Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 932 - Chương 932: Trần Hán Thăng: Chỉ Cần La Tuyền Kiềm Chế Tính Tình Một Chút, Có Lẽ Kiếp Trước Tôi Đã Kết Hôn Với Cô Ấy Rồi.

Chương 932: Trần Hán Thăng: Chỉ cần La Tuyền kiềm chế tính tình một chút, có lẽ kiếp trước tôi đã kết hôn với cô ấy rồi. Chương 932: Trần Hán Thăng: Chỉ cần La Tuyền kiềm chế tính tình một chút, có lẽ kiếp trước tôi đã kết hôn với cô ấy rồi.

“Trưởng công chúa Samsung?”

Ánh mắt Đàm Anh hơi kinh ngạc, bây giờ cô chỉ biết trưởng công chúa Qủa Xác là Trần Lam, chứ không biết trưởng công chúa Samsung là người nào.

Điều này cũng có thể hiểu được, dù sao internet trong nước vào năm 2006 vẫn chưa phát triển lắm, việc dùng VPN để “vượt tường lửa” càng hiếm thấy, đám cưới của Lee Boo- Jin đã làm rung chuyển cả đất nước Hàn Quốc, nhưng phản ứng của nhân dân Trung Quốc lại rất bình thường.

Ngược lại, khi năm đầu cãi nhau ly hôn vào năm 2017, mạng xã hội đã trở nên quen thuộc lại khiến “màn kịch mãn nhãn” này trở lên ồn ào náo động, cuối cùng cũng đã thoả mãn những câu nói phổ biến như “Hào môn, bảo vệ người ở rể, ly hôn, bồi thường một khoản kếch xù.”

“Tôi cũng chỉ phóng túng một chút mà thôi.”

Trần Hán Thăng cũng không giải thích quá nhiều, chỉ nói một câu đầy ẩn ý: “Nếu một người Hàn Quốc sống tạm bợ nào đó vô tình trọng sinh, con đường để thăng tiến nhanh nhất chính là làm bảo vệ ở Samsung.”

Địa điểm được Samsung sắp xếp là khách sạn Shilla ở đường Dongho, Jung-gu, sau khi nhận được tin nhắn, Thôi Chí Phong đã sớm đứng trước cửa chào đón.

“Bữa tiệc tối sẽ bắt đầu vào lúc bảy giờ, lúc nãy một quản lý của điện tử Samsung đã đến đây, chúng tôi trò chuyện một lúc, cảm giác tổng thể cũng không tồi lắm…”

Thôi Chí Phong dẫn Trần Hán Thăng đi về phía thang máy, đồng thời báo cáo kết luận của mình.

Tập đoàn Samsung rất lớn, bao gồm hơn ba mươi công ty độc lập như Samsung SDI, Samsung SDS, Samsung Electro-Mechanics, Samsung Life, Samsung C&T… Điện tử Samsung chỉ là một trong những công ty cốt lõi nhất của tập đoàn.

Sau “vụ nổ điện thoại di động” xảy ra, cổ phiếu giảm giá về cơ bản đều thuộc về điện tử Samsung, bao gồm cả mâu thuẫn trong một thời gian dài giữa Qủa Xác và Samsung, những người bọn họ đã từng tiếp xúc như Nhan Ninh, Park Jung- Soo, Kim Jaegwon đều là nhân viên của điện tử Samsung.

Chỉ là ở trong nước, mọi người đều đã quen với việc coi “điện tử Samsung” trở thành toàn bộ tập đoàn Samsung.

Nhóm người của Qủa Xác ở trong khách sạn cho đến hơn sáu rưỡi, chủ yếu là Trần Hán Thăng và Thôi Chí Phong đang phân tích thảo luận, Đàm Anh chịu trách nhiệm ghi chép, những nhân viên đi theo khác liên tục gật đầu học tập.

Mãi cho đến khi có người ở phía bên Samsung gọi điện thoại đến, tỏ vẻ tiệc rượu chiêu đãi đã chuẩn bị sẵn sàng, mười lăm phút sau sẽ đích thân đến mời.”

“Khương Tử này đúng là rất khách khí, chúng ta trực tiếp đi xuống đi, đâu phải không tìm thấy đường đâu.”

Trần Hán Thăng đứng dậy lắc bả vai chuẩn bị mở cửa ra.

“Chờ một chút.”

Đàm Anh ở sau lưng gọi một tiếng, cô lấy từ trong túi ra một bộ âu phục đã được xếp gọn chỉnh tề: “Chủ tịch Trần, lần này là giao lưu liên quan đến ngoại giao, tôi cảm thấy ngài mặc tây trang thì thích hợp hơn.”

Từ trên xuống dưới Qủa Xác đều biết rằng ông chủ lớn thích mặc những bộ trang phục thoải mái, rất ít khi mặc tây trang nghiêm túc, ngay cả trong cuộc họp báo ra mắt điện thoại di động trước mặt truyền thông cả nước cũng chỉ tuỳ tiện làm.

Nhưng đề nghị của Đàm Anh cũng rất có lý, người Hàn Quốc và Nhật Bản tương đối coi trọng về phương diện này.

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút rồi chủ động cầm vest đến đây: “Có đúng kích cỡ không vậy?”

“Vâng, tôi đã xác nhận với thư ký Nhiếp trước đó rồi.”

Đàm Anh giúp Trần Hán Thăng mặc áo khoác vào, hơn nữa còn cẩn thận vuốt phẳng nếp nhăn trên vai.

Thực ra Trần Hán Thăng mặc âu phục cũng không tệ lắm, dáng người cao lớn có thể chống đỡ được kiểu dáng dày nặng này, chỉ là hắn có thói quen tuỳ tiện, trực tiếp cởi bỏ hai cúc áo trên cùng của chiếc áo sơ mi trắng ra, vừa nghiêm túc vừa mang theo phong cách không chút kiêng kỵ.

Sau khi Trần Hán Thăng mặc vào, phát hiện kích cỡ quả nhiên vừa vặn, có lẽ Đàm Anh đã tìm hiểu trước đó, hắn không nhịn được chống nạnh khoe khoang với mọi người vài câu: “Dáng người của tôi chính là giá treo quần áo, mặc gì cũng đẹp.”

Thôi Chí Phong vừa mỉm cười phụ hoạ vừa đánh giá Đàm Anh, trong mắt loé lên một chút trịnh trọng.

Lúc xuống lầu, Trần Hán Thăng xung phong dẫn đầu đi ở phía trước một cách tự nhiên, ở phía sau, Thôi Chí Phong và Đàm Anh đang trò chuyện với nhau: “Thư ký Đàm, tôi đã sửa lại bản thảo bài phát biểu của chủ tịch Trần một lần, gửi ở trong hòm thư, cô đã xem chưa?”

“Thật ngại quá, giám đốc Thôi.”

Lúc nãy Đàm Anh vẫn luôn ở chỗ của La Tuyền, nào có thời gian xem tài liệu, vội vàng cúi đầu xin lỗi: “Lúc nãy tôi không có thời gian mở máy tính, sau khi tiệc rượu kết thúc, trở về tôi sẽ xem ngay.”

“Không sao đâu.”

Thôi Chí Phong nở một nụ cười hoà nhã: “Chúng ta sẽ không ngồi trên bàn đàm phán ngay từ đầu, chắc chắn Samsung sẽ kéo chúng ta đi tham quan khắp nơi để thể hiện một chút sức mạnh cứng rắn của mình, cô chỉ cần giao nó cho chủ tịch Trần trước khi đàm phán là được.”

Sau khi nói xong, Lão Thôi dẫm lên gạch sàn nhà trơn bóng, “lạch cạch” đuổi theo Trần Hán Thăng.

Đàm Anh đang đi thì đột nhiên phản ứng lại, lần này giám đốc thôi gọi mình là “thư ký Đàm”, lúc trước anh ta đều gọi “Tiểu Đàm” hoặc “Đàm Anh.”

“Quan thất phẩm trước cửa tể tướng mà.”

Đàm Anh không nhịn được cảm thán, chẳng trách trên quan trường, “đảng thư ký” được thăng chức nhanh nhất.

Bản thân chức vụ thư ký cũng không cao lắm, nhưng chỉ cần được chứng mình thì cô có thể có quyền lên tiếng ở trước mặt đối tượng được phục vụ, vì thế ngay cả người đồng nghiệp quyền cao chức trọng như Thôi Chí Phong này, thái độ của anh ta cũng dần dần thay đổi.

Bữa tiệc chào mừng được tổ chức tại một nhà hàng buffet cao cấp ở trong khách sạn Shilla, mặc dù các gia đình bình thường ở Hàn Quốc chỉ ăn kim chi và rau muối cả ngày, nhưng những trường hợp như thế này đương nhiên phải là đồ ăn cấp Michelin.

Phía bên điện tử Samsung có một quản lý thường trực tham dự, mặc dù Qủa Xác đã khuấy động Samsung đến long trời lở đất, cổ phiếu rớt xuống gần mười tỷ đô la, nhưng trên thực tế, việc một quản lý thường trực ra mặt tiếp đãi cũng tương đối bình đẳng.

Sau khi giới thiệu và làm quen với nhau, tiệc rượu diễn ra không bầu không khí tự do, yên tĩnh và hoà bình, Trần Hán Thăng và Thôi Chí Phong lần lượt nâng ly chạm cốc với các quản lý cấp cao khác của đối phương, Đàm Anh đi theo phía sau.

Các nhân viên đi theo khác đều tương đối trẻ tuổi, bọn họ không ngừng chụp lại các món ăn tinh xảo, có thể là muốn khoe khoang một chút trên Qzone.

“Cô ở đây chờ một chút.”

Trần Hán Thăng đột nhiên nói với Đàm Anh một câu, sau đó một mình đi về phía một nữ nhân viên của Samsung.

Đàm Anh quen biết với nữ nhân viên này, là phó trưởng phòng bộ phận quan hệ công chúng của Samsung- Nhan Ninh, lúc trước cô ta thường xuyên đến điện tử Qủa Xác thăm hỏi.

Thực ra bây giờ Nhan Ninh đã tiếp nhận chức trưởng phòng của Park Jung- Soo.

“Trưởng phòng Nhan.”

Trần Hán Thăng nâng ly rượu đi đến, Nhan Ninh không ngờ Trần Hán Thăng sẽ đi đến, trên mặt chợt loé lên một tia hoảng loạn.

“Đừng lo lắng.”

Trần Hán Thăng nhấp một ly rượu vang đỏ, bình thản nói: “Lúc trước tôi và cô đã từng quen biết với nhau, nếu bây giờ không nói vài câu, ngược lại không hợp với lẽ thường.”

“Phù, cũng đúng.”

Nhan Ninh phản ứng lại, hơi điều chỉnh một chút rồi khôi phục lại bình thường, chủ động kính Trần Hán Thăng một chút.

Hai người nói về ý nghĩa của cuộc hội đàm lần này, trước mắt mà nói vẫn vô cùng tích cực, những thông tin mà Nhan Ninh nhận được cũng vậy.

“À phải rồi.”

Năm phút sau, khi Trần Hán Thăng đang định rời đi, hắn đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Trịnh tổng của Xiaomi nhờ tôi hỏi một câu, sau khi được thăng chức, trưởng phòng Nhan đây còn bằng lòng đến Xiaomi chịu thiệt không, nếu cô không còn suy nghĩ này, mong hãy nói sớm một chút.”

“Chủ tịch Trần.”

Nhan Ninh không phải là kẻ ngốc, lập tức hiểu được hàm nghĩa thực sự của Trần Hán Thăng, nở một nụ cười gượng gạo nói: “Ngài không cần phải thử nghiệm, cha tôi đã phát hiện ra bệnh cao huyết áp khi đi kiểm tra sức khoẻ, bây giờ nguyện vọng lớn nhất của tôi chính là muốn được về nước làm việc, như vậy sẽ tiện chăm sóc hơn nữa, tôi chỉ chờ khi nào ngài bảo tôi kết thúc hành động gián điệp thương mại vô cùng áp lực này.”

“Sẽ nhanh thôi.”

Trần Hán Thăng cười ha hả nói: “Nếu lần này đàm phán thành công, cô có thể từ chức.”

Sau khi bữa tiệc kết thúc, hai bên bắt tay nhau tạm biệt, hơn nữa còn thống nhất hành trình ngày mai.

Không ngoài dự đoán, quả nhiên Samsung sắp xếp đám người Trần Hán Thăng đi thăm viện nghiên cứu thông tin và phòng thí nghiệm sản phẩm trước, sau đó Thôi Chí Phong ở lại nghỉ ngơi trong khách sạn Shilla, Trần Hán Thăng và Đàm Anh đi đến chung cư nhà La Tuyền trước.

“Trần sư huynh.”

Thấy Trần Hán Thăng trở về, La Tuyền đứng phắt dậy từ trên sàn nhà gỗ, ôm lấy cánh tay của Trần Hán Thăng thân thiết lắc lư.

Hoàng Tiểu Hà nhắm mắt lại hít vài hơi thật sâu, lúc này mới kìm nén được xúc động muốn mắng La Tuyền.

“Em muốn đi ra ngoài sao?”

Trần Hán Thăng phát hiện La Tuyền không mặc áo ngủ ở nhà mà là một chiếc váy hoa nhỏ thanh lịch quyến rũ.

“Đúng vậy.”

La Tuyền chớp mắt: “Em muốn đi dạo bộ.”

“Ồ.”

Trần Hán Thăng gật đầu, đang định đi vòng qua La Tuyền đến ghế sô pha nghỉ ngơi, nhưng La Tuyền lại nắm lấy cánh tay hắn: “Đi nào.”

“Em muốn đi dạo cùng với anh?”

Trần Hán Thăng chỉ vào mũi mình.

“Còn có thể là ai nữa chứ?”

La Tuyền lôi kéo Trần Hán Thăng đi ra ngoài, Trần Hán Thăng lập tức từ chối: “Hôm nay anh vừa phải ngồi máy bay vừa phải đi xã giao, cơ thể thực sự rất mệt mỏi, tuổi lớn rồi, không tràn ngập sức sống giống như những người trẻ tuổi các em nữa… Được rồi được rồi, vậy em đừng kéo nữa, kéo nữa thì tay áo của anh sẽ đứt đấy.”

Dưới sự nài ép lôi kéo của La Tuyền, Trần Hán Thăng chỉ có thể không tình nguyện đi đến dưới lầu, vừa chạm vào túi đã phát hiện không còn thuốc.

“Anh đứng ở chỗ này chờ một chút, em đi lên lấy.”

La Tuyền không nói một lời, lại chạy “thịch thịch thịch” đi lên lầu.

Khoé miệng Trần Hán Thăng giật giật, hắn nhớ tới kiếp trước khi hẹn hò với La Tuyền, bản thân hắn lười không muốn mang dù, lần nào cũng là do La Tuyền chạy trở về ký túc xá không chút do dự, chưa từng để Trần Hán Thăng chạy việc vặt.

“Chỉ cần có thể kiềm chế tính tình một chút, có lẽ kiếp trước mình đã kết hôn với cô ấy rồi.”

Tràn Hán Thăng sâu kín suy nghĩ.

Chưa đầy hai phút sau, La Tuyền lại đi thang máy xuống dưới, trong tay cầm một bao thuốc Trung Hoa và bật lửa.

“Đây.”

La Tuyền đưa thuốc cho Trần Hán Thăng.

“Vất vả không?”

Trần Hán Thăng đột nhiên hỏi một câu không thể hiểu được.

“Hả?”

La Tuyền nghiêng đầu, chỉ là đi lấy một bao thuốc thôi mà, tại sao lại vất vả chứ?

“Ha ha…”

Trần Hán Thăng không nói gì, chủ động đưa tay về phía La Tuyền, ánh mắt La Tuyền sáng rực lên, vui vẻ nắm lấy.

Căn hộ mà Hoàng Tiểu Hà thuê nằm ở quận Gangnam của Seoul, chính là Gangnam trong “Gangnam Style” kia, Trần Hán Thăng cũng không có quá nhiều cảm xúc, hắn cảm thấy chỗ này chẳng khác Tân Nhai Khẩu, Tân Thành Giang Châu, Lục Gia Chuỷ kia là mấy, tóm lại đều là những thành phố với những toà nhà cao tầng san sát nhau.

Muốn náo nhiệt có náo nhiệt, muốn cửa hàng có cửa hàng, biển quảng cáo cửa hàng, quán bar, còn có đám người chen chúc, đường xá đang được thi công và những chiếc xe đậu không có quy tắc, trong lúc hoảng hốt, Trần Hán Thăng còn tưởng rằng mình đang dẫn La Tuyền đi đạo phố trên con đường Trung Sơn Nam.

“Muốn ăn bánh gạo chiên không?”

Trần Hán Thăng chỉ vào một quán ăn vặt nói, có lẽ tay nghề của nhà hàng này không tồi, chỉ đứng ở bên ngoài thôi đã có thể ngửi thấy mùi tương ớt ngọt ngào, không ít người Hàn Quốc đều đứng bên ngoài xếp hàng.

“Trần sư huynh, anh muốn ăn sao?”

La Tuyền: “Để em đi mua cho anh, anh đứng chờ ở đây.”

Nói xong, La Tuyền lại “vứt bỏ” Trần Hán Thăng ngay tại chỗ, còn mình đi xếp hàng.

“Chậc chậc.”

Trần Hán Thăng chậc miệng, những thứ đó đều là hành động theo bản năng của La Tuyền, trong lòng cô không hề muốn Trần Hán Thăng phải chịu mệt chút nào.

“Bốp!”

Trong lúc đang xếp hàng, La Tuyền đột nhiên cảm thấy một bàn tay đang đặt trên vai mình, vừa ngẩng đầu lên đã thấy hoá ra là Trần sư huynh.

“Hả? Sao anh lại ở đây?”

La Tuyền còn chưa nói xong thì Trần Hán Thăng đã dùng sức nơi cổ tay, ôm chặt La Tuyền hơn nữa, cười hì hì nói: “Cùng nhau xếp hàng đi, anh đẹp trai thế này, ngộ nhớ có người phụ nữ háo sắc Hàn Quốc nào đó bắt cóc anh thì phải làm sao bây giờ?”

La Tuyền đang muốn cười, nhưng không biết nhớ tới điều gì đó, lại bĩu môi cúi đầu.

“Có chuyện gì vậy?”

Trần Hán Thăng nghi hoặc hỏi.

“Chỉ có khi ở Hàn Quốc, anh mới có thể đối xử với em tốt thế này.”

Đôi mắt to tròn của La Tuyền hơi đỏ lên, dưới ánh đèn lập loè xung quanh, đôi mắt kia giống như được bao phủ bởi một lớp màng trong suốt: “Lúc còn ở Kiến Nghiệp, anh làm gì cũng phải duy trì khoảng cách với em, ngay cả hôn môi cũng phải dẫn em chui vào rừng cây nhỏ.”

“Nhìn em xem, cách cục nhỏ hơn rồi này.”

Tóm lại, Trần Hán Thăng có thể tìm được lý do: “Chỉ có tình cảm chân thật giữa hai chúng ta, cần gì phải bận tâm là ở Hàn Quốc hay Kiến Nghiệp chứ? Chỉ cần ở trên trái đất này, có gì khác nhau đâu, người trẻ tuổi chắc chắn phải có cả vũ trụ trong lòng, không cần để ý đến những chi tiết này.”

“Phi!”

Trên khuôn mặt trắng nõn của La Tuyền vẫn còn đọng nước mắt, ấm ức nói: “Anh lo sẽ khiến Thẩm sư tỷ và Tiêu sư tỷ hiểu nhầm, cái gì mà có cả vũ trụ trong lòng chứ?”

“Sắp đến lượt chúng ta rồi, em đưa tiền theo chứ? Ví tiền của anh ném trong vali rồi.”

Trần Hán Thăng vội vàng dùng chuyện mua bánh gạo để chuyển chủ đề, La Tuyền vẫn rất dễ dỗ dành, nhưng trong quá trình đi dạo phố tiếp theo, cô thường xuyên hỏi Trần Hán Thăng:

Rốt cuộc anh và Tiêu sư tỷ đã chia tay chưa?

Lúc nào anh mới chia tay với Thẩm sư tỷ?

Trần Hán Thăng cũng rất khó trả lời, bây giờ trạng thái cảm xúc của hắn rất kỳ quái, vẫn chưa nghĩ xem nên thẳng thắn thành thật nói rõ với La Tuyền như thế nào, cho nên chỉ có thể qua quýt vài câu kết thúc.

Nhưng đêm nay La Tuyền vẫn rất vui vẻ, cô được đi dạo phố cùng với Trần sư huynh giống như một cặp đôi, ăn đồ ăn vặt ven đường, mua quần áo, cuối cùng nguyện vọng này cũng đã thực hiện được.

….

Trong ba ngày tiếp theo, Trần Hán Thăng và đám người Thôi Chí Phong đi tham quan viện nghiên cứu thông tin và phòng thí nghiệm sản phẩm, cho dù trong lòng Trần Hán Thăng vẫn vô cùng xem thường bản tính của Khương Tử, nhưng vẫn rất bội phục với kinh nghiệm kỹ thuật của Samsung.

Viện nghiên cứu Qủa Mễ vốn đã là một tổ chức nghiên cứu phát minh không tồi ở trong nước, không chỉ được hỗ trợ tài chính mà còn tiến hành hợp tác chặt chẽ với các trường đại học trong nước, nhưng nếu so sánh thì vẫn còn kém rất xa.

Ngoại trừ chênh lệch về phần cứng ra, ngay cả phần mềm cũng thiếu sót, ví dụ như trong một số phòng thí nghiệm của điện tử Samsung đặc biệt nghiên cứu về tuổi thọ của sản phẩm ở trong môi trường nhiệt độ cao, môi trường ẩm ướt, va đập và xóc nảy.

Đàm Anh đã ghi lại tất cả theo lời dặn dò của Trần Hán Thăng, sau khi trở về Kiến Nghiệp sẽ tiến thành những cải tiến liên quan.

Tham quan là nhiệm vụ của ban ngày, buổi tối, ngoại trừ xã giao ra, Trần Hán Thăng sẽ đi dạo bộ, xem phim, ăn khuya cùng với La Tuyền… Ở những địa phương như Itaewon và Myeongdong đều có tiếng cười nói vui vẻ của hai người.

Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, sau khi chuyến tham quan kết thúc, Qủa Xác sẽ phải lên bàn đàm phán với Samsung.

Dựa theo kế hoạch, sau khi đàm phán xong, cho dù kết quả như thế nào đi chăng nữa, Trần Hán Thăng cũng sẽ trở về Kiến Nghiệp, đương nhiên La Tuyền rất không muốn, bởi vì chỉ có khi ở Hàn Quốc, Trần sư huynh mới thuộc về cô, ở Kiến Nghiệp, hắn sẽ thuộc về Thẩm Ấu Sở và Tiêu Dung Ngư.

Những chiêu trò như tức giận, nổi nóng, giả vờ đáng thương gì đó đều không thể thay đổi được quyết định của Trần Hán Thăng, sau đó La Tuyền đột nhiên không quan tâm đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment