đẩy “Qủa Xác Cloud” ra.

“Cái này thoạt nhìn trông giống như một chiếc máy nghe nhạc, nhưng thực chất nó giống một cộng động giao lưu âm nhạc hơn.”

Trần Hán Thăng chỉ vào màn hình ppt, trên đó là giao diện màu đỏ của “Qủa Xác cloud”, còn có logo “K??” nổi bật.

“So với các trình phát nhạc khác, Qủa Xác cloud” đã tăng thêm chức năng “bình luận” vào.”

Trần Hán Thăng giới thiệu: “Bởi vì chúng tôi cảm thấy, âm nhạc không chỉ là một bài hát, nó phải trở thành một sợi dây cảm xúc, cho nên hoan nghênh mọi người đến bình luận, hoặc thích những câu chuyện của người khác.”

“Qủa Xác cloud” là phần mềm được Qủa Xác giới thiệu vào vào cuối năm ngoái, không ngờ mãi cho đến tháng 5 năm sau, nó mới thực sự được tuyên bố rộng rãi trên internet.

Nhưng bởi vì hạt ngọc châu “Qvodplayer Qủa Xác” trước đó, nên mọi người đều có chút mong chờ.

Phần cuối cùng của cuộc họp báo chính là thời gian cho những câu hỏi tự do và trả lời, mấy câu hỏi đầu của fans đều là “nhờ vả”, các câu hỏi được đưa ra đề là những vấn đề tầm thường.

Ví dụ như: Chủ tịch Trần, kỳ vọng doanh số của ngài đối với điện thoại di động đời thứ hai là bao nhiêu? Liệu sau này Qủa Xác cloud có thể đạt được tầm ảnh hưởng giống như Qvodplayer không? Năm nay quý công ty còn có kế hoạch nào khác không?

Đương nhiên những câu hỏi này không thể khiến người hâm mộ và bạn bè truyền thông hài lòng, đặc biệt là khi đã gần 11 giờ trưa, tranh thủ trước khi cuộc họp báo kết thúc phải hỏi thêm mấy vấn đề “mẫn cảm”, chẳng lẽ còn chờ chủ tịch Trần trả lời trên Cộng đồng Qủa Xác sao?

Cho nên có người hâm mộ nhanh chóng đoạt lấy micro, thấy không thể ngăn cản được, Trần Hán Thăng dứt khoát đưa ra một tiền đề: “Không được hỏi các câu hỏi liên quan đến phương diện tình cảm riêng tư, tóm lại những thứ cần hiểu đã hiểu rồi, nếu không hiểu thì cũng không hiểu, cho nên đừng hỏi nữa.”

“Ồ.”

Bên dưới khán đài vang lên từng đợt tiếng thở dài tiếc nuối, mặc dù chủ tịch Trần đã mơ hồ ám chỉ, nhưng chỉ cần hắn không chính miệng thừa nhận, vẫn có rất nhiều không gian để giải thích,

“Chủ tịch Trần.”

Mặc dù vấn đề liên quan đến tình cảm cá nhân bị cấm, nhưng người hâm mộ vẫn có các câu hỏi nghi vấn khác, một sinh viên nữ đại học đứng lên hỏi: “Sau này Qủa Xác không có ý định thuê người phát ngôn hình ảnh sao? Ngay cả Xiaomi cũng đã mời Song Hye Kyo rồi.”

Câu hỏi này rất có tính tiêu biểu, Qủa Xác đã tung ra rất nhiều chuỗi sản phẩm như vậy, nhưng vẫn không có người phát ngôn, gần như chỉ dựa vào bản thân để tăng thêm tính chủ đề.

“Không.”

Trần Hán Thăng không hề giấu diếm, thẳng thắn nói: “Tốc độ phát triển của Qủa Xác quá nhanh, trước mắt vẫn chưa thể chọn ra được người phát ngôn hình ảnh thích hợp, nhưng mọi người đã đề xuất, chúng tôi cũng sẽ tiến hành một bài khảo sát trắc nghiệm trên Cộng đồng Qủa Xác, các vị muốn chúng tôi mời vị minh tinh nào làm người phát ngôn hình ảnh nhất, Qủa Xác sẽ mời người đó.”

Câu trả lời này đề lộ hơi thở của cường hào phú hộ, hình như hoàn toàn không lo lắng không thể book được, hơn nữa những bài khảo sát trắc nghiệm này có thể tăng mức độ phổ biến cho Cộng đồng Qủa Xác, có thể coi là một công đôi việc.

“Vậy Samsung thì sao?”

Người hâm mộ thứ hai đứng lên, đây là một học sinh nam đeo mắt kính: “Chủ tịch Trần, trên mạng đang lưu truyền tin tức điện thoại di động samsung nổ tung thực chất là âm mưu phía sau của Qủa Xác, xin hỏi đây là thật sao?”

Đây là một vấn đề nhạy cảm, đã có nhân viên hiện trường chuẩn bị cắt ngang.

“100% là giả.”

Trần Hán Thăng không chút do dự phủ nhân: “Qủa Xác là một doanh nghiệp tuân thủ luật phát, không bao giờ dùng những thủ đoạn này, vấn đề của Samsung là bọn họ không hề tôn trọng người tiêu dùng Trung Quốc, đây cũng chính là vấn đề chung của các công ty nước ngoài.”

“Lách tách lách tách.”

Các phóng viên đúng lúc chụp được cảnh tượng này, chuyện chủ tịch Trần nã pháo vào Samsung và các doanh nghiệp nước ngoài không phải là lần đầu tiên.

“Vậy thì, tôi đây muốn hỏi một chút.”

Người thứ ba đoạt lấy micro là một cô gái khoảng 25-26 tuổi, ăn mặc thoạt nhìn tương đối xa hoa, nói chuyện cũng là tiếng Trung pha lẫn tiếng Anh: “Chủ tịch Trần hình như có thành kiến với các doanh nghiệp nước ngoài, là vì thấm nhuần như tư tưởng ích khỉ được dạy dỗ trong quá trình trưởng thành sao?”

Trần Hán Thăng đánh giá một chút, hỏi ngược lại: “Cô là fans Qủa Xác sao?”

“No.”

Cô gái kia lắc đầu: “Tôi là một sinh viên du học về nước, đang định tìm việc ở Kiến Nghiệp, nghe nói Qủa Xác là một doanh nghiệp rất có tiềm lực phát triển, cho nên muốn đến nghe một chút, nhưng today, sau khi nghe xong những gì chủ tịch Trần nói, nói thật, tôi cảm thấy hơi thất vọng.”

Vào năm 2006, giá trị con người của “hải ngoại trở về” vẫn rất cao, cho nên sau khi chứng minh thân phận của mình, ánh mắt mọi người đều có chút khác biệt.

Nhưng điều này không có bất cứ ảnh hưởng gì đến Trần Hán Thăng, hắn thầm nghĩ con mẹ cô thất vọng cái búa, thực sự coi mình là cọng hành mà.

“Vậy cô có ý gì?”

Trần Hán Thăng hỏi, giọng điệu hơi kéo dài âm cuối.

“Tôi cảm thấy, phương Tây đang đi trước Trung Quốc về mọi thứ.”

“Cô gái từ hải ngoại trở về” kia có lẽ vô cùng hưởng thụ cảm giác được công khai cảm nhận và suy nghĩ của bản thân trong những trường hợp công cộng như vậy, vẻ mặt cũng vô cùng tự đắc: “Ngay cả những món ăn vô cùng nổi tiếng của Trung Quốc, thực chất cũng không bổ dưỡng bằng đồ ăn Tây, bởi vì người nước ngoài ăn đồ ăn phương Tây nên dáng dấp bọn họ đều rất cao to…”

“Vậy tôi đề nghị cô nên ăn cỏ nhiều hơn một chút.”

Trần Hán Thăng không thể nghe tiếp được nữa, trực tiếp cắt ngang: “Voi và tê giác đều là động vật ăn cỏ, chúng to và đều rất cao, cho nên sau này cô cũng ăn cỏ đi.”

Trần Hán Thăng đáp trả không chút khách khí, rất nhiều khán giả đều cảm thấy vô cùng hả dạ, nở một nụ cười trào phúng về phía cô gái từ hải ngoại trở về kia.

Cô gái từ hải ngoại trở về kia đỏ bừng mặt vì bị châm chọc, không chỉ như thế, sau khi Trần Hán Thăng trả lời xong vấn đề này, cuộc họp báo cũng gần kết thúc, sau khi hắn tạm biệt với lãnh đạo, giới truyền thông và người hâm mộ, không biết có phải đã quên tắt micro không, sau khi đi vào cánh gà, mọi người vẫn có thể nghe thấy giọng nói của hắn.

“Sau này chú ý một chút, đừng để những kẻ ngốc này đi vào, một cuộc họp báo vốn dĩ 100 điểm, cuối cùng bởi vì một con rùa biển mà biến thành 99.5.”

Bình Luận (0)
Comment