Ta Thật Sự Không Yếu Nha ( Dịch Full )

Chương 22 - Chương 276: Điều Động (2)

Unknown

Trần Triệt trước lật xem Dưỡng Hồn thuật tầng thứ ba trước.

Căn cứ theo bí tịch này ghi, muốn muốn tu luyện Dưỡng Hồn thuật tầng thứ ba thì tu vi nhất định phải đến Thông Cảm cảnh.

So với tầng thứ nhất và tầng thứ hai, phương thức tu luyện Dưỡng Hồn tầng thứ ba phát sinh biến hóa cực lớn.

Tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai là đủ loại phương thức tu luyện, mặc dù đa dạng nhưng tổng thể còn có thể coi là tu luyện, còn tầng thứ ba lại chủ yếu dựa vào đủ loại đan dược giúp thần hồn lớn mạnh và các thiên tài địa bảo gia tăng lực lượng thần hồn.

Với phương thức "Tu luyện" này, Phệ Nguyên bình không giúp được.

Nhưng cũng may mà trên bí tịch có ghi cách thu hoạch thiên tài địa bảo, theo những phương thức này, chỉ cần tốn chút thời gian vẫn có khả năng tìm được những thứ này.

Trần Triệt khép bí tịch bỏ sang một bên, sau đó lại xem tới Lưu Ly thần công.

Mở trạng thái quá tải, hắn nhanh chóng ghi nhớ nội dung bí tịch.

Lưu Ly thần công là một môn công pháp hộ thể cực kỳ cao thâm, tổng cộng có sáu tầng.

Hai tầng đầu luyện thể gia tăng cường độ thân thể.

Hai tầng giữa luyện khí, tăng năng lực phòng hộ của chân khí hộ thể. Hai tầng cuối là luyện hồn, bảo hộ thần hồn vững chắc, không chịu quấy nhiễu.

Dựa theo bí tịch giải thích, nếu luyện thành cả sáu tầng thì lực phòng ngự có thể chống đỡ thần binh phổ thông.

"Công pháp cũng không tệ."

Trần Triệt nhẹ giọng tự nói một câu.

Hôm nay, công kích và tốc độ của hắn so với võ giả cùng cấp đã xem như đỉnh tiêm, chỉ có khiếm khuyết mỗi phòng ngự.

Nếu có thể luyện thành Lưu Ly thần công, vừa vặn đền bù nhược điểm và mặt phòng ngự của hắn.

Sắp xếp sự vụ ở Húc Nhật thành xong, Trần Triệt liền tập trung tu luyện.

Ngày lại ngày trôi qua, một tháng qua đi trong chớp mắt.

Sau một tháng khổ tu, hắn đã luyện thành Thần Sí công tầng thứ ba, cũng có chút kết quả khi luyện Lưu Ly thần công tầng thứ nhất.

Buổi sáng hôm nay, Trần Triệt đang ở trong phòng tu luyện, đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

"Trần sư huynh, Dư chưởng quỹ Bách Hối thương hội có chuyện quan trọng muốn tìm ngài, hiện tại có thế tới gặp nàng chút sao?"

Nghe nói như thế, Trần Triệt đóng trạng thái siêu quá tải, đứng lên đi tới cửa.

"Gặp qua Trần sư huynh."

Đệ tử thủ vệ thấy Trần Triệt, trước sau như một khom mình hành lễ.

"Không cần đa lễ, Dư chưởng quỹ đang ở đâu?"

Trần Triệt khoát tay áo nói.

"Ngay trong thư phòng phủ Thành chủ."

Đệ tử thủ vệ trả lời.

"Tốt, ta đi gặp nàng."

Trần Triệt lên tiếng rồi bước nhanh về phía thư phòng.

Một lát sau.

Trong thư phòng, Trần Triệt gặp được Dư Phượng Lâm.

"Làm sao vậy? Dư tỷ, có chuyện gì sao?"

Trần Triệt thong dong nói.

Sự thong dong đến từ thực lực của hắn.

Bây giờ Đại Tần cùng Yêu quốc đang giao chiến, võ giả từ Thông Cảm cảnh trở lên đều đến tiền tuyến, không có những người này, hắn ở hậu phương coi như là một cường giả đỉnh cao, vấn đề thông thường hắn đều có thể giải quyết.

"Trần công tử, ngươi xem phần công văn này."

Dư Phượng Lâm nói xong đưa công văn đưa cho Trần Triệt.

Trần Triệt nhận lấy công văn, cẩn thận xem.

Sau khi xem xong, hắn nhíu mày.

Công văn này là một lệnh điều động.

Tiền tuyến Đại Tần đang căng thẳng, cần điều động nhiều võ giả đến tiền tuyến.

Mỗi châu đều phải phái người đi, mỗi một thành phái ra ít nhất hai võ giả Ngự Không cảnh, mỗi một châu ít nhất là một võ giả Thông Cảm cảnh . . . .

Đến tiền tuyến trong vòng một tháng.

Húc Nhật thành vốn là thành nhỏ nơi biên thuỳ, thực lực mỏng manh. Nếu không phải hắn làm thành chủ mang không ít cao thủ tới thì nơi đây không có nhiều võ giả Thần Thông cảnh.

Buông công văn xuống, Trần Triệt lặng yên suy tính.

Bây giờ Thần Hỏa tông có ba vị trưởng lão Thần Thông cảnh, Bách Hối thương hội bên kia còn một cung phụng Thần Thông cảnh, người còn lại chính là hắn, tổng cộng năm người.

Lúc này Dư Phượng Lâm lại lấy ra một phong thư đưa cho Trần Triệt.

"Trần công tử, đây là châu mục gửi cho ngươi, đồng thời tới cùng công văn này, ta đoán chừng liên quan đến nội dung bên trong công văn, ngươi xem một chút đi."

"Ừ."

Trần Triệt tiếp nhận phong thư, sau đó mở ra xem.

"Nhất định ngươi đã xem tướng công văn rồi đi Trần lão đệ. Không dám giấu giếm, Thiên Ưng các trong đại chiến cũng có vai trò quan trọng.

Bây giờ bên tổng các thiếu người có thiên phú trác tuyệt giống như Trần lão đệ ngươi.

Đoạn thời gian trước, ta hướng tổng các đề cử Trần lão đệ.

Bên tổng các đã truyền tin tới, cố ý đề bạt người thành thành viên Địa cấp, sau đó điều ngươi tiến đến tổng các xử lý chút chuyện hậu cần.

Đương nhiên chuyện này là tự nguyện.

Thế nhưng cá nhân ta vẫn kiến nghị Trần lão đệ ngươi đi.

Theo ta được biết, bên tổng các lấy ra tài nguyên cực kỳ trân quý ban thưởng, Trần lão đệ có thiên phú trác tuyệt, nếu đạt được tổng các tương trợ, tiền đồ nhất định bất khả hạn lượng.

Mặt khác, nếu Trần lão đệ ngươi nguyện ý đến tổng các thì Húc Nhật thành sẽ không cần phái võ giả Thần Thông cảnh đến tiền tuyến. . . ."

Sau khi xem xong, Trần Triệt lắc đầu cười một tiếng.

"Đỗ Thu thật sự biế vẽ bánh vẽ nha, điều ta đến tổng các xử lý chuyện hậu cần?"

"Trần công tử, trong thư nói cái gì?"

Dư Phượng Lâm hiếu kỳ nói.

Trần Triệt trực tiếp đưa thư cho nàng xem.

Dư Phượng Lâm xem xong, có chút lo lắng nói:

"Thiên Ưng các là thế lực có năng lực tình báo mạnh nhất Đại Tần, chuyện hậu cần tám chín phần mười liên quan đến tình báo.

Trần công tử, ngươi muốn đi sao?"

Trần Triệt chần chờ một lát mới trả lời:

"Đi thôi."

Sau khi tu vi bước vào Thông Cảm cảnh, hắn cần nhiều tài nguyên hơn.

Với thân phận thành viên Huyền cấp của Thiên Ưng các căn bản không hối đoái được những tài nguyên kia.

"Tiền tuyến là nơi tài nguyên cấp cao của Đại Tần hội tụ, nếu ta một mực núp ở đây, vĩnh viễn không có cách nào thu hoạch được những tài nguyên kia."

Trần Triệt lẩm bẩm.

Tiền tuyến có nội hạch yêu thú sung túc, có thể luyện chế đan dược gia tăng tu vi.

Còn ở đây thì nội hạch yêu thú cấp bậc Ngự Không cảnh đã hết nấc.

Không phải Thiên Ưng các đã nói rồi sao?

Đi làm chuyện hậu cần.

Mặc kệ là chuyện gì, tóm lại là không cần vào chiến trường chiến đấu.

Không vào chiến trường thì không đến mức đột ngột gặp phải kẻ địch không cách nào đối phó.

Chưa nói tới chuyện không biết trận chiến tranh này còn kéo dài bao lâu.

Hiện tại hắn có thể tránh, vậy về sau thì sao?

Không chừng vẫn bị điều động đến tiền tuyến.

Thay vì bị động, còn không bằng hiện chủ động nhận việc.

"Trần công tử, nếu ngươi quyết định đi thì phải chuẩn bị kỹ một chút mới được."

Dư Phượng Lâm lo lắng nói.

"Yên tâm đi, ta nắm chắc."

Trần Triệt cười nhạt một tiếng, sau đó ngồi xuống bàn, lấy một tờ giấy trắng ra, bắt đầu hồi âm.

Viết thư cho Đỗ Thu xong, Trần Triệt lập tức chuẩn bị.

Chương 276: Điều động (2)

Ba ngày sau.

Trần Triệt từ biệt gia đình, cõng bao quần áo bay hướng về châu phủ Linh Vân châu. Tu vi bước vào Thông Cảm cảnh, lại thêm luyện thành Thần Sí công tầng thứ ba, tốc độ của hắn lại nhanh hơn trước một đoạn dài.

Chỉ trong nửa ngày mà hắn đã tới Linh Vân thành.

Đi tới trước phủ Châu phủ, một tên hộ vệ nhanh chóng dẫn hắn vào.

"Trần lão đệ, ta liền biết ngươi là người không cam tâm an phận ở một góc mà.

Ngày khác nếu có tiếng tăm ở tổng các thì cũng đừng quên lão huynh này."

Vừa mới vào phủ đệ thì Đỗ Thu đã không kịp chờ đợi mà bắt đầu nói lời khách sáo.

"Các chủ yên tâm, nếu có ngày đó thì ta chắc chắn sẽ không quên ngươi."

Trần Triệt mỉm cười trả lời.

Đỗ Thu cười hắc, đưa tay xin mời.

Không lâu sau, hai người liền vào rong đại điện.

Đỗ Thu phân phó thủ hạ đi chuẩn bị thức ăn, sau đó mới nói với Trần Triệt: "Trần lão đệ, tổng các bên kia thiếu người lắm, cho nên tốt nhất ngày mai trực tiếp lên đường đi.

Còn chuyện điều động những cao thủ khác, phải đợi điều động đủ người rồi mới cùng tới tiền tuyến."

"Thật ra hôm nay ta có thể đi."

Trần Triệt trả lời.

Đỗ Thu nghe xong hơi sững sờ, sau đó cười nói: "Không vội, chờ Cao Lam Hân đi chung, nàng cũng bị điều đến tổng các, còn chỉ mặt gọi tên muốn đi cùng ngươi."

"Có bằng hữu đi cùng cũng không tệ."

Trần Triệt trả lời.

Trải qua trận chiến kia, hắn với Cao Lam Hân xem như là bằng hữu rồi.

Cao Lam Hân là đệ tử thế gia, hiểu biết về Đại Tần và yêu tộc hơn xa hắn.

Cùng này người kết bạn đi tới tổng các, tương lai có thể giúp hắn bớt rất nhiều chuyện.

"Đúng rồi các chủ, sau khi ta đi bên Húc Nhật thành nhờ các chủ chiếu cố nhiều hơn."

Trần Triệt suy nghĩ một chút rồi nói.

Đỗ Thu nghe xong vỗ vỗ ngực, bảo đảm nói: "Trần lão đệ cứ yên tâm, có lão ca ta, Húc Nhật thành vững như bàn thạch.

Mặt khác, có lẽ ngươi còn không biết, sau khi lệnh điều động phát ra, nội bộ Đại Tần đã nghiêm cấm nội đấu.

Giống như chuyện Thất Sát tông hủy diệt Thần Hỏa tông, hiện tại nếu lại phát sinh, Thất Sát tông sẽ bị trực tiếp xóa đi.

Đây cũng là vì để cho võ giả đến tiền tuyến yên lòng tác chiêns với Yêu quốc, không cần lo lắng gia tộc hoặc tông môn xảy ra chuyện."

Nói đến đây, Đỗ Thu lắc đầu cười cười.

"Thật ra sau đợt điều động này, võ giả Thông Cảm cảnh lưu lại càng ngày càng ít.

Không có đám võ giả thượng tầng, người phía dưới làm thế nào cũng không tạo ra bao nhiêu sóng gió."

Trần Triệt khẽ gật đầu.

Điều này khiến trong lòng của hắn yên tâm không ít.

Nói thật, lần này rời đi hắn không quá yên tâm về Húc Nhật thành.

Nhưng nếu Đỗ Thu nói như vậy thì hắn cũng không cần lo lắng nữa.

Võ giả Thông Cảm cảnh rời đi, võ giả Ngự Vật cảnh trở thành chiến lực chiến lực trần nhà.

Húc Nhật thành có hai tên võ giả Ngự Vật cảnh tọa trấn, đã hết sức ổn.

Lại thêm Đỗ Thu chiếu cố, cơ bản không có khả năng xảy ra chuyện.

Coi như thật sự xảy ra vấn đề gì thì mấy người Hàn Thanh còn có khả năng mang theo mọi người về Đại Hạ tị nạn.

"Có câu này của các chủ, ta an tâm."

Trần Triệt ôm quyền cảm tạ.

Đỗ Thu khoát tay áo, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài, để trên bàn trước người Trần Triệt.

Lệnh bài có màu xanh biếc, hình như chế tác từ một loại ngọc nào đó.

Mặt trước lệnh bài có chữ "Địa", mặt sau là hình chim ưng.

Đáng nhắc tới chính lệnh bài này tản ra dao động thần hồn đặc thù, thấy lệnh bài, Trần Triệt cảm thấy có chút thoải mái dễ chịu.

"Trần lão đệ, đây là lệnh bài thành viên Địa cấp của Thiên Ưng các.

Lệnh baì Địa cấp đều dùng Hồn ngọc trân quý chế tác, mang theo bên mình thời gian dài có thể tẩm bổ thần hồn, gia tăng tốc độ tu luyện.

Mặt khác, Hồn ngọc có thể thả ra gợn sóng thần hồn, còn có thể che chắn thần hồn bản thân, tránh cho những người khác nhìn trộm tu vi."

Đỗ Thu giới thiệu.

Trần Triệt nhẹ nhàng vuốt ve lệnh bài, sau đó bỏ vào trong ngực, ngay sau đó hắn đưa lệnh bài Huyền cấp lúc trước lại cho Đỗ Thu.

"Trần lão đệ, trở thành thành viên Địa cấp thì mỗi tháng thu hoạch được năm trăm điểm công huân, đồ vật hối đoái cũng gia tăng không ít.

Nhưng phần lớn đồ đều ở bên tổng các.

Trần lão đệ, nếu ngươi muốn đổi cái gì thì chờ đến tổng các bên kia rồi nói."

Đỗ Thu tiếp nhận lệnh bài, lại giới thiệu phúc lợi của thành viên Địa cấp thành.

"Được rồi."

Trần Triệt gật đầu đáp ứng.

Hơi chần chờ một lát, vẫn không nhịn được hỏi: "Các chủ, chuyện hậu cần ma ngươi nói rốt cuộc là chuyện gì?"

Đỗ Thu nghe xong hơi nhíu mày, sau đó trả lời: "Yêu quốc có không ít yêu tộc tiềm nhập vào Đại Tần, nhiệm vụ hậu cần của Thiên Ưng các chính là đối phó bọn hắn.

Những yêu tộc này am hiểu biến ảo, hết sức khó đối phó, Trần lão đệ đến tổng các cần phải cẩn thận mới được."

Trần Triệt nhẹ gật đầu, không có nói tiếp.

Ở phủ Châu chủ một đêm, rạng sáng ngày thứ hai Cao Lam Hân tới nơi.

Nhưng lần này cũng không phải chỉ một mình nàng tới, còn có một lão giả đi theo.

"Trần công tử, đã lâu không gặp."

Nhìn thấy Trần Triệt, Cao Lam Hân lên tiếng chào.

"Đã lâu không gặp, xem ra tu vi của Cao cô nương lại tiến triển không ít."

Trần Triệt khách khí trả lời một câu, sau đó vô ý thức nhìn thoáng qua lão giả áo xanh sau lưng Cao Lam Hân.

Lão giả không nói tiếng nào, sắc mặt nghiêm túc, tư thế giống như một tên hộ vệ.

"Đây là thúc thúc ta, gia tộc bên trong không yên lòng cho một mình đến tổng các nên đặc biệt để thúc thúc đi cùng." Cao Lam Hân có chút xấu hổ nói.

Đối với sự bảo hộ của gia tộc, nàng thật sự muốn từ chối.

Nhưng không có cách nào từ chối, gia tộc muốn phái cao thủ đi theo.

Thấy Trần Triệt lẻ loi một mình, nàng lập tức cảm giác thấp hơn một đầu.

Trần Triệt nghe vậy gật đầu với lão giả, lão giả cũng gật đầu xem như đáp lại.

"Trần công tử, Cao cô nương, Thiên Ưng các Thiên Phong vực chỉ có hai người các ngươi bị điều đến tổng các, hi vọng các ngươi đến tổng các có thể hỗ trợ lẫn nhau."

Đỗ Thu lúc này mở miệng nói.

"A, các chủ yên tâm đi.

Ta với Trần công tử không phải lần đầu hợp tác.

Chắc chắn hai chúng ta sẽ không khiến Thiên Phong vực mất mặt."

Cao Lam Hân cười nói.

Đỗ Thu gật đầu, sau đó lại bổ sung thêm: "Nếu gặp được phiền toái gì có thể đi tìm Mạc tiền bối, hắn sẽ giúp các ngươi."

"Được."

Cao Lam Hân đáp ứng.

Mạc tiền bối vốn là các chủ phân các Thiên Phong vực, chỉ là hắn đã sớm bị điều đến tiền tuyến.

Đỗ Thu lại suy tư một lát, xác định đều nói hết những gì cần nói rồi, lúc này mới ôm quyền:

"Ta cũng không còn gì cần nhắn nhủ, hai vị bảo trọng."

"Ừ, Các chủ yên tâm đi."

Trần Triệt đáp lễ sau đó nhìn về phía Cao Lam Hân.

"Chúng ta đi thôi."

"Ừ."

Cao Lam Hân lên tiếng.

Sau đó ba người bay lên trời, bay hướng về phía đông.

Chương 277: Thiên Thận tộc cùng Thiên Mục công (1)

Đại Tần tổng cộng có chín vực, trong đó Thiên Lan vực cùng Thiên Tinh vực giáp với Yêu quốc, đồng thời cũng là hai vực hỗn loạn nhất Đại Tần bây giờ.

Thiên Lan vực, cửa thành Trấn Yêu thành ở Thương Hà châu, một nhóm ba người đang tiếp nhận kiểm tra thân phận sau đó tiến vào thành.

Trấn Yêu thành là thành trì đặc biệt kiến tạo nhằm vào Yêu quốc, diện tích không chỉ lớn gấp mười Húc Nhật thành mà bây giờ Trấn Yêu thành còn là nơi trung chuyển vật tư cho đại quân Tần quốc, có ý nghĩa chiến lược cực kỳ trọng yếu.

Theo lời Cao Lam Hân nói thì trong Trấn Yêu thành có cường giả Võ Thánh tọa trấn. . .

Trên đường cái, người đến người đi tấp nập, ba người Trần Triệt hòa vào trong dòng người.

Bởi vì Trấn Yêu thành cấm bay cho nên ba người chỉ có thể đi bộ đến tổng các Thiên Ưng các tổng các. So với thành trì Thiên Phong vực thì bầu không khí trong Trấn Yêu thành trang nghiêm hơn rất nhiều, người đi trên đường đều ăn nói có ý tứ.

Những người đi đường phần lớn đều là võ giả, võ giả Tiên Thiên cảnh khắp nơi, võ giả Thần Thông cảnh cũng không hiếm lạ.

Sau nửa canh giờ.

Ba người đi tới trước một tòa lầu các cao bảy tầng.

Phía trên có treo một thấm bảng thật lớn khắc ba chữ "Thiên Ưng các" .

Trước cửa có hai võ giả mặc áo đen, trước ngực có thêu đồ án chim ưng đứng yên lặng.

Thấy ba người Trần Triệt đi tới, hai tên áo đen đều đưa mắt nhìn. Cao Lam Hân tính tình hướng ngoại, vượt lên trước lấy lệnh bài thành viên Địa cấp ra rồi nói:

"Chúng ta là thành viên từ Thiên Phong vực, nhận lệnh điều tới tổng các."

Một tên võ gỉa thủ vệ nhìn thoáng qua lệnh bài thành viên Địa cấp trong tay Cao Lam Hân, sau đó trầm giọng nói:

"Ba vị ở chỗ này đợi lấy, ta đi thông báo một chút."

Dứt lời hắn liền quay người bước nhanh vào bên trong.

Không lâu sau, hắn mang theo một nam tử trung niên đi ra. Nam tử trung niên quan sát Cao Lam Hân, sau đó dò hỏi: "Thiên Phong vực, thành viên Địa cấp Cao Lam Hân?"

"Chính là tiểu nữ tử." Cao Lam Hân mỉm cười trả lời.

"Ngươi là?"

Nam tử trung niên nhìn về phía Trần Triệt, Trần Triệt cũng lấy lệnh bài ra.

"Thiên Phong vực, thành viên Địa cấp Trần Hưng?"

"Ừ, là ta." Trần Triệt gật đầu nói.

Thấy ánh mắt nam tử trung niên lấp lánh, vẻ mặt cẩn thận, trong lòng của hắn cảm thấy hơi áp lực.

Rõ ràng tinh thần người ở Trấn Yêu thành có chút căng thẳng.

Lúc này Cao Lam Hân cũng đã nhận ra nam tử trung niên có vẻ cẩn thận, không đợi nam tử trung niên mở miệng hỏi thăm thì nàng chủ động giới thiệu:

"Đây là tộc thúc của ta, gia tộc không yên lòng ta một mình đến đây cho nên phái lão nhân gia theo cùng.

Nam tử trung niên khẽ gật đầu sau đó trịnh trọng nói:

"Bây giờ Thiên Ưng các phụ trách toàn bộ tình báo ở Thiên Lan vực, để cho ổn thoả, các chủ hạ lệnh, không phải thành viên Thiên Ưng các, bất kể là ai cũng không được tiến vào tổng các.

Xin Cao cô nương thông cảm."

Cao Lam Hân nghe vậy có chút áy náy nhìn về phía tộc thúc.

"Thúc thúc, ngươi tìm một chỗ ở trong thành đi , chờ ta xử lý xong chuyện bên này sẽ đi tìm ngươi."

"Được rồi, ngươi cẩn thận hơn đi."

Lão giả dặn dò một câu rồi quay người rời đi. Nam tử trung niên thấy cảnh này tránh sang một bên.

"Hai vị, mời vào bên trong, ta an bài chỗ ở cho các ngươi."

Trần Triệt và Cao Lam Hân cất bước đi vào trong các.

Sau tòa các cao bảy tầng là một khu kiến trúc to lớn, có trên trăm gian phòng.

Hành lang ở giữa thỉnh thoảng sẽ có người vội vàng đi ngang.

Được nam tử trung niên dẫn dắt, Trần Triệt và Cao Lam Hân đi tới một sân nhỏ.

"Hai vị, trước tiên ở đây một đêm đi.

Ngày mai người đến đông đủ thì Phó các chủ sẽ an bài nhiệm vụ cho các ngươi.

Nếu cần gì, các ngươi trực tiếp tìm ta là được, ta ở trên tầng hai lầu các.

Đúng rồi, ta tên là Đường Hà."

Nam tử trung niên nói xong chỉ chỉ vào lầu các bảy tầng.

"Được rồi." Trần Triệt đáp ứng .

Nam tử trung niên gật đầu, sau đó xoay người rời đi, dáng vẻ vô cùng bận rộn.

"Ai, Trần công tử, ta luôn cảm giác thế cục không ổn."

Chờ nam tử trung niên rời khỏi, Cao Lam Hân có chút bất đắc dĩ nói.

"Đến đâu thì hay đến đó đi."

Trần Triệt cười nhạt một tiếng, sau đó chỉ gian phòng phía sau.

"Ta ở bên này."

"Ừ, ta ở bên kia." Cao Lam Hân đáp lời.

Phân phối xong, Trần Triệt mở cửa phòng ra đi vào.

Trong phòng bố trí đơn giản, nhưng vô cùng sạch sẽ. Trần Triệt quan sát xung quanh sau đó tranh thủ thời gian tu luyện.

Một ngày thoáng cái đã qua.

Chạng vạng tối ngày thứ hai.

Đông đông đông. . . .

Từng tiếng đập cửa vang lên, ngay sau đó là tiếng Cao Lam Hân truyền đến.

"Trần công tử, người ngày hôm qua vừa mới đến đây kêu chúng ta đi tập hợp."

"Tới liền."

Trần Triệt lên tiếng sau đó bước nhanh ra ngoài phòng.

Thấy Trần Triệt, Cao Lam Hân có chút u oán.

Dưới cái nhìn của nàng, Trần Hưng này tu luyện quá mức khắc khổ, chia phòng xong là người này hoàn toàn không có ra cửa.

Điều này khiến nàng cảm thấy rất áp lực.

"Trần công tử, bình thường ngươi cũng tu luyện như thế này sao?"

Cao Lam Hân không nhịn được mà hỏi thăm một câu.

"Ừ."

Trần Triệt thuận miệng trả lời.

"Khó trách ngươi có thực lực mạnh như thế, tiểu nữ tử xem như phục.

Ai . . . .Trần công tử, về sau nếu gặp được nguy hiểm gì ngươi bảo bọc ta chút."

Cao Lam Hân khẽ thở dài nói.

Trần Triệt cười cười, không nói gì.

Hai người kết bạn ra khỏi sân nhỏ, đi tới một giáo trường trong khu kiến trúc.

Lúc này, trên giáo trường đã có hơn mười người tụ tập.

Hơn mười người này tốp năm tốp ba, tụ tập cùng một chỗ, tướng mạo cực kỳ tuổi trẻ. Trần Triệt thử dùng thần hồn cảm ứng tu vi của những người này, kết quả lại không thu hoạch được gì.

"Những người này đều là thanh viên Địa cấp của Thiên Ưng các."

Trần Triệt nhanh chóng đưa ra phán đoán.

"Những người trông thật lợi hại."

Cao Lam Hân nhẹ nhàng nói ra.

Mặc dù không nhìn thấu tu vi của những người này nhưng nàng có thể thông qua đủ chi tiết nhỏ mà phán đoán những người này bất phàm. Cũng như những phối sức trên thân bọn họ, không một thứ nào mà không phải là bảo vật vô giá.

"Ừ, hẳn là cường giả trẻ tuổi từ các vực khác."

Trần Triệt trả lời.

Cao Lam Hân gật đầu, không có nói tiếp.

Nàng là một trong thập đại thiên kiêu Thiên Phong vực, nhưng Thiên Phong vực cách xa trung tâm Đại Tần, là một trong mấy vực yếu nhất.

Nàng lợi hại ở Thiên Phong vực nhưng đến nơi này vẫn cần phải điệu thấp mới ổn thoả.

Đợi một lát, có hai đợt người đi tới nữa.

Đúng lúc này, một lão giả áo xám mang theo Đường Hà đi vào từ một cửa khác.

Thấy lão giả áo xám này, mọi người ở đây lập tức trở nên nghiêm túc hơn.

Sau khi đi đến trước mặt mọi người, Đường Hà mỉm cười giới thiệu:

"Chư vị, vị này chính là phó các chủ Thiên Ưng các."

Nghe nói như thế, mọi người đồng thời hành lễ với lão giả áo xám.

Lão giả áo xám thấy cảnh này nở một nụ cười hiền lành nói:

"Ta tên Phương Minh."

"Gặp qua Phương phó các chủ."

Trong đám người, có một thanh niên cao lớn thi lễ nói một cái.

Những người khác lập tức hành lễ theo.

Phương Minh phất tay áo nói:

"Không cần đa lễ, các ngươi đều là thanh niên tài tuấn của Thiên Ưng các, cũng là tương lai của Thiên Ưng các ta.

Chương 278: Thiên Thận tộc cùng Thiên Mục công (2)

Ta tin tưởng có người trong các ngươi về sau sẽ vượt qua ta."

Nói đến đây, Phương Minh dừng một chút, sau đó tiếp tục nói:

"Chư vị mới đến nên có khả năng còn không hiểu rõ tình huống bên này.

Như vậy đi, ta giới thiệu sơ lược trước.

Bây giờ, tiền tuyến Thiên Lan vực có trăm vạn yêu quân đang giao chiếnn với quân đội Đại Tần, hai bên ba ngày đánh một trận nhỏ, mười ngày một trận lớn.

Vì cam đoan sức chiến đấu của tiền tuyến, tài nguyên từ các đại vực đang không ngừng được chuyển đến tiền tuyến.

Nhiệm vụ chủ yếu của Thiên Ưng các chính là bảo vệ tài nguyên.

Thế nhưng, bên Yêu quốc lại sắp xếp nhân thủ của mình trà trộn vào Thiên Lan vực, bọn chúng không chỉ sẽ phá hư tài nguyên mà còn thường xuyên tiến hành đồ sát, nhiễu loạn hậu phương."

Phương Minh nói xong khẽ thở dài.

"Ai, đám Yêu quốc này do Thiên Thận tộc cầm đầu.

Thiên Thận tộc cực kỳ tinh thông huyễn hóa chi thuật, bọn hắn hóa thành hình người, võ giả Thần Thông cảnh bình thường căn bản không nhìn ra.

Cho dù võ giả cấp bậc như ta cũng phải cẩn thận chu đáo mới có thể nhìn ra sơ hở.

Nương tựa theo loại năng lực này bọn hắn mới có thể ẩn trong Thiên Lan vực mà không bị phát hiện."

Mọi người nghe mà sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng.

Thiên Thận tộc biến ảo thành hình người, ngay cả võ giả cấp bậc như phó các chủ cũng rất khó nhận ra.

Loại năng lực này không chỉ có thể dùng để ẩn giấu.

Thử nghĩ xem, nếu như Thiên Thận tộc biến ảo thành người quen, đi tới bên cạnh ngươi.

Nghĩ như vậy, tất cả mọi người đều không rét mà run.

Ba! Ba!

Phương Minh vỗ vỗ tay ra hiệu.

Một lát sau có hai võ giả Thiên Ưng các kéo một ma tử bẩn thỉu, đã mất đi ý thức tới giữa giáo trường.

"Đánh thức hắn."

Phương Minh thản nhiên nói.

Hai võ giả Thiên Ưng các nghe vậy trực tiếp dùng sức đá nam tử kia một cước.

Nam tử kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngẩng đầu.

Thấy ở đây nhiều người như vậy, vẻ mặt hắn lập tức trở nên vô cùng dữ tợn.

"Đám nhân tộc các ngươi sớm muộn gì đều phải chết! Chờ xem!

Yêu quốc ta sẽ san bằng Đại Tần, sau đó moi trái tim của tất cả các ngươi ra . . ."

Hắn còn chưa nói hết lời thì võ giả sau lưng trực tiếp cho hắn ăn một chưởng.

Ầm!

Vẻ mặt dữ tợn nhanh chóng chuyển biến thành thống khổ.

Ngay sau đó gương mặt dần dần phát sinh biến hóa, hắn nhanh chóng biến thành một lão giả trên mặt có đầy nếp nhăn.

Ầm!

Một võ giả Thiên Ưng các thấy cảnh này cho hắn thêm một quyền.

Sau khi chịu một quyền, gương mặt lại bắt đầu biến ảo.

Lão ẩu, nữ tử trung niên, hài đồng, thiếu niên . . . .

Chỉ trong mấy hơi thở mà gương mặt đã thay đổi vài chục lần.

Cuối cùng, gương mặt chuyển biến thành một cục gì đó nhầy nhầy.

Giống như mặt người bị dán vào một lớp bột nhão.

"Đây là Thiên Thận tộc." Phương Minh dứt lời phất phất tay.

Hai võ giả Thiên Ưng các lập tức lại kéo tên Thiên Thận tộc này rời khỏi.

Nhìn tên Thiên Thận tộc rời khỏi, mọi người đều không hẹn mà cùng nhíu mày, bắt đầu nghĩ biện pháp đối phó loại yêu tộc này.

Không đợi mọi người tiếp tục suy nghĩ, Phương Minh nói:

"Thiên Thận tộc biến ảo khó lường không giả, nhưng không phải nhân tộc chúng ta không có biện pháp đối phó."

Nói xong, Phương Minh lấy ra một quyển bí tịch.

"Bí tịch này tên là Thiên Mục công, bí thuật chuyên tăng cường nhãn lực.

Tu hành bí thuật đến mức cao thâm sẽ có thể dễ dàng nhìn thấu ngụy trang của Thiên Thận tộc."

Thấy Đại Tần có bí thuật, mọi người đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

Phương Minh nói tiếp: "Đại Tần bên này vốn có một nhóm võ giả tu hành Thiên Mục công.

Nhưng thời gian trước đám người này bị ám sát, thương vong thảm trọng.

Bây giờ võ giả Thiên Ưng các có tu luyện bí thuật này không cao hơn mười người.

Trong mười người này, chỉ có ba người tu hành bí thuật đến cảnh giới cao thâm.

Thiên Lan vực rất lớn, chỉ có một vài người như thế tu luyện Thiên Mục công thì thiếu rất nhiều.

Bồi dưỡng thêm một nhóm người cần tốn ít nhất là mấy năm, căn bản không kịp.

Vì có thể mau bổ sung nhân thủ, các chủ nghĩ ra một chủ ý chính là điều động võ giả có thiên phú trác tuyệt từ các vực, để. . . . .

Những người khác cần tốn mấy năm nhưng võ giả có thiên phú thì chưa hẳn."

Mọi người nghe xong đều tỏ vẻ bừng tỉnh hiểu ra.

Rất rõ ràng, bọn hắn được Thiên Ưng các lựa chọn để tu luyện Thiên Mục công.

"Chư vị, các ngươi đều là võ giả thiên tài đỉnh tiêm của Đại Tần.

Ta tin tưởng lấy với thực lực của các ngươi tất nhiên sẽ không để cho các chủ thất vọng."

Phương Minh khích lệ một câu.

Mọi người nghe mà trầm mặc.

Bọn hắn đúng là thiên kiêu hàng đầu một vực nhưng vẫn không tính là đỉnh tiêm.

Bởi vì những người đỉnh tiêm đứng đã sớm đi tiền tuyến ma luyện.

Bọn hắn rất khó đuổi kịp những người kia, nếu như lại phân ra tinh lực tu luyện bí thuật không tăng cường nhiều sức chiến đấu thế này.

Hình như đoán được suy nghĩ của mọi người, Phương Minh cười nhạt một tiếng, lấy ra một cái bình đan dược.

"Đan dược này tên là Thông Thiên đan, ngoại trừ dùng nội hạch yêu thú đẳng cấp cao thì còn kết hợp nhiều thiên tài địa bảo để luyện thành.

Nuốt đan này vào có thể trực tiếp tằng cường lực lượng thần hồn.

Giảm bớt một năm khổ tu cho các ngươi."

Nghe nói như thế, ánh mắt tất cả mọi người đều phát sáng, cho dù là Trần Triệt cũng không ngoại lệ.

Đan dược giúp tu vi trực tiếp tăng một đoạn dài sao? Không thể không nói, tiền tuyến đúng là có nhiều đồ tốt!

Thông Thiên đan này hắn chỉ từng nhìn thấy trên đan thư, còn luyện chế thì chưa từng nghĩ tới.

Bởi vì cho dù là dược liệu phụ để luyện chế Thông Thiên đan cũng rất khó tìm kiếm.

"Thiên Mục công phân thành ba tầng, ai trong các ngươi luyện thành Thiên Mục công tầng thứ nhất sẽ đạt được ba viên Thông Thiên đan.

Người thứ hai luyện thành tầng thứ nhất có thể đạt được hai viên Thông Thiên đan.

Người thứ ba đạt được một viên."

Phương Minh từ tốn nói.

Mọi người nghe vậy, hô hấp đều trở nên dồn dập.

Mọi người cho rằng Thiên Ưng các chỉ nguyện ý xuất ra một viên Thông Thiên đan, ai có thể nghĩ tới lại xuất ra tới sáu viên!

Thông Thiên đan là một trong số những đan dược đứng đầu, mọi người từng nghe tới rồi.

Tuy rằng dùng viên thứ hai không còn hiệu quả như viên thứ nhất.

Nhưng ăn ba viên tiết kiệm ít nhất hai năm khổ tu, đủ để bọn hắn đuổi kịp đám người đỉnh tiêm kia rồi.

"Nếu có người nào không nguyện ý tham gia, ta cũng sẽ không cưỡng cầu. Như vậy đi, ai nguyện ý tu luyện Thiên Mục công thì đứng tại chỗ.

Không nguyện ý, đứng sang một bên, sau đó ta lại an bài nhiệm vụ khác."

Phương Minh nhìn đám người.

Hơn hai mươi người đều đứng tại chỗ, không nhúc nhích tí nào.

Tuy bọn hắn tự nhận kém hơn so với đám người tới tiền tuyến trước nhưng ở nơi này, bọn hắn tự nhận không thua bất kỳ ai.

Chương 279: So đấu (1)

"Bí tịch phát mỗi người một quyển."

Thấy mọi người ý chí sục sôi, Phương Minh thu hồi Thông Thiên đan, sau đó nói với Đường Hà.

Đường Hà nghe xong lập tức xoay người rời đi. Không lâu sau hắn liền ôm hai mươi hai quyển bí tịch Thiên Mục công trở lại, bắt đầu phân phát.

Người thứ nhất cầm tới bí tịch chính là một nam tử trẻ tuổi mặc áo lam, gương mặt kiên nghị.

Cầm tới bí tịch về sau, hắn không có trì hoãn chút nào, bắt đầu lật xem.

Thấy cảnh này, trênn mặt những người khác có vẻ tò mò.

Đường Hà phân phát bí tịch xong, hai mươi hai người ở đây, ngoại trừ Trần Triệt thì tất cả đều tại chỗ xem bí tịch.

Phương Minh thấy cảnh này cười nói: "Mọi người trở về xem đi, cũng không cần nóng vội.

"Hắn vừa dứt lời thì mọi người liền tan tác như chim muông.

Trong mấy hơi thở mà tất cả đều biến mất.

Phương Minh đứng tại chỗ sững sờ, không khỏi cười.

"Phó các chủ, Thiên Thận tộc càng ngày càng ngang nhiên. Nếu trong đám thiên kiêu trẻ tuổi này có người có thể luyện thành Thiên Mục công tầng thứ nhất trong hai tháng sẽ rất tốt."

Đường Hà đứng bên cạnh chờ mong nói. Thiên Mục công bắt nguồn từ một môn phía nhỏ tên Thiên Mục tông ở Thiên Tinh vực.

Kể từ khi khai chiến với Yêu quốc, Thiên Mục tông nhờ vì môn bí thuật này mà được trọng dụng.

Nhưng mà Thiên Mục tông chỉ là một môn phái nhỏ, cho dù môn chủ cũng chỉ có tu vi Ngự Vật cảnh.

Bởi vì võ giả Thiên Mục tông có thực lực yếu kém cho nên đoạn thời gian trước mới gặp phải ám sát quy mô lớn, còn đám võ giả tuổi trẻ tuổi này không giống.

Đám người này đều là tinh nhuệ từ các vực, yếu nhất đã có tu vi Ngự Vật cảnh.

Mấy chốt chính là đám người này đều xuất thân từ các thế gia, thường mang theo hộ vệ.

Muốn ám sát đám người này thì độ khó khá cao.

"Hẳn là sẽ có người làm được, bọn hắn là một nhóm người có thiên phú hàng đầu Đại Tần ta."

Phương Minh thì thào nói.

Tuy rằng tiền tuyến có người trẻ tuổi có thực lực cao hơn đám người này, nhưng cũng là do cơ duyên.

Nếu thật sự mà xét thiên phú thì đám người này không kém hơn mấy thiên kiêu có thanh danh ở tiền tuyến.

Vì nhanh chóng bồi dưỡng võ giả nắm giữ Thiên Mục công, có thể nói là bên Thiên Ưng các bỏ ra ròng rã sáu viên Thông Thiên đan làm phần thưởng.

Trước phần thưởng hấp dẫn, đám người này tất nhiên sẽ dốc hết toàn lực tu luyện Thiên Mục công, thiên kiêu chính là gặp mạnh thì mạnh.

Hai mươi hai người cạnh tranh với nhau, nói không chừng có người có thể bộc phát ra tiềm lực vượt xa thiên phú bản thân.

"Trần công tử, ngươi từ bỏ sao?

Ngươi biết không, mới xem một lát mà ta đã ghi nhớ bốn trang bí tịch?"

Trên đường trở về, Cao Lam Hân vừa xem bí tịch vừa dò hỏi.

"Không có, trở về xem cũng không muộn." Trần Triệt trả lời.

Từ khi không thiếu đan dược, hắn cơ bản đều mở trạng thái siêu quá tải.

Mở ra trạng thái siêu quá tải có tác dụng phụ tương đối lớn.

Vừa rồi có nhiều người nên hắn không thể ở trước mặt mọi người mở ra.

"Trần công tử, đây chính là Thông Thiên đan!

Cho dù thế gia của chúng ta cũng rất khó thu được loại đan dược trân quý này!

Không ngoài dự liệu của ta, chắc chắn những người khác sẽ vì Thông Thiên đan mà ngày đêm không ngủ, không ngừng nghỉ tu luyện Thiên Mục công.

Cho nên dù chỉ một chút thời gian bọn họ cũng không bỏ qua.

Nếu tới lúc đó mà thiếu chút thời gian không thể tiến vào ba vị trí đầu, chẳng phải hối hận đã muộn sao?"

Cao Lam Hân vừa nói vừa lật bí tịch, giống như nhất tâm nhị dụng, bộ dạng trông có chút buồn cười.

"Ngươi nói đúng."

Trần Triệt khẽ gật đầu, sau đó cũng cầm bí tịch xem.

Cao Lam Hân tiếp tục nói: "Chúng ta ở Thiên Phong vực hẻo lánh, người khác rất dễ dàng coi thường chúng ta.

Trần công tử, hai người chúng ta phải nỗ lực mới được, nếu có một người có thể xếp vào ba vị trí đầu cũng có thể xem như giúp Thiên Phong vực vẻ vang."

"Ta sẽ cố gắng."

Trần Triệt bất đắc dĩ đáp.

Không lâu sau, hai người liền về tới chỗ ở.

Cao Lam Hân vừa vào lập tức ngồi xuống trước bàn.

Từ sau khi bí tịch tới tay, ánh mắt nàng không có rời khỏi nó.

Đối với nàng mà nói, đây không chỉ là cơ hội thu hoạch Thông Thiên đan mà còn là cơ hội chứng minh chính mình.

Vừa rồi đều là thiên kiêu các vực, nếu là có thể hạ gục những người này.

Tên tuổi Cao Lam Hân nàng sẽ truyền khắp toàn bộ Thiên Lan vực!"

Chỉ xét thiên phú! Ta tuyệt đối không kém bất kỳ người nào!"

Cao Lam Hân âm thầm khích lệ mình.

Ở trận chiến trong Phong Vân bí cảnh, nàng thấy tận mắt sự mạnh mẽ của Trần Triệt.

Mặc dù không nguyện ý thừa nhận nhưng sự thật bày ở trước mắt.

Người ta mạnh hơn nàng! Nhưng nàng lại không cảm thấy thiên phú của Trần Triệt tốt hơn nàng.

Dưới cái nhìn của nàng, thực lực Trần Triệt mạnh như thế là bởi hắn khắc khổ tu luyện.

Mà tu luyện Thiên Mục công thì mọi người đều xuất phát cùng một điểm.

Chỉ cần nàng chăm chỉ nỗ lực, có khả năng tu luyện nhanh hơn Trần Triệt.

Đến lúc đó nàng có thể lật về một ván.

Nghĩ tới đây, nàng tranh thủ thời gian vứt bỏ tạp niệm, chú tâm xem bí tịch Thiên Mục công.

Một bên khác, Trần Triệt trở lại phòng lập tức mở trạng thái siêu quá tải.

Bí tịch Thiên Mục công có khoảng một trăm trang, tổng cộng chia làm ba tầng.

Sau khi mở trạng thái siêu quá tải, hắn nhanh chóng ghi nhớ toàn bộ.

Thiên Thận tộc biến ảo chi thuật lợi hại là bởi vì bọn hắn có che chắn thần hồn dò xét.

Cho nên muốn nhìn thấu biến ảo chi thuật của bọn hắn nhất định phải dựa vào đôi mắt.

Tầng thứ nhất của Thiên Mục công tên là Minh mục, sau khi luyện thành thị lực có thể tăng lên mấy lần.

Tầng thứ hai tên là Động U, sau khi luyện thành có khả năng xem thấu thần hồn, có năng lực cùng loại với năng lực dò xét bằng thần hồn.

Bước vào Thông Cảm cảnh, năng lực này phối hợp thần hồn dò xét có thể nhìn thấu thần hồn che lấp.

Nói cách khác, muốn liếc mắt nhìn ra Thiên Thận tộc biến thì phải bước vào tầng thứ hai mới được.

Ngoài ra hẳn là còn có thể xem thấu người ẩn giấu tu vi.

Cũng tỷ như chính mình bây giờ đang mang theo lệnh bài thành viên Địa cấp Thiên Ưng các, có lệnh bài che lấp nên võ giả Thông Cảm cảnh bình thường căn bản không nhìn thấu tu vi của mình.

Nhưng nếu võ giả Thông Cảm cảnh này luyện thành Thiên Mục công tầng thứ hai, vậy thì khác.

Thiên Mục công tầng thứ ba tên là Thiên Mục, theo bí tịch ghi chép thì luyện thành Thiên Mục có thể xem thấu hết thảy hư ảo của thế gian.

Lời này quá mức mông lung, Trần Triệt cũng không có để tâm.

Ghi nhớ bí tịch xong, hắn lập tức bắt đầu tu luyện Thiên Mục công.

Dưới trạng thái siêu quá tải, hắn cảm giác hai mắt bắt đầu đau nhức, cũng không lâu sau, trong mắt của hắn xuất hiện tơ máu, thậm chí thỉnh thoảng còn sẽ có nước mắt chảy ra.

Đối người khác mà nói thì Thiên Mục công là bí pháp phụ trợ, không tăng cường chiến lực quá rõ, không quá đáng học.

Nhưng đó là bởi vì tốc độ tu luyện của người khác quá chậm, bọn hắn phải dùng thời gian tu luyện bí pháp giúp tăng cường thực lực.

Còn Trần Triệt không giống, tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, căn bản không thèm để ý thời gian.

Mấu chốt chính là tu luyện Thiên Mục công chỉ cần động con mắt mà thôi, hắn hoàn toàn có khả năng vừa tu luyện Thiên Mục công vừa tu luyện công pháp khác.

Một ngày thoáng qua trong chớp mắt.

Chương 280: So đấu (2)

Dịch: Lap Tran

Bình Luận (0)
Comment