Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152 - Thiên Ma Xâm Lược

Chương 152 - Thiên Ma xâm lược
Chương 152 - Thiên Ma xâm lược

Chu Dịch lấy trận bàn của động phủ ra, kích hoạt trận pháp cấm chế đến mức cực hạn, rồi lại cảm thấy không an toàn, há mồm phun Định Hồn kính ra.

Định Hồn kính trải qua hơn hai trăm năm uẩn dưỡng, toàn thân trắng bạc, không hề có bất kỳ dấu vết rỉ sét nào. Lúc này uy lực đã có thể sánh bằng pháp khí đỉnh cấp, phóng ra ngân bạch thần quang không chỉ có thể đóng băng oan hồn lệ quỷ, còn có thể nhiếp hồn phách con người.

“Luyện Khí? Hay là Trúc Cơ nhỉ? Ta không dám nhìn.”

Quy Thừa Tướng đang suy nghĩ đến việc tố cáo, thì từ trên đỉnh đầu truyền đến tiếng vang.

“Đã đuổi tới rồi!”

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, rõ ràng đã phát hiện sáu tu sĩ, chui qua thủy mạch đáp xuống động phủ.

“Tất cả đều là Luyện Khí kỳ? Không biết là có linh phù pháp khí nguy hiểm gì không, dùng trận pháp phá hủy một phen!”

Cùng lúc đó.

Đám người Hạ Đông cảm nhận được thủy linh khí nồng đậm, còn nồng đậm hơn so với linh địa vốn có trong tộc, một đám người lộ vẻ vui mừng ngạc nhiên.

“Cuối cùng cũng tìm được rồi, linh địa được lão tổ ghi chép lại!”

“Lực phòng ngự của Quy yêu kia không tầm thường, là một rắc rối.”

“Không sao, có phù triện lão tổ lưu lại, không muốn chết thì phải nhận chủ.”

“Quy yêu có tuổi thọ lâu dài, sau này tấn chức đại yêu, có thể bảo vệ cho tộc mấy trăm năm!”

Linh địa mà sáu người này nhìn thấy, không có linh điền, phòng đá, mà là hang đá trống rỗng.

Khi nói chuyện thì đáp xuống mặt đất, bỗng nhiên phát hiện dưới chân mềm như bông không giống như đất đá, còn chưa kịp nghi ngờ, thì cảnh tượng bốn phương tám hướng đại biến.

Mặt đất hóa thành sóng to gió lớn, tám cây cột vàng nhô lên từ dưới nước, trên đỉnh cột ngưng tụ một vòng mặt trời chói chang.

Những cột sóng to khổng lồ đánh tới, cuốn lấy Hạ Chính - người có tu vi yếu nhất, không biết đã cuốn trôi đến nơi nào.

“Ảo trận? Linh địa này có chủ!”

Hạ Đông phản ứng nhanh nhất, phất tay vung ra mấy viên lôi châu đôi về tứ phía.

Lôi châu có uy lực mạnh mẽ, xác suất đánh trúng mục tiêu rất thấp, dùng để phá hủy trận pháp khó có thể di động là vô cùng phù hợp.

Ầm ầm ầm!

Những tiếng nổ liên tục vang lên, bát môn kim tỏa trận cũng chẳng rung lên một cái, ngược lại vầng mặt trời to lớn trên đỉnh đầu phun ra những đám lửa, uy lực có thể so với pháp thuật Trúc Cơ kỳ.

Đám người Hạ Đông vội vàng kích hoạt pháp khí hộ thân, nhưng mà thần hoả nóng bỏng có thể nung chảy kim loại, pháp khí hạ phẩm vừa chạm phải thì đã bị thiêu hủy.

“Tiền bối tha mạng!”

“Chúng ta vô tình xâm nhập, nguyện ý dâng lên điển tịch tổ truyền!”

Hạ Đông phun ra mấy ngụm tinh huyết kích hoạt, thúc giục cây cờ màu xanh thẳm đến mức cùng cực, con hắc long một sừng xoay quanh đỉnh đầu mọi người, ngăn cản thần hoả mặt trời.

……

Bên ngoài trận pháp.

Hạ Chính lặng lẽ tỉnh lại, vừa mở mắt đã nhìn thấy cặp mắt như hai hạt đậu xanh, liên tục xoay tròn.

Quy Thừa Tướng lạnh lùng nói: “Tiên trưởng hỏi ngươi, đến từ đâu, tên họ là gì?”

Hạ Chính chú ý tới lão đạo đứng sau lưng Quy yêu, râu tóc bạc trắng, cầm trong tay một mặt kính bạc, cảm nhận được khí tức pháp lực khủng bố, vội vàng trả lời nói.

“Vãn bối là Hạ Chính, vốn tu hành ở Thanh Phong sơn của Cảnh quốc.”

“Hạ gia Thanh Phong sơn?”

Chu Dịch hồi ức một lát, hỏi: “Tổ tiên của ngươi có phải là Hạ Thịnh chân nhân không?”

“Đúng vậy, Hạ lão tổ là thái gia gia của vãn bối.”

Hạ Chính lộ vẻ vui mừng, vội vàng giải thích nói: “Hiện giờ Thanh Phong sơn đã bị Thiên Ma tông huỷ diệt, chúng ta may mắn thoát được, chỉ muốn tìm một nơi linh địa tránh đại kiếp nạn, tuyệt đối không cố ý quấy rầy tiền bối!”

“Thiên Ma tông! Đại kiếp nạn!”

Chu Dịch nhíu mày, trong lòng nảy sinh dự cảm không lành, hai mắt lập loè linh quang, nói: “Bổn tọa bế quan đã lâu, ngươi nói xem mấy năm gần đây, bên ngoài đã xảy ra biến hóa gì?”

Mê Hồn thuật!

Pháp thuật nhập môn cấp thần hồn, Chu Dịch có thể dùng thần thức bao phủ phạm vi năm mươi trượng, đã có thể sánh bằng Trúc Cơ trung kỳ.

Hạ Chính còn chẳng kịp giãy giụa đã trở nên mơ hồ, nói hết tất cả những gì mà hắn biết: “Ước chừng hai mươi năm trước, rất nhiều đệ tử của Thiên Ma tông Nam tiến, hô mưa gọi gió ở Vân Châu, ủng hộ tán tu các nơi phản kháng lại Đan Đỉnh Tông……”

Chuyện Đan Đỉnh Tông quản lý tán tu ở Vân Châu có thể gọi là áp bức, khắc nghiệt.

Trước đây tán tu không thể nào chống cự được, chỉ có thể tuân thủ quy định của Đan Đỉnh Tông, giãy giụa sinh tồn.

Thiên Ma tông nhìn trúng điểm này, dùng công pháp, đan dược làm mồi nhử, đặc biệt là một số bí pháp ma đạo cưỡng ép Trúc Cơ, rất nhanh đã thu nạp được không ít tán tu sắp hết tuổi thọ.

Trên đời chưa bao giờ thiếu người có dã tâm, còn chưa tính tới những tu sĩ sắp hết tuổi thọ, hiện giờ những linh địa, phường thị ở khắp nơi trong Vân Châu đã trở nên chướng khí mù mịt.

Hạ gia ở Thanh Phong sơn chính là người bị hại, đã từng có Trúc Cơ chân nhân trấn thủ, năng lực tự quản cường đại, chiêu mộ một ít tán tu quản lý linh địa.

Kết quả trong đó có một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, đã làm ruộng hơn trăm năm ở Thanh Phong sơn, Hạ gia đã không hề cảnh giác với người này. Nào biết hắn ta âm thầm đầu nhập Thiên Ma tông, đổi sang tu luyện ma công, huyết tế tất cả sinh linh có trong linh địa, gượng ép đột phá cảnh giới Trúc Cơ để kéo dài tuổi thọ.

Thanh Phong sơn hóa thành âm sát tuyệt địa, tộc nhân Hạ gia tử thương thảm trọng, chỉ có năm người chạy thoát khỏi Thanh Phong sơn.

Năm người sống sót kia trốn đến Hạ gia ở phàm tục tị nạn, lại phát hiện Hạ Chính có linh căn, truyền thụ công pháp dẫn dắt vào Đạo lộ.

“Thiên Ma tông xâm lược, trước mắt chỉ giới hạn ở tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trước khi mở rộng chiến tranh, phải lấy được Tiểu Tiệt Thiên Thuật!”

Chu Dịch trầm ngâm một lát, thúc giục trận bàn dừng Đại Nhật Thần Hỏa Trận lại, nói: “Khi bần đạo còn ở Luyện Khí kỳ, đã từng được Hạ chân nhân chỉ điểm, cũng coi như là có chút ân tình. Nếu đã là hậu nhân của Hạ gia, thì cũng nên quan tâm một chút……”

Hạ Chính nghe vậy đột nhiên bừng tỉnh, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, dập đầu bịch bịch.

“Xin tiền bối thu lưu, vãn bối nguyện cúng bái sớm chiều, ngày đêm cung phụng, tùy tiền bối sai sử!”

“Không tệ.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0