Chân khí giữa thiên địa dần dần tán đi.
Lão giả áo xám nhìn thoáng qua hai bóng dáng đã bay xa, khóe miêng co rút, cuối cùng vẫn không có lựa chọn tiếp tục đuổi theo.
Tuy hai người kia là võ giả Ngự Vật cảnh đại viên mãn nhưng chiến lực đều cực kỳ không tầm thường.
Trước đó hai đánh hai bên hắn vẫn không thể lấy được chiến quả gì đó nói gì tới tình huống hiện tại chỉ còn có mình hắn.
"Rốt cuộc người kia là ai?" Hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, lão giả áo xám nhẹ giọng nói nhỏ một câu.
Hắn vốn xem võ giả giống như Bàng Thanh và Cao Lam Hân thức tỉnh huyết mạch tiên tổ thì chiến lực trong cùng cấp bậc đã là đỉnh cao rồi. Thật không ngờ đến đột nhiên xuất hiện một người có chiến lực còn mạnh hơn hai người này.
Mấu chốt chính là người vẫn là một hạng người vô danh.
Mắt thấy hai bóng dáng đã hoàn toàn biến mất, lão giả áo xám khẽ thở dài, bay về phía thi thể Bàng Thanh thi trên mặt đất.
Bàng Thanh không chỉ là thiên kiêu kiệt xuất của Bàng gia, còn là hậu bối mà phía trên vô cùng xem trọng. . . . Hắn chết rồi, còn không biết nên bàn giao với bên trên như thế nào đây.
Huyền Thiên lệnh cũng không tới tay.
"Trần công tử có thực lực kinh người, tiểu nữ tử bội phục!"
Thấy lão giả áo xám không có đuổi theo, Cao Lam Hân không nhịn được mà mở miệng nói.
Trần Triệt cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Cao Lam Hân tiếp tục nói: "Trần công tử, ngươi với ta trải qua trận chiến này cũng xem như sinh tử chi giao đi?"
Trần Triệt nghe vậy hơi kinh ngạc nhìn Cao Lam Hân.
Hắn và nữ nhân này mới nhận biết hơn ba ngày, nói sinh tử chi giao khó tránh khỏi có chút khoa trương.
Nhưng nữ nhân này có thể quả quyết ra tay trong tình huống khi nãy, đúng là rất trượng nghĩa.
"Đa tạ Cao cô nương xuất thủ tương trợ."
Trần Triệt bình tĩnh trả lời một câu.
"Không cần khách khí, chúng ta cũng xem như là bằng hữu, ta xuất thủ tương trợ không phải là chuyện nên làm sao?" Cao Lam Hân nở nụ cười xinh đẹp nói.
Thân là một trong thập đại thiên kiêu Thiên Phong vực, nàng chưa bao giờ phục người nào, cũng không có cảm thấy ai trong thế hệ trẻ có thể ép nàng một đầu.
Nhưng trải qua trận chiến vừa rồi, tâm tình của nàng phát sinh biến hóa.
Bởi vì trong lòng nàng biết rõ, nếu như một kích cuối cùng của Trần Hưng này nhắm ngay nàng, e là nàng cũng chỉ có một con đường chết.
Không muốn phục cũng không được.
Cho nên nàng tự nhiên phải kết giao rồi.
"Đúng rồi Trần công tử, Huyền Thiên lệnh thật sự trên người ngươi sao?"
Cao Lam Hân lại hỏi một câu.
Trần Triệt không nói gì mà trực tiếp lấy Huyền Thiên lệnh ra cho Cao Lam Hân xem.
Thấy Huyền Thiên lệnh, Cao Lam Hân vừa sợ vừa vui mừng.
"Đỗ các chủ thật sự dám đưa Huyền Thiên lệnh cho ngươi nha. May mà Trần công tử có thực lực mạnh mẽ, nếu không thì Huyền Thiên lệnh đã mất rồi."
Nói đến đây Cao Lam Hân dừng một chút, lại nói: "Chẳng qua là không biết mấy người Đỗ các chủ thế nào rồi. Ai, trên người hắn còn mang theo chiến lợi phẩm của chúng ta đó."
Trần Triệt nghe mà không biết nên nói gì.
Hắn còn tưởng rằng Cao Lam Hân này lo lắng an nguy của Đỗ Thu, không nghĩ tới nàng nhớ thương chiến lợi phẩm.
Một ngày sau, ở Linh Phong thành Linh Phong châu.
Trần Triệt cùng Cao Lam Hân đi tới phủ Châu chủ.
Mới vừa đến cổng thì Đỗ Thu liền đi ra đón tiếp.
Lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, có lẽ bị thương không nhẹ. Khi nhìn thấy Trần Triệt, Đỗ Thu nhẹ nhàng thở ra.
"Trần công tử, ngươi có thể trở về thật sự quá tốt.
Lúc ấy ta cũng hành động bất đắc dĩ, ngươi không cần để trong lòng."
"Không sao, cũng là vì muốn giữ Huyền Thiên lệnh, ta có thể hiểu được." Trần Triệt khoát tay áo, sau đó giao Huyền Thiên lệnh cho Đỗ Thu.
Đỗ Thu tiếp nhận Huyền Thiên lệnh, cười nói: "Lúc ấy ta biết hô như vậy thì số người truy đuổi Trần công tử ngươi sẽ là ít nhất."
"Đỗ các chủ, ngươi nói sai rồi.
Ngươi không biết đâu, công tử Bàng gia nhìn thấy động tác của ngươi, phát hiện Huyền Thiên lệnh trên người Trần công tử.
Sau đó hắn không chỉ đuổi theo Trần công tử mà còn gọi một võ giả Thông Cảm cảnh đuổi theo."
Cao Lam Hân nhếch miệng nói.
"Cái gì?"
Đỗ Thu nghe xong kinh hãi, sau đó lại khiếp sợ nhìn về phía Trần Triệt, có vẻ muốn hỏi thăm việc này đến cùng là thật hay giả.
"Đúng như vậy, cũng may là hữu kinh vô hiểm."
Trần Triệt hồi đáp.
Cao Lam Hân tiếp lời nói: "Đỗ các chủ, lúc ấy ta thấy thế liền trực tiếp giúp Trần công tử.
Cuối cùng hai người chúng ta không chỉ thành công đào thoát mà còn đánh chết công tử Bàng gia đây." Đỗ Thu càng nghe càng mơ hồ.
Một võ giả Thông Cảm cảnh cộng thêm một võ giả Ngự Vật cảnh đại viên mãn đuổi giết hai võ giả Ngự Vật cảnh lại bị giết ngược lại một người?
Cao Lam Hân thấy thế này mới thuật lại quá trình chiến đấu.
Đỗ Thu nghe xong nhìn Trần Triệt.
Lúc trước hắn mời Trần Triệt gia nhập Thiên Ưng các đó là do xem Trần Triệt như thiên kiêu đồng cấp với Cao Lam Hân . . .
Bây giờ xem ra hắn vẫn xem thường Trần Triệt này.
"Công tử Bàng gia có xuất thân từ thế gia, ta giết hắn có phiền toái gì không?"
Trần Triệt nhẹ giọng hỏi. Nghe nói như thế, Đỗ Thu cười nhạt một cái nói: "Trần công tử yên tâm, bây giờ ngươi là người Thiên Ưng các, bọn hắn không dám làm loạn."
Nói đến đây, Đỗ Thu yên lặng một lát, sau đó giải thích: "Tình huống Đại Tần bây giờ cực kỳ phức tạp, trong lúc nhất thời ta cũng không thể nói rõ ràng.
Chương 273: Thu hoạch (2)Dịch: Lap Tran
Ta chỉ có thể nói là vì cùng chống chọi Yêu quốc, bây giờ tranh đấu giữa các thế lực lớn trong nội bộ Đại Tần đều bị giới hạn trong phạm vi nhất định, phạm vi này do chín vị Võ Thánh của Đại Tần liên hợp định ra.
Cũng như chuyện thăm dò bí cảnh, các thế lực lớn có khả năng phái người tới bí cảnh chém giết tranh đoạt. Đã phân ra kết quả thì chuyện cũng kết thúc.
Nếu ai tiếp tục báo thù, khuếch trương mâu thuẫn thì chính là gian tế của Yêu quốc, tội nhân của Đại Tần. Tội danh này không phải một thế gia có thể gánh chịu nổi.
Trần công tử, bây giờ ngươi là người Thiên Ưng các ta.
Nếu ai dám vì chuyện bí cảnh sự mà tìm ngươi báo thù, vậy kẻ đó chính là địch nhân của toàn bộ Thiên Ưng các, đồng thời cũng đang khuếch đại mâu thuẫn nội bộ Đại Tần, ngươi hiểu chưa?"
"Ta hiểu được."
Trần Triệt khẽ gật đầu.
Ý của Đỗ Thu rất đơn giản.
Đừng nhìn hiện tại nội bộ Đại Tần có đủ loại phân tranh, nhưng chuyện chính yếu vẫn là chống chọi với ngoại địch. Cho nên dù giữa các thế lực có tranh đấu nhưng đều hết sức khắc chế.
Đây là quy củ do chín Võ Thánh định ra.
Bàng gia là một thế gia, còn không có can đảm đánh vỡ quy củ.
"Có lẽ là do lưng dựa đại thụ đi."
Trần Triệt thả lỏng không ít.
Nếu hắn không gia nhập Thiên Ưng các thì người khác đối phó hắn sẽ không đến mức phá hư đoàn kết trong nội bộ Đại Tần. Nhưng hắn gia nhập thì chuyện đối phó hắn liền mang tính chất khác.
Không thể không nói, gia nhập thế lực lớn cực kỳ có ích.
Không có gì bất ngờ xảy ra thì Thiên Ưng các này có Võ Thánh tọa trấn.
Một thành viên Địa cấp như Đỗ Thu đã có tu vi Thông Cảm cảnh. . . . .
Trần Triệt và Cao Lam Hân ở lại phủ của Đỗ Thu nửa ngày.
Nửa ngày sau, Đỗ Thu gọi hai người đến đại điện.
"E là Vưu tông chủ đã vẫn lạc."
Đỗ Thu nói với hai người.
Nghe hắn nói như thế, Trần Triệt và Cao Lam Hân cũng không có thấy bất ngờ.
Thật ra lúc bọn hắn chia ra chạy trốn đã mơ hồ đoán được kết cục này.
Dù sao lúc ấy bên đối phương có hai võ giả Ngự Vật cảnh đại viên mãn đuổi theo Vưu Hạ.
Đỗ Thu tiếp tục nói: "Nếu Vưu tông chủ bỏ mình thì điểm công huân của hắn phân cho hai vị, suy ra mỗi người được ba ngàn điểm công huân."
Nói xong, Đỗ Thu lấy hai quyển bí tịch từ trong ngực giao cho Cao Lam Hân và Trần Triệt.
"Còn nữa, đây là bản sao Lưu Ly thần công, mỗi người cầm một bản đi. Bản gốc đã nộp lên, trong các định giá ba ngàn điểm công huân, mỗi người một ngàn điểm, các ngươi không có ý kiến gì chứ?"
"Không có ý kiến."
Trần Triệt nhận lấy Lưu Ly thần công rồi đáp.
"Ta cũng không có ý kiến." Cao Lam Hân thuận miệng đáp.
Đỗ Thu lại nói: "Những chiến lợi phẩm kia trị giá khoảng một trăm vạn lượng kim phiếu, mỗi người ba mươi ba vạn lượng." Trần Triệt nghe xong yên lặng tổng kết thu hoạch chuyến này.
Trong bí cảnh, hắn đạt được ba Dưỡng Nguyên quả, còn có một viên nội hạch yêu thú Ngự Vật cảnh.
Bên ngoài cảnh hắn đạt được bốn ngàn điểm công huân cùng với ba mươi ba vạn lượng kim phiếu.
"Các chủ, ta muốn hối đoái bảo vật Thiên Linh thần thủy." Lúc này Cao Lam Hân mở miệng nói.
"Ừ, một lát nữa ta báo cáo giúp ngươi.
Hẳn là có thể đưa tới trong vòng ba ngày.
Đỗ Thu trả lời rồi nhìn về phía Trần Triệt.
"Trần công tử, ngươi cần hối đoái gì sao?"
"Ta muốn đổi Luyện Thần quả, còn có Dưỡng Hồn thuật tầng thứ ba."
Trần Triệt đáp.
Luyện Thần quả là tài liệu chính để luyện chế Luyện Thần đan, trị giá hai ngàn điểm công huân, Dưỡng Hồn thuật tầng thứ ba một ngàn điểm, tổng cộng cần ba ngàn điểm công huân.
"Được rồi."
Đỗ Thu đáp ứng.
"Đỗ các chủ, nếu nhiệm vụ đã hoàn thành thì tiểu nữ tử xin cáo từ."
Cao Lam Hân đứng lên từ biệt.
"Ừ, lần này làm phiền Cao cô nương."
Đỗ Thu khẽ gật đầu.
Cao Lam Hân quay đầu nhìn Trần Triệt.
"Trần công tử, bây giờ ngươi đang làm thành chủ Húc Nhật thành đúng không?
Có rảnh rỗi thì ta sẽ tìm ngươi giao lưu trao đổi.
Đúng rồi, Cao gia ta ở ngay Linh phong thành này, ngươi có chuyện gì cũng có thể tới tìm ta."
"Được rồi."
Trần Triệt gật đầu nói.
Cao Lam Hân cười ha ha, sau đó xoay người rời khỏi đại điện.
Trần Triệt thì ở lại phủ của Đỗ Thu.
Lộ trình về Húc Nhật thành có chút xa xôi, bây giờ trở về còn không bằng chờ Luyện Thần quả đến rồi xuất phát. . . . .
Nửa đêm.
Trong thư phòng Châu chủ, Đỗ Thu đang viết thư.
Luyện Thần quả và Thiên Linh thần thủy đều là tài nguyên cực kỳ trân quý, chỗ hắn không có.
Muốn thu hoạch loại tài nguyên này nhất định phải viết thư nói rõ tình huống mới được.
Viết xong lá thư xin hai thứ này, Đỗ Thu chần chờ một lát, cuối cùng vẫn viết ra tình huống chiến đấu của Trần Triệt.
Trong chiến tranh, tác dụng lớn nhất của Thiên Ưng các chính là thu thập tình báo.
Mà thu thập trong tình báo lại có vô cùng trọng yếu một hạng, tên là nâng hiền.
Thời điểm trước đó hắn còn muốn quan sát Trần Triệt một lúc rồi mới đề cử Trần Triệt lên trên.
Nhưng tốc độ trưởng thành của Trần Triệt thật sự là quá nhanh
Nếu hắn lại không viết nữa, e là sẽ bị những người khác đề cử mất.
"Các chủ luôn luôn quý tài, cũng không biết có trọng dụng Trần Triệt này không?"
Viết thư xong, Đỗ Thu lẩm bẩm một câu, sau đó mở cửa sổ cột thư vào đùi một con Hùng ưng màu đen.
Hùng ưng nhìn Đỗ Thu một cái, sau đó đột nhiên vỗ cánh bay vào trong màn đêm đen như mực.
Chương 274: Thông cảmDịch: Lap Tran
Hai ngày sau, Trần Triệt lấy được Luyện Thần quả, Luyện Thần quả là một trái cây mà đỏ to cỡ nắm tay.
Trái cây này không có tản mùi gì nhưng nếu chăm chú nhìn sẽ cảm giác chút đầu váng mắt hoa. Thu hộp chứa trái cây lại, Trần Triệt chắp tay nói với Đỗ Thu:
"Các chủ, ta đã lấy được Luyện Thần quả, không làm phiền nữa xin cáo từ."
Đỗ Thu nghe vậy chần chờ một lát mới nói: "Trần công tử, có câu không biết có nên nói hay không?"
Trần Triệt cười ha ha."Các chủ cứ nói."
"Trần công tử, tu luyện từ Ngự Vật cảnh trở lên ngoại trừ cần thiên phú đỉnh tiêm còn cần đủ loại tài nguyên khan hiếm, có vài loại tài nguyên cho dù trong kho hối đoái của Thiên Ưng các cũng không có . . . .
Muốn thu hoạch được những tư nguyên này nhất định phải đi tiếp xúc với thế giới rông lớn hơn.
Thiên Phong vực ta có thập đại thiên kiêu, tám người trong đó đều đến hai vực giáp với lãnh địa yêu tộc.
Ở nơi đó có tài nguyên sung túc.
Ở nơi đó, cường giả mới có thể phát triển tốt hơn." Đỗ Thu chân thành nói, Trần Triệt nghe xong cười nhạt một tiếng, gật đầu nói:
"Ý tốt của các chủ ta xin nhận, sẽ cân nhắc sau."
"Các chủ, không có chuyện gì khác thì ta xin cáo từ."
"Ừ, nếu có chuyện thì cứ truyền tin cho ta." Đỗ Thu trả lời.
"Được." Trần Triệt lên tiếnf rồi xoay người rời khỏi phủ đệ của Đỗ Thu.
Trên đường trở về, Trần Triệt yên lặng suy nghĩ lời Đỗ Thu nói. Bây giờ Đại Tần và Yêu quốc đang đại chiến, chắc chắn đủ loại tài nguyên cấp cao đều hội tụ ở tiền tuyến.
Hắn muốn tu luyện nhanh hơn nữa thì đúng là cần phải rời khỏi Thiên Phong vực, đi tới tới hai vực gần Yêu quốc.
Nhưng với tu vi Ngự Vật cảnh đại viên mãn mà đến tiền tuyến thì nguy hiểm khá lớn.
Nghĩ một lúc, Trần Triệt vẫn quyết định chờ bước vào Thông Cảm cảnh rồi tính.
Sau khi trở về Húc Nhật thành, Trần Triệt đến trước hậu viện, đưa Dưỡng Nguyên quả cho mẫu thân. Mẫu thân bởi vì tâm bệnh nên thân thể tương đối yếu, có Dưỡng Nguyên quả tẩm bổ hẳn là sẽ tốt hơn không ít.
Nhìn mẫu thân nuốt Dưỡng Nguyên quả xong, Trần Triệt và mẫu thân nói chuyện phiếm một lúc sau đó rời đi.
Trần Triệt tới Bách Hối thương hội tìm Chu đại sư. Thật ra một năm qua hắn luyện đan không ít, trình độ luyện đan đã vượt xa trước kia rồi.
Nhưng Luyện Thần đan rất quan trọng cho nên hắn quyết định cùng Chu Tùng luyện chế.
Chu Tùng biết được ý đồ của Trần Triệt, vui vẻ đáp ứng.
Nghỉ ngơi nửa ngày xong, hai người tới luyện đan thất.
Trần Triệt lấy Luyện Thần quả cùng một đống dược liệu phụ trợ ra. . . . . ·.
Sau ba ngày ròng rã, lò luyện đan đột nhiên phát ra tiếng nổ vang, ngay sau đó một cỗ lực lượng thần hồn kỳ lạ từ trong lò lan tràn. Cảm thụ được cỗ lực lượng này, Chu Tùng thở phào nói: "Cuối cùng cũng thành đan, Trần công tử, Luyện Đan thuật của ngươi đã không thua kém ta."
"Chu đại sư quá khen."
Trần Triệt mỉm cười mở lò luyện đan, lấy một viên đan dược màu lửa đỏ ra.
"Ha ha, Trần công tử ngươi thật sự rất khiêm tốn."
Chu Tùng nhìn Trần Triệt, vẻ mặt có chút thổn thức. Trước kia hắn cùng Trần Triệt luyện đan, đều là Trần Triệt phụ trợ hắn . . . .
Mà bây giờ thì chuyển thành hắn phụ trợ Trần Triệt. Chỉ có như vậy mà hắn đã mơ hồ có cảm giác mình phải loay hoay.
Luyện Thần đan, đây là đan dược cấp bậc nào chứ?
Lần đầu tiên hắn tham gia luyện chế loại đan dược cấp bậc này.
"Trần công tử, lão hủ đi nghỉ ngơi."
Chu Tùng đứng lên nói, Trần Triệt nghe vậy thu hồi đan dược đáp:
"Lần này làm phiền Chu đại sư." Chu Tùng mỉm cười phất tay.
"Cần gì khách khí với ta, luyện chế loại đan dược này lão hủ cũng nhận không ít chỗ tốt. . . . Chỉ là bộ xương già này có chút không chịu nổi."
"Chu đại sư mau mau đi nghỉ ngơi đi." Trần Triệt có chút xấu hổ nói.
Chu Tùng đấm đấm eo, sau đó ra khỏi luyện đan thất.
Luyện chế Luyện Thần đan xong, Trần Triệt nhanh chóng quay trở về phủ Thành chủ, bắt đầu bế quan.
Trong phòng tu luyện, Trần Triệt điều chỉnh trạng thái bản thân đến mức tốt nhất, sau đó nuốt Luyện Thần đan. Luyện Thần đan vừa vừa vào bụng lập tức tam ra, ngay sau đó hắn liền cảm giác có một cỗ lực lượng thân hồn cực mạnh vọt lên đầu.
Từ Ngự Vật cảnh bước vào Thông Cảm cảnh cần phải gia tăng lực lượng thần hồn. Thuần túy là gia tăng về lượng.
Ngự Không cảnh bước vào Ngự Vật cảnh gia tăng lực chưởng khống của thần hồn, giống như thần hồn của một đứa bé lớn lên thành hài đồng.
Hài đồng đã biết bước đi, biết làm các động tác đơn giản nhưng chưa đủ lực lượng.
Từ Ngự Vật cảnh bước vào Thông Cảm cảnh thì lực lượng thần hồn tăng lên, tương đương với hài đồng trưởng thành. Lực lượng thần hồn tăng lên tới trình độ nhất định, phát sinh biến đổi về chất chính là lúc bước vào Thông Cảm cảnh.
Đặc trưng của võ giả Thông Cảm cảnh chính là có thể thông qua lực lượng thần hồn cảm ứng được khu vực xung quanh mình, giống như mở ra giác quan thứ sáu.
Ngoài ra còn có thể trực tiếp cảm ứng được thần hồn người khác mạnh hay yếu.
Trước đó, trong nhóm người tiến vào Phong Vân bí cảnh, sở dĩ Đỗ Thu sở dĩ có thể liếc mắt nhìn ra tu vi của kẻ địch là bởi vì năng lực đăc thù của Thông Cảm cảnh.
Thời gian trôi qua từng chút một, theo dược lực của Luyện Hồn đan phát huy, Trần Triệt cảm giác lực lượng thần hồn của mình đang cấp tốc tăng lên.
Mặc dù nhắm mắt lại nhưng hắn luôn cảm giác trước mắt có đồ vật gì đó ẩn hiện. Hắn không ngừng thử dùng ý thức để "nhìn rõ" những vật kia, nhưng mỗi lần nhìn vẫn còn kém chút gì đó.
Trần Triệt chau mày, tiếp tục hấp thu lực lượng từ Luyện Hồn đan, sau đó nếm thử.
Những vật kia vẫn ẩn ẩn hiện hiện nhưng thời gian biến mất càng lúc càng ngắn.
Không biết qua bao lâu. . .
Hình ảnh trong đầu cũng trở nên rõ ràng, không biến mất nữa.
Trần Triệt nhắm mắt lại, cảm giác được mọi vật trong phòng tu luyện này, bao quát tro bụi cùng tiên thiên chân khí.
Cảm giác rất kỳ diệu, giống như là thần hồn của hắn tán ra trong không gian, đang điên cuồng thu thập tin tức cho hắn.
Có thể so sánh như năng lực của con dơi.
Chỉ là con dơi phát ra sóng âm, còn hắn phát ra lực lượng thần hồn.
Đương nhiên, thần hồn cảm nhận chân thực hơn rất nhiều.
Con mắt xem chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài vật phẩm, còn thần hồn có thể cảm nhận cả bên trong.
Thần hồn của Trần Triệt bao trùm toàn bộ phòng tu luyện, giờ khắc này, tất cả mọi thứ làm bằng vật liệu gì hắn đều biết rõ.
"Đây chính là Thông Cảm cảnh . . . ."
Trần Triệt mở mắt, lẩm bẩm.
So ra thì dùng thần hồn cảm nhận có một chỗ tốt, chính là ba trăm sáu mươi độ không góc chết.
Đột phá thành công, Trần Triệt đứng dậy ra khỏi phòng tu luyện.
"Gặp qua Trần sư huynh!" Ngoài phòng tu luyện, một tên đệ tử Thần Hỏa tông thủ vệ thấy Trần Triệt đi ra lập tức thi lễ.
Trần Triệt nhìn hắn một cái, nhanh chóng thông qua lực lượng thần hồn cảm ứng được thần hồn chi chủng trong đầu người này, đồng thời đã đoán được người này có tu vi Thông Thần cảnh thực sơ kỳ.
"Ta bế quan bao lâu?"
Trần Triệt dò hỏi.
"Nửa tháng." Đệ tử này trả lời.
"Nửa tháng này có chuyện gì không?" Trần Triệt lại hỏi.
"Không có. Nửa tháng nay Húc Nhật thành phát triển rất tốt."
Đệ tử này tươi cười trả lời.
Trần Triệt nghe xong cười nhạt một tiếng.
Hắn hết sức ưa thích hoàn cảnh tu luyện an nhàn thế này.
Nếu không phải thiếu một ít tài nguyên, hắn có thể ở Húc Nhật thành tu luyện lâu dài.
"Đưa sổ sách gần đây của Húc Nhật thành đưa tới cho ta."
"Được!"
Đệ tử này đáp ứng, lập tức rời đi.
Trần Triệt quay trở về phòng tu luyện, đóng cửa lại, sau đó lấy hai quyển bí tịch từ trên giá xuống.
Một quyển là Dưỡng Hồn thuật tầng thứ ba, một quyển là Lưu Ly thần công.
Chương 275: Điều động (1)Dịch: Lap Tran