Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 156 - Chương 156 - Nhân Quả Kết Thúc

Chương 156 - Nhân quả kết thúc
Chương 156 - Nhân quả kết thúc

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua danh sách trao đổi, vậy mà lại có Tiểu Tiệt Thiên Thuật, không đồng ý ngay lập tức, mà lại xem xét những ngoại vụ trừ ma khác.

Trong đó treo thưởng cho ma đầu Hắc Khô đã lên đến bảy vạn điểm công huân, theo như miêu tả bên trong thì ma đầu kia liên tục giết bảy vị chân nhân tông môn, hung hãn tàn bạo, tu vi rất có thể đã tấn chức cảnh giới Giả Đan.

“Giả Đan cảnh cũng sống không được đến hai trăm tuổi, tính như vậy thì Hắc Khô cũng đã hơn ba trăm tuổi rồi…… Đám người kia, có khi nào chạy trốn hết rồi không?”

Chu Dịch lại xem thêm những ma đầu khác, ít nhiều gì đều đã giết chết chân nhân của tông môn, dường như thực lực của tu sĩ ma đạo đột nhiên tăng tiến, dễ dàng chém chết tu sĩ cùng cấp dễ như trở bàn tay.

“Cây chưa đổ mà bầy khỉ đã tan!”

Trúc Cơ chân nhân thà chết già bên ngoài, cũng không muốn tham gia vào đại chiến trong tông môn.

Mà Đan Đỉnh Tông cũng không thể ép buộc ngăn cản, ngoài những đệ tử chân truyền ra, những tu sĩ còn lại vốn là quan hệ giữa người làm công và ông chủ, trừ phi đưa ra những lợi ích bất phàm, nếu không không ai đồng ý bán mạng.

Chu Dịch trầm ngâm một lát, đồng ý nói: “Bần đạo nguyện đi phường thị Đại Trạch trấn thủ mười năm.”

Ô sư huynh ghi chép nhiệm vụ vào trong lệnh bài thân phận, dặn dò nói: “Bây giờ phường thị Đại Trạch, được Huyền Trụ sư huynh quản lý, tất cả mọi chuyện đều phải đặt hắn lên hàng đầu.”

Ánh mắt Chu Dịch hơi chững lại, Đan Đỉnh Tông lại cho người tọa trấn phường thị quyền lực lớn như vậy.

Tiên Nhân động.

Một nửa bên ngoài đã có sự thay đổi lớn, được tu sĩ Hạ gia cải tạo, biến thành cung điện vô cùng rộng lớn.

Bên trong tường của cung điện, linh điền được phân chia thành những mảnh vườn nhỏ, gieo trồng các loại linh dược kỳ dị, phối hợp với thạch đình ngọc đài tinh xảo, không còn cảnh làm ruộng cày cấy vất vả, phảng phất như quý nhân trong cung đình nhàn hạ chơi đùa với hoa cỏ.

“Đây là dự tính ở lâu dài đây!”

Chu Dịch nhẹ nhàng lắc đầu, độn quang đáp xuống bên trong trận pháp.

Quy Thừa Tướng nhìn thấy người tới, lật mai rùa lại, mặt ủ mày chau nói: “Tiên trưởng, cuối cùng ngươi đã trở lại rồi!”

“Làm sao vậy”

Chu Dịch vỗ vào trong túi ngự thú, hai con yêu thú là Ưng và Hổ bay ra từ bên trong.

Két! Gào!

Mắt Ưng sắc bén, mắt Hổ hung ác, cùng nhau nhìn về phía Quy Thừa Tướng có vóc dáng chỉ có bốn năm thước.

“Hai vị đạo hữu”

Quy Thừa Tướng vừa suy ngẫm, đã lấy ra hai gốc Linh Sâm trăm năm, nói: “Nếm thử cái này, mùi vị rất là huyền diệu!”

Khó khăn lắm mới dỗ được hai con yêu thú kia, Quy Thừa Tướng tiếp tục mách lẻo.

“Hạ gia tu sĩ khinh rùa quá đáng, ta đã nói chớ có tác động quá lớn lên đất đai, đề phòng ma tu thăm dò. Kết quả như tiên trưởng thấy đó, trực tiếp coi phần bên ngoài như nhà của mình vậy, nào còn nhớ rõ linh địa thuộc về sở hữu của tiên trưởng nữa.”

“Không sao, đất đai trên đời này chưa bao giờ thuộc về ai vĩnh viễn!”

Chu Dịch lười quan tâm đến, phân phó nói.

“Bần đạo sắp đi trấn thủ phường thị Đại Trạch, ngươi phụ trách chăm sóc hai con thú Ưng Hổ, mỗi ngày lấy tinh huyết ra bảo quản, rồi cho chúng ăn Linh Sâm trăm năm để khôi phục khí huyết!”

Huyết Linh quả có thể làm cho khí huyết khôi phục nhanh hơn, nhưng mà Tu Tiên giới sắp hỗn loạn, cần giữ lại Huyết Linh quả để thi triển Nhiên Huyết độn thuật.

Hiện giờ phường thị của Đan Đỉnh Tông canh phòng nghiêm ngặt, giống như quy chế quân đội, hộ tông đại trận có khả năng giám thị động phủ của tu sĩ, bí mật trên người Chu Dịch quá nhiều, chỉ dự tính dốc lòng tu hành công pháp ở trong đó.

“Tuân mệnh.”

Quy Thừa Tướng nhìn hai con yêu thú Ưng, Hổ hung hãn, chỉ hi vọng là chúng nó có thể ăn quen được mùi vị, nếu như cứng rắn ép ăn thì không tránh được bị hành hung một trận.

Trong cung điện Hạ gia .

Chu Dịch lặng yên không một tiếng động xuất hiện, lẳng lặng nhìn Hạ Đông tu hành.

Một lúc sau, Hạ Đông chỉ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, vội vàng ngưng vận chuyển pháp lực, trợn mắt nhìn người đến ngay trước mắt.

“Ai đấy?”

Hạ Đông nhìn thấy rõ người tới, vội vàng đứng dậy thi lễ: “Bái kiến Đường lão.”

Chu Dịch gật đầu nói: “Không tệ, Luyện Khí viên mãn, xem ra mấy năm nay cũng chẳng ít trảm yêu trừ ma.”

Trong lòng Hạ Đông giật mình, không đoán ra được suy nghĩ của Chu Dịch, hàm hồ nói: “Vãn bối nào có năng lực lớn như vậy, Hạ gia hợp sức đuổi giết tà tu, dùng công huân đổi lấy đan dược để cung phụng cho một mình ta. ’

“Chớ có lo lắng, bần đạo sẽ không ngăn cản ngươi đột phá Trúc Cơ.”

Chu Dịch nói: “Tình hình bên ngoài càng ngày càng căng thẳng, bần đạo dự định bế quan tiềm tu, ngươi nhớ để mắt đến tình hình của phường thị, phàm tục mỗi lúc mỗi nơi, có bất kỳ dị động gì thì đều phải báo lại!’

Trong lòng Hạ Đông nhẹ nhàng thở phào, nói: “Vãn bối làm quen được với không ít bạn bè ở phường thị, Hạ gia đã có nền móng ở Khánh quốc, chỉ cần có chút dị động, chắc chắn sẽ phát hiện ngay.”

Chu Dịch nói: “Cố gắng làm việc, hai mươi năm sau bần đạo sẽ cho ngươi một viên Trúc Cơ đan.”

Một ngoài sáng một trong tối, một cao một thấp, Hạ Đông không biết thân phận của Chu Dịch ở phường thị, tin tức của hai bên đối chiếu với nhau, nếu như xuất hiện sự khác biệt thì nhất định là có âm mưu.

“Cảm tạ Đường lão.”

Hạ Đông mặc kệ lời hứa kia là thật hay giả, trước tiên đã cảm động đến rơi nước mắt một phen.

Chu Dịch nhìn hắn thật kỹ một lượt, đi vào bên trong trận pháp, đi xuống dưới lòng đất rời khỏi linh địa.

Đại Trạch.

Nơi cực kỳ nguy hiểm của Khánh quốc .

Khí độc bao phủ, bùn lầy ngàn dặm, không có dấu vết của phàm nhân.

“Khặc khặc khặc!

Những tiếng cười quái dị vang lên liên tiếp, một lão đạo đầu bạc cầm trong tay một lá cờ màu đen, đang đuổi giết một nữ tử trẻ tuổi.

“Cháu gái à, ngoan ngoãn song tu cùng bổn tọa, ta sẽ tha mạng cho ngươi, nếu không sẽ cho ngươi biết muốn sống không được, muốn chết không xong!”

Liễu Linh Nhi cắn chặt răng, cố gắng đi thêm mấy dặm nữa là có thể tới được phường thị, là có thể thoát khỏi tên tà tu này rồi.

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!’

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0