Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 261 - Chương 261 - Đổi Trắng Thay Đen

Chương 261 - Đổi trắng thay đen
Chương 261 - Đổi trắng thay đen

“Đây là Huyền Châu thảo, ngàn năm kết bảo châu, dùng để luyện đan, luyện khí.”

“Âm dương Huyền quả, hội tụ hai khí âm dương ngưng tụ thành linh quả, dùng có thể tăng trưởng xác suất Ngưng Đan.”

“Đây là ngũ sắc thụy vân chi……”

Đám linh dược này không loại nào mà không hiếm thấy, chỉ ở hai giới Chính Ma mới gieo trồng, những tông môn nhỏ ở Đông Hải cũng không thể gieo trồng được, dù sao thì loại nào cũng là ngàn năm vạn năm tuổi, còn chưa kịp trưởng thành thì tông môn đã biến mất hết rồi.

Tần Chính cẩn thận lắng nghe, ghi nhớ kỹ hình dạng tên của chúng, tương lai sau khi rời khỏi nơi đây viết thành một cuốn sách.

Cho dù có phải lật cả thiên hạ lên, cũng phải tìm được một gốc cây!

“Linh dược này rất thú vị, có tên là vạn thọ trúc, cứ trăm tuổi lại lột xác một lần, sau trăm lần thì không cần tế luyện cũng có thể sánh bằng với pháp bảo.”

Nhóc con Linh Sâm vẫy tay gọi Tần Chính lại đây, nói: “Còn ba đến năm tháng nữa là đến lần lột xác tiếp theo, ngươi cố gắng chăm sóc nó, đến lúc đó chia cho ngươi một nửa vỏ trúc lột xuống.”

Tần Chính kiềm chế sự vui mừng từ dưới đáy lòng, nói: “Chuyện này có chọc giận chân nhân không?”

“Tiên trưởng có đẳng cấp gì chứ, sao lại để ý mấy cái này.”

Nhóc con Linh Sâm nói: “Vỏ trúc trước đây lột xuống, ta đều thu hết lại rồi cung cấp cho Kiến Mộc.”

Tần Chính giống như một đứa con nít hiếu kỳ, muốn hỏi thăm tất cả những chuyện có liên quan đến tiên nhân, nói: “Kiến Mộc là cái gì? Tại sao Sâm chân nhân phải nuôi dưỡng nó?”

“Đó chính là Kiến Mộc, lai lịch phi phàm!”

Nhóc con Linh Sâm đắc ý nói: “Bình thường chăm sóc nó nhiều một chút, sớm ngày mọc thêm nhánh cây, tiên trưởng sẽ chiết một nhánh ban cho ta, tương lai có thể thành tiên đấy!”

Thành tiên!

Tần Chính yên lặng nhớ kỹ Kiến Mộc, thành tiên, chuyện này là tuyệt mật, ngay đến cả trong bí điển Phật đạo cũng không ghi lại.

Mất nửa ngày chăm bón linh điền, buổi chiều Tần Chính đến Tàng Thư Các.

Bởi vì không có thần thức cho nên không thể sử dụng thẻ ngọc, chỉ có thể lật xem những quyển sách giấy, giống như vào kho báu mà trắng tay ra về vậy!

Tần Chính trả lại những quyển sách về chỗ cũ, ánh mắt xẹt qua một bìa sách, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một quyển sách trong số đó.

《 Ghi chép cuộc đời của Huyền Tiêu Đạo Quân》.

“Huyền Tiêu, cái tên này sao lại giống như kẻ thù của nhà Phật vậy?”

Sau khi lật xem vài tờ ,Tần Chính chau mày, những gì mà Huyền Tiêu đã từng trải qua giống như cuộc đời của kẻ thù nhà Phật, chỉ là thân phận vị trí điên đảo.

Phật nhập Ma đạo, Huyền Tiêu Đạo Quân trừ ma vệ đạo!

Chạng vạng.

Vào lúc Tần Chính ăn cơm, nhịn không được dò hỏi.

“Chân nhân, Huyền Tiêu Đạo Quân rốt cuộc là Ma Vương hay là đấng cứu thế?”

“Ma Vương?”

Chu Dịch nhíu mày, làm bộ không biết gì, hừ lạnh một tiếng.

“Bần đạo đã sớm đoán được, hai giáo Phật Đạo không cam lòng, chắc chắn sẽ bôi nhọ sư đệ.”

Tần Chính nghe vậy cảm thấy nao nao, nói: “Sư đệ?”

“Huyền Tiêu Đạo Quân, đúng là sư đệ của bần đạo.”

Chu Dịch tuyệt đối không có ý lợi dụng Tiêu Thiết Trụ, luận tuổi tác thì đủ làm bề trên của hắn rồi, dư sức làm sư huynh của hắn.

Nếu như thực sự có ý kiến, thì hãy để hắn đứng dậy phát biểu!

Tần Chính bỗng nhiên có chút hối hận vì đã dò hỏi, việc này đề cập đến chuyện xấu của tiên nhân, cho dù có ôn hòa thân cận đến mức nào, cũng phải luôn giữ lòng kính sợ.

Sự khác biệt giữa tiên phàm còn rành rọt hơn cả phụ tử, quân thần.

Nhưng mà việc đã đến nước này, Tần Chính chỉ phải căng da đầu tiếp tục hỏi: “Cho nên những gì ghi trong sách về chân nhân đều là thật sự?”

“Năm đó bần đạo khuyên hắn chớ có xuống núi, thế gian này nhiều kiếp nạn như vậy, đâu chỉ có ngàn vạn người chết vì lũ lụt và hạn hán trong các triều đại trước đây.”

Chu Dịch thở dài nói: “Nhưng sư đệ lại nói thiên tai không giống như nhân họa, liền từ bỏ con đường trường sinh, liều chết đấu pháp với những lão tổ Phật đạo, kết quả thân tử đạo tiêu, lại bị bôi nhọ thanh danh.”

“Đạo Quân quên mình vì người, đáng lý nên được hậu thế cung phụng kính ngưỡng.”

Tần Chính nghiêm nghị nói: “Sau khi ta trở về, nhất định sẽ giúp Đạo Quân khẳng định thanh danh, đốt hết những kinh cuốn giả mạo kia của Phật đạo!”

“Thật thật giả giả có tác dụng gì, người chết cũng không thể sống lại.”

Chu Dịch nhắc nhở nói: “Ngươi cũng chớ có cho rằng Phật đạo dễ bị bắt nạt như vậy, một giáo phái truyền thừa từ Thượng Cổ đến nay, há có thể không có được chút căn cơ nào?”

“Ý của chân nhân là Phật đạo còn có linh dược sao?”

Trong lòng Tần Chính dao động, không những không sợ hãi, ngược lại sinh ra một chút tham lam.

Mấy ngày nay giao lưu với nhóc con Linh Sâm, biết được thế giới bên ngoài đã bị thiên địa vây khốn, đã không còn chút linh khí nào. Sau khi biết được việc này, Tần Chính có chút chán ngán thất vọng, cũng không kỳ vọng vào chuyện có thể tìm được linh dược, hiện tại lại dấy lên lòng tin.

“Có lẽ là có”

Chu Dịch cũng không phải là phỏng đoán bôi nhọ vô căn cớ, ít nhất thì mấy loại như pháp bảo trấn tông, chỉ mới ba trăm năm qua đi sẽ không suy yếu đến mức trở thành phàm vật.

“Ta nhất nhất định sẽ khẳng định danh tiếng của Đạo Quân!”

Tần Chính chỉ lên trời thề thốt, trong lòng vẫn có thắc mắc, hỏi: “Dựa theo những ghi chép bên trong sách, Đạo Quân chỉ mới tọa hóa hơn hai trăm năm, Phật đạo lại có thể đổi trắng thay đen hoàn toàn như vậy sao?”

“Phàm nhân không thể nào biết được chuyện ở Tu Tiên giới, bọn họ chỉ thấy người chết đầy các thành trì, cả một châu hóa thành vùng đất chết, đến ngay cả hung thủ thật sự là ai cũng chẳng biết rõ.”

Chu Dịch giải thích nói: “Sau khi sư đệ tọa hóa, đám tu sĩ còn kéo dài chút hơi tàn, đã trở thành cao nhân của hai giáo Phật Đạo, chân tướng sự thật đều là do bọn họ viết sách biên soạn bôi nhọ……”

Năm đó Tiêu Thiết Trụ trấn áp Cửu Châu Tứ Hải, không chỉ hai giáo Phật Đạo nảy sinh lòng oán hận, đến ngay cả đồng môn trong Đan Đỉnh Tông mà cũng ầm ĩ đến mức phải phân chia gia sản.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0