Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 127 - Chương 127 - Ma Đạo Đáng Chết (2)

Chương 127 - Ma đạo đáng chết (2)
Chương 127 - Ma đạo đáng chết (2)

Chu Dịch nghi ngờ nói: “Thần hồn khí huyết của phàm nhân yếu đuối, Luyện Khí kỳ thì còn có chút tác dụng, nhưng cũng chẳng có mấy tác dụng với Trúc Cơ kỳ.”

“Sư đệ sống ở Vân Châu lâu rồi, cùng lắm thì nhìn thấy mấy kẻ cướp đường tiểu tặc, thì cho rằng tà tu chẳng qua cũng chỉ là như vậy mà thôi, nào biết được sự hung ác của ma đầu chân chính.”

Giang Khang thở dài nói: “Những ma đầu kia, vì muốn khiến cho phàm nhân trở nên hữu dụng, cố ý sáng tạo ra một môn ma công, gọi là Luyện Binh Quyết. Bắt buộc phàm nhân hấp thu các loại âm sát tà khí, luyện hóa những người sống sờ sờ thành bán thi âm khí nặng nề, đợi đến khi chúng hút đủ âm khí thì có thể đột phá vào tầng một Luyện Khí!”

“Hung tàn bạo ngược như vậy, chính là vì để luyện chế một lượng lớn tài nguyên tu hành!”

Chu Dịch nghi hoặc nói: “Nếu cứ tiêu hao như vậy, thì địa giới Ma đạo làm sao còn phàm nhân nữa, không có đệ tử đời sau, chẳng phải là truyền thừa của tông môn sẽ bị chặn đứt sao?’

Giang Khang nói: “Luyện Binh Quyết vi phạm lẽ trời, cho nên tông môn Ma đạo cũng đã lập ra quy định, cấm tế luyện với quy mô lớn ở nơi cai trị.” Chu Dịch nắm bắt chính xác được tin tức mấu chốt: “Cai trị? Quy mô lớn?”

“Ma đạo chung quy vẫn là Ma đạo, không cho tàn sát sinh linh để làm cho pháp lực tăng lên nhanh chóng, chẳng phải là đệ tử sẽ quay đầu trở về với chính đạo hết rồi sao?”

Giang Khang nói: “Môn quy chó má như vậy, chỉ cần ma đầu giết sạch tất cả mọi người rồi, thì chẳng còn ai có thể trình báo hết, vậy thì chính là chẳng có người chết. Hơn nữa Ma đạo cổ vũ đệ tử, còn đặt quy định khen thưởng của tông môn, đến những châu lục khác dùng phàm nhân để luyện công!”

“Ma đầu đáng chết!”

Câu này của Chu Dịch phát ra từ trong lòng, không nhịn được mà cảm thấy may mắn khi được sống dưới sự cai quản của Đan Đỉnh Tông, nếu không thì cho dù có cẩn thận đến đâu đi nữa, cũng không chống lại được chuyện ma đầu bắt bớ một lượng lớn phàm nhân để luyện bảo.

Điều kiện để chạy trốn đó là thực lực không chênh lệch quá nhiều, trước mặt ma đầu Trúc Cơ thì tiên thiên tông sư có phản kháng như thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ mang lại thêm cho người ta chút lạc thú mà thôi.

“Tất nhiên là đáng chết, đặc biệt là những lão ma, phải để lôi kiếp đánh cho hồn phi phách tán!”

Giang Khang nói: “Lão đạo biết được một môn tà công, có tên là Ngọc Lộ quyết, do một tên Ma Tôn sắp hết tuổi thọ sáng tạo ra. Ngọc Lộ quyết có thể hút đi tuổi thọ của tu sĩ, kéo dài tuổi thọ của linh diễm, chỉ là chuyển hóa dược linh quá thấp.”

“Vì thế Ma Tôn kia đã dùng Luyện Binh Quyết luyện ra một số lượng lớn tu sĩ, rồi lại hút hết sinh cơ của bọn họ, cuối cùng hắn cũng kéo dài được ba bốn năm tuổi thọ.” “Hành vi như thế thật sự là không có tính người, đúng là điên rồ!’

Chu Dịch nghe vậy cảm thấy có chút xấu hổ, kéo dài tuổi thọ của linh dược phần lớn có thuộc tính Mộc, ẩn chứa sinh cơ, có tác dụng tạo hóa, nhưng nếu như nghĩ lại thì đúng lý hợp tình.

Lấy đi tuổi thọ của người khác tất nhiên là có tội, nhưng ai quy định không thể lấy đi tuổi thọ của chính mình?

“Sư huynh, ma đầu hung tàn, ta nghe thấy mà kinh hồn táng đảm, sau này đụng phải thì làm sao bây giờ?”

Khí tức thì thuần khiết, nhưng mà quá bạc nhược, ôn hòa, lại không có sát khí, tất nhiên là rất ít khi đấu pháp.

Giang Khang liếc mắt nhìn Chu Dịch, nể tình linh tửu trăm năm tuổi, đề điểm cho hắn, nói: “Cách duy nhất để thoát khỏi ngoại vụ trừ ma, chính là bỏ linh thạch nhờ người giúp, ba bốn đồng môn cùng nhau vây sát, ít có ma đầu nào có thể chống lại được.”

Chu Dịch bất đắc dĩ nói: “Chẳng phải là sẽ bị người ta khinh thường hay sao?”

“Còn sống thì chẳng có gì mất mặt hết!”

Giang Khang nói: “Nhưng mà giá thuê đồng môn rất cao, công huân lấy được thì đổi thành linh thạch, cuối cùng lại phải bù vào không ít.”

“Đa tạ sư huynh dạy dỗ.”

Chu Dịch đã từng dò hỏi đệ tử Ngoại Vụ điện, tỷ giá hoán đổi giữa linh thạch và công huân được tông môn ban bố được duy trì ở mức ổn định là mười đổi một.

Chỉ có thể đổi một chiều, tức là công huân có thể đổi lấy linh thạch, linh thạch không thể đổi lấy công huân.

Ví dụ như Trúc Cơ đan nộp lên trên có giá là một ngàn điểm công huân, có giá bán là một vạn linh thạch. Còn về phần giá cả trao đổi của tông môn gấp năm lần, là bởi vì đan dược phá cảnh ít ỏi nhưng lại không thể thiếu được, Bồi Nguyên Đan, Thanh Dương đan không thể so sánh được.

Phường thị bên ngoài bán đấu giá Trúc Cơ đan, giá cả cũng là trên dưới một vạn linh thạch, nhìn thì có vẻ đệ tử trong tông môn phải chịu thiệt.

Thật ra không phải như vậy, còn phải tính đến những chi phí đằng sau nữa.

Đầu tiên là Trúc Cơ đan ở bên ngoài thì cần phải đợi chờ, mười mấy năm thậm chí là lâu hơn nữa mới xuất hiện một viên. Tiếp theo nếu muốn tranh dành, mỗi lần Trúc Cơ đan xuất hiện đều dấy lên một trận gió tanh mưa máu, trong tối ngoài sáng cũng không biết là phải có bao nhiêu người chết.

Rồi sau đó, tác dụng của Trúc Cơ đan ở bên ngoài chưa hẳn là Trúc Cơ đan.

Huống hồ, Đan Đỉnh Tông cấm môn hạ chân nhân nhúng tay vào việc này, nhưng không ngăn cấn đệ tử Luyện Khí kỳ tranh đoạt, chỉ cần ngươi dám liều mạng với đám tán tu thèm khát kia.

Cho nên, hai chữ ‘an toàn’ có giá gấp năm lần cũng không mắc!

Chu Dịch đã từng thăm dò tỉ giá điểm công huân của đan dược bình thường, cơ bản là cũng xấp xỉ với giá trên thị trường, cũng chính là tỉ giá mua bán giữa công huân và linh thạch cũng không khác nhau là mấy.

“Sư huynh, vì sao tông môn không cho trao đổi hai chiều?”

“Khi hệ thống điểm công huân vừa mới được ban bố, có thể giao nộp linh thạch để tăng công huân, dù sao thì trong tông môn có rất nhiều chỗ cần dùng đến linh thạch.”

Giang Khang nói: “Sau này lão tổ trong tông môn phát hiện, biện pháp này chỉ mang lại lợi ích cho đích truyền, gián tiếp chèn ép tán tu. Vì thế cấm đổi chác, phải dốc sức cho tông môn, trảm yêu trừ ma, mới có thể có được truyền thừa trấn tông!”

“Lão tổ mưu tính thật sâu!”

Lúc này Chu Dịch mới hoàn toàn tin tưởng, Nguyên Anh lão tổ không có sự phân chia phe phái.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0