Vừa nói xong câu này, thèm muốn ban nãy bây giờ lại thêm cả ghen ghét, đố kị.
Linh vật ngưng đan không giống với Trúc Cơ đan, là vật cực kỳ hiếm thấy ở Đan Đỉnh Tông.
Hiện tại có ba cách để có được nó là: dùng công huân để đổi lấy, tỉ thí lớn trong tông môn, hoặc là được lão tổ đặc biệt ban cho.
Cách đầu tiên thì điểm công huân cao ngất đến mức khó có thể trực tiếp lấy được, đệ tử bình thường phải mượn công huân của bốn năm đời thì mới có thể gom góp đủ.
Cách thứ hai thì cạnh tranh khốc liệt, nhưng lại là cách có thể thành công lớn nhất.
Cách thứ ba thì được đặc biệt ban cho, cần được cả năm vị Nguyên Anh lão tổ nhất trí đồng ý.
Những đệ tử của Đan Đỉnh Tông đáp ứng được điều kiện của cách thứ ba, đã là chuyện của mấy trăm năm trước, theo như trong ghi chép thì tu sĩ ở Trúc Cơ kỳ đã luyện chế ra được pháp bảo, thuộc về thiên tài luyện khí hiếm có trên đời.
Lại nói chuyện phiếm một lát, chia hết một vò rượu, chư đệ tử từ biệt Chu Dịch.
Trong Thiên Điện.
Chu Dịch trầm ngâm hồi lâu, cho rằng việc này không hề đơn giản như vậy, với năng lực “Gây hoạ” của Tiêu Thiết Trụ, rất có khả năng không chỉ là truyền thừa của Nguyên Anh.
“Tu sĩ Nguyên Anh trong Đan Đỉnh Tông, ít nhất cũng phải có đến năm vị, tại sao lại coi trọng một lão tổ quá cố như vậy?”
“Chắc không phải là truyền thừa Hóa Thần đâu nhỉ? Có lẽ là một pháp bảo nào đó”
“Thằng cha kia đúng là có sức gây chuyện, khi còn ở Luyện Khí kỳ đã làm nổ tung cả Tiểu Đan Sơn, sau này tấn chức Kim Đan, Đan Đỉnh Tông có thể chống đỡ nổi hay không đây?”
“Đúng thật là một đầu hạt nhân hình người mà!”
Suy nghĩ của Chu Dịch thay đổi thật nhanh, vừa cảm thấy căn cơ của Đan Đỉnh Tông thâm hậu, lại e sợ cho xảy ra biến cố to lớn nào đó.
Cho dù là một khả năng nhỏ nhất cũng không thể đánh cuộc!
Trở lại Bách Hoa Cốc.
Trong cốc bốn mùa như Xuân, không thấy Thu Đông.
Huyền Vũ vẫn cứ bình tĩnh trồng hoa, một sơn cốc khổng lồ như vậy, mỗi ngày đều có không ít hoa khô héo, nàng sẽ cầm hoa, cuốc từng tất đất trồng lại. Ngày qua ngày, hoàn toàn không giống chân nhân Giả Đan cảnh, mà là một nông dân người phàm chuyên trồng hoa.
Chu Dịch đáp độn quang xuống, chắp tay nói: “Tham kiến sư tỷ.”
“Chu sư đệ đã trở lại.”
Huyền Vũ cẩn thận lấp đất lại, nói: “Hôm nay sư đệ lại mở khóa học nhỏ à? Tộc tôn kia của ta biểu hiện ra sao?”
Chu Dịch khen ngợi nói: “Yến sư điệt đã tỉnh ngộ được ba phần lôi pháp tinh diệu, trong vòng mười năm có thể đại thành, có thể đoạt lấy một trong mười vị trí đứng đầu trong cuộc thi đấu nhỏ.
“Là nhờ sư đệ dạy bảo tốt. ’
Huyền Vũ hơi mỉm cười, chợt khôi phục lại vẻ lạnh lùng, hỏi: “Sư đệ lĩnh ngộ tinh thông lôi pháp, không có đối thủ cùng cấp, vì sao không đăng ký tham gia thỉ thí lớn trong tông môn năm nay?”
Chu Dịch lắc đầu nói: “Tỉ thí lớn cạnh tranh khốc liệt, ta mà tham gia thì cũng chỉ để làm nền.”
Năm nay đúng lúc là tỉ thí lớn mười năm một lần ở Đan Đỉnh Tông, càng đến gần cuối năm, không khí tỏng tông môn càng thêm nặng nề. Một ít Trúc Cơ chân nhân bế quan quanh năm, bắt đầu liên tục lộ diện, kéo bè thiết kế, cạnh tranh đấu pháp dưới đài đã bắt đầu.
Huyền Vũ nói: “Từ khi tỉ thí lớn trong tông môn được tổ chức cho đến nay, chưa từng có ai vừa mới tham gia mà đã lọt vào mười người đứng đầu, đều phải thất bại mấy bận mới có được kinh nghiệm, hơn nữa thêm vào đó có chút may mắn, mới có thể đạt được linh vật Kết Đan.”
Chu Dịch châm chước nói: “Sư tỷ, có thể giảng giải một chút làm sao để Kết Đan được không?”
Huyền Vũ xếp thứ chín trong trận tỉ thí của tông môn mười năm trước, có được danh ngàn năm hiếm có, đáng tiếc Kết Đan thất bại.
Đại trận của Đan Đỉnh Tông ngăn cản được bốn chín đạo thiên kiếp nhỏ, Huyền Vũ đã uống linh đan được đổi trước đó, miễn cưỡng bảo vệ được tánh mạng, nhưng vì đan điền bị hư hại nên tương lại bị đoạn tuyệt.
“Loại điển tịch này thuộc về tuyệt mật trong tông môn, cho dù là đệ tử chân truyền, thì đến gần khi Kết Đan mới có thể xem được.”
Huyền Vũ trầm ngâm một lát, nể tình Chu Dịch là lão sư mà tộc tôn khâm phục nhất, nói: “Nhưng mà, ta có thể kể với người về quá trình thất bại”.
Mặt Chu Dịch lộ vẻ vui mừng, chắp tay nói: “Đa tạ sư tỷ, ta chỉnh sửa lại cuốn ngũ lôi thuật tinh nghĩa, ngày mai sẽ truyền đưa cho Yến sư điệt. “Kim Đan đại thể chia làm ba bước, Giả đan, Chân đan, Độ kiếp, ta thất bại ở bước thứ hai!”
Huyền Vũ là người đã từng trải, vô cùng quen thuộc với quá trình Kết Đan, bước nào không đạt đến viên mãn, bước nào miễn cưỡng đạt thành, cùng với nguyên nhân thất bại cuối cùng.
“Chung quy vẫn là do tu hành quá thuận lợi, chưa từng mạo hiểm tranh đoạt cơ duyên, thế cho nên tích lũy chưa đủ. Kim Đan là một thể hỗn nguyên thống nhất được ngưng tụ thành từ tinh, khí, thần. Pháp lực của ta cũng đầy đủ, thần hồn thì miễn cưỡng, khí huyết thì lại kém xa!”
“Đa tạ sư tỷ chỉ giáo”
Chu Dịch biết được phương hướng phấn đấu, có thể bớt đi được rất nhiều đoạn đường vòng.
Năm mới bắt đầu.
Tỉ thí lớn trong tông môn cũng bắt đầu.
Trúc Cơ chân nhân trên khán đài không hề quan tâm đến mặt mũi, thúc giục pháp khí lưu hình, lưu lại quá trình đấu pháp.
Sau khi trở về động phủ thì cẩn thận nghiền ngẫm tìm hiểu, sau này nếu như gặp phải họ thì phá giải phản chế ra làm sao.
Chu Dịch cũng mua rất nhiều pháp khí lưu ảnh, ghi chép kỹ càng tỉ mỉ quá trình đấu pháp, còn lưu lại rất nhiều hình ảnh với các góc độ khác nhau của mười người đứng đầu.
“Ta không tìm hiểu đấu pháp, mà là quan sát thuật pháp tránh né, chạy trốn!”
Trong tỉ thí lớn thì nhìn thấy không ít tên tuổi của những tu sĩ quen biết, thí dụ như Lý Thanh, Sở Phong..., chỉ là nếu so họ với những Trúc Cơ chân nhân lão làng thì có chênh lệch thực lực không nhỏ, có rất ít người có thể thắng được ba vòng.
Hôm nay.
Chu Dịch vẫn đến quan sát đấu pháp như bình thường, bỗng nhiên nghe được một cái tên quen thuộc.
“Trận này, Lâm Ngọc Thụ và Huyền Kính.
Ngay sau đó hai đạo độn quang đáp xuống lôi đài, một người là đệ tử mặc bạch y cầm quạt xếp, một người là đệ tử chân truyền mặc màu tím đạo.