Chu Dịch bắt lấy lông tóc kia, sắp xếp theo thứ tự dựa theo khí tức, phân phó nói.
“Dựa theo thứ tự này sẽ ám chết từng kẻ một, ngưu nhi vào núi đợi, cứ mỗi lần bần đạo kích hoạt huyết khế, chính là ám sát thành công, lập tức cướp sạch sẽ động phủ của Yêu Vương đó.”
Đối mặt với đại kiếp nạn, Chu Dịch không làm điều ác, nhưng cũng không cứng nhắc.
Bây giờ tích góp được thêm một phần linh vật, sàu này có thể chống đỡ được càng lâu!
“Tuân mệnh.”
Con bò vàng đang muốn hóa thành độn quang rời đi, lại nghe Chu Dịch hỏi.
“Ngưu nhi, Thánh Điện Tứ Linh ẩn thế, ba đứa Quy thừa tướng có lẽ có thể tránh được đại kiếp nạn. Rõ ràng là ngươi phát hiện ra Thần Điện đầu tiên, nhưng mấy trăm năm sau lại bất đắc dĩ thọ tẫn đạo tiêu, bần đạo hổ thẹn với lòng!”
“Tiên trưởng có thể nói như vậy, ta đã vô cùng cảm kích.”
Vẻ mặt con bò vàng nghiêm nghị, khom người nói: “Năm đó nếu không được tiên trưởng cứu giúp, bò già như ta sớm đã biến thành đồ ăn trên mâm rồi, có thể sống thêm được mấy trăm năm đã là quá hời rồi, cho dù thân tử đạo tiêu cũng khó đền đáp được đại ân của tiên trưởng!”
“Đi thôi.”
Chu Dịch vẫy vẫy tay, cúi đầu nhìn về phía Kiến Mộc.
Chồi non xanh biếc không ngừng phát ra linh khí thuần khiết, ngày càng lớn mạnh, hoàn toàn không phù hợp với cảnh tượng hoang vu suy tàn của thiên địa.
Mấy ngày sau.
Chu Dịch dự đoán con bò vàng đã đến Thập Vạn Đại Sơn, lấy quỷ thần tế đàn ra, lựa chọn đầu tiên chính là Hỏa Sư Yêu Vương dưới trướng Thanh Khâu.
“Hỏa Sư đạo hữu hãy an giấc ngàn thu, linh vật sống không mang đến, chết cũng không mang đi được, tặng cho bần đạo còn có thể tích được chút âm đức.”
“Bần đạo nhớ kỹ lòng tốt của ngươi, sẽ hóa vàng mã trước mộ ngươi!”
Chu Dịch nói xong ném lông tóc vào trên tế đàn, bắt đầu thi triển U Minh chú, lần đầu tiên thành công triệt tiêu hai trăm năm tuổi thọ.
Thi pháp ba lần liên tục, hai mắt tượng quỷ thần biến thành đỏ đậm, tám cánh tay kết ấn, biểu thị Hỏa Sư Yêu Vương đã chết.
Kích hoạt huyết khế thông báo cho con bò vàng, cướp bóc linh vật mà Yêu Vương lưu lại.
Sau nửa canh giờ.
Chu Dịch lại lần nữa thi pháp ám sát Yêu Vương, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cho đến khi tất cả mười Yêu Vương đều thân tử đạo tiêu.
“Yêu Vương không giàu có bằng chân quân, nhưng mà số lượng Yêu Vương cũng đủ nhiều, mười Yêu Vương cũng đủ gom về một đống lớn linh vật. Bí pháp Ma đạo thật sự rất hợp với bần đạo, không cần phải đấu pháp chém giết, chỉ cần tiêu tốn bảy tám ngàn năm tuổi thọ mà thôi!”
Lại mấy ngày nữa trôi qua.
Con bò vàng trở về từ Thập Vạn Đại Sơn, sau khi đáp xuống Linh Hỏa điện, há mồm phun ra hơn trăm cái túi trữ vật.
Chu Dịch bắt lấy một cái bất kỳ, thần thức đảo qua bên trong tràn đầy linh thạch linh quặng linh dược, thắc mắc nói: “Yêu Vương nào mà lại giàu có đến vậy?”
“Tiên trưởng, ta đã hỏi thăm rõ ràng.”
Con bò vàng trình bày nói: “Sau khi tổ mạch đứt gãy, tứ đại Yêu Hoàng lệnh cho tất cả Yêu Vương, cướp đoạt tất cả linh vật trong núi, cho nên mới tích lũy được nhiều như vậy.”
“Yêu tộc không giống với Nhân tộc, dựa vào truyền thừa huyết mạch, nên biết được rất nhiều bí thuật Thượng Cổ.”
Chu Dịch suy đoán nói: “Có lẽ tứ đại Yêu Hoàng có phương pháp tránh được kiếp nạn, cần phải có một lượng lớn linh vật để thi triển, cho nên mới có chuyện này. Bần đạo bất ngờ lấy một mà được ba, tất nhiên sẽ chọc giận tứ hoàng, bói trước một quẻ!”
Lấy ống thăm ra rung lên, linh thăm vững vàng rơi xuống đất.
Thăm trung.
“Cách xa mấy vạn dặm ám sát bằng tuổi thọ, Yêu Hoàng cũng không dễ gì tra xét được tung tích, nhưng mà để đề phòng bất trắc, trốn đến Cửu Châu sớm một chú.”
Chu Dịch suy nghĩ đến đây đang muốn sai người gọi Viên Kỳ trở lại, ngoài điện truyền đến tiếng đập cửa, phất tay thu con bò vàng vào túi ngự thú.
Viên Kỳ đẩy cửa tiến vào, lấy ra một miếng đệm Hương Bồ từ trong túi trữ vật.
“Trưởng lão, đây là đệm Hương Bồ mà Lý chân quân dùng để tĩnh tu, bần đạo phải mất năm trăm khối linh thạch, mua lại nó từ trong tay cháu của hắn, tất nhiên là có khí tức của hắn!”
------ chuyện ngoài lề ------
Thống nhất trả lời thắc mắc chương trước:
1, Ba Hóa Thần liên thủ với nhau, kích nổ pháp bảo tương đương với một đòn Phản Hư, mới đánh nát tổ mạch
2, bản thân tổ mạch đã suy yếu đến cực điểm, đã suy yếu đến mức chỉ có thể uẩn dưỡng ra Kim Đan tu sĩ
3, Hóa Thần lão tổ núp trong cấm địa của tông môn kéo dài hơi tàn, sẽ không liều mạng mà bảo hộ tổ mạch, Chính Ma đụng mặt trong tổ mạch, đấu một hồi mọi người đều chết hết.
4, Chặn đứt tổ mạch tương đương với việc trực tiếp tự sát, còn hủy đi truyền thừa của tông môn. Phương pháp tự phong ấn chỉ có Huyết Ma Tử cùng Nguyên Linh đạo biết được, cho nên không ai ngờ được chuyện Ma đạo sẽ lật cả bàn.
Mấy ngày sau.
Lý lão quái bỗng dưng chết bất đắc kỳ tử.
Địa Hỏa cung cướp sạch sẽ Tinh Thần tông, nghênh ngang mà ra.
……
Đại Càn.
Cách kinh thành bảy trăm dặm về phía Đông Nam, một dãy núi kéo dài liên miên.
Núi cao đến mấy trăm trượng, sườn núi có mây khói vờn quanh, có tên là Bạch Vân Phong.
Hôm nay.
Trên đỉnh núi linh quang lập loè, từ dưới mặt đất xuất hiện hơn một ngàn bóng người, người dẫn đầu đúng là Chu Dịch.
Hơn ba ngàn đệ tử của Địa Hỏa cung, phần lớn đều vì vướng bận gia đình hoặc là luyến tiếc tổ địa, không muốn dời đến Cửu Châu, tông môn cũng không ép, ngược lại để lại một phần linh vật giúp họ tu hành.
“Đại kiếp nạn giáng xuống, càng thử thách tâm tính của chúng tu sĩ, tử tế với người, thản nhiên đối mặt!”
Chu Dịch không chỉ nói cho vui miệng, mà là tự thân trải nghiệm, có như thế mới có thể thật sự trấn an được đệ tử dưới trướng.
Viên Kỳ cảm ứng thiên địa linh khí, nồng đậm hơn rất nhiều so Đông Hải, hỏi: “Trưởng lão, khai tông lập phái trên núi này hay sao?”
“Không!”
Chu Dịch chỉ phía dưới mặt đất: “Cách mặt đất ba trăm trượng, xây dựng bản địa của tông môn, trên mặt đất chỉ xây dựng một đạo quan nhỏ, để lại một vị chân nhân giả làm tán tu.”