Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 154 - Chương 154 - Tà Tu Tác Loạn (2)

Chương 154 - Tà tu tác loạn (2)
Chương 154 - Tà tu tác loạn (2)

“Bụng dạ nhà ngươi quá hẹp hòi, bình thường tìm bọn họ gây rắc rối cũng coi như thôi, nếu như là vì ân oán cá nhân mà giết người cho hả giận, bần đạo sẽ lột da ngươi nấu canh!”

“Tiên trưởng yên tâm, nhà ta biết nặng nhẹ.”

Quy Thừa Tướng liên tục gật đầu, bảo đảm không xung đột với tu sĩ Hạ gia.

Chu Dịch biến hóa thành hán tử trung niên, khống chế độn quang rời khỏi động phủ, một đường bay về phía phường thị Đại Trạch.

……

Một tháng sau.

Bách Hoa Cốc.

Hoa tươi tựa gấm, tranh nhau khoe sắc.

Chu Dịch đáp độn quang xuống giữa bụi hoa, nhìn mộ bia trước mắt, trầm mặc hồi lâu.

“Yến Vân Anh, bây giờ mới biết được tên thật của chân nhân đấy!”

“Mười lăm tuổi bái nhập Đan Đỉnh Tông, sáu mươi tuổi trở thành Trúc Cơ chân truyền, uy chấn vực Thiên Dương hơn sáu mươi năm, đến Ký Châu giết chết mấy tên ma đầu, những gì trải nghiệm giống như một truyền kỳ vậy.”

“Vì ngưng đan thất bại, về già thì trồng hoa, vô thanh vô tức thọ tẫn đạo tiêu!”

Chu Dịch đốt một chồng vàng mã, rải một ly linh tửu, xoay người rời đi.

Hiện tại hắn dùng tên giả là Tôn Hành bái nhập Đan Đỉnh Tông, có được phần không nguyên vẹn của Chân Long Cửu Biến, còn cần phải kiếm thêm công huân để đến vườn thú đổi lấy hai con yêu thú.

……

Ngoại Vụ điện.

Tiếng người ồn ào, vô cùng náo nhiệt.

Mấy trăm đệ tử Luyện Khí kỳ tụ tập bên trong điện, tốp năm tốp ba tạo thành từng nhóm, nhận nhiệm vụ trừ ma, hoặc là đến để giao nộp đầu của tà tu.

Năm ngoái, phần lớn ngoại vụ trừ ma đền là đến Ký Châu, ma tu dám đến Vân Châu tác loạn, ít nhất cũng là Trúc Cơ ma đầu. đệ tử Luyện Khí kỳ chỉ có thể làm một chút việc vặt trong tông môn, không ăn không ngủ kiếm công huân, mười năm hai mươi năm cũng không đủ.

Hiện giờ đệ tử Thiên Ma hô mưa gọi gió ở phàm tục, dẫn dắt rất nhiều nô bộc là tán tu, đệ tử Luyện Khí cũng có cơ hội để nhanh chóng tích lũy công huân.

Vũng nước đọng ao tù Vân Châu này đã tỉnh lặng mấy ngàn năm rồi, cuối cùng cũng nổi sóng.

Buổi trưa.

Tống Chử và bốn vị đệ tử, mặt đầy vẻ vui mừng đi vào Ngoại Vụ điện, chuẩn bị nộp đầu tà tu lên trên.

“Đạo hữu, xin dừng bước”

Một giọng nói vang lên, ngăn cản đám người Tống Chử, Chu Dịch cười tủm tỉm nói: “Vài vị sư điệt mới trừ ma trở về sao?”

“Tham kiến sư thúc.”

Tống Chử vội vàng khom người thi lễ, nói: “Đại Càn Tuyên Châu có tà tu tác loạn, tàn sát phàm nhân tế luyện ma đan, chúng ta hợp lực chém chết chúng.”

“Tuyên Châu, năm đó bần đạo cũng đã từng đến đó, nơi đó có một nơi là Mãn Xuân viện……”

Chu Dịch khụ khụ hai tiếng, đổi giọng, nói: “Tà tu kia có tu vi Luyện Khí tầng mấy?”

Mặt Tống Chử lộ vẻ nghi ngờ, chung quanh đều là đệ tử của chấp pháp điện, dù sao thì cũng không sợ đồng môn đoạt mất công huân, trả lời nói: “Vốn dĩ là tầng ba Luyện Khí, sau khi tế luyện ma đan, đột phá tầng bốn Luyện Khí.”

Chu Dịch nói: “Vậy thì tính là tầng bốn Luyện Khí, giao nộp thì sẽ có bốn mươi điểm công huân, sư thúc dùng hai ngàn linh thạch trao đổi, bán hay không?”

Tống Chử nghe vậy lập tức dao động, sau khi thương lượng với mấy đồng đội, đồng ý giao dịch này, nhưng mà vẫn có chút lo lắng.

“Sư thúc, chấp pháp điện có truy xét chuyện này không?”

“Quy định nào trong môn quy không cho mua bán đầu ma tu chứ? Chỉ cần không bị cấm thì đều được!”

Chu Dịch một tay giao linh thạch, một tay nhận đầu người, nộp lên cho Ngoại Vụ điện, bên trong lệnh bài thân phận lại có thêm bốn mươi điểm công huân.

Rồi sau đó lại đến ngoài cửa quan sát, nhìn thấy người nào vui vẻ rạo rực thì lại đến gần, còn kẻ nào ủ rũ cụp đuôi thì phần lớn là trắng tay, thậm chí có đệ tử còn chết dưới tay tà tu nữa.

Kiếp nạn sắp đến.

Pháp thuật và pháp khí của đệ tử Đan Đỉnh Tông hơn xa tán tu, nhưng mà chuyện chém giết sinh tử cũng không phải là chuyện xã giao, đủ các loại đánh lén hạ độc đả kích ngấm ngầm hay công khai liên miên không dứt, dù sao thì cũng không đấu pháp chính diện với ngươi.

Khi Chu Dịch thu mua đầu tà tu, chuyện mà được nghe nói nhiều nhất chính là tà tu sử dụng một lượng lớn tánh mạng của phàm nhân làm mồi nhử, dẫn dụ đệ tử chính đạo vào bẫy.

“Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp nạn!”

Nửa năm sau.

Chu Dịch chăm chỉ không nghỉ thu mua đầu ma tu, rốt cuộc tích cóp đủ rồi ba ngàn điểm công huân.

Đương nhiên là đệ tử Đan Đỉnh Tông không chỉ chém giết chừng đó tà tu, nhưng mà đại đa số đồng môn đều không thiếu linh thạch đan dược, cũng muốn tích cóp đổi lấy Trúc Cơ đan, Chu Dịch cũng sẽ không cố tình nâng giá lên.

Không chỉ có một mình Chu Dịch muốn kiếm công huân, mọi người đều âm thầm thương lượng, mức giao dịch giữa linh thạch và công huân kiểm soát trong vòng năm mươi điểm.

Chu Dịch dùng công huân đổi lấy hai thú bài, khống chế độn quang bay đến Vạn Thú phong.

Thú uyển.

Là nơi Đan Đỉnh Tông dùng để thuần dưỡng linh thú, vườn thu bao gồm cả Vạn Thú phong và ba ngọn núi gần kề đó, về cơ bản thì đều có thuần dưỡng những lọai linh thú thường gặp.

Linh thú cũng chẳng có bất kỳ điểm khác biệt nào so với yêu thú, có tổ chức thì là linh, mà vô tổ chức chính là yêu!

Chu Dịch đáp độn quang xuống, nói rõ mục đích đến đây, đệ tử canh gác trình lên danh sách linh thú vô chủ.

“Thuộc họ Ưng có Thanh Vân Ưng, Phác Thiên Điêu, Phong Linh Ưng……”

Linh thú thuộc họ Ưng được sử dụng rộng rãi trong Tu Tiên giới, đặc biệt là đệ tử Luyện Khí kỳ, thuần dưỡng một con ưng yêu để di chuyển, không những có thể tiết kiệm pháp lực, tốc độ còn hơn xa bọn họ ngự khí phi hành.

“Nhìn qua thì cũng không có linh thú nào đặc biệt.”

Chu Dịch lật xem xong danh sách, hỏi: “Linh thú họ Ưng có chừng hơn một trăm con, trong đó có dị chủng không, hoặc là tiềm ẩn một chút huyết mạch dị chủng nào đó?”

“Sư thúc, vãn bối chỉ phụ trách ghi chép danh sách linh thú, cũng không rõ lắm……”

Đệ tử canh gác còn chưa nói xong, trước mắt đã xuất hiện một lọ Thanh Dương đan, lưu loát thu vào trong cổ tay áo, nói: “Sư thúc, linh thú họ Ưng số 107: Thanh Vân Ưng, vốn dĩ chỉ có một bộ lông màu xanh bình thường, năm ngoái lông cổ, lông đuôi hóa thành kim sắc.”

“Không tệ, con ưng này có duyên với bần đạo.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0