Ngọc Nha Yêu Vương trợn tròn hai mắt, không thể tưởng tượng được nhìn về phía Chu Dịch.
Thằng nhãi này bình thường gian xảo như quỷ, ấy vậy mà có thể nói ra những câu hùng hồn như vậy, khiến cho Ngọc Nha Yêu Vương lười biếng mấy trăm năm, cũng có chút nhiệt huyết.
Đương nhiên, từ bỏ cơ hội là tuyệt đối không thể nào!
“Người hiểu ta, chỉ có Kim Dịch!”
Ngao Thương như gặp được tri âm, nói: “Yêu tộc sẽ không bạc đãi công thần, phàm là người lựa chọn đóng giữ linh mạch, có thể sai bảo đại yêu dưới trướng tiến vào thánh điện thăm dò.”
Khái niệm tông tộc trong Yêu tộc rất mờ nhạt, nhưng cũng không phải là không có hậu duệ có cùng huyết mạch, ví dụ như dưới trướng Ngọc Nha Yêu Vương có mười mấy con voi yêu cùng tộc, chỉ là huyết mạch thần tượng dị chủng của chúng vẫn chưa thức tỉnh mà thôi.
Lời vừa thốt ra, lại có thêm hai Yêu Vương đồng ý ở lại đóng giữ, trong tộc của chúng cũng có những đại yêu đứng đầu, có lẽ có thể nhờ vào thánh điện mà có thể độ kiếp Hóa Hình.
Con bò vàng và mười vị Yêu Vương còn lại đều ngồi ngay ngắn, yên lặng chờ Ngao Thương phân chia nhiệm vụ, trong suy nghĩ của chúng nó thì truyền thừa Tứ Linh quan trọng hơn trăm ngàn lần so với đại nghĩa, huyết mạch thân tình của Yêu tộc. Huống hồ đại yêu tiến vào trong thánh điện, nào có bản lĩnh tranh đoạt linh vật truyền thừa, có thể còn sống mà rời khỏi đó đã là may mắn lắm rồi.
Ngao Thương đã sớm dự đoán được như vậy, lấy ra một pháp khí là một chiếc bình bằng vàng, bên trong có mười cây thăm bằng ngọc.
“Vậy thì để vận mệnh quyết định vậy, vị nào trước đây?”
Chúng Yêu Vương dùng thần thức đảo qua, âm thầm thi triển pháp thuật tiên đoán, bất kể là như thế nào cũng không thể nhìn xuyên qua cái bình vàng kia, chỉ có thể thay phiên nhau tiến lên rút linh thăm.
Linh thăm của con bò vàng có một đầu là màu vàng kim, vui vẻ nói: “Đại ca, hay là nhường cơ hội này cho huynh đi?”
“Để cho ngươi trước thăm dò tìm đường, mười năm sau bần đạo đi vào cũng không sao.”
Chu Dịch đã sớm dự đoán được như thế, dặn dò nói: “Tam đệ Tứ đệ Ngũ đệ sẽ đi chung với ngươi, nhớ lấy an toàn là trên hết, tiếp theo mới đến truyền thừa, chớ có gượng ép tranh đoạt linh vật.”
Những lời này đương nhiên là lý do của nó, con bò vàng và những yêu tinh đã có được bản đồ chỉ dẫn, tất nhiên đi đến khu vực trung tâm của thánh điện với tốc độ nhanh nhất, lấy được truyền thừa Tứ Linh.
Mười năm sau Chu Dịch cũng sẽ không đi vào trong Tứ Linh điện, nếu như không tìm được lý do thích hợp, thì thà giả chết để thay đổi một thân phận khác. Chưa nói đến chuyện trong thánh điện có thể bài xích Nhân tộc, đi vào trong đó tìm kiếm linh vật của Yêu tộc, tất nhiên sẽ phải đấu pháp chém giết.
Linh vật, sẽ là của kẻ nào có sức mạnh!
Ngao Thương nghe được lời nói quan tâm của Chu Dịch, vừa lòng gật đầu, một thuộc hạ trọng tình trọng nghĩa như vậy tuyệt đối sẽ không tệ, sau này nên trọng dụng.
Rồi tiếp theo nhìn về phía ba vị long tử, trầm ngâm một lát nói.
“Lão đại, lão tam tạm thời đóng giữ trong cung, bổn vương và Ô tướng quân, Kim tướng quân đi vào bên trong thăm dò tìm đường!”
“Mọi chuyện đều nghe theo phụ vương phân phó.”
Đại Thái Tử và Tam Thái Tử không dám có bất kỳ ý kiến nào, cho dù đều là Hóa Hình Yêu Vương, về đại nghĩa thì Long Quân là quân, là cha, phàm là kẻ nào có bất kỳ tư tưởng phản đối, sau này đừng nghĩ đến việc kế thừa ngôi vị.
Quân phụ còn chẳng tôn kính, thì sao lão tổ có thể yên tâm giao Long Cung cho ngươi được chứ?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Dịch rũ mắt cười nhạo.
Trước kia nhìn thấy vẻ siêu phàm thoát tục của chân quân, lão tổ, dường như có chút cảm giác giống như thần tiên tiêu dao, hiện giờ thánh điện Tứ Linh vừa mới hiện thế, thì đã lộ ra dáng vẻ của phàm nhân.
“Chung quy cũng không phải là tiên!”
……
Mấy ngày sau.
Bên cạnh Tứ Linh thánh điện.
Ba vùng yêu vân màu xanh trắng đen xuất hiện trên vòm trời, đối mặt với nhau, không ai nhường ai, sát ý lạnh thấu xương không hề che giấu.
Khi đối phó với bên ngoài thì Yêu tộc Thập Vạn Đại Sơn là một đội ngũ một lòng, nhưng nội bộ với nhau thì cũng tranh đấu gay gắt, dù sao thì không giống Nhân tộc cùng tông cùng tổ tiên, mối quan hệ giữa rất nhiều Yêu tộc với nhau vốn là quan hệ giữa người đi săn và con mồi.
Nếu như cha mẹ của dê bị sói giết chết, thì sau khi trở thành Yêu Vương cũng sẽ hồi tưởng lại quá khứ, làm sao mà không xuất hiện khoảng cách cho được chứ.
May mắn Yêu tộc cũng chẳng coi trọng huyết mạch trong tông tộc cho lắm, nếu không có Nhân tộc xâm lấn, thì nội bộ với nhau đã giải quyết sinh tử trước rồi.
Bình thường chúng e sợ lão tổ trấn áp, có mâu thuẫn gì với nhau cũng chỉ có thể nhịn mà thôi, hiện giờ có có hội đối mặt, vào bên trong trận pháp thì sẽ chấm dứt ân oán.
Ở đằng xa, rất nhiều bóng dáng đang ẩn nấp ở trong núi, Yêu Vương tán tu bình thường không màng đến thế sự, cũng không thể kìm chế được mà nhìn trộm thánh điện Tứ Linh.
“Lão trường trùng sao còn chưa tới nữa?” Hổ vương đứng sừng sững giữa đụn mây, lạnh mắt đảo qua đám hồ ly tinh trên đám yêu vân màu xanh lá, thầm mắng ban ngày ban mặt mà không biết xấu hổ vậy mà đứng trước thánh điện chơi đùa với trai lơ nam sủng.
“Thằng cha kia từ trước đến nay đều rắc rối, chí lớn nhưng tài mọn!”
Người đang nói chuyện chính là Ô Thiên Túc, chủ nhân của Thang Cốc, trên cổ là một cái đầu quạ đen, tay chân đều là móng vuốt của chim, sau lưng hắn là đôi cánh màu đen nhánh.
Lúc này.
Một trận tiếng cười sang sảng truyền đến.
“Ha ha ha, xử lý chút chuyện quan trọng trong tộc, đã để cho ba vị hiền đệ đợi lâu.”
Ngao Thương cưỡi chiến xa giao long, hai bên là mười mấy Yêu Vương điều khiển yêu vân, theo phía đằng sau là trăm đại yêu cầm cờ xí, lọng che…
“Đừng có bày vẻ làm màu làm gì, nhanh mở cấm chế thánh điện ra đi!”
Ô Thiên Túc lạnh giọng thúc giục, kim ô coi rồng như thức ăn, trời sinh là hai thuộc tính thủy hỏa đối nghịch với nhau, từ xưa đến nay thù oán giữa hai tộc đã chất chứa cao như núi.
“Cùng hành động.”