Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 157 - Chương 157 - Nhân Quả Kết Thúc (2)

Chương 157 - Nhân quả kết thúc (2)
Chương 157 - Nhân quả kết thúc (2)

Lão đạo tất nhiên là biết đến chỗ của phường thị Đại Trạch, mấy năm trước hắn còn trồng trọt bên trong đó, pháp lực vận chuyển, bên trong lá cờ màu đen nhảy ra một con ác quỷ răng nanh mắt đỏ.

“Nuốt nàng ta!”

Ác quỷ có chiều cao hai trượng, nhưng thân mình lại nhẹ như yến, chân đạp lên khói đen nhanh chóng truy đuổi Liễu Linh Nhi, móng vuốt sắc nhọn nhắm thẳng vào lưng của nàng.

Liễu Linh Nhi cảm nhận được sau lưng lạnh lẽo, vận chuyển một tia pháp lực cuối cùng, thân hình nhỏ xinh biến lớn hơn nửa thước. Đột nhiên dừng lại, khí huyết nóng bỏng sôi trào bắn ra khỏi cơ thể, quay đầu lại đánh ra một quyền đập vào đầu của con ác quỷ.

Gào!

Con ác quỷ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, một nửa bên đầu hóa thành khói đen, bay nhanh trở về ben trong lá cờ màu đen.

“Lúc còn sống thì là đồ phế vật, luyện thành quỷ vẫn là phế vật.”

Lão đạo mắng chửi một tiếng, nhưng mà mục đích đã đạt được, Tỏa Tâm Đinh được ác quỷ che khuất sắp xuyên qua đầu của Liễu Linh Nhi.

“Khặc khặc khặc! Một thân thể mạnh mẽ như vậy, ít nhất có thể luyện thành thiết thi!’

Sau khi Thiên Ma tông xâm lược, đã phát tán nhiều bàng môn tà đạo trừu hồn luyện thi, có thể thông qua việc giết chóc huyết tế khiến thực lực tăng lên nhanh chóng, nhẹ nhàng, nhanh hơn gấp trăm lần so với việc chăm chỉ làm ruộng.

“Keng”

Một âm thanh khác lạ đột nhiên phát ra từ trên không trung, rồi sau đó là linh quang đáp xuống, đánh bay Tỏa Tâm Đinh.

Liễu Linh Nhi hoàn hồn lại sau khi kinh hãi gần chết, ngẩng đầu nhìn về phía đạo nhân trung niên đang đứng trên không kia, không điều khiển bất kỳ pháp khí nào, vội vàng khom người thi lễ.

“Đa tạ ơn cứu mạng của chân nhân!”

“Ừ”

Chu Dịch hơi gật đầu, nhìn về phía lão giả đầu bạc, nói: “Nơi đây cách phường thị chưa đến mười dặm, cũng dám bắt người luyện thi, hiện tại tà tu đều càn rỡ đến vậy sao”

“Chân nhân tha mạng, vãn bối không phải tà tu.”

Lão đạo ngoài miệng thì xin tha mạng, phất tay đánh ra mười mấy lá phù triện, hóa thành âm sát sương khói đầy trời, nhờ vào những thứ đó để trốn chạy về nơi xa. Chu Dịch bấm tay bắn ra, lôi quang hiện lên, lão đạo lập tức ngã quỵ trên mặt đất.

Phất tay bắt lấy lão đạo đã sắp chết kia, bàn tay ấn lên đầu hắn, thi triển sưu hồn thuật.

Tu hành Dưỡng Thần thuật được hai trăm năm, Ngưng Thần quyết được hơn ba mươi năm, thần hồn của Chu Dịch vượt xa Trúc Cơ sơ kỳ. Dựa theo phạm vi bao phủ của thần thức mà phán đoán, bao phủ xa hơn bảy mươi trượng đã có thể sánh bằng Trúc Cơ hậu kỳ, mạnh mẽ sưu hồn một vị Luyện Khí kỳ tu sĩ dễ như trở bàn tay.

“Làm linh nông hơn ba mươi năm, không cam lòng bị phường thị bóc lột, tàn sát cả nhà bằng hữu để luyện chế hồn phiên, hóa thành tu sĩ ma đạo.... Hừ!”

Thần hồn của lão đạo rách nát, run rẩy vài cái nhưng không phát ra tiếng động.

Liễu Linh Nhi khom mình không dám nói lời nào, Trúc Cơ chân nhân hỉ nộ vô thường, nghe thấy bất kỳ câu nói nào không hài lòng thì sẽ tiện tay chụp chết mình. “Ngươi tên gì, Thần Ngưu Biến này học được từ đâu?”

Sau khi Chu Dịch rời khỏi dòng Lạc Thủy, khống chế độn quang phi hành, trên đường thì nhìn thấy tu sĩ đấu pháp vài lần, chưa bao giờ quan tâm đến. Bây giờ lại ra tay chém giết lão đạo, một là hắn tu hành ma công, hai là nữ tử này tu hành Thần Ngưu Biến.

Liễu Linh Nhi trả lời theo sự thật, nói: “Hồi bẩm tiền bối, vãn bối tên là Liễu Linh Nhi, Thần Ngưu Biến là công pháp gia truyền.”

“Gia truyền”

Chu Dịch suy nghĩ hồi lâu, hỏi: “Kể về tổ tiên của ngươi đi”

“Tổ tiên của vãn bối cũng không phải là người Khánh quốc, mà là ở Lăng Châu Đại Ung, trong tộc có người gây thù oán, may mắn chạy thoát được nên chuyển đến Khánh quốc.”

Liễu Linh Nhi không dám giấu giếm bất kỳ điều gì, nói: “Dựa vào công pháp tiên đạo gia truyền, từ từ có chỗ đứng ở Khánh quốc, thái gia gia của ta còn từng bái nhập Đan Đỉnh Tông tu hành. Không lâu trước đây, tộc thúc kết giao nhầm với ma tu, mấy trăm người Liễu gia, chỉ có một mình ta chạy thoát được.”

“Vậy thì cũng không sai.”

Chu Dịch lấy ra một cái tay nải từ trong túi trữ vật, ném xuống đất: “Bần đạo có chút giao tình với tổ tiên nhà ngươi, đây là di vật của tổ tiên ngươi lưu lại, vật về với chủ.”

Liễu Linh Nhi mở tay nải ra, bên trong là hai ba trăm viên linh thạch sáng lấp lánh.

“Nhân quả kết thúc.”

Chu Dịch thở dài một tiếng, khống chế độn quang bay về hướng phường thị Đại Trạch

Từ trong ký ức của thần hồn ma tu biết được, Khánh quốc đã loạn lạc, hoàng thất chỉ khống chế phạm vi mấy trăm dặm chung quanh kinh thành mà thôi.

Những địa giới còn lại thì có thể nói là phản vương khắp nơi. Ba năm tên tán tu là có thể giương cờ, chiếm đất đai tạo phản, không nhất định là người tu luyện ma công, đại đa số là không còn hi vọng vào tương lai, nên dứt khoát hưởng thụ quyền thế phú quý phàm tục.

Đan Đỉnh Tông phân biệt đối xử với phản vương, chém giết ma đầu tán tu, trấn an tán tu chính đạo.

Đợi đến khi đánh lui Thiên Ma tông, rồi sẽ tính sổ từng kẻ một!

Sâu bên trong Đại Trạch.

Chu Dịch đứng ngoài phường thị, kích hoạt lệnh bài thân phận.

Một lát sau.

Sương mù bao phủ trận pháp tan ra, hai đạo độn quang bay tới, một tím một lam hóa thành hai gã đạo nhân.

Người đi đầu có dáng vẻ của một thanh niên tuấn tú, người còn lại là một lão giả đầu bạc đi chậm hơn nửa bước.

“Hoan nghênh Tôn sư đệ, bần đạo Huyền Trụ, vị này chính là Hoàng Húc Hoàng sư đệ. Mấy ngày trước nhận được tin tức từ tông môn, biết được có một vị đạo hữu có lôi pháp tinh diệu sắp đến đây, ta mong chờ đã lâu rồi.”

“Sư huynh khách khí, bần đạo tinh nghiên lôi pháp, nhưng lại rất ít khi đấu pháp.”

Chu Dịch đưa lệnh bài thân phận cho họ, chắp tay chào hỏi lão giả, nói: “Tham kiến Hoàng sư huynh.”

Hoàng Húc cười nói: “Lão đạo cũng tinh thông lôi pháp, sau này rảnh rỗi, sẽ tới cửa thỉnh giáo.”

Hàn huyên với nhau vài câu, sau khi Huyền Trụ kiểm tra lệnh bài là thật không sai sót, mở hộ tông trận pháp cùng nhau tiến vào trong phường thị.

Ba đạo độn quang bay qua linh điền, khu giao dịch, trực tiếp dừng lại ở trung tâm của phường thị.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0